Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50
Vân Thường quỳ cạnh Tự Cẩm, cúi thấp đầu nói: “Bẩm Tiệp dư, tiểu chủ nô tỳ phụng ý chỉ của Hoàng hậu nương nương đến, cũng không dám vượt quy tắc làm việc, mong Tiệp dư phái người đến Phượng Hoàn Cung hỏi sẽ biết ngay.” Cẩm Tiệp Dư đã có lòng làm khó chủ tử, nàng ta làm nô tài tất nhiên phải phân ưu. Nếu chủ tử đã cùng mấy người bên Quý phi kết ân oán không hóa giải được thì giờ nàng ta dù không dám nói lời bất kính cũng phải giải thích rõ ràng.
“Chủ tử chúng ta không hỏi ngươi, kẻ nô tài như ngươi lại dám chen miệng vào, người đâu đến đây dạy cho tiện tỳ này biết thế nào là quy củ.”
Tự Cẩm vốn đang bình thản, nghe thấy lời này cũng phải ngẩng mạnh đầu lên nhìn người nói. Người này chính là Đại cung nữ Thúy Thu của Cẩm Tiệp Dư. Lúc ấy nàng ta đầy mặt đắc ý vênh vang, sai tiểu cung nhân sau lưng đi tới định vả miệng Vân Thường.
Trong cung này có muốn đánh người khác cũng ít khi đánh vào mặt bởi vì chịu đánh mặt là việc rất mất thể diện. Thúy Thu chính là muốn để một chủ tử như nàng mất mặt, sao Tự Cẩm không nghĩ ra chứ.
Chủ không quyền, bộc chịu khổ.
Nhưng đánh chó còn phải nhìn mặt chủ nhân, Thúy Thu làm như thế chẳng qua muốn nói cho nàng nàng biết trong mắt nàng ta, chủ tử như Tự Cẩm có cũng như không.
Nếu là trước đây, chắc chắn Tự Cẩm không dám làm gì, nhưng hôm nay hoàng hậu ép buộc nàng ra mặt, nếu đã có lý do này thì nàng đương nhiên muốn mượn uy phong hoàng hậu làm việc.
Dù tuổi Tự Cẩm còn nhỏ, nét mặt cũng vẫn ngây thơ nhưng khi tức giận lên thì không thiếu uy nghi. Nàng không quỳ nữa, vịn tay Vân Thường từ tốn đứng lên, ánh mắt nhìn Thúy Thu chằm chằm, nghiến răng nói: “Các ngươi đều là cung nhân, mở miệng ra lại mắng người khác là tiện tỳ, vậy ngươi thì là cái gì?”
Thúy Thu không ngờ vị Tô thái nữ trước giờ vốn mềm mại dịu dàng lại bất chợt cường ngạnh, nàng ta không khỏi sững sờ. Cũng chỉ trong nháy mắt, Tự Cẩm cười lạnh nhìn Cẩm Tiệp Dư nói: “Tiệp dư tỷ tỷ đi đường cẩn thận, muội muội phụng theo ý chỉ nương nương không dám trì hoãn, ngày khác muội muội sẽ chuẩn bị sẵn sàng lãnh giáo bản lĩnh dạy nô tài của của tỷ tỷ.”
Cẩm Tiệp Dư cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được Tự Cẩm chợt trở nên mạnh mẽ, nàng ta rất tức giận, biến sắc.
“To gan!” Cẩm Tiệp Dư nheo mắt lườm TỰ Cẩm. Một Thái nữ nhỏ nhoi cũng dám cưỡi trên đầu nàng ư? Chẳng qua được Hoàng thượng chú ý một chút mà dám mạnh miệng lớn lối như thế?
Lúc ấy Tự Cẩm cũng sợ, tim đập thình thịch, nhưng nghĩ sau lưng có Hoàng hậu chống lưng nên cũng vững tâm trở lại. Bây giờ hoàng hậu đang chướng mắt mấy người bên Quý phi, nếu mình có thể tìm ra yếu điểm của bên Quý phi dâng lên cho hoàng hậu, chắc Hoàng hậu nương nương sẽ rất vui mừng.
“Ý của Tiệp dư tỷ tỷ là gì? Muội muội có nói sai điều gì chăng, nếu lời nào không thỏa đáng thì rất mong tỷ tỷ chỉ giáo, muội muội nhất định thay đổi.” Tự Cẩm cười nhìn Cẩm Tiệp Dư, nét mặt vui vẻ, thêm chút hồn nhiên, “Muội muội tiến cung ngắn ngủi, mọi chuyện trong cung còn chưa hiểu hết, nếu có lời nói, việc làm chưa đúng rất mong tỷ tỷ chỉ dạy.”
Tự Cẩm suy nghĩ cẩn trọng từng câu từng chữ mới dám nói, Cẩm Tiệp Dư đương nhiên không tìm được sai lầm của nàng.
Cẩm Tiệp Dư quả nhiên không phục, cười lạnh một tiếng thản nhiên nói: “Tô thái nữ va chạm bản Tiệp dư, coi rẻ cung quy, tự kiêu tự đại, chẳng lẽ không đáng chịu phạt?”
Cẩm Tiệp Dư nói nàng va chạm nàng liền va chạm ư? Chẳng qua là cố ý vu hãm, nhân cơ hội tìm chuyện mà thôi.
“Tiệp dư tỷ tỷ đây là muốn thay quyền Hoàng hậu nương nương điều hành lục cung sao?” Tự Cẩm đơn giản khiêu khích nhìn Cẩm Tiệp Dư, nàng cũng không tin nàng ta dám trả lời!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
“Chủ tử chúng ta không hỏi ngươi, kẻ nô tài như ngươi lại dám chen miệng vào, người đâu đến đây dạy cho tiện tỳ này biết thế nào là quy củ.”
Tự Cẩm vốn đang bình thản, nghe thấy lời này cũng phải ngẩng mạnh đầu lên nhìn người nói. Người này chính là Đại cung nữ Thúy Thu của Cẩm Tiệp Dư. Lúc ấy nàng ta đầy mặt đắc ý vênh vang, sai tiểu cung nhân sau lưng đi tới định vả miệng Vân Thường.
Trong cung này có muốn đánh người khác cũng ít khi đánh vào mặt bởi vì chịu đánh mặt là việc rất mất thể diện. Thúy Thu chính là muốn để một chủ tử như nàng mất mặt, sao Tự Cẩm không nghĩ ra chứ.
Chủ không quyền, bộc chịu khổ.
Nhưng đánh chó còn phải nhìn mặt chủ nhân, Thúy Thu làm như thế chẳng qua muốn nói cho nàng nàng biết trong mắt nàng ta, chủ tử như Tự Cẩm có cũng như không.
Nếu là trước đây, chắc chắn Tự Cẩm không dám làm gì, nhưng hôm nay hoàng hậu ép buộc nàng ra mặt, nếu đã có lý do này thì nàng đương nhiên muốn mượn uy phong hoàng hậu làm việc.
Dù tuổi Tự Cẩm còn nhỏ, nét mặt cũng vẫn ngây thơ nhưng khi tức giận lên thì không thiếu uy nghi. Nàng không quỳ nữa, vịn tay Vân Thường từ tốn đứng lên, ánh mắt nhìn Thúy Thu chằm chằm, nghiến răng nói: “Các ngươi đều là cung nhân, mở miệng ra lại mắng người khác là tiện tỳ, vậy ngươi thì là cái gì?”
Thúy Thu không ngờ vị Tô thái nữ trước giờ vốn mềm mại dịu dàng lại bất chợt cường ngạnh, nàng ta không khỏi sững sờ. Cũng chỉ trong nháy mắt, Tự Cẩm cười lạnh nhìn Cẩm Tiệp Dư nói: “Tiệp dư tỷ tỷ đi đường cẩn thận, muội muội phụng theo ý chỉ nương nương không dám trì hoãn, ngày khác muội muội sẽ chuẩn bị sẵn sàng lãnh giáo bản lĩnh dạy nô tài của của tỷ tỷ.”
Cẩm Tiệp Dư cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được Tự Cẩm chợt trở nên mạnh mẽ, nàng ta rất tức giận, biến sắc.
“To gan!” Cẩm Tiệp Dư nheo mắt lườm TỰ Cẩm. Một Thái nữ nhỏ nhoi cũng dám cưỡi trên đầu nàng ư? Chẳng qua được Hoàng thượng chú ý một chút mà dám mạnh miệng lớn lối như thế?
Lúc ấy Tự Cẩm cũng sợ, tim đập thình thịch, nhưng nghĩ sau lưng có Hoàng hậu chống lưng nên cũng vững tâm trở lại. Bây giờ hoàng hậu đang chướng mắt mấy người bên Quý phi, nếu mình có thể tìm ra yếu điểm của bên Quý phi dâng lên cho hoàng hậu, chắc Hoàng hậu nương nương sẽ rất vui mừng.
“Ý của Tiệp dư tỷ tỷ là gì? Muội muội có nói sai điều gì chăng, nếu lời nào không thỏa đáng thì rất mong tỷ tỷ chỉ giáo, muội muội nhất định thay đổi.” Tự Cẩm cười nhìn Cẩm Tiệp Dư, nét mặt vui vẻ, thêm chút hồn nhiên, “Muội muội tiến cung ngắn ngủi, mọi chuyện trong cung còn chưa hiểu hết, nếu có lời nói, việc làm chưa đúng rất mong tỷ tỷ chỉ dạy.”
Tự Cẩm suy nghĩ cẩn trọng từng câu từng chữ mới dám nói, Cẩm Tiệp Dư đương nhiên không tìm được sai lầm của nàng.
Cẩm Tiệp Dư quả nhiên không phục, cười lạnh một tiếng thản nhiên nói: “Tô thái nữ va chạm bản Tiệp dư, coi rẻ cung quy, tự kiêu tự đại, chẳng lẽ không đáng chịu phạt?”
Cẩm Tiệp Dư nói nàng va chạm nàng liền va chạm ư? Chẳng qua là cố ý vu hãm, nhân cơ hội tìm chuyện mà thôi.
“Tiệp dư tỷ tỷ đây là muốn thay quyền Hoàng hậu nương nương điều hành lục cung sao?” Tự Cẩm đơn giản khiêu khích nhìn Cẩm Tiệp Dư, nàng cũng không tin nàng ta dám trả lời!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook