• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hóa đơn tam khúc (1 Viewer)

  • Chap-107

Quyết tâm ko kể chuyện về cái nồi nữa nhé.




← PrevNext →

Sau lần trước bị ông admin group tinder khóa nick tao trong group. Tao cũng từ bỏ ko chơi tinder nữa vì dỗi, nhưng nghĩ lại thì đéo việc gì phải thế, nó khóa mình trên nhóm fb chứ khóa thế đéo nào được ngón tay vuốt vuốt của mình. Thế là sau giãn cách xã hội, chính xác là hôm thứ 7 tuần trước tao lại đi hóng và vuốt vuốt. Cái cảm giác được ra đường sau những ngày o ép mình thật sảng khoái. Trời cuối tuần còn rơi rớt lại tí lạnh của ông trời cho nàng Bân thử áo, mưa lạch tạch từ đêm thì phải. Ngày nghỉ nên hơn 8h sáng vẫn lười nhác nằm trên giường. Mở tinder ra, ồ, có đến hơn trăm cái match mới. Thôi thì đang rảnh, lướt lướt 1 lượt chọn lấy 2 3 người nhìn hợp mắt xong pm.

Sau khi đánh răng rửa mặt cộng thêm rửa chim cò các thứ quay vào lấy điện thoại để đi ăn sáng, sau đợt nghỉ dài của hàng quán thì có vẻ chất lượng phần nào đi xuống, nhưng kệ, có cái mà đớp là tốt rồi.

Ăn xong ngó nghiêng mấy quán trà đá thì ko chỗ nào mở, Mưa nặng hạt hơn, thôi đành té vào quán cafe nhỏ dưới gốc cây bàng già trú tạm. Ngồi một mình đương nhiên là lại lôi điện thoại ra sờ nắn, có phản hồi của 1 trong mấy ẻm khi nãy mình pm. Lại chat chit, chuyện covid, chuyện thời tiết, chuyện công việc, chuyện Iran với Mỹ rồi kết lại là chuyện mình có vẻ hợp nhau đấy nhỉ, anh có thể mời em đi ăn trưa ko. Phía kia đồng ý.



Trời hẩng háo, khô ráo rồi. Tao về nhà thay quần áo cho đàng hoàng, nhớ ngày xưa mẹ thằng bạn tao bảo ăn mặc ko đẹp thì phải lịch sự, đó là tôn trọng người khác và cũng là tôn trọng chính mình. Điều này tao ghi nhớ từ thuở ấy cho đến giờ vẫn ko khi nào quên.

Tao ngồi ở bàn uống nước, chờ ẻm kia đến, định mệnh nó, chờ đến gần 12h, phát ngại với chủ quán mà ẻm vẫn đéo thấy đâu, nhắn vài lần trên tinder lại éo thấy trả lời. Nghĩ bụng thôi rồi, chắc bị lừa rồi, hậm hực chửi rủa mấy câu định đứng dậy đi về thì thấy 1 nhóm 3-4 đứa toàn con gái đi vào, lại bấm bụng bảo chờ tí ngắm bọn này đã. Nhìn chăm chăm vào các đối tượng, éo ai ngờ 4 ẻm cũng nhìn về phía tao, rồi 1 em gật đầu tiến tới hỏi anh là tml phải ko, tao gật, ô đệt, đúng là em tinder rồi, nhưng sao trong ảnh và ngoài đời khác nhau quá, nếu nhìn thấy ẻm cười lộ cái răng khểnh thì chắc tao ko nhận ra đâu. Tao nhận ra rồi nhưng vẫn tỏ vẻ bỡ ngỡ ơ ơ là em à. Ẻm cười...

Mẹ kiếp, ảnh giờ ảo thật, đéo biết đằng nào mà lần, nhưng thôi, tuy là khác nhưng ngoài đời nhìn cũng khá xinh. Ẻm chỉ về 3 đứa bạn gái đi cùng kêu đây là bạn em, em rủ đi ăn cùng luôn cho vui. Tao nghĩ thầm, cái trò rủ nhóm đi ăn kiểu này xưa rồi mà sao giờ vẫn chơi lại nhỉ, nhí nhố bố mày trốn mẹ về trước cho xong. Nghĩ vậy nhưng vẫn giữ thái độ hồ hởi đón chào, cơ bản 3 cháu đi cũng cũng kháu gái cơ.

Thế lại ăn, chém gió, vung tay, nước bọt bắn tung tóe, thế mới biết mức độ nguy hiểm nếu ko giãn cách xã hội hay ko đeo khẩu trang thì hậu quả sẽ khó lường. Sơ bộ thì được biết 3 em kia đều ở cùng xóm trọ của tinder, cũng cùng lừa 24 25 tuổi, đi làm cả rồi. Quê đâu thì 2 em ở Nam Định, tinder ở Bắc Ninh còn 1 em ở Hải Phòng. Ăn xong tao gọi thanh toán, Tinder bảo ko, để ẻm, vì ẻm mời 2 đứa kia đi ăn nên ẻm sẽ trả, hôm nay ẻm mời tao cho nó lạ. Tao gật đầu, ok, tùy người đẹp, vậy anh mời cả nhà đi cafe hay trà sữa gì đó. Mấy đứa cười tươi gật đầu phần phật, vậy mà thế beep nào đi ra lấy xe thì lại ơ có việc, ơ bận, 3 đứa đi về, kêu nhờ anh tí nữa chở tinder về giúp em. Vl, cứ như bọn này có kế hoạch sắp đặt từ trước ấy, tao đoán chắc là rủ đồng bọn đi nếu gặp thằng bựa thì sẽ ăn phá còn nếu gặp hàng ngon thì sẽ tạo điều kiện. Đm, té ra mình cũng ngon vl ấy chứ.

Thong dong chở tinder đi, vừa đi vừa hỏi chuyện, cũng chả ngại gì mà ko hỏi thẳng hỏi thật, ẻm cũng mạnh dạn trả lời là mới chia tay người yêu được 6 tháng, lên tinder thử xem ai ngờ match tao và nói chuyện thấy hợp nên gặp.

Mưa, đm, lại mưa, hạt nặng hơn, tao nhớ là trong cốp xe có áo mưa đôi, tao ngó ngó ngang dọc rồi kiếm chỗ trú để dừng lại mặc áo mưa, thế beep nào phi dừng ngay lại chỗ cửa nhà nghỉ to vật, tao thề là tao ko hể chủ ý, chỉ là vô tình. Dừng xe xong mới nhận thấy là nhà nghỉ, 2 đứa chợt nhìn nhau qua một thoáng, có cái gì đó tâm trí nửa muốn nửa ko là vào đi, vào đi, chỉ chờ mở mồm ra nói mà ko thốt lên được, như thế lỗ mãng quá. Tao mặc vội áo mưa, mưa rào rào, bỗng trong tiếng mưa có lời nữ nhân nhỏ tí mà tao vẫn nghe rõ " Hay vào trong trú tạm đi anh, nghiêm túc ko làm gì đâu ạ"...

Mẹ kiếp, chim muốn lặng mà bướm chẳng ngừng. Từ chối thì nó nghĩ là ngu, nhận lời nhanh quá có khi lại bị hiểu là dâm, thôi thì mình dâm cũng được nhưng nhất định ko ngu. Tao giả vờ đứng ngó ngó trời ngó đất, tặc lưỡi phán trời mây đen bốn bề, kiểu này xem ra mưa còn lâu nữa đây, thôi thế vào trong kia chờ mưa xong mình nói chuyện tào lao cũng được. Thế là vào. Nhận phòng, tao nhớ rõ là phòng 204, lúc ấy chắc khoảng 12h45 trưa. Vào phòng, cảm giác hơi ngường ngượng, tao giả vờ bảo anh ra ngoài hút điếu thuốc, rồi đi ra luôn, phân vân ngẫm nghĩ tình huống này ko biết có nên nhắm mắt đưa chim. Nghĩ một hồi, hết điếu thuốc thì cũng thông tư tưởng, quyết định giữ cái thuần khiết mơ mộng ở lần gặp đầu tiên, giờ chỉ vào chém gió thôi. Vứt tàn vào thùng rác định vào phòng, bỗng nghe tiếng giày cồm cộp từ dưới đi lên, mùi nước hoa phảng phất, tao cố nán lại ngó xem nhân vật nào, ko bõ công chờ mấy giây, xuất hiện trước mắt là 1 nữ nhân xinh đẹp, sexy, tao nghĩ thiên về ẻm là hàng. Nổi hứng trêu hoa ghẹo bướm, tao gãi đầu cười trừ lại nói " Xin lỗi em, anh có hẹn với 1 bạn nhưng điện thoại anh hết pin, chờ lâu qua chưa thấy bạn ấy đến, anh sợ có chuyện gì, em cho anh mượn điện thoại gọi 1 cuộc được ko. Em gái nhìn tao 1 lượt từ chân lên đầu rồi cười, mở túi đưa điện thoại ra, mở khóa thì phải xong đưa cho tao. Là cái iphone 8 thì phải. Tao cầm đt, tranh thủ hít vài hơi nước hoa, thấy tin zalo hiện báo" em đến chưa, anh ở phòng 205 nhé, mong lắm rồi". Đm, kiểu này là hàng chắc rồi. Tao đưa điện thoại cho ẻm bảo em có tin nhắn này, thôi anh ko phiền nữa, để anh xuống nhờ lễ tân cũng được. Ẻm nhỏ nhẹ trả lời, ko sao đâu anh, anh cứ gọi đi ạ. Tao lại rụt tay về bấm mẹ số cũ của tao, số mà tao bỏ từ lâu rồi, chắc mẩm sẽ báo thuê bao ko liên lạc được. Ơ, thế beep nào lại có tiếng đổ chuông, rồi có người nghe máy, giọng nữ hỏi Ai đấy ạ, tao đành biến tấu nhanh nói anh ml đây, sao em chưa đến. Bên kia ơ ơ quả mơ, tao giả vờ bảo ừ ừ, ok rồi tắt máy....



Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom