Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2149.html
Chương 2149: Thế bí
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Vốn dĩ, dây xích trên linh hồn nó giống hệt những linh hồn ở thế giới tương lai, không có bộ phận vươn dài vào hư không
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với tối, dây xích trên linh hồn nó đã có biến đổi
Cái bóng mờ ảo vẫn chưa ngưng đọng, nhưng đã càng lúc càng rõ
Tôi không xác định được biến đổi này là chuyện ngẫu nhiên xảy ra với thằng bé, hay cả thế giới tương lai đều đang biến đổi
Nhưng ít nhất tôi cũng xác định được một điều, thằng bé này sẽ chọn sống tiếp
Bản năng sinh tồn, ai cũng có
Chỉ là, người mạnh kẻ yếu, có người dưới sự thúc đẩy của bản năng, đã làm ra những chuyện vượt trên2người thường, có người đã đứt xích ngay thời điểm then chốt
Thằng bé rõ ràng thuộc nhóm trước
Hình như nó đã phát hiện ra chúng tôi, cái bóng ngừng lại ở phía xa, không tiến tới nữa.
Nhưng nó không dừng lại quá lâu.
Nó lại cất bước, bóng của nó cũng đang lớn dần
Tôi đang nhìn thấy khuôn mặt lầm lì của nó, cũng đã nhìn thấy dây xích trên người nó giống hệt tôi và Tân Sơ, cùng vươn dài về một hướng, biến mất trong hư không
“Nhóc theo chúng tôi làm gì? Đổi ý rồi à?” Tôi hỏi
Thằng bé không đáp, gục mặt xuống, tựa như không nghe thấy lời tôi, cũng không nhìn chúng tôi, cứ cắm đầu đi tới
Nó đi ngang qua chúng tôi đang đi9đang đi, thì chợt ngẩng đầu ưỡn ngực lên
Lại không lâu sau, bước chân nó đã chậm lại, chần chừ do dự, ngoái đầu nhìn chúng tôi một cái
“Nhóc định làm gì?” Tôi bay đến bên cạnh thằng bé.
Thằng bé tựa như bị tôi dọa sợ, rụt vai xuống, rồi lập tức giả vờ bình tĩnh, sải bước tiến tới.
“Nhóc làm vậy là có ý gì?” Tôi dừng lại tại chỗ
Tần Sơ bước đến cạnh tôi, khẽ nói: “Cậu làm cái gì thế? Nhận nuôi thằng nhóc này à? Bây giờ chúng ta nên tiến hành việc chính chứ?” Anh ta đã có chút sốt ruột, nhìn lên bầu trời, nhìn thành phố đổ nát ở cuối con đường
“Không muốn nhận nuôi, chỉ là tò mò.” Tôi đáp
Tôi nói6thật lòng
Tôi cảm thấy người ở thế giới này không khác gì người ở thế giới hiện thực cả
Bản tính con người cũng vậy
Nhưng mong ước của mỗi người thì mỗi khác
Những mong ước này, ở thế giới hiện thực cũng như thể giới tương lai, đều sẽ hình thành một loại “linh hồn”
Ông Trời ở hai thế giới chính là loại linh hồn như vậy
Có điều không ai rõ, phải chăng từng thực sự tồn tại một dạng sự sống vượt trên mọi sinh linh và từ đó ảnh hưởng đến ý thức của muôn loài, sau khi chết lại biến thành một sự đại diện cho ý thức của muôn loài
Đây là vấn đề con gà có trước hay trứng gà có trước
Một sự thực không thể0thay đổi là, trên đời có một loài vật là con gà, con gà đẻ trứng, lại nở thành gà con, hình thành một mạng sống, tuần hoàn giống loài.
Tấn Sơ nhìn tôi, hệt như đang nhìn một thằng điên
Tôi khẽ cười: “Chúng muốn xâm nhập vào thế giới chúng ta, muốn bắt lính, bắt vật nuôi
Đúng vậy không?”
“Vừa rồi không phải tôi đã nói thế rồi sao?” Tần Sơ ngao ngán thở dài, liếc nhìn thằng bé: “Nếu cậu thực sự muốn xác nhận chuyện này, hỏi thằng bé cũng vô ích thôi đúng không? Gặp một ma vương mới có thể hỏi ra nhiều chuyện hơn chứ.”
