Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-64
Chương 64: Bắt đầu sống chung (2)
"Thiếu phu nhân, đến rồi."
Người trung niên giúp cô mở cửa xe ra, vẫn cung kính như cũ.
"Cám ơn. Ông ——"
Cô nói cám ơn, nhưng không biết gọi người trước mắt thế nào.
"Gọi tôi ông Vương là được."
Cô cũng phải nhìn người mà bắt chuyện, vội vàng lên tiếng trả lời.
"Vâng, cám ơn ông, ông Vương."
Lại nói cám ơn, Phương Thê mới xuống xe, đi vào căn hộ.
Ông Vương mở cửa cho cô, lại nói: " Buổi tối thiếu gia sẽ trở về, trước tiên thiếu phu nhân có thể nghỉ ngơi."
Sau khi nói xong, liền cung kính lui xuống.
Phương Thê đi vào, thì quan sát căn hộ này.
Bên trong bài biện xem ra cũng không hoa lệ, nhưng chính Phương Thê cũng biết, những thứ đó thật ra thì giá trị xa xỉ.
Ở nơi nào, đối Phương Thê mà nói cũng không có cái gì bất đồng.
Cô buông hành lý xuống, ngồi trên ghế sa lon.
Trước khi Doãn Văn Trụ trở về, Cô không muốn động bất kỳ thứ gì.
Dù sao hôn nhân của bọn họ cũng chỉ là một khế ước, để cho cô ở nơi này, có lẽ cũng chỉ là làm cho người khác nhìn thôi.
Phương Thê chờ Doãn Văn Trụ về, nhưng không đợi được Doãn Văn Trụ, lại chờ đến Doãn Văn Thận.
Ông Vương là quản gia của gia đình Doãn Văn, Doãn Văn Trụ gọi ông Vương đi đón Phương Thê, thật ra chính là muốn cho Doãn Văn Thận biết.
Anh cưới Phương Thê, cũng là làm cho Doãn Văn Thận nhìn.
Doãn Văn Thận sau khi biết, lập tức liền chạy tới nơi này.
Khi thấy Phương Thê, cơn giận của ông sâu hơn, mở miệng liền mắng: "Chỉ bằng cô cũng muốn làm con dâu của nhà Doãn Văn? Cũng không xem đức tính của mình, xứng với tiểu Trụ sao? Nói, có phải hay không vì tiền? Cô muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng rời tiểu Trụ? Nói thật với cô, tiểu Trụ không thể nào thích cô, nó cưới cô chính vì giận tôi."
Doãn Văn Thận cũng hiểu rõ ý tứ của Doãn Văn Trụ, chẳng qua không nghĩ tới chuyện lúc trước đến bây giờ vẫn làm cho nó canh cánh trong lòng.
Phương Thê biết mình sẽ gặp phải chuyện như thế, lại không nghĩ rằng đến nhanh như vậy.
Cô biết người ở trước mắt này Doãn Văn Thận, là cha của Doãn Văn Trụ.
Chẳng qua cô không biết đáp trả thế nào.
Đang lúc cô chần chừ không biết giải quyết ra sao, thì Doãn Văn Trụ xuất hiện ở cửa.
"Thiếu phu nhân, đến rồi."
Người trung niên giúp cô mở cửa xe ra, vẫn cung kính như cũ.
"Cám ơn. Ông ——"
Cô nói cám ơn, nhưng không biết gọi người trước mắt thế nào.
"Gọi tôi ông Vương là được."
Cô cũng phải nhìn người mà bắt chuyện, vội vàng lên tiếng trả lời.
"Vâng, cám ơn ông, ông Vương."
Lại nói cám ơn, Phương Thê mới xuống xe, đi vào căn hộ.
Ông Vương mở cửa cho cô, lại nói: " Buổi tối thiếu gia sẽ trở về, trước tiên thiếu phu nhân có thể nghỉ ngơi."
Sau khi nói xong, liền cung kính lui xuống.
Phương Thê đi vào, thì quan sát căn hộ này.
Bên trong bài biện xem ra cũng không hoa lệ, nhưng chính Phương Thê cũng biết, những thứ đó thật ra thì giá trị xa xỉ.
Ở nơi nào, đối Phương Thê mà nói cũng không có cái gì bất đồng.
Cô buông hành lý xuống, ngồi trên ghế sa lon.
Trước khi Doãn Văn Trụ trở về, Cô không muốn động bất kỳ thứ gì.
Dù sao hôn nhân của bọn họ cũng chỉ là một khế ước, để cho cô ở nơi này, có lẽ cũng chỉ là làm cho người khác nhìn thôi.
Phương Thê chờ Doãn Văn Trụ về, nhưng không đợi được Doãn Văn Trụ, lại chờ đến Doãn Văn Thận.
Ông Vương là quản gia của gia đình Doãn Văn, Doãn Văn Trụ gọi ông Vương đi đón Phương Thê, thật ra chính là muốn cho Doãn Văn Thận biết.
Anh cưới Phương Thê, cũng là làm cho Doãn Văn Thận nhìn.
Doãn Văn Thận sau khi biết, lập tức liền chạy tới nơi này.
Khi thấy Phương Thê, cơn giận của ông sâu hơn, mở miệng liền mắng: "Chỉ bằng cô cũng muốn làm con dâu của nhà Doãn Văn? Cũng không xem đức tính của mình, xứng với tiểu Trụ sao? Nói, có phải hay không vì tiền? Cô muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng rời tiểu Trụ? Nói thật với cô, tiểu Trụ không thể nào thích cô, nó cưới cô chính vì giận tôi."
Doãn Văn Thận cũng hiểu rõ ý tứ của Doãn Văn Trụ, chẳng qua không nghĩ tới chuyện lúc trước đến bây giờ vẫn làm cho nó canh cánh trong lòng.
Phương Thê biết mình sẽ gặp phải chuyện như thế, lại không nghĩ rằng đến nhanh như vậy.
Cô biết người ở trước mắt này Doãn Văn Thận, là cha của Doãn Văn Trụ.
Chẳng qua cô không biết đáp trả thế nào.
Đang lúc cô chần chừ không biết giải quyết ra sao, thì Doãn Văn Trụ xuất hiện ở cửa.
Bình luận facebook