Sau khi xử lý xong hắc bào nam tử hắn chỉ nhìn nữ tử bạch y còn đang hoa dung thất sắc vì thảm trạng của tên kia, hắn cong môi một nụ cười đầy tà khí, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười đó tim nàng lại nhảy lên bình bịch, không tự chủ được nàng đỏ mặt cuối đầu không dám nhìn vào hắn.
Hắn cũng không để ý chỉ phất tay áo xoay người rời đi vừa đi đến cửa đã nghe tiếng nàng:
"Ngươi tên là gì?"
"Vô Thiên"
Hắn chỉ để lại hai chữ rồi lại cất bước đi, được một lúc hắn lại nở nụ cười một nụ cười khóa trá giống như kế hoạch thành công vậy.
"Vô Thiên, Vô Thiên,...cái tên thật kì quái."
Còn nàng lặp đi lặp lại tên hắn rồi lại ngoẻn miệng cười, còn nàng đang nghĩ gì trong đầu thì chỉ nàng mới minh bạch.
Trong lúc Vô Thiên rời đi thì Long Linh Nguyệt cũng kể lại toàn bộ sự việc từ khi nàng trốn ra đến lúc gặp Vô Thiên rồi đến việc hắn đánh thẳng vào Long Cốc, đương nhiên những cảnh không giành cho trẻ em, phụ nữ có thai và phụ hoành nàng cũng không kể.
Sau khi biết rõ toàn bộ sự việc Long Thiên Khiếu chỉ có thể cười khổ, không trách hắn không xem ông vào đâu, Thánh giả như Long Ám mà hắn chỉ một chỉ là bốc hơi rồi tuy ông có thể đánh thắng Long Ám nhưng chỉ thắng thôi còn muốn giết hắn thì căn bản không thể, Thánh giả thì làm gì có ai tầm thường được nhưng hắn chỉ một chỉ còn là một chỉ rất hời hợt ông làm sao đáng để hắn nhìn chứ.
Lại nhìn biểu hiện của con gái có chút ngượng ngùng khi nhắc tới hắn rõ ràng đã rơi vào tay giặc, tuy nghe nói hắn có nhiều nữ nhân nhưng ông cũng không quản nhiều thế hắn chỉ cần không bỏ bê con gái bảo bối của ông là được, đàn ông càng mạnh mẽ càng nhiều nữ nhân là chuyện bình thường ông thậm chí còn muốn cho con gái thành thân ngay với hắn luôn ấy chứ.
Thử hỏi nếu có một tiểu tế như vậy thì sao này Thanh Long tộc chẳng còn ngại các tộc khác thậm chí chỉ cần hắn xuất thủ hoàn toàn có thể đưa Thanh Long tộc lên đứng đầu trong Yêu Vương chi địa này. Nhưng khi nghe nói hắn không quan tâm các thứ khác chỉ thích nữ nhân ông đành bỏ ý định đó đi, hắn là cao nhân đã không màng đến quyền lực chỉ muốn đi tìm hồng nhan để giải sầu, nếu ép hắn xuất thủ không chừng hắn sẽ mất hứng bỏ đi thì khổ. Không thể không nói khả năng nắm bắt lòng người của Long Thiên Khiếu rất tốt chỉ một thoáng đã đoán ra được phần nào ý định chính của Vô Thiên còn có thể biết hắn không thích tranh giành nữa, không trách ông có thể leo lên làm tộc trưởng Long Tộc.
Cuối cùng ông dặn dò con gái không nên nói chuyện này với tộc nhân để tránh hắn phật lòng, còn liếc nhìn nàng một cái đầy thâm ý rồi mới rời đi giao cho nàng tiếp đãi hắn. Nàng nhìn ánh mắt của phụ thân rõ ràng nhìn ra quan hệ của nàng với hắn không nhịn được mà cuối đầu đỏ mặt ngượng ngùng.
Sau khi ly khai với Long Linh Nguyệt, Long Khiếu Thiên đi đến một động phủ nằm ở vị trí khá khuất trong Long tộc cung kính nói
"Các lão tổ Khiếu Thiên có việc muốn bẩm báo"
Thái độ ông rất cung kính, vì đây là động phủ của các lão tổ trong Thanh Long tộc thanh tu, họ có tu vi từ Thánh Giả trung giai trở lên nhưng bình thường sẽ không hề xuất đầu trừ khi Thanh Long tộc xuất hiện hoạ diệt môn họ mới ra tay. Đến cả việc Thanh Long tộc bị Hắc Long uy hiếp họ cũng không hề lộ diện vì chết không bao nhiêu người cả Thanh Long huyết mạch vẫn còn tồn tại.
"Tiểu tử có chuyện gì?"
Bên trong một âm thanh có hơi già nua cất lên nhưng lại mang theo khí thế bàng bạc không hề có chút già yếu nào. Long Khiếu Thiên tỉ mỉ kể lại toàn bộ quá trình. Bên trong nghe xong không hề có động tĩnh một thoáng sau bất chợt có tiếng gì đó nhưng lại không nghe rõ sau đó vẫn là giọng nói kia:
"Không được chọc giận hắn, hắn muốn bất cứ thứ gì cũng đáp ứng hắn nhớ kỹ bất cứ thứ gì dù là Long Cốc cũng có thể cho hắn nếu không Thanh Long tất diệt"
Long Khiếu Thiên nghe xong thì triệt để ngây người tên này mạnh đến vậy ư, cũng may hắn ở Long tộc nếu là tộc khác thì aizzzz.
Trở lại với Vô Thiên giờ lại đang thoải mái đi dạo Long Cốc cùng chúng nữ, ngay khi từ chỗ Long Linh Tú đi ra hắn cũng gọi chúng nữ ra sau đó hội hợp cùng Long Linh Nguyệt, nhìn thấy Long Cốc lòng hiếu kỳ của chúng nữ nổi lên thế là đòi Vô Thiên đưa đi xem xung quanh, hắn cũng rảnh rỗi vậy là cùng chúng nữ đi dạo còn về cô bé Như Ngọc khi ra ngoài đã trực tiếp chạy đi tìm mẹ. Dù sao một tiểu cô nương còn bé như vậy đã phải lưu lạc theo Cô cô chạy trốn lại thêm nữa năm trong Bổn Nguyên không gian tuy có chúng nữ chăm sóc nhưng cũng không tránh khỏi có chút nhớ mẹ.
Đi dạo suốt nửa ngày cũng đã đi sắp hết lãnh thổ của Thanh Long tộc thì Long Khiếu Thiên cho người gọi mọi người đến Thanh Long Thần điện thưởng thức yến tiệc để cảm ơn Vô Thiên đã cứu Thanh Long tộc.
Khi đến nơi chúng nữ không khỏi chấn kinh đúng là cung điện của Yêu vương có khác cả một tòa cung điện như một ngọn núi nhỏ hơn nữa còn làm bằng vàng ròng sáng lấp lánh. Đại môn cao chừng chục thước cũng được làm bằng vàng, hai bên còn có hai con Ngoạ Long đang giương nang múa vuốt được chạm khắc sống động như thật.
Bên trong bày một bàn tiệc lớn với đủ thứ sơn hào hải vị tuy có chút không giống của nhân tộc nhưng có vẻ rất ngon. Long Khiếu Thiên ngồi ở chủ vị bên cạnh có mấy lão già đều có tu vi cấp 9 trung kì trở lên tất cả đang đánh giá Vô Thiên còn hắn thì cũng chả thèm đánh giá mấy lão mà nhìn vào nữ tử đang bế Như Ngọc và ngồi bên cạnh Linh Nguyệt.
Vâng đó chính là tỷ tỷ nàng Long Linh Tú cũng chính là cô nương được hắn cứu.
Long Khiếu Thiên khách sáo với hắn vài câu sao đó giới thiệu cho hắn các trưởng lão của tộc... Đến khi nói tới Linh Tú nàng mới quay lại nhìn hắn không khỏi kinh ngạc
"Là ngươi"
Hắn cũng không đáp chỉ khẽ gật đầu, còn nàng thì mặt có hơi hồng lên rồi. Long Khiếu Thiên làm sao không thấy biểu hiện khác lạ của con gái tuy ông không có trực giác của mẹ như nữ nhân nhưng dù gì hai đứa nó cũng do ông nuôi lớn nhìn cô con gái lớn tuy nàng vừa mất phu quân nhưng biểu hiện này rõ ràng đã rơi vào tay giặc mất rồi. Hajzz không ngờ cả hai đứa con gái của Long Khiếu Thiên ta lại thích cùng một nam nhân, ông thầm cảm khái nhưng cũng chỉ cảm khái thôi vì khi nhìn thấy những nữ nhân của hắn ai cũng là cực phẩm trong cực phẩm thì ông đã có chút không an lòng về địa vị của con gái nhưng giờ nếu cả hai đứa cùng giáp công không tin không có chỗ trong hậu cung của hắn, nhưng không biết hắn nhìn ốm yếu thế kia không biết....
Nếu Vô Thiên mà biết suy nghĩ của ông thì có cảm tưởng gì nhỉ. Bữa tiệc cũng bắt đầu những người khác thì cười cười nói nói còn hắn thì chỉ làm một chuyện duy nhất là ăn, ăn và ăn vì thức ăn thực sự quá ngon.
Bình luận facebook