“Tôi lại thấy kiểm bừa một ma vương, chưa chắc đã biết được nhiều hơn nó.” Tôi vừa nhìn bóng lưng7thẳng bé vừa nói: “Cha nó không phải đã dựa vào huyết mạch để duy trì sức mạnh sao? Điểm này khác với ma vương thông thường
Chuyện bắt lính, lại không đến lượt cha của nó
Khi nãy nó cũng đã nói, Người Giữ Thành ấy không hứng thú với Hứa Cửu vốn được ma chuyển phát nhanh đưa đến.”
Nghe thấy lời tôi, Tần Sơ tỏ vẻ suy tư
Tôi thình lình hỏi thằng bé: “Là cha nhóc chết trước, hay những họ hàng khác chết trước?”
Thằng bé chầm chậm quay người lại, nét căm thù và kiên cường trên khuôn mặt đã biến mất, chỉ còn lại vẻ ngơ ngác.
“Là họ..
chết trước...” “Ồ
Vậy sao nhóc lại còn sống?” Đây là vấn đề cứ mắc mãi trong lòng tôi, tôi cũng đã có chút suy đoán
Thằng bé nhìn tôi, nhọc nhằn đáp: “Tôi..
đã chạy ra ngoài...” “Chạy ra khỏi thành trì, đúng không?” “Tôi không cố ý..
tôi không..
đâu đâu cũng bị phá hoại
Tôi chỉ biết chạy..
tôi..
lúc chạy ra ngoài, tôi mới nhận ra...” Thằng bé ngồi xổm xuống: “Cha, bị bắt lại..
Cha đã nhìn thấy tôi...” “Nhóc có trở lại trong thành trì không?” “Trở lại cũng vô ích!” Thằng bé hét lên: “Chỉ có chết...”
“Nhưng nhóc chưa chết
Ông ta chết trước.” Tôi nói
Thằng bé đã trào nước mắt
Tôi cảm thấy xót xa, nhớ lại quá khứ đã nhìn thấy từ kẻ kế nhiệm cái thứ mới
Ma vương đó đã tụ tập tín đồ của mình, nhưng khi đối mặt với Liễu Triệt và bạn ông ta, với cả những quái vật chỉ có trong phim, gã hoàn toàn không đỡ nổi một chiều
Lúc đó, lão già ấy vẫn còn sống, còn trẻ, đã mất đi nỗi sợ hãi đối với ma vương, mà chuyển qua sợ nhóm Liễu Triệt
Lão cố thủ trong thành phố của mình, cô canh giữ ở cửa ra vào dị không gian, không chịu vào, cũng không cho người khác vào
Lão tựa như một người lính canh giữ cổng thành, nhưng trên thực tế, lão đang nhốt mình trong nỗi sợ
Ma vương cũng tự nhốt mình trong nỗi sợ, tôi còn gặp qua một tên, chính là người dẫn đường
Người dẫn đường bị quái vật truy đuổi, bị ma giết chết, sau khi gã biến thành ma, đã từng gặp một ma vương khác cực kì hùng mạnh
Lúc đó tôi còn coi đội quân thời cổ đang hành quân mà người dẫn đường đã thấy là Quỷ Sai trên đường đến Hoàng Tuyền
Sau khi đến thế giới hiện thực, người dẫn đường liên đóng kín cửa ra vào dị không gian
Gã sợ ma vương ở thế giới tương lai
Gã còn sợ huyết mạch Thành Hoàng tựa như sợ ma vương đó
Rõ ràng đã nắm giữ toàn bộ Hối Hương, đặt ra luật lệ mới, nhưng chưa làm ô nhiễm huyết mạch Thành Hoàng Hối Hương đã có từ lâu đời, thì gã không tài nào yên tâm
Anh ta đã dốc nhiều công sức, mới hoàn thành một tâm nguyện nhỏ
Nhưng trên thực tế thì sao? Gã hoàn toàn không cần suy xét đến những chuyện này
Nếu gã mở rộng sức ảnh hưởng của mình ở Hối Hương
Giống như ma núi Quảng Nguyên, từng bước tạo ra sự kiện quái dị, thì gã cũng sẽ mạnh hơn
Gã đã đi trên một con đường lệch lạc kỳ quái
Rõ ràng là ma vương ở thế giới tương lai, còn thực hiện nguyên tắc của ma vương ở thế giới tương lai để có được sức mạnh, nhưng gã lại sợ hồn ma và linh hồn của thế giới hiện thực, dựa vào quy tắc của thế giới hiện thực để giết chết linh hồn.
Bản thân gã cũng không thuần túy mấy.
Gương trong đôi mắt gã có một dạng sức mạnh không gian nào đó
Sức mạnh ấy không bắt nguồn từ âm khí của gã, mà nó gần với sức mạnh của linh hồn hơn
Bản thân sự tồn tại của gã cũng đã vì thế mà trở nên mơ hồ
Có lẽ ngay từ đầu, gã đã phát hiện ra linh hồn ở thế giới hiện thực và áp dụng quy tắc của linh hồn lên bản thân
Gây chuyện với Thành Hoàng, cũng là vì gã đã không còn là ma vương thuần túy nữa
Lúc đó tôi chưa dùng được năng lực của Nam Cung Diệu, cũng không thể nhìn thấy hình dạng linh hồn của người dẫn đường
Nếu lúc đó nhìn thấy được, có lẽ sẽ thấy dây xích trên linh hồn gã, nhìn thấy trạng thái tồn tại nằm giữa ma vương và linh hồn của gã.
Tôi vừa suy ngẫm những điều này, vừa nhìn thằng bé đang khóc thảm thiết.
“Gia tộc của nhóc, sau khi biết được chuyện ở thế giới chúng tôi, hẳn phải dao động chứ.” Tôi vừa nói câu này, liền nhìn thấy thằng bé ngừng khóc: “Sức mạnh của cha nhóc đã xảy ra vấn đề từ sớm
Ông ta rơi vào một tình thế bế tắc
Rời khỏi thành trì, cũng đồng nghĩa mất hết sức mạnh
Không rời đi, sức mạnh của ông ta cũng đang không ngừng suy yếu
Ông ta vẫn chưa đưa ra quyết định thì đã có ma vương kéo thành bầy tràn qua thế giới chúng tôi, tranh quyền đoạt lợi
Gia tộc nhóc càng dao động dữ dội hơn
Vừa khéo, ngay lúc ấy, quái vật ập tới tấn công
Những ma vương khác trong thành và người sống đều quyết định bỏ chạy
Gia tộc nhóc đều ở lại.”
Tôi nhìn thân thể nhỏ nhắn đang run rẩy của thằng bé nói: “Đều tự nguyện ở lại sao?” Tần Sơ hãi hùng nhìn sang tôi.
“Đều, bị quái vật giết chết à?” Tôi lại hỏi câu nữa
Thằng bé hoảng sợ nhìn tôi
“Không phải đúng không?” Tôi tự trả lời, nhìn thằng bé ngồi trên đất, ôm lấy vai mình, khóc rống lên.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với tối, dây xích trên linh hồn nó đã có biến đổi
Cái bóng mờ ảo vẫn chưa ngưng đọng, nhưng đã càng lúc càng rõ
Tôi không xác định được biến đổi này là chuyện ngẫu nhiên xảy ra với thằng bé, hay cả thế giới tương lai đều đang biến đổi
Nhưng ít nhất tôi cũng xác định được một điều, thằng bé này sẽ chọn sống tiếp
Bản năng sinh tồn, ai cũng có
Chỉ là, người mạnh kẻ yếu, có người dưới sự thúc đẩy của bản năng, đã làm ra những chuyện vượt trên2người thường, có người đã đứt xích ngay thời điểm then chốt
Thằng bé rõ ràng thuộc nhóm trước
Hình như nó đã phát hiện ra chúng tôi, cái bóng ngừng lại ở phía xa, không tiến tới nữa.
Nhưng nó không dừng lại quá lâu.
Nó lại cất bước, bóng của nó cũng đang lớn dần
Tôi đang nhìn thấy khuôn mặt lầm lì của nó, cũng đã nhìn thấy dây xích trên người nó giống hệt tôi và Tân Sơ, cùng vươn dài về một hướng, biến mất trong hư không
“Nhóc theo chúng tôi làm gì? Đổi ý rồi à?” Tôi hỏi
Thằng bé không đáp, gục mặt xuống, tựa như không nghe thấy lời tôi, cũng không nhìn chúng tôi, cứ cắm đầu đi tới
Nó đi ngang qua chúng tôi đang đi9đang đi, thì chợt ngẩng đầu ưỡn ngực lên
Lại không lâu sau, bước chân nó đã chậm lại, chần chừ do dự, ngoái đầu nhìn chúng tôi một cái
“Nhóc định làm gì?” Tôi bay đến bên cạnh thằng bé.
Thằng bé tựa như bị tôi dọa sợ, rụt vai xuống, rồi lập tức giả vờ bình tĩnh, sải bước tiến tới.
“Nhóc làm vậy là có ý gì?” Tôi dừng lại tại chỗ
Tần Sơ bước đến cạnh tôi, khẽ nói: “Cậu làm cái gì thế? Nhận nuôi thằng nhóc này à? Bây giờ chúng ta nên tiến hành việc chính chứ?” Anh ta đã có chút sốt ruột, nhìn lên bầu trời, nhìn thành phố đổ nát ở cuối con đường
“Không muốn nhận nuôi, chỉ là tò mò.” Tôi đáp
Tôi nói6thật lòng
Tôi cảm thấy người ở thế giới này không khác gì người ở thế giới hiện thực cả
Bản tính con người cũng vậy
Nhưng mong ước của mỗi người thì mỗi khác
Những mong ước này, ở thế giới hiện thực cũng như thể giới tương lai, đều sẽ hình thành một loại “linh hồn”
Ông Trời ở hai thế giới chính là loại linh hồn như vậy
Có điều không ai rõ, phải chăng từng thực sự tồn tại một dạng sự sống vượt trên mọi sinh linh và từ đó ảnh hưởng đến ý thức của muôn loài, sau khi chết lại biến thành một sự đại diện cho ý thức của muôn loài
Đây là vấn đề con gà có trước hay trứng gà có trước
Một sự thực không thể0thay đổi là, trên đời có một loài vật là con gà, con gà đẻ trứng, lại nở thành gà con, hình thành một mạng sống, tuần hoàn giống loài.
Tấn Sơ nhìn tôi, hệt như đang nhìn một thằng điên
Tôi khẽ cười: “Chúng muốn xâm nhập vào thế giới chúng ta, muốn bắt lính, bắt vật nuôi
Đúng vậy không?”
“Vừa rồi không phải tôi đã nói thế rồi sao?” Tần Sơ ngao ngán thở dài, liếc nhìn thằng bé: “Nếu cậu thực sự muốn xác nhận chuyện này, hỏi thằng bé cũng vô ích thôi đúng không? Gặp một ma vương mới có thể hỏi ra nhiều chuyện hơn chứ.”
“Tôi lại thấy kiểm bừa một ma vương, chưa chắc đã biết được nhiều hơn nó.” Tôi vừa nhìn bóng lưng7thẳng bé vừa nói: “Cha nó không phải đã dựa vào huyết mạch để duy trì sức mạnh sao? Điểm này khác với ma vương thông thường
Chuyện bắt lính, lại không đến lượt cha của nó
Khi nãy nó cũng đã nói, Người Giữ Thành ấy không hứng thú với Hứa Cửu vốn được ma chuyển phát nhanh đưa đến.”
Nghe thấy lời tôi, Tần Sơ tỏ vẻ suy tư
Tôi thình lình hỏi thằng bé: “Là cha nhóc chết trước, hay những họ hàng khác chết trước?”
Thằng bé chầm chậm quay người lại, nét căm thù và kiên cường trên khuôn mặt đã biến mất, chỉ còn lại vẻ ngơ ngác.
“Là họ..
chết trước...” “Ồ
Vậy sao nhóc lại còn sống?” Đây là vấn đề cứ mắc mãi trong lòng tôi, tôi cũng đã có chút suy đoán
Thằng bé nhìn tôi, nhọc nhằn đáp: “Tôi..
đã chạy ra ngoài...” “Chạy ra khỏi thành trì, đúng không?” “Tôi không cố ý..
tôi không..
đâu đâu cũng bị phá hoại
Tôi chỉ biết chạy..
tôi..
lúc chạy ra ngoài, tôi mới nhận ra...” Thằng bé ngồi xổm xuống: “Cha, bị bắt lại..
Cha đã nhìn thấy tôi...” “Nhóc có trở lại trong thành trì không?” “Trở lại cũng vô ích!” Thằng bé hét lên: “Chỉ có chết...”
“Nhưng nhóc chưa chết
Ông ta chết trước.” Tôi nói
Thằng bé đã trào nước mắt
Tôi cảm thấy xót xa, nhớ lại quá khứ đã nhìn thấy từ kẻ kế nhiệm cái thứ mới
Ma vương đó đã tụ tập tín đồ của mình, nhưng khi đối mặt với Liễu Triệt và bạn ông ta, với cả những quái vật chỉ có trong phim, gã hoàn toàn không đỡ nổi một chiều
Lúc đó, lão già ấy vẫn còn sống, còn trẻ, đã mất đi nỗi sợ hãi đối với ma vương, mà chuyển qua sợ nhóm Liễu Triệt
Lão cố thủ trong thành phố của mình, cô canh giữ ở cửa ra vào dị không gian, không chịu vào, cũng không cho người khác vào
Lão tựa như một người lính canh giữ cổng thành, nhưng trên thực tế, lão đang nhốt mình trong nỗi sợ
Ma vương cũng tự nhốt mình trong nỗi sợ, tôi còn gặp qua một tên, chính là người dẫn đường
Người dẫn đường bị quái vật truy đuổi, bị ma giết chết, sau khi gã biến thành ma, đã từng gặp một ma vương khác cực kì hùng mạnh
Lúc đó tôi còn coi đội quân thời cổ đang hành quân mà người dẫn đường đã thấy là Quỷ Sai trên đường đến Hoàng Tuyền
Sau khi đến thế giới hiện thực, người dẫn đường liên đóng kín cửa ra vào dị không gian
Gã sợ ma vương ở thế giới tương lai
Gã còn sợ huyết mạch Thành Hoàng tựa như sợ ma vương đó
Rõ ràng đã nắm giữ toàn bộ Hối Hương, đặt ra luật lệ mới, nhưng chưa làm ô nhiễm huyết mạch Thành Hoàng Hối Hương đã có từ lâu đời, thì gã không tài nào yên tâm
Anh ta đã dốc nhiều công sức, mới hoàn thành một tâm nguyện nhỏ
Nhưng trên thực tế thì sao? Gã hoàn toàn không cần suy xét đến những chuyện này
Nếu gã mở rộng sức ảnh hưởng của mình ở Hối Hương
Giống như ma núi Quảng Nguyên, từng bước tạo ra sự kiện quái dị, thì gã cũng sẽ mạnh hơn
Gã đã đi trên một con đường lệch lạc kỳ quái
Rõ ràng là ma vương ở thế giới tương lai, còn thực hiện nguyên tắc của ma vương ở thế giới tương lai để có được sức mạnh, nhưng gã lại sợ hồn ma và linh hồn của thế giới hiện thực, dựa vào quy tắc của thế giới hiện thực để giết chết linh hồn.
Bản thân gã cũng không thuần túy mấy.
Gương trong đôi mắt gã có một dạng sức mạnh không gian nào đó
Sức mạnh ấy không bắt nguồn từ âm khí của gã, mà nó gần với sức mạnh của linh hồn hơn
Bản thân sự tồn tại của gã cũng đã vì thế mà trở nên mơ hồ
Có lẽ ngay từ đầu, gã đã phát hiện ra linh hồn ở thế giới hiện thực và áp dụng quy tắc của linh hồn lên bản thân
Gây chuyện với Thành Hoàng, cũng là vì gã đã không còn là ma vương thuần túy nữa
Lúc đó tôi chưa dùng được năng lực của Nam Cung Diệu, cũng không thể nhìn thấy hình dạng linh hồn của người dẫn đường
Nếu lúc đó nhìn thấy được, có lẽ sẽ thấy dây xích trên linh hồn gã, nhìn thấy trạng thái tồn tại nằm giữa ma vương và linh hồn của gã.
Tôi vừa suy ngẫm những điều này, vừa nhìn thằng bé đang khóc thảm thiết.
“Gia tộc của nhóc, sau khi biết được chuyện ở thế giới chúng tôi, hẳn phải dao động chứ.” Tôi vừa nói câu này, liền nhìn thấy thằng bé ngừng khóc: “Sức mạnh của cha nhóc đã xảy ra vấn đề từ sớm
Ông ta rơi vào một tình thế bế tắc
Rời khỏi thành trì, cũng đồng nghĩa mất hết sức mạnh
Không rời đi, sức mạnh của ông ta cũng đang không ngừng suy yếu
Ông ta vẫn chưa đưa ra quyết định thì đã có ma vương kéo thành bầy tràn qua thế giới chúng tôi, tranh quyền đoạt lợi
Gia tộc nhóc càng dao động dữ dội hơn
Vừa khéo, ngay lúc ấy, quái vật ập tới tấn công
Những ma vương khác trong thành và người sống đều quyết định bỏ chạy
Gia tộc nhóc đều ở lại.”
Tôi nhìn thân thể nhỏ nhắn đang run rẩy của thằng bé nói: “Đều tự nguyện ở lại sao?” Tần Sơ hãi hùng nhìn sang tôi.
“Đều, bị quái vật giết chết à?” Tôi lại hỏi câu nữa
Thằng bé hoảng sợ nhìn tôi
“Không phải đúng không?” Tôi tự trả lời, nhìn thằng bé ngồi trên đất, ôm lấy vai mình, khóc rống lên.