• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Hợp đồng ở rể (2 Viewers)

  • Chương 23: Hợp tác vui vẻ

“Không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề”.


Vệ Uyển Nhi rót rượu, nhà họ Chu vừa mừng vừa lo, gật đầu lia lịa.



Copy từ web VietWriter


Trời ạ, phu nhân của cậu chủ Vương rót rượu cho chúng tôi, đây quả là một niềm vinh dự, trên đời có mấy người được hưởng đãi ngộ như vậy chứ? Tôi e rằng không có nhiều hơn mười người đâu!


“Thế này”, Chu Cửu An thậm chí không dám uống rượu, trực tiếp nói chuyện hợp tác: “Lão Vệ, tôi đã xem qua chất lượng xí nghiệp của các ông rồi, hoàn toàn có thể hợp tác lâu dài với chúng tôi. À, đúng rồi, lão Vệ, sản lượng hằng năm của chip MCH và chip ICH4 của các ông có thể đạt được bao nhiêu?”


Hai con chip này là bộ phận quan trọng của bộ mạch chủ máy tính, thường được gọi là Cầu Nam và Cầu Bắc, thực hiện chức năng truyền dữ liệu máy tính và xử lý tín hiệu.


Vệ Trạch Đông nghiến răng, nói quá khả năng của mình: “Cung cấp một triệu chiếc máy tính hoàn toàn không thành vấn đề!”



Đọc tiếp tại TАмliπh247 .com nhé !


“Tốt”, Chu Cửu An lại hỏi: “Hàng năm SuperMemy của các ông có thể cung cấp được bao nhiêu?”


Đây là siêu bộ nhớ được sử dụng bên trong điện thoại di động, thường được gọi là chip nhớ nhanh, quy trình sản xuất không phức tạp, nhiều công ty điện tử ở thành phố Yên Kinh đều có thể sản xuất được. Khi Chu Cửu An hỏi như vậy, ý của ông ta đã quá rõ ràng là muốn giao việc kinh doanh trong lĩnh vực này cho nhà họ Vệ!


“Có thể cung cấp 4 triệu chiếc điện thoại di động”, Vệ Trạch Đông sợ rằng Chu Cửu An sẽ suy nghĩ lại nên đã thổi bùng lên quá mức: “Chủ tịch Chu, xin hãy tin tưởng vào thực lực của chúng tôi”.


Chu Cửu An không nói những điều vô nghĩa, liền đưa ra quyết định trực tiếp: “Vậy quyết định vậy đi. Từ tháng tới, mỗi năm lão Vệ sẽ cung cấp chip cho tập đoàn Liên Sang, dựa trên sản lượng tối đa. Về giá cả... dựa trên cơ sở của giá thị trường, tăng thêm 10%!”


Vệ Trạch Đông và Lâm Dung ngây người ra, không biết tai mình có vấn đề gì không.


Làm sao có thể?!


Nhà họ Vệ muốn hợp tác với tập đoàn Liên Sang, ban đầu bọn họ dự tính rằng thà thương lượng giá thấp hơn một chút cũng muốn đàm phán thành công. Kết quả là ông chủ Chu lại chủ động tăng giá, đây chẳng khác gì là tặng miễn phí, chiếc bánh trên trời rớt xuống cũng không thể nào mà lớn như vậy!


Vệ Uyển Nhi không biết nhiều về công việc kinh doanh của gia đình, nhưng cô có thể đoán được, 10% lợi nhuận cũng quá dọa người rồi, e rằng sẽ vượt quá 500 triệu tệ. Chu Cửu An nói nhường là nhường rồi? Đúng là giàu có hào sảng, nhưng cũng quá lớn, quá khoa trương rồi, không có lý do để làm vậy cả!


Vương Hán khẽ cau mày, trong lòng thầm không tán thành.


Lão Chu, ông đang bàn chuyện kinh doanh sao? Làm sao ông có thể chủ động nhường lợi nhuận được? Bàn bạc chuyện hợp tác thì phải hợp tình hợp lý, ông nịnh hót như vậy quá rõ ràng rồi, gây ra sự nghi ngờ thì phải làm sao?


Nhìn thấy Vương Hán cau mày, trên trán Chu Cửu An lập tức toát mồ hôi lạnh.


Hỏng rồi, cậu chủ Vương không hài lòng, là mình để lợi nhuận quá ít rồi!


“Tôi và lão Vệ đây mới quen đã thân, 10% lợi nhuận không đủ để thể hiện sự chân thành của tôi”, Chu Cửu An sợ hãi nói: “Lão Vệ, ông xem như thế này đi, tôi sẽ tăng thêm 10% nữa, 20% theo giá thị trường mua sản phẩm của các ông. Ông thấy như thế nào?”





Vương Hán liếc nhìn Chu Duệ thầm tán thành, khẽ cười.


Với nụ cười này, Chu Cửu An có ngốc đến đâu cũng hiểu ra được, như trút bỏ được tảng đá lớn trong lòng, sắc mặt cũng thỏa mái đi nhiều.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom