• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Hệ thống livestream của nữ đế (144 Viewers)

  • Chương 580

Bởi vì tính đặc thù của ngựa chiến mà đại đa số ngựa đực đều bị thiến, ngựa chiến sau khi đã bị thiến rồi sẽ trở nên ngoan ngoãn dễ thuần hơn, dễ khống chế hơn.

Chỉ có một số ít những con ngựa đực có chất lượng tốt được giữ lại để làm ngựa giống, đảm bảo cