Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-290
Chương 290: Phải dũng cảm ở bên nhau(3)
Nhưng có vài người chính là như thế chỉ lo nghĩ cho bản thân mình.
"Tô Tố, tôi với cô không có gì đáng nói nữa."
Cô không cần thiết vì một người xa lạ mà phí tâm.
Sớm biết, Cô không nên đến.
"Phương Thê, cô đứng lại."
Tô Tố thấy Phương Thê lại muốn rời đi, không khỏi lên giọng nói: "Nếu cô rời đi, cô nhất định sẽ hối hận."
"Tô Tố, rốt cuộc cô muốn làm gì? Có thể quang minh chánh đại nói ra không?"
Phương Thê dừng bước, nhíu mày một cái hỏi.
Cô ta rốt cuộc muốn làm gì?
Tô Tố đi tới bên người Phương Thê lần nữa, nhếch môi nhàn nhạt nói: "Cô nói đừng mưu tính tổn thương người quan trọng của cô, như vậy nếu tôi đi thương tổn thì sao? Cô lại muốn thế nào?"
Cô tính thời gian cũng sắp tới, dù nói trước thời gian, cũng sẽ không sao.
Thật sự nếu không nói, cô cũng không tìm được thời gian để trì hoãn nữa.
Thật ra thì những lời mới vừa rồi, bản thân cô chỉ vì trì hoãn thời gian mà thôi.
Chuyện năm đó, cô hận oán qua cô ta, nhưng bây giờ càng hận càng oán hơn.
Cô ta luôn nói cùng cô ta không có quan hệ, nhưng cô ta không biết bởi vì cô ta, cô đã mất đi bao nhiêu thứ?
Lần này, nếu như thật sự bị ngưng mọi hoạt động, như vậy tất cả tâm huyết những năm nay của cô liền uỗng phí.
Cô đã không còn trẻ, nếu như lần này bị đè xuống, căn bản không có cơ hội làm lại lần nữa.
"Cô có ý gì?"
Ánh mắt của Phương Thê trở nên lạnh lùng, liền nhìn về Tô Tố như vậy.
"Con gái của cô ở trên tay tôi, nếu như không muốn con bé có chuyện gì xảy ra, cô tốt nhất nên suy nghĩ một chút làm sao lấy lòng tôi đi."
Cho nên lần này, cô không thể thất bại.
Chỉ cần một câu nói Phương Thê, Âu Dương Phi nhất định sẽ không làm gì với cô nữa.
Còn có người đàn ông kia nữa.
Lần đó, cô cũng chỉ muốn giáo huấn Phương Thê một chút, cũng không muốn làm gì, tuy nhiên nó đổi lấy kết quả như thế, cô dĩ nhiên không cam lòng.
"Tô Tố, tôi nói rồi, cô tốt nhất đừng mưu đồ tổn thương người quan trọng của tôi."
Tiếng của Phương Thê đã trở nên lạnh như băng, trong lời nói cũng đầy bén nhọn.
Cái giá này, cô ta tuyệt đối không trả nổi.
Trong ba năm này, cô ở Mạt điện không phải ở không.
Nhưng có vài người chính là như thế chỉ lo nghĩ cho bản thân mình.
"Tô Tố, tôi với cô không có gì đáng nói nữa."
Cô không cần thiết vì một người xa lạ mà phí tâm.
Sớm biết, Cô không nên đến.
"Phương Thê, cô đứng lại."
Tô Tố thấy Phương Thê lại muốn rời đi, không khỏi lên giọng nói: "Nếu cô rời đi, cô nhất định sẽ hối hận."
"Tô Tố, rốt cuộc cô muốn làm gì? Có thể quang minh chánh đại nói ra không?"
Phương Thê dừng bước, nhíu mày một cái hỏi.
Cô ta rốt cuộc muốn làm gì?
Tô Tố đi tới bên người Phương Thê lần nữa, nhếch môi nhàn nhạt nói: "Cô nói đừng mưu tính tổn thương người quan trọng của cô, như vậy nếu tôi đi thương tổn thì sao? Cô lại muốn thế nào?"
Cô tính thời gian cũng sắp tới, dù nói trước thời gian, cũng sẽ không sao.
Thật sự nếu không nói, cô cũng không tìm được thời gian để trì hoãn nữa.
Thật ra thì những lời mới vừa rồi, bản thân cô chỉ vì trì hoãn thời gian mà thôi.
Chuyện năm đó, cô hận oán qua cô ta, nhưng bây giờ càng hận càng oán hơn.
Cô ta luôn nói cùng cô ta không có quan hệ, nhưng cô ta không biết bởi vì cô ta, cô đã mất đi bao nhiêu thứ?
Lần này, nếu như thật sự bị ngưng mọi hoạt động, như vậy tất cả tâm huyết những năm nay của cô liền uỗng phí.
Cô đã không còn trẻ, nếu như lần này bị đè xuống, căn bản không có cơ hội làm lại lần nữa.
"Cô có ý gì?"
Ánh mắt của Phương Thê trở nên lạnh lùng, liền nhìn về Tô Tố như vậy.
"Con gái của cô ở trên tay tôi, nếu như không muốn con bé có chuyện gì xảy ra, cô tốt nhất nên suy nghĩ một chút làm sao lấy lòng tôi đi."
Cho nên lần này, cô không thể thất bại.
Chỉ cần một câu nói Phương Thê, Âu Dương Phi nhất định sẽ không làm gì với cô nữa.
Còn có người đàn ông kia nữa.
Lần đó, cô cũng chỉ muốn giáo huấn Phương Thê một chút, cũng không muốn làm gì, tuy nhiên nó đổi lấy kết quả như thế, cô dĩ nhiên không cam lòng.
"Tô Tố, tôi nói rồi, cô tốt nhất đừng mưu đồ tổn thương người quan trọng của tôi."
Tiếng của Phương Thê đã trở nên lạnh như băng, trong lời nói cũng đầy bén nhọn.
Cái giá này, cô ta tuyệt đối không trả nổi.
Trong ba năm này, cô ở Mạt điện không phải ở không.
Bình luận facebook