Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2144.html
Chương 2144: Miền cực lạc (3)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
chỗ chúng tôi không có thuyết luân hồi
Chết đi sẽ biến thành ma, ma bị giết thì chết hoàn toàn
Cha tôi và những người thân khác, khi còn sống đều tìm kiếm con đường nối liền với thế giới của các cậu
Tôi không biết có ai thành công chưa..
có lẽ đã thành công, nhưng cũng không ai trở về
Nếu được qua đó, được đi vào vòng luân hồi của các cậu, chúng tôi sẽ được làm lại từ đầu.” Khi nói những lời này, đôi mắt Uông Giai Giai sáng lấp lánh
Đây là những lời thật lòng của bà ta
Tôi không biết bà ta hiểu thế nào về luân hồi, có biết rằng sau mỗi lần luân hồi mỗi con người sẽ mất sạch ký ức, thực2sự làm lại từ đầu không
Trong ánh mắt bà ta nhìn tôi đang tràn đầu sự cầu xin, nhưng lần này không phải cầu xin tôi tha cho bà ta.
“Đồ phản bội!” Thằng bé đứng bên cạnh lại ngoác mồm chửi lớn.
Khi nãy nó cũng đã dùng từ này để chửi.
“Nhóc cũng biết luân hồi?” Tôi đã có một nhận thức mới toanh về thế giới tương lai, đồng thời lòng cũng nặng trĩu theo.
Nếu ở thế giới tương lai, không chỉ ma vương, mà cả những người bình thường đểu biết về thế giới hiện thực, thì quả thực chúng tôi đã lạc hậu quá nhiều so với họ
Chúng tôi không những mù tịt về ma, mù tịt về sự xâm nhập của chúng, không biết9chút gì về tình hình của chúng ở bên này, mà chúng tôi cũng không biết chúng đã nắm bắt được bao nhiêu thông tin – dù thông tin này đã hơi lỗi thời
Hình như chúng vẫn chưa biết Địa Phủ đã biến mất
Thằng bé hử một tiếng, không trả lời câu hỏi của tôi, nhưng đã ngầm thừa nhận mình biết chuyện luân hồi.
“Đó chỉ là lời bịa đặt!” Thằng bé vẫn nhịn không được hét lên: “Sau khi chết thì bắt đầu trở lại, nghĩa là sao? Không đời nào! Chết là chết thôi! Sau khi chết biến thành ma, ma chết thì chấm hết.” Nó ngang bướng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt tôi, tựa như đang đợi tôi công nhận quan điểm6của nó.
Uông Giai Giai không có ý tranh cãi với nó.
Tôi cũng không
Tôi nhìn Uông Giai Giai: “Địa Phủ đã không còn.” Uống Giai Giai sững sờ, thất thanh la lên: “Sao thể được! Tổ tiên...” Tiếng bà ta đột nhiên im bặt.
Tôi nhìn chằm chằm biểu cảm của bà ta, chầm chậm phát động năng lực của mình
“ẶC...ặc...” Uông Giai Giai phát ra tiếng rên rỉ từ trong cổ họng, nét mặt lộ vẻ đau đớn
Hai bàn tay đang siết cổ bà ta chặt hơn, móng tay lún vào cổ họng bà ta
Tôi khẽ thả lỏng, thu hồi năng lực lại một chút
“Khụ khụ khụ...” Uông Giai Giai ho sặc sụa, rồi thở hổn hển, tựa như vừa sống lại
“Bà vừa nói gì?” Tôi hỏi
Mắt Uống0Giai Giai đỏ hoe, không phải đau buồn, cũng không phải diễn trò
Bà ta sợ sệt nhìn tôi, khiến tôi biết chắc có một câu bà ta không nói dối – bà ta thực sự rất muốn sống tiếp
“Tổ tiên tôi..
thiên sư..
những thiên sư chúng tôi, trên thực tế, trong các tổ tiên, đã có người qua được bên đó, đến miền cực lạc
Biển thành ma..
sau đó thì..
ở lại trong Địa Phủ
Tổ tiên chúng tôi chắc là Quỷ Sai sớm nhất.” Uông Giai Giai nói ra những lời khiến tôi kinh hãi
Tôi nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.
“Tổ tiên các người là Quỷ Sai của Địa Phủ?” Tôi không khỏi phải xác nhận lại lần nữa.
“Ban đầu..
là..
ma và cả Quỷ Sai
Tổ tiên chúng tôi7ban đầu đã hoàn thành sự chuyển đổi thân phận ở miền cực lạc
Có điều sau đó, sau đó lại không được thuận lợi lắm...” Uống Giai Giai nói
Tôi nhờ đến giới thiệu của Ngô Linh về Địa Phủ
Địa Phủ có từ khi nào, Quỷ Sai từ đầu xuất hiện, không ai biết
Qua một quãng thời gian rất dài, Quỷ Sai đã bị thiếu quần số, nên có sự thay thế từ hồn ma của người bình thường
Nếu những Quỷ Sai đầu tiên là thiên sư đến từ thế giới tương lai..
Tôi bất chợt nghĩ đến người có năng lực và sợi dây xích dư ra trên linh hồn người có năng lực.
“Các người còn là người có năng lực?” Tôi trầm giọng hỏi
“Phải.” Uông Giai Giai đáp, đột nhiên tựa như nhận ra điều gì đó, tinh thần phấn chấn trở lại: “Đúng vậy, chúng tôi là người có năng lực! Lúc còn sống chúng tôi cũng như ma vương, sở hữu một số sức mạnh
Tuy..
tuy tôi không có, nhưng cha tôi thì có
Có lẽ tôi cũng sẽ có, thời điểm thức tỉnh không cố định
Có điều tôi..
tôi đã chết trước khi thức tỉnh, biến thành ma, biến thành ma vương..
Tổ tiên của tôi còn đến miền cực lạc từ sớm! Làm Quỷ Sai ở Địa Phủ! Chủng, chúng tôi..
tôi và cậu...”
Uống Giai Giai trở nên lắp bắp, tựa như muốn nói gì đó, nhưng lại không biết diễn đạt thế nào
Cùng là người có năng lực, tổ tiên của bà ta lại là Quỷ Sai của Địa Phủ, trong này không chừng còn có rất nhiều căn nguyên sâu xa
Quá trình thẩm thấu và dung hợp của hai thế giới kéo dài mấy ngàn năm, không ai biết cụ thể quá trình ấy
Có lẽ, ma cổ trang biết
Cũng chỉ có khả năng là ma cổ trang biết
Ông ta đã từng qua lại với Liễu Triệt..
âm thầm ủng hộ Liễu Triệt, ủng hộ Diệp Thanh
Ông ta cũng muốn đến “miền cực lạc” ư?
Không, ông ta không phải dạng người ấy
Chuyện ông ta làm, hoàn toàn là chuyện ma vương đang làm
Tôi không biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng có thể xác định Uông Giai Giai trước mặt đang nghĩ gì
Bà ta không nói gì nữa, chỉ nhìn tối đầy mong mỏi và khẩn thiết
“Địa Phủ đã không còn.” Tôi lặp lại lần nữa
Uông Giai Giai sửng sốt, bàng hoàng nhìn tôi, rồi đột nhiên trở nên kinh hoàng
“Đợi đã, Địa Phủ..
dù Địa Phủ..” Chưa nói hết câu, bà ta đã bị bóp cổ
“Bà có biết vị trí của cửa ra vào dị không gian không?” Tôi hờ hững hỏi
Hình như Uông Giai Giai lại sắp rơi nước mắt
“Tôi mà biết thì đã qua đó từ lâu rồi.” “Bà không muốn đi vào luân hồi
Quỷ Sai không đi vào luân hồi
Trường tồn, bất diệt
Loại theo đuổi này cũng tương tự như ma vương thôi đúng không?” “Nhưng làm Quỷ Sai sẽ không có rủi ro, cũng không có tranh chấp
Chỉ có một số nghiệp vụ khô khan cần xử lý.” “Ma vương thì khác
Thiền sư..
cũng có rủi ro.”
Tôi nói từng câu một, nhìn những bàn tay kia kéo Uông Giai Giai vào hố đen
Hình bóng của bà ta đã biến mất hoàn toàn, hố đen cũng biến mất ngay
Địa Phủ không còn, nhưng năng lực của Lưu Miểu vẫn dùng được ở thế giới tương lai
Những người bị Uông Giai Giai giết chết kia, hồn ma của họ giờ ở đâu? Được năng lực của Lưu Miểu gọi đến, hay chỉ là một dạng hình ảnh ảo? Tôi vừa suy ngẫm những vấn đề không đâu vào đầu này, vừa chậm rãi xoay người, nhìn sang thằng bé
Nó cảnh giác lùi lại một bước
“Nhóc có muốn đến thế giới đó không?” Tôi hỏi.
“Tôi khinh!” Nó lập tức đưa ra câu trả lời: “Tôi sẽ không đi! Tôi phải đi theo cha..
tôi sẽ thay thế cha, gìn giữ nơi này!”
“Cha cậu..
có biệt hiệu là Người Giữ Thành?” Tôi nhớ lại cái tên mà Uông Giai Giai từng nhắc tới
Thằng bé nén đau thương, đứng thẳng người, nhìn mặt tôi
“Kể tôi nghe chuyện của ông ta được không?” Tôi hỏi
“Tại sao?”
“Vì hiện giờ tôi cũng không có chuyện gì để làm, Tôi đang đi tìm cửa ra vào dị không gian, gần đây rõ ràng không có.”
“Ông không đi tìm à?” Thằng bé ngờ vực hỏi lại
“Không vội.” Tôi lắc đầu, liếc nhìn bầu trời xám xịt
Tôi đã nhìn thấy một màu xám không mấy thuần túy, tựa như màu vẽ đen và trắng chưa hòa tan hoàn toàn
Màu đen, màu trắng, đang hòa vào nhau
Tôi biết mình không cần đi tìm cửa ra vào dị không gian nữa
Sớm muộn gì, cửa ra vào ấy cũng sẽ xuất hiện rõ mồn một trước mặt mọi người
Bây giờ điều tôi muốn biết là tôi nên đưa thế giới hiện thực quay lại ngày xưa bao lâu.
Lúc mà xuất hiện?
Hay, sớm hơn nữa...
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Chết đi sẽ biến thành ma, ma bị giết thì chết hoàn toàn
Cha tôi và những người thân khác, khi còn sống đều tìm kiếm con đường nối liền với thế giới của các cậu
Tôi không biết có ai thành công chưa..
có lẽ đã thành công, nhưng cũng không ai trở về
Nếu được qua đó, được đi vào vòng luân hồi của các cậu, chúng tôi sẽ được làm lại từ đầu.” Khi nói những lời này, đôi mắt Uông Giai Giai sáng lấp lánh
Đây là những lời thật lòng của bà ta
Tôi không biết bà ta hiểu thế nào về luân hồi, có biết rằng sau mỗi lần luân hồi mỗi con người sẽ mất sạch ký ức, thực2sự làm lại từ đầu không
Trong ánh mắt bà ta nhìn tôi đang tràn đầu sự cầu xin, nhưng lần này không phải cầu xin tôi tha cho bà ta.
“Đồ phản bội!” Thằng bé đứng bên cạnh lại ngoác mồm chửi lớn.
Khi nãy nó cũng đã dùng từ này để chửi.
“Nhóc cũng biết luân hồi?” Tôi đã có một nhận thức mới toanh về thế giới tương lai, đồng thời lòng cũng nặng trĩu theo.
Nếu ở thế giới tương lai, không chỉ ma vương, mà cả những người bình thường đểu biết về thế giới hiện thực, thì quả thực chúng tôi đã lạc hậu quá nhiều so với họ
Chúng tôi không những mù tịt về ma, mù tịt về sự xâm nhập của chúng, không biết9chút gì về tình hình của chúng ở bên này, mà chúng tôi cũng không biết chúng đã nắm bắt được bao nhiêu thông tin – dù thông tin này đã hơi lỗi thời
Hình như chúng vẫn chưa biết Địa Phủ đã biến mất
Thằng bé hử một tiếng, không trả lời câu hỏi của tôi, nhưng đã ngầm thừa nhận mình biết chuyện luân hồi.
“Đó chỉ là lời bịa đặt!” Thằng bé vẫn nhịn không được hét lên: “Sau khi chết thì bắt đầu trở lại, nghĩa là sao? Không đời nào! Chết là chết thôi! Sau khi chết biến thành ma, ma chết thì chấm hết.” Nó ngang bướng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt tôi, tựa như đang đợi tôi công nhận quan điểm6của nó.
Uông Giai Giai không có ý tranh cãi với nó.
Tôi cũng không
Tôi nhìn Uông Giai Giai: “Địa Phủ đã không còn.” Uống Giai Giai sững sờ, thất thanh la lên: “Sao thể được! Tổ tiên...” Tiếng bà ta đột nhiên im bặt.
Tôi nhìn chằm chằm biểu cảm của bà ta, chầm chậm phát động năng lực của mình
“ẶC...ặc...” Uông Giai Giai phát ra tiếng rên rỉ từ trong cổ họng, nét mặt lộ vẻ đau đớn
Hai bàn tay đang siết cổ bà ta chặt hơn, móng tay lún vào cổ họng bà ta
Tôi khẽ thả lỏng, thu hồi năng lực lại một chút
“Khụ khụ khụ...” Uông Giai Giai ho sặc sụa, rồi thở hổn hển, tựa như vừa sống lại
“Bà vừa nói gì?” Tôi hỏi
Mắt Uống0Giai Giai đỏ hoe, không phải đau buồn, cũng không phải diễn trò
Bà ta sợ sệt nhìn tôi, khiến tôi biết chắc có một câu bà ta không nói dối – bà ta thực sự rất muốn sống tiếp
“Tổ tiên tôi..
thiên sư..
những thiên sư chúng tôi, trên thực tế, trong các tổ tiên, đã có người qua được bên đó, đến miền cực lạc
Biển thành ma..
sau đó thì..
ở lại trong Địa Phủ
Tổ tiên chúng tôi chắc là Quỷ Sai sớm nhất.” Uông Giai Giai nói ra những lời khiến tôi kinh hãi
Tôi nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.
“Tổ tiên các người là Quỷ Sai của Địa Phủ?” Tôi không khỏi phải xác nhận lại lần nữa.
“Ban đầu..
là..
ma và cả Quỷ Sai
Tổ tiên chúng tôi7ban đầu đã hoàn thành sự chuyển đổi thân phận ở miền cực lạc
Có điều sau đó, sau đó lại không được thuận lợi lắm...” Uống Giai Giai nói
Tôi nhờ đến giới thiệu của Ngô Linh về Địa Phủ
Địa Phủ có từ khi nào, Quỷ Sai từ đầu xuất hiện, không ai biết
Qua một quãng thời gian rất dài, Quỷ Sai đã bị thiếu quần số, nên có sự thay thế từ hồn ma của người bình thường
Nếu những Quỷ Sai đầu tiên là thiên sư đến từ thế giới tương lai..
Tôi bất chợt nghĩ đến người có năng lực và sợi dây xích dư ra trên linh hồn người có năng lực.
“Các người còn là người có năng lực?” Tôi trầm giọng hỏi
“Phải.” Uông Giai Giai đáp, đột nhiên tựa như nhận ra điều gì đó, tinh thần phấn chấn trở lại: “Đúng vậy, chúng tôi là người có năng lực! Lúc còn sống chúng tôi cũng như ma vương, sở hữu một số sức mạnh
Tuy..
tuy tôi không có, nhưng cha tôi thì có
Có lẽ tôi cũng sẽ có, thời điểm thức tỉnh không cố định
Có điều tôi..
tôi đã chết trước khi thức tỉnh, biến thành ma, biến thành ma vương..
Tổ tiên của tôi còn đến miền cực lạc từ sớm! Làm Quỷ Sai ở Địa Phủ! Chủng, chúng tôi..
tôi và cậu...”
Uống Giai Giai trở nên lắp bắp, tựa như muốn nói gì đó, nhưng lại không biết diễn đạt thế nào
Cùng là người có năng lực, tổ tiên của bà ta lại là Quỷ Sai của Địa Phủ, trong này không chừng còn có rất nhiều căn nguyên sâu xa
Quá trình thẩm thấu và dung hợp của hai thế giới kéo dài mấy ngàn năm, không ai biết cụ thể quá trình ấy
Có lẽ, ma cổ trang biết
Cũng chỉ có khả năng là ma cổ trang biết
Ông ta đã từng qua lại với Liễu Triệt..
âm thầm ủng hộ Liễu Triệt, ủng hộ Diệp Thanh
Ông ta cũng muốn đến “miền cực lạc” ư?
Không, ông ta không phải dạng người ấy
Chuyện ông ta làm, hoàn toàn là chuyện ma vương đang làm
Tôi không biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng có thể xác định Uông Giai Giai trước mặt đang nghĩ gì
Bà ta không nói gì nữa, chỉ nhìn tối đầy mong mỏi và khẩn thiết
“Địa Phủ đã không còn.” Tôi lặp lại lần nữa
Uông Giai Giai sửng sốt, bàng hoàng nhìn tôi, rồi đột nhiên trở nên kinh hoàng
“Đợi đã, Địa Phủ..
dù Địa Phủ..” Chưa nói hết câu, bà ta đã bị bóp cổ
“Bà có biết vị trí của cửa ra vào dị không gian không?” Tôi hờ hững hỏi
Hình như Uông Giai Giai lại sắp rơi nước mắt
“Tôi mà biết thì đã qua đó từ lâu rồi.” “Bà không muốn đi vào luân hồi
Quỷ Sai không đi vào luân hồi
Trường tồn, bất diệt
Loại theo đuổi này cũng tương tự như ma vương thôi đúng không?” “Nhưng làm Quỷ Sai sẽ không có rủi ro, cũng không có tranh chấp
Chỉ có một số nghiệp vụ khô khan cần xử lý.” “Ma vương thì khác
Thiền sư..
cũng có rủi ro.”
Tôi nói từng câu một, nhìn những bàn tay kia kéo Uông Giai Giai vào hố đen
Hình bóng của bà ta đã biến mất hoàn toàn, hố đen cũng biến mất ngay
Địa Phủ không còn, nhưng năng lực của Lưu Miểu vẫn dùng được ở thế giới tương lai
Những người bị Uông Giai Giai giết chết kia, hồn ma của họ giờ ở đâu? Được năng lực của Lưu Miểu gọi đến, hay chỉ là một dạng hình ảnh ảo? Tôi vừa suy ngẫm những vấn đề không đâu vào đầu này, vừa chậm rãi xoay người, nhìn sang thằng bé
Nó cảnh giác lùi lại một bước
“Nhóc có muốn đến thế giới đó không?” Tôi hỏi.
“Tôi khinh!” Nó lập tức đưa ra câu trả lời: “Tôi sẽ không đi! Tôi phải đi theo cha..
tôi sẽ thay thế cha, gìn giữ nơi này!”
“Cha cậu..
có biệt hiệu là Người Giữ Thành?” Tôi nhớ lại cái tên mà Uông Giai Giai từng nhắc tới
Thằng bé nén đau thương, đứng thẳng người, nhìn mặt tôi
“Kể tôi nghe chuyện của ông ta được không?” Tôi hỏi
“Tại sao?”
“Vì hiện giờ tôi cũng không có chuyện gì để làm, Tôi đang đi tìm cửa ra vào dị không gian, gần đây rõ ràng không có.”
“Ông không đi tìm à?” Thằng bé ngờ vực hỏi lại
“Không vội.” Tôi lắc đầu, liếc nhìn bầu trời xám xịt
Tôi đã nhìn thấy một màu xám không mấy thuần túy, tựa như màu vẽ đen và trắng chưa hòa tan hoàn toàn
Màu đen, màu trắng, đang hòa vào nhau
Tôi biết mình không cần đi tìm cửa ra vào dị không gian nữa
Sớm muộn gì, cửa ra vào ấy cũng sẽ xuất hiện rõ mồn một trước mặt mọi người
Bây giờ điều tôi muốn biết là tôi nên đưa thế giới hiện thực quay lại ngày xưa bao lâu.
Lúc mà xuất hiện?
Hay, sớm hơn nữa...