Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-920
Chương 920: Các vị chư hầu
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tru di tam tộc là tộc cha, tộc mẹ và tộc vợ
Nếu hoàng quyền Đồng Khánh ổn định, chuyện lớn như tịch thu tài sản và tru di tam tộc cần có sự cho phép của triều đình.
Có điều Đông Khánh bây giờ do vua bù nhìn làm chủ, một tờ chiếu lệnh có thể ảnh hưởng đến cả hoàng thành đã là tốt lắm rồi, Khương Bồng Cơ hớ lại quan tâm hắn?
Nói tru di tam tộc, tịch thu tài sản liền lập tức làm!
Có điều cô cũng không làm quá tuyệt tình.
Dựa theo pháp luật hiện có của Đông Khánh, tru di tam tộc cũng có điều lệ
Người phạm tội và tất cả đàn ông trong nhà đều xử tử hết, nữ quyến có thể xét miễn chết nhưng phải bị sụng làm3quan kỹ hoặc sung vào quân đội làm doanh kỹ, cách này thậm chí còn đáng sợ hơn cả chết
Khương Bồng Cơ thà cho bọn họ chết thoải mái cũng không muốn dùng thủ đoạn này để làm nhục một đám phụ nữ tay trói gà không chặt này
Sau khi suy nghĩ, Khương Bồng Cơ lên tiếng: “Sai người ghi hết những nữ quyền đó lại, giáng xuống làm thường dân rồi âm thầm đưa bọn họ về nhà mẹ đi.” Nếp sống của Sùng Châu khá cởi mở, phụ nữ sẽ không điên đến mức coi đàn ông là cả bầu trời của mình, chứ đừng nói gì tới tam tòng tứ đức
Khương Bồng Cơ tha cho bọn họ một con đường sống, không lấy mạng của bọn họ mà chỉ sai người đưa1bọn họ về nhà mẹ đẻ, đây đã là ân đức lớn rồi
Chờ sóng gió qua đi, bọn họ vẫn có thể tái giá
Làm như vậy, vô hình trung cũng làm yên lòng thế lực nhà mẹ đẻ của các nữ quyến, để họ có tức giận cũng không phát tiết được
Trận đại nạn Sùng Châu này đã kéo dài hơn một tháng, từ trên xuống dưới, người người đều cảm thấy bất an
Khi sĩ tộc Sùng Châu lo sợ bất an thì Thôi thị - người đã sớm lên thuyền giặc của Khương Bồng Cơ lại mừng rỡ đến mức cười không thấy tổ quốc đâu
Tộc trưởng Thôi gia Thôi Dục thậm chí còn lén lút nói chuyện phiếm với bạn bè, nói rằng đây là một trong những vụ làm ăn thành công3nhất mà hắn đã từng làm
Tuy phí phải trả là ruộng đất nhưng bọn họ thu được nhiều lợi ích hơn, thứ thu được còn cao hơn nhiều vốn bỏ ra.
Trong chớp mắt, đã là cuối năm Thừa Tổng nguyên niên, cũng sắp được một năm Khương Bồng Cơ tiếp nhận Sùng Châu.
Một năm nay, cô từ đại ma vương người người nhìn không vừa mắt trở thành đại ma vương ai ai cũng sợ, hoàn toàn thâu tóm Sùng Châu
Về phần Dương Tư được Khương Bồng Cơ vứt xuống quận Hứa lại càng giỏi hơn, tiếp quản các công việc của quận Hứa một cách hoàn hảo.
Đương nhiên nếu gã bớt oán giận mấy câu, yên tâm làm việc thì càng tốt hơn
Bên ngoài gió nổi mây bay, cuối năm còn có chư hầu3đánh nhau, duy chỉ có lãnh địa dưới sự quản lý của Khương Bồng Cơ là tốt đẹp
Ừ, có lẽ là đẹp đến mức khiến người khác thèm muốn đố kỵ! Một năm nay, Khương Bồng Cơ làm gì chắc nấy, tự thân lớn mạnh, thể lực những chư hầu khác cũng không nhàn rỗi.
Gần tới cuối năm, một mật thư được truyền tới tay Khương Bồng Cơ, sau khi xem xong, có kinh ngạc đập bàn.
“Hay cho câu hổ phụ không sinh khuyển tử, Dương Đào làm tốt lắm” Phong Chân suýt chút nữa bị Khương Bồng Cơ dọa cho lên cơn đau tim
Lần sau, trước khi khiến người ta kinh ngạc có thể đánh tiếng trước không, tốt xấu gì cũng phải để người ta chuẩn bị tâm lý chứ.
“Dương Đào? Đó chẳng9phải là con trai của Dương Kiển, đô úy quận Đông Môn sao?” Kỳ Quan Nhượng khẽ cau mày, thấy vẻ mặt tán thưởng của Khương Bồng Cơ, anh ta liên tưởng đến tình hình bên ngoài, trong lòng đã có vài phần suy đoán
Khi ở liên minh Hoàng Thủy, Kỳ Quan Nhượng đã cảm thấy Dương Đào không phải hạng người tầm thường, bây giờ gặp nước hóa rồng cũng không có gì kinh ngạc
Phong Chân nói: “Nhớ trước kia nghe tin tức của Dương Đào, sau khi Dương Kiển chết, cậu ta đã nương nhờ Ngụy Đế
Có điều Dương Đào cũng không phải người không có dã tâm, đời cha Dương Kiển lại có lục đục với Ngụy Đế
Theo tính tình của Ngụy Đế, tuyệt đối sẽ không đối xử tử tế với Dương Đào...”
Khương Bồng Cơ nở nụ cười, cô nói: “Một tháng trước, Dương Đào phát động đảo chính, Ngụy Để liên tiếp tháo chạy, hiện giờ đã chạy trốn về hướng biên giới Nam Thịnh.” “Đảo chính?” May là đã có dự liệu trước, nhưng biết được chân tướng, Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân vẫn kinh ngạc
Chương Châu là địa bàn của Ngụy Đế, cha của Dương Đào là Dương Kiển lại đắc tội với Ngụy Đế, Dương Đào có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình đã là tốt rồi
Không ngờ tên nhóc này lại không nói tiếng nào mà giả heo ăn thịt cọp, cứ thế phát động đảo chính ngay dưới mí mắt Ngụy Đế, đảo khách thành chủ? Ngụy Đế nhìn như rộng lượng chấp nhận sự nương tựa của Dương Đào nhưng vẫn luôn âm thầm ghim cậu ta, thậm chí còn không cho Dương Đào dính đến binh quyền
Dương Đào cũng biết tình cảnh của mình, cậu ta ngấm ngầm tập hợp những triều thần không phục Ngụy Để lại với nhau, cẩn thận bày mưu rồi tìm cơ hội tốt để ra tay
Một tháng trước, Ngụy Để mang theo triều thần và con cháu đi tể trời
Theo đề nghị của Nhan Lâm, Dương Đào đã cáo bệnh không xuất hiện trước nửa tháng, âm thầm đẩy nhanh tốc độ.
Nghi thức tế trời trang trọng, nhã nhạc du dương, văn tế vang vang, Ngụy Để đắm chìm trong thế giới mặc sức tưởng tượng của chính mình.
Có thế nào ông ta cũng không nghĩ ra Dương Đào đã hoàn toàn bị nuôi đến vô dụng trong mắt ông ta lại nhe ra hàm răng bén nhọn ngay lúc này.
Dưới sự chỉ huy đâu vào đấy của Nhan Lâm, một cuộc đảo chính giống như mưa giật sấm rền, đánh cho mọi người chân tay luống cuống.
Ba nghìn tử sĩ Dương Đào nuôi dưỡng đã trở thành kỳ binh quyết định thắng bại của cuộc đảo chính
Nhan Lâm ngụy tạo công văn binh phù điều động binh mã khắp nơi, khống chế kho vũ khí và các ngành quan trọng
Ngụy Để Xương Thọ Vương còn chưa phản ứng kịp, bọn họ đã bị bao vây ở nơi tế trời
Đợi đến khi Ngụy Để muốn điều động binh mã chống trả thì tất cả đã quá muộn.
Trong đầu Kỳ Quan Nhượng xẹt qua một bóng người, anh ta nói: “Rất rõ ràng, đây là một cuộc đảo chính đã sớm có kế hoạch từ trước
Người bày mưu này thủ đoạn cay độc, sắp xếp chặt chẽ, vô cùng am hiểu chuyện tính toán lòng người
Rõ ràng đang ở trong hoàn cảnh bất lợi mà người này lại có thể lợi dụng các mắt xích, liên tục tấn công Ngụy Để khiến ông ta không rảnh để ý đến ai, không thể bình tĩnh nổi
Con người Dương Đào có dùng nhưng thiếu mưu lược, cho dù sau khi Dương Kiển chết cậu ta có trưởng thành nhưng không có lòng dạ sâu xa như vậy
Theo như ta thấy, tất cả những thứ này e là có cao nhân đứng sau chỉ điểm
Ngoại trừ Nhan Lâm, ta không nghĩ ra được người thứ hai.”
Nghĩ tới đây, đáy mắt Kỳ Quan Nhượng thoáng qua ý lạnh
Anh ta biết Nhan Lâm không đơn giản, nhưng không ngờ đối phương lại có bản lĩnh như thế.
Giúp đỡ Dương Đào lật ngược thế cờ, chuyển bại thành thắng từ trong tình huống bất lợi với mình, bây giờ lại càng không tốn nhiều sức đã nắm trong tay toàn bộ Chương Châu! Đáng tiếc, sớm biết như vậy, có thể nào cũng không thể để Nhan Lâm sống yên.
Khương Bồng Cơ tỉnh táo nói: “Ta cũng cảm thấy là do cậu ta bày mưu sau lưng, không thể không nói đây quả thật là một người tâm tư kín đáo, lòng dạ thâm sâu
Có điều..
cậu ta có thể trợ giúp Dương Đào đảo khách thành chủ, năm phần thực lực, năm phần vận may
Nếu không phải Mạnh thị ở Thường Châu thấy Ngụy Để không ngóc dậy nổi, rút binh lực về Thương Châu, chỉ dựa vào một mình Nhan Lâm thì cậu ta vẫn chưa làm được tới mức này
Hừ, vận mệnh nên như thế.”
Kỳ Quan Nhượng nói: “Sợ là một đối thủ mạnh” “Sợ gì?” Khương Bồng Cơ nói: “Sức một người dù sao cũng có hạn” Nhan Lâm có giải thể nào đi chăng nữa thì cậu ta cũng không phải là thần
Khương Bồng Cơ ở phía Bắc, thể lực phía Nam của Đông Khánh lại thay đổi nhiều lần
Dương Đào đảo khách thành chủ chiếm lấy Chương Châu, Hoàng Tung ở Hạo Châu cũng không kém cạnh, chiếm đoạt toàn bộ Hạo Châu
Anh em Hứa thị ở quận Chiết đấu đá nội bộ một trận, khó phân thắng bại, cuối cùng đồng loạt đưa mắt nhắm ngay hàng xóm cũ - quận Hỗ
Quận thủ quận Hỗ là Vu Mã Thương, đây cũng là bạn cũ của liên minh Hoàng Thủy
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, trước mùa xuân, quận Hỗ sẽ thất thủ.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nếu hoàng quyền Đồng Khánh ổn định, chuyện lớn như tịch thu tài sản và tru di tam tộc cần có sự cho phép của triều đình.
Có điều Đông Khánh bây giờ do vua bù nhìn làm chủ, một tờ chiếu lệnh có thể ảnh hưởng đến cả hoàng thành đã là tốt lắm rồi, Khương Bồng Cơ hớ lại quan tâm hắn?
Nói tru di tam tộc, tịch thu tài sản liền lập tức làm!
Có điều cô cũng không làm quá tuyệt tình.
Dựa theo pháp luật hiện có của Đông Khánh, tru di tam tộc cũng có điều lệ
Người phạm tội và tất cả đàn ông trong nhà đều xử tử hết, nữ quyến có thể xét miễn chết nhưng phải bị sụng làm3quan kỹ hoặc sung vào quân đội làm doanh kỹ, cách này thậm chí còn đáng sợ hơn cả chết
Khương Bồng Cơ thà cho bọn họ chết thoải mái cũng không muốn dùng thủ đoạn này để làm nhục một đám phụ nữ tay trói gà không chặt này
Sau khi suy nghĩ, Khương Bồng Cơ lên tiếng: “Sai người ghi hết những nữ quyền đó lại, giáng xuống làm thường dân rồi âm thầm đưa bọn họ về nhà mẹ đi.” Nếp sống của Sùng Châu khá cởi mở, phụ nữ sẽ không điên đến mức coi đàn ông là cả bầu trời của mình, chứ đừng nói gì tới tam tòng tứ đức
Khương Bồng Cơ tha cho bọn họ một con đường sống, không lấy mạng của bọn họ mà chỉ sai người đưa1bọn họ về nhà mẹ đẻ, đây đã là ân đức lớn rồi
Chờ sóng gió qua đi, bọn họ vẫn có thể tái giá
Làm như vậy, vô hình trung cũng làm yên lòng thế lực nhà mẹ đẻ của các nữ quyến, để họ có tức giận cũng không phát tiết được
Trận đại nạn Sùng Châu này đã kéo dài hơn một tháng, từ trên xuống dưới, người người đều cảm thấy bất an
Khi sĩ tộc Sùng Châu lo sợ bất an thì Thôi thị - người đã sớm lên thuyền giặc của Khương Bồng Cơ lại mừng rỡ đến mức cười không thấy tổ quốc đâu
Tộc trưởng Thôi gia Thôi Dục thậm chí còn lén lút nói chuyện phiếm với bạn bè, nói rằng đây là một trong những vụ làm ăn thành công3nhất mà hắn đã từng làm
Tuy phí phải trả là ruộng đất nhưng bọn họ thu được nhiều lợi ích hơn, thứ thu được còn cao hơn nhiều vốn bỏ ra.
Trong chớp mắt, đã là cuối năm Thừa Tổng nguyên niên, cũng sắp được một năm Khương Bồng Cơ tiếp nhận Sùng Châu.
Một năm nay, cô từ đại ma vương người người nhìn không vừa mắt trở thành đại ma vương ai ai cũng sợ, hoàn toàn thâu tóm Sùng Châu
Về phần Dương Tư được Khương Bồng Cơ vứt xuống quận Hứa lại càng giỏi hơn, tiếp quản các công việc của quận Hứa một cách hoàn hảo.
Đương nhiên nếu gã bớt oán giận mấy câu, yên tâm làm việc thì càng tốt hơn
Bên ngoài gió nổi mây bay, cuối năm còn có chư hầu3đánh nhau, duy chỉ có lãnh địa dưới sự quản lý của Khương Bồng Cơ là tốt đẹp
Ừ, có lẽ là đẹp đến mức khiến người khác thèm muốn đố kỵ! Một năm nay, Khương Bồng Cơ làm gì chắc nấy, tự thân lớn mạnh, thể lực những chư hầu khác cũng không nhàn rỗi.
Gần tới cuối năm, một mật thư được truyền tới tay Khương Bồng Cơ, sau khi xem xong, có kinh ngạc đập bàn.
“Hay cho câu hổ phụ không sinh khuyển tử, Dương Đào làm tốt lắm” Phong Chân suýt chút nữa bị Khương Bồng Cơ dọa cho lên cơn đau tim
Lần sau, trước khi khiến người ta kinh ngạc có thể đánh tiếng trước không, tốt xấu gì cũng phải để người ta chuẩn bị tâm lý chứ.
“Dương Đào? Đó chẳng9phải là con trai của Dương Kiển, đô úy quận Đông Môn sao?” Kỳ Quan Nhượng khẽ cau mày, thấy vẻ mặt tán thưởng của Khương Bồng Cơ, anh ta liên tưởng đến tình hình bên ngoài, trong lòng đã có vài phần suy đoán
Khi ở liên minh Hoàng Thủy, Kỳ Quan Nhượng đã cảm thấy Dương Đào không phải hạng người tầm thường, bây giờ gặp nước hóa rồng cũng không có gì kinh ngạc
Phong Chân nói: “Nhớ trước kia nghe tin tức của Dương Đào, sau khi Dương Kiển chết, cậu ta đã nương nhờ Ngụy Đế
Có điều Dương Đào cũng không phải người không có dã tâm, đời cha Dương Kiển lại có lục đục với Ngụy Đế
Theo tính tình của Ngụy Đế, tuyệt đối sẽ không đối xử tử tế với Dương Đào...”
Khương Bồng Cơ nở nụ cười, cô nói: “Một tháng trước, Dương Đào phát động đảo chính, Ngụy Để liên tiếp tháo chạy, hiện giờ đã chạy trốn về hướng biên giới Nam Thịnh.” “Đảo chính?” May là đã có dự liệu trước, nhưng biết được chân tướng, Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân vẫn kinh ngạc
Chương Châu là địa bàn của Ngụy Đế, cha của Dương Đào là Dương Kiển lại đắc tội với Ngụy Đế, Dương Đào có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình đã là tốt rồi
Không ngờ tên nhóc này lại không nói tiếng nào mà giả heo ăn thịt cọp, cứ thế phát động đảo chính ngay dưới mí mắt Ngụy Đế, đảo khách thành chủ? Ngụy Đế nhìn như rộng lượng chấp nhận sự nương tựa của Dương Đào nhưng vẫn luôn âm thầm ghim cậu ta, thậm chí còn không cho Dương Đào dính đến binh quyền
Dương Đào cũng biết tình cảnh của mình, cậu ta ngấm ngầm tập hợp những triều thần không phục Ngụy Để lại với nhau, cẩn thận bày mưu rồi tìm cơ hội tốt để ra tay
Một tháng trước, Ngụy Để mang theo triều thần và con cháu đi tể trời
Theo đề nghị của Nhan Lâm, Dương Đào đã cáo bệnh không xuất hiện trước nửa tháng, âm thầm đẩy nhanh tốc độ.
Nghi thức tế trời trang trọng, nhã nhạc du dương, văn tế vang vang, Ngụy Để đắm chìm trong thế giới mặc sức tưởng tượng của chính mình.
Có thế nào ông ta cũng không nghĩ ra Dương Đào đã hoàn toàn bị nuôi đến vô dụng trong mắt ông ta lại nhe ra hàm răng bén nhọn ngay lúc này.
Dưới sự chỉ huy đâu vào đấy của Nhan Lâm, một cuộc đảo chính giống như mưa giật sấm rền, đánh cho mọi người chân tay luống cuống.
Ba nghìn tử sĩ Dương Đào nuôi dưỡng đã trở thành kỳ binh quyết định thắng bại của cuộc đảo chính
Nhan Lâm ngụy tạo công văn binh phù điều động binh mã khắp nơi, khống chế kho vũ khí và các ngành quan trọng
Ngụy Để Xương Thọ Vương còn chưa phản ứng kịp, bọn họ đã bị bao vây ở nơi tế trời
Đợi đến khi Ngụy Để muốn điều động binh mã chống trả thì tất cả đã quá muộn.
Trong đầu Kỳ Quan Nhượng xẹt qua một bóng người, anh ta nói: “Rất rõ ràng, đây là một cuộc đảo chính đã sớm có kế hoạch từ trước
Người bày mưu này thủ đoạn cay độc, sắp xếp chặt chẽ, vô cùng am hiểu chuyện tính toán lòng người
Rõ ràng đang ở trong hoàn cảnh bất lợi mà người này lại có thể lợi dụng các mắt xích, liên tục tấn công Ngụy Để khiến ông ta không rảnh để ý đến ai, không thể bình tĩnh nổi
Con người Dương Đào có dùng nhưng thiếu mưu lược, cho dù sau khi Dương Kiển chết cậu ta có trưởng thành nhưng không có lòng dạ sâu xa như vậy
Theo như ta thấy, tất cả những thứ này e là có cao nhân đứng sau chỉ điểm
Ngoại trừ Nhan Lâm, ta không nghĩ ra được người thứ hai.”
Nghĩ tới đây, đáy mắt Kỳ Quan Nhượng thoáng qua ý lạnh
Anh ta biết Nhan Lâm không đơn giản, nhưng không ngờ đối phương lại có bản lĩnh như thế.
Giúp đỡ Dương Đào lật ngược thế cờ, chuyển bại thành thắng từ trong tình huống bất lợi với mình, bây giờ lại càng không tốn nhiều sức đã nắm trong tay toàn bộ Chương Châu! Đáng tiếc, sớm biết như vậy, có thể nào cũng không thể để Nhan Lâm sống yên.
Khương Bồng Cơ tỉnh táo nói: “Ta cũng cảm thấy là do cậu ta bày mưu sau lưng, không thể không nói đây quả thật là một người tâm tư kín đáo, lòng dạ thâm sâu
Có điều..
cậu ta có thể trợ giúp Dương Đào đảo khách thành chủ, năm phần thực lực, năm phần vận may
Nếu không phải Mạnh thị ở Thường Châu thấy Ngụy Để không ngóc dậy nổi, rút binh lực về Thương Châu, chỉ dựa vào một mình Nhan Lâm thì cậu ta vẫn chưa làm được tới mức này
Hừ, vận mệnh nên như thế.”
Kỳ Quan Nhượng nói: “Sợ là một đối thủ mạnh” “Sợ gì?” Khương Bồng Cơ nói: “Sức một người dù sao cũng có hạn” Nhan Lâm có giải thể nào đi chăng nữa thì cậu ta cũng không phải là thần
Khương Bồng Cơ ở phía Bắc, thể lực phía Nam của Đông Khánh lại thay đổi nhiều lần
Dương Đào đảo khách thành chủ chiếm lấy Chương Châu, Hoàng Tung ở Hạo Châu cũng không kém cạnh, chiếm đoạt toàn bộ Hạo Châu
Anh em Hứa thị ở quận Chiết đấu đá nội bộ một trận, khó phân thắng bại, cuối cùng đồng loạt đưa mắt nhắm ngay hàng xóm cũ - quận Hỗ
Quận thủ quận Hỗ là Vu Mã Thương, đây cũng là bạn cũ của liên minh Hoàng Thủy
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, trước mùa xuân, quận Hỗ sẽ thất thủ.
Bình luận facebook