• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Hồn ma che dù (1 Viewer)

  • Chương 97

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xong đại sư? Anh nói một chút? Anh đang làm gì đi?”

Tôi làm sao còn có thời gian rảnh đi trả lời đại phi, đột nhiên từ trong bồn cầu thò ra hai bàn tay, điều này làm cho tôi một bộ tâm lý mờ mịt, sau đó tôi cũng không dám tiến về phía bồn cầu, nhỡ đâu bên trong có một cái bàn tay vươn tới túm tôi xuống, cái gì cũng không tốt chút nào.

Trên đầu đại phi máu càng ngày càng nhiều, còn sắp ngửi được thoang thoảng mùi máu tươi nồng nặc.

“Đại sư, tôi tại sao lại ngửi được mùi máu tươi? Đại sư, anh không sao chứ?”

Tôi đưa tay xoay tròn tay nắm vòi nước, xoay xoay tắt nước đi, chính xác là tắt đi vòi máu.

Đại phi hai tay sờ loạn, chạm tới một cái khăn mặt, xoa xoa mặt.

“Cái gì đây, sao lau lại có chút dính.” Đại phi lau khô mắt, trợn mắt mở ra, liền nhận ra trong phòng tắm không thích hợp.”Xong đại sư, này, đây là chuyện gì xảy ra?”

“Đừng nói lời vô nghĩa, lui về phía sau.” Tôi phụ giúp đại phi lui về phía sau.

Đại phi cũng thấy được bên trong bồn cầu có một đôi bàn tay, “Bên.. bên.. bên trong có người?”

Tôi lắc lắc đầu, “Bên trong, không phải người.”

Đôi tay kia bám theo bần cầu kéo kéo. Chậm rãi, đưa canh tay nâng ra, Ngay sau đó, một bộ tóc xuất hiên. Rất nhanh, đầu cũng chui ra.

Là ma nữ tôi nhìn thấy ngày hôm qua, đúng vậy, chính là chính là cô ta.

Sau một chút ma nữ từ trong bồn cầu chui ra, nhất thời phát ra tiếng cười khanh khách.

Đại phi ở phía sau đã bị dọa cho hồn vía lên mấy, toàn thân đều đang run bần bật.”Kia, đó là cái gì? Tôi phải đi ra ngoài!”

Đầu tiên là bây giờ đại phi không mặc quần áo, đi ra ngoài không thích hợp. Tiếp theo là muốn đánh nhau mở cửa sẽ không dễ dàng, ma nữ áo trắng đã sắp ra hoàn toàn khỏi cái bồn cầu, cô ấy chắn trước mặt chúng tôi, làm sao có thể đi ra ngoài.

Cổ tay cô ấy có một vết cắt rất sâu, máu tươi từ cổ tay cứ chay một giọt một giọt xuống nền.

Đây chính là dáng vẻ khi cô ấy chết đi? Tôi lại một lần nữa nghĩ tới một từ: tái hiện hiện trường. ma Nữ cố ý khiến cho phòng tắm biến thành bộ dạng lúc cô ta chết đi, khiến cho chúng tôi có thể sợ hãi cô ấy hơn?

Truyền thuyết kể rằng nếu một người chết đi mang oán hận cực sâu, linh hồn của người đó sẽ dừng lại ở nơi người đó chết, đối với người có gan bước vào nơi mà linh hồn người đó ở lại, sẽ giết chết hết.

Chuyện này giống như bộ phim điện ảnh mà tôi đã từng xem qua, tên là “chú oán”. ở trên điện anh, chú oán là khó giải thích, chỉ cần bước vào, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng mà Tán nhân chúng tôi nhìn qua, loại ma như vậy, hoặc là gọi oán khí, vẫn là có biện pháp phá giải.

Một loại là giống như chú hai vậy, lấy bạo chế ngự bạo. Dùng pháp lực cực kỳ lớn trước tiếp đối kháng với oán khí cho oán khí đánh tan. Phương pháo này đơn giản mà trực tiếp, không có tác dụng phụ, ma quỷ đều bị đánh tan, cóng cho di chứng gì chứ?

Nhưng mà loại này phương pháp không thích hợp với tôi, gàn đây tôi có chút là nhân từ, thôi được rồi, thực ra là pháp lực không sâu, võ cào cào, đừng nói là lấy bạo chế bạo, có thể không bị ma quỷ giết là đã cám ơn trời đất rồi.

Cho nên tôi chỉ có thể sử dụng phương pháp thứ hai, cũng là phương pháp mà tôi hay sử dụng nhất từ trước đến nay. Khi gặp được ma quỷ không thể đối phó được, bạn sẽ nghĩ ra cách để biết nhu cầu của thứ đó là gì, nghĩ biện pháp thỏa mãn nó, sau khi hiểu rõ được tâm nguyện thì tự nhiên sẽ đi.

Rất nhiều ma quỷ chỉ là có khúc mắc không lý giải đươc, tôi phải làm chính là giúp nó cởi bỏ khúc mắc.

Mà trước mắt là ma nữ áo trắng, tôi tuy rằng không rõ ràng lắm thực lực của cô ta, nhưng từ oán khí cường đại của cô ấu mà nhìn xem, con ma nữ này phải lợi hại xa hơn những gì tôi suy nghĩ.

“Là cô giết chết lưu loan?” Tôi đơn giản mà trực tiếp hỏi.

Ma nữ áo trắng ngẩng đầu, nhìn chúng tôi, không nói lời nào. Sau đó, cô ấy nghiêng cái đầu nhìn về nơi riêng tư của Đại phi, liếm đầu lưỡi, hai mắt tỏa ánh sáng, dáng vẻ như là khó lòng mà nhịn được vậy. (ND: vđ ma nữ
FACE_WITH_COLON_THREE.png
:3 )

Trời ạ, con ma nữ này không phải là hưng thú với việc đặc biệt nhạy cảm của nam với nữ chứ? Chỉ cần có thể thỏa mãn cô ấy, cô ta sẽ nói ra điều quan trong cho tôi biết.

Tôi nhìn nhìn Đại Phi, anh ta hay tay che đi đứa em, bặm môi, nhìn tôi một chút, cũng sắp khóc ra.

Ai, cũng không phải chuyện gì cũng có thể thỏa mãn được ma quỷ. Ít nhất là việc đem đại phi dâng lên là không thể, nhân loại cùng ma quỷ ABCXYZ xong, ma quỷ hút đi dương khí của nhân loại, chuyện này đối với người sống là chuyện cực kỳ không hay. Bị hút đi dương khí, cơ thể sẽ suy yếu, sẽ sinh bệnh, nghiêm trọng còn có thể dẫn tới cái chết.

Tôi đứng trước người đại phi, lắc lắc đầu, cũng lấy ra khu quỷ phù, thật sự không được thì sẽ đuổi cô ta đi, không nhất thiết phải cùng cô ta tử chiến.

“Cô có chuyện gì khúc mắc chưa giải, tôi có thể trợ giúp cô hoàn thành, nhưng là muốn lấy chồng để abcxyz, chuyện như vậy tôi không cho phép. Chỉ cần cô nói cho tôi những gì cô biết, tôi sẽ giúp cô hoàn thành tâm nguyện, giúp cô giải quyết khúc mắc, được hay không?”

Ma nữ áo trắng vân như trước, cười khanh khách, “Được, tôi với anh làm chút giao dịch này.”

Nghe được lời cô ấy nói như vậy, tôi nháy mắt cảm giác được thoải mái nhiều lắm, ít nhất có thể đàm phán, về phần kết quả như thế nào, vậy thì nói sau.

Ma nữ áo trắng vươn một ngón tay, nói: “Tôi chỉ cần anh giúp tôi làm một chuyện, làm xong chuyện này, tôi sẽ nói cho anh, là ai sát hại Lưu Loan, là ai muốn xuống tay đối với những vệ sĩ bảo vệ cô bé kía.”

Thật tốt quá, đây là điều tôi mong chờ.

“Cô muốn tôi làm chuyện gì?”

Ma nữ áo trắng nhìn trần nhà, trầm tư một lát, vẻ mặt vui cười biến thành cô đơn. Cô ấy nói: ” Trong ngôi trường này có một thầy giáo tên là Tào An Thủ, tôi hy vọng anh có thể đưa anh ta đến căn phòm tắm này, để cho tôi thấy mặt anh ta.”

Tào An Thủ? Trong lòng tôi nhắc đi nhắc lại cái tên này, để cho bản thân nhớ thật kỹ.

“Vậy khi tôi đưa anh ta đến, làm như nào để có thể liên lạc với cô.”

Ma nữ áo trắng lại khôi phục dáng vẻ tươi cười, cho bản thân chui vào bồn cầu, nói: “ Khi anh đưa anh ta đến đây, gõ nắp bồn cầu ba lần mạnh, ba lần nhẹ, tôi nghe được tiếng gõ sẽ tự mình đi ra. Cũng đừng có để cho tôi chờ lâu đấy.”

Nói xong, sưu một tiếng, ma nữ chui vào bồn cầu, biến mất.

Phù phù ~~ phía sau truyền đến một tiếng nổ, tôi hoảng sợ, xoay người vừa thấy, thì ra là Đại phi té mạnh xuống đất, thể hổn hà hổn hển.

ài, thật sự là một tên tiểu cảnh sát không có can đảm.

“Anh trên người toàn là máu, tiếp tục tắm rửa đi.” Tôi nói xong với đại phi, liển mở cửa nhà tắm ra, rồi đi ra ngoài. Đại phi nhìn thấy tôi đi ra ngoài, bất chấp hình tượng, ngay cả quần áo, khăn tắm, cái gì cũng không mặc liền mặc kệ chạy ra ngoài.

“Xong đại sư, đừng bỏ lại tôi!”

Đưa cho đại phi một bộ quần áo, để cho anh ta đổi một gian phòng tắm khác, tẩy đi máu loãng trên người một cách sạch sẽ.

Tôi thì lại nghĩ đến lời nói của ma nữ áo trắn.

Cô ấy muốn tôi đưa Tào An Thủ đi đến phòng tăm, mà không phải tự chính mình đi ra tìm tào an thủ, chuyện này chứng minh là chuyện đó không xảy ra ở trong gian phòng tắm. Nói theo cách khác, linh hồn của cô ấy tử vong sau khi bị nhốt ở trong phong tắm.

Gian phòng tắm đó nhỏ như vậy, hơn nữa ở trong góc, cái này giống như hai đầu phòng của khác sạn. Ở bên trong mà chết không lên được, mà xuông dưới âm ti cũng không xong, rất dễ dàng bị vây lại.

Ai, cô gái đáng thương, liền ngay cả tự sát, đều lựa chọn một nơi xấu như thế.

Nói đến giáo viên trong trường học, mộ vân thấm sẽ biết nhiều hơn so với tôi, tôi rút ra di động, muốn gọi vào số của Vân Thấm, lại thấy vừa hay cô ấy gọi đến cho tôi.

......

......

......

Trong khách sạn, trên một cái bàn lớn, ngồi vây quanh năm người.

Xếp theo thứ tự là đại phi, tôi, mộ vân thấm, hoàng thiên kiên quyết, còn có hồng trí hào.

Vừa mới mộ vân thấm goi cho tôi cũng là vì muốn nói với tôi, Hồng trí hào vì chuyện ban ngày mà cảm thấy có lỗi, muốn mời tôi ăn một chút để xin lỗi.

Người trẻ tuổi thôi, luôn luôn có lúc đầu óc không tỉnh táo, nếu như anh ta nguyện ý xin lỗi, tôi sẽ cho anh ta một cơ hội. Cho nên tôi chờ đại phi tắm rửa xong, cùng nhau đi vào khách sạn.

Mà hồng trí hào cũng sớm liền chuẩn bị tốt một bữa tiệc lớn phong phú

“ Wow, Xong đại sư, bạn bè của anh đúng là thật có tiền.” Đại phi cầm lấy chiếc đũa, cũng không khách khí, gắp lên một miếng thịt kho tàu đưa vào trong miệng khen: “ Ooh, béo mà không ngấy, hương vị ngọt ăn rất ngon,” nói xong lại gắp thêm hai ba miếng.

Người này, lúc trước không phải còn bị ma nữ dọa cho ngồi khóc dưới đất, lúc này vẻ mặt lại hớn hở, ăn rất là vui vẻ. Anh ta phải có một trái tim lớn lắm, hay là nên nói, tâm anh ta không phải là phế đi rồi?

Hồng trí hào bưng một ly rượu đi đến trước mặt tôi, cung cung kính kính, nói: “Xong diễm đại ca, thật sự xin lỗi, ban ngày là tôi xúc động, tôi hướng anh xin lỗi rát nhiều, nếu như anh chấp nhận tha thứ, xin hãy uống chén rượu này.”

Được, trẻ nhỏ dễ dạy. Như vậy không phải rất tốt hơn sao? Mới học sinh trung học mà thôi, còn nhỏ tuổi đã muốn giết người, vậy lớn lên còn muốn thế nào nữa?

Tôi tiếp nhận chén rượu, đối anh ta nói: “Lần sau không được như thế nữa nhé.” Tôi thật ra cũng không thích uống rượu, bình thường thuốc lá, bia rượu cũng không động, ngoại trừ kẹo cao su, mặt khác những cái khác đồ ăn cũng không cảm thấy hứng thú.

Nhưng là hôm nay tôi phải uống, không uống chính là không tha thứ cho anh ta.

Ngẩng đầu lên, đem một hơi uông hết xuống bụng. Bẹp bẹp miệng, uống rượu đi xuống, có một chút mùi của nho, lại giống như rượu đế, có chút cay.

Tôi nghĩ muốn hỏi hỏi hồng trí hào này rượu là như thế nào ủ rượu như nào, ai mà ngờ, tôi lơ đãng một chút, nhìn thấy Hồng Trí hào khóe miệng lộ ra một tia nụ cười quỷ dị.

Anh ta cười rất là gian trá, Cảm giác kia giống như là làm chuyện gì không được tốt vậy.

Không đúng, có vấn đề. Nếu như mà có một người hận bạn tận xương tủy, không có khả năng trong nửa ngày làm tiêu hao hận thù không còn chút gì. Hồng trí hào không phải đến xin lỗi tôi, mà đây là Hông Môn yến tiệc cho tôi.

Nhưng mà rượu cũng đã uống, đồ ăn cũng đã ăn, rốt cuộc là sẽ xảy ra chuyện gì, tôi cũng không có biện pháp nào tránh được. Bây giờ chỉ có thể kiên trì một chút, để xem Hồng trí hào sẽ làm gì tôi.

“Xong Diễm tửu lượng tốt.” Hoàng thiên kiên quyết nhìn tôi uống xong một lý, cũng không biết là thật tâm khen hay là nói móc tôi. Nói thật, tôi có chút hối hận đã uống nhiều như vậy, uống xong liền cảm giác đầu óc choáng váng.

Hoàng thiên kiên quyết cũng uống chén tiếp theo, “ừm, hương vị không tồi, rượu tốt, rượu tốt!”

Đúng lúc này, đại phi đột nhiên phù phù, ghé vào bàn cơm, tiếp đó cả Mộ Vân Thấm hai mắt cũng nhắm lại, nằm úp xuống dưới bàn.

Quả nhiên đồ ăn có vấn đề! Bởi vì chúng tôi là ngồi ở bên trong phòng víp, bên ngoài nhân viên cũng không thể phát hiện được chuyện bên trong, chco nên chúng tôi bây giờ đúng là phiền toái.

Tôi hướng về phía hoàng thiên kiên quyết hô lên: “Hoàng lão gia tử, tiểu tử này có vấn đề, mau bắt anh ta lại”

Ai biết, hoàng thiên kiên quyết ánh mắt mơ hồ, sau đó cũng ngã nhào vào mặt đất. Hiện trường bây giờ chỉ còn lại tôi cùng Hồng trí hào là thanh tỉnh.

Mà lúc này, tôi nhìn thấy trong tay anh ta cầm một con nhện ngũ sắc, hướng về phía tôi cười cười.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom