• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Hoàng Hà phục yêu truyện 2023 (1 Viewer)

  • Chương 73 - Chương 73DÊ MỘT SỪNG

Chương 73DÊ MỘT SỪNG

"Cái gì? Có người?” Tôi lập tức ngồi bật dậy. “Anh có nhìn rõ không?”



“Cái này...” Hoàng Tam Nhi gãi đầu. “Tôi thấy… dưới tàng cây có bóng người lướt qua...”



“Bóng người lướt qua là sao?” Bàng Độc cũng tỉnh lại, lập tức đẩy cửa nhìn ra bên ngoài.



Chúng tôi vừa thoát khỏi đám người Bàng môn không bao lâu cho nên rất sợ bị bọn chúng lần được manh mối bám theo. Hoàng Tam Nhi vừa nói vậy là cả ba chúng tôi lập tức đi ra ngoài kiểm tra.



Chỗ tàng cây Hoàng Tam Nhi nhìn thấy bóng người là chỗ mấy cây hoè lớn không biết bao nhiêu năm tuổi ở bên cạnh ba cái lò thêu xác, khi chúng tôi đi tới kiểm tra thì không phát hiện ra cái gì. Thế nhưng, tôi vẫn không yên tâm cho nên đi vòng hai vòng xung quanh, tiện thể kiểm tra cả bên ngoài nữa nhưng không phát hiện thấy dấu vết từng có người đến đây.



“Hoàng Tam Nhi, rốt cuộc là anh có nhìn rõ hay không?”



“Tôi...” Hoàng Tam Nhi cũng không chắc chắn, ngập ngừng nói. “Hình như là có… nhưng lại giống như không...”



“Lần sau anh nhìn kỹ hẵng nói? Anh làm chúng tôi sợ quá rồi đấy.”



Hiện tại, có thể xác định là Hoàng Tam Nhi bị hoa mắt.



Chúng tôi quay trở lại phòng, nhưng cũng vì chuyện vừa rồi mà phải cắt cử một người canh giữ. Chân của Bàng Độc còn chưa khỏi hẳn nên tôi không muốn để anh ấy gác đêm, cho nên tôi và Hoàng Tam Nhi mỗi người canh một nửa đêm. Hoàng Tam Nhi nhanh nhẹn nằm xuống, bảo tôi canh nửa đêm trước, anh ta canh nửa đêm sau.



Tôi ngồi sát bên cửa canh chừng, qua nửa canh giờ lại kiểm tra quanh sân một vòng, quanh đi quẩn lại ba lần vẫn chẳng thấy cái gì.



Đêm nay im ắng một cách lạ thường, ngay cả những cơn gió cũng lặng đi khiến lòng người bồn chồn bất an.



Tôi đi kiểm tra một vòng rồi trở về phòng uống một hớp nước nhân tiện đổi ca với Hoàng Tam Nhi, nhưng nhìn anh ta ngủ ngon quá nên tôi quyết định đợi thêm nửa canh giờ nữa.



Uống nước xong, tôi lại ngồi xuống cạnh cánh cửa canh. Thế nhưng, tôi vừa mới nâng mắt lên thì thấy dưới mấy gốc hòe bên cạnh lò thiêu có một cái bóng đang chậm rãi di chuyển.



Tôi lập tức khom người rồi rón rén như mèo đi về phía trước, thị lực của tôi khá tốt cho nên khi tới gần tôi điếng hết cả người.



Dưới gốc cây hòe có rất nhiều cái bóng mờ đang lần lượt bò ra, những cái bóng đó rất mờ lại uốn a uốn éo, nhưng vẫn có thể nhận ra được mấy cái bóng đó rất giống... bóng con người, có đầy đủ tứ chi, có cơ thể đang chậm chạp bò trên mặt đất.



Chừng nửa khắc sau, một đống bóng bò lổm nha lổm nhổm trên mặt đất, tôi không đếm được có cả thảy bao nhiêu cái bóng, chúng nó như ẩn như hiện uốn éo trên đất, bò tới cái lò thiêu không biết bị bỏ hoang từ bao giờ.



Loại lò thiêu này thường được đắp từ đất vàng, giữa lò có một cái giá sắt ngăn thành trên dưới, bên dưới đốt củi còn bên trên thì đặt xác người, có thể đặt được tới năm cái xác.



Mí mắt của tôi nháy liên tục, khoảng cách có hơi xa lại thêm ánh trăng mờ tối nên tôi không xác nhận được chính xác những cái bóng này là “thứ” gì.



“Be be...”



Đúng lúc đó ở bên ngoài bức tường phía sau lò thiêu bỗng vang lên tiếng dê kêu. Người sống ở bãi sông sẽ rất quen thuộc với loại âm thanh này, nên tuyệt đối không thể nghe lầm.



Tiếng dê vừa truyền tới, bên trong phòng Miêu nữ đang nghỉ cũng vang lên những tiếng cọt kẹt rồi con mèo mun to đùng kia chui ra khỏi phòng. Hai con mắt màu xanh của nó nhìn chòng chọc về phía Tây.



Những âm thanh này tuy là nhỏ, nhưng Bàng Độc cùng Miêu nữ đều tỉnh lại, ngay cả Hoàng Tam Nhi cũng mơ mơ màng màng dụi mắt tỉnh dậy.



“Be be...”



Tiếng dê kêu lại vang lên, lúc này đã có thể hoàn toàn xác định tiếng dê này là từ phía bên ngoài bức tường truyền vào.



“Vèo!!!”



Chúng tôi vừa chỉ mới quay sang nhìn nhau thì đột nhiên có thứ gì đó nhảy lên bờ tường.

Nguồn : Vietwriter.vn

Bức tường phía sau lò thiêu không cao lại bị lò thiêu che, nhưng chúng tôi vẫn có thể thấy thứ vừa nhảy lên… là một con dê.



“Meo!!!”



Con dê vừa nhảy lên bờ tường, con mèo mun của Miêu nữ lập tức xù hết lông lên, cả người cong lại.



“Dê một sừng!!!”



“Dê một sừng?” Nhưng mà còn chưa kịp hỏi Miêu nữ xem dê một sừng là cái gì thì đã thấy con dê kia lắc lắc đầu.



Nhìn nó giống một con dê rừng đực, người ở bãi sông nuôi dê quá nửa là để làm thịt, cho nên nuôi dê nhiều hơn nuôi cừu. Từ nhỏ tôi đã thấy rất nhiều dê thế nhưng con dê đang đứng trên đầu tường này lại chỉ có một cái sừng thẳng tắp trên trán.



Có không ít truyền thuyết về loài dê này, có người nói dê một sừng là điềm xấu, nếu như nó xuất hiện ắt sẽ có họa sát thân. Có lời đồn vào cuối nhà Nguyên, Lưu Phúc Thông* nhờ dê một sừng chỉ dẫn mà đào được người đá một mắt, nhờ có người đá này mà quân khởi nghĩa không ngừng chiến tranh với quân nhà Nguyên, cuối cùng máu chảy thành sông.




(*) Lưu Phúc Thông: Thủ lĩnh trên thực tế của chính quyền nông dân Tống và phong trào khởi nghĩa Khăn Đỏ ở miền bắc Trung Quốc vào cuối đời Nguyên.



Cũng có người nói dê một sừng là con vật của cõi âm, chuyên tới nhân gian dẫn dắt cô hồn dã quỷ đi xuống suối vàng và cầu Nại Hà...



Có rất nhiều truyền thuyết về nó nhưng không ai biết dê một sừng là rốt cuộc đại diện cho thứ gì, nhưng loài vật này quả thật rất hiếm thấy, mấy chục năm cũng chưa chắc gặp được một con.



“Con vật này là vật chí âm.” Miêu nữ nhỏ giọng nói. “Nó giống như người có bát tự thuần âm, rất khó gặp được.”



Miêu nữ kể, chỉ có những con dê cái mang thai đôi, luôn ăn cỏ mọc gần mộ và sinh đúng thời điểm mới có thể đẻ ra một con dê một sừng. Dê một sừng cũng giống với đầu lâu máu của Âm Sơn Đạo, đều là vật chí âm, còn hiếm thấy hơn cả quỷ.



“Cái thứ tà ma này...” Hoàng Tam Nhi run giọng. “Nó tới đây làm gì? Chúng ta đâu có gây sự gì với nó chứ...”



“Be be...”



Chúng tôi đang sửng sốt thì con dê một sừng đang đứng trên bờ tường đột nhiên nhấc hai chân trước lên rồi nhảy xuống cái lò thiêu.



Ống khói của lò thiêu bị cú nhảy của con dê làm cho sụp xuống, con dê nhìn xung quanh một lúc rồi lại kêu be be.



Con vật này đại diện cho sự âm u quỷ quái, ấy vậy mà trong tiếng kêu của nó tôi lại nghe thấy sự bi thương và sợ hãi không diễn tả được thành lời…



Sau đó, tôi tận mắt nhìn thấy nó đứng trên lò thiêu vừa kêu vừa run.



Con mèo mun và Miêu nữ vẫn nhìn chòng chọc vào nó, khi nó nhảy lên lò thiêu thì con mèo mun cũng muốn nhào lên nhưng lại bị Miêu nữ cản lại.



“Con dê một sừng này hình như đang sợ.” Miêu nữ ngồi xổm xuống vuốt ve con mèo mun. “Chúng ta đừng hành động gì vội, để xem rốt cuộc nó muốn làm cái gì.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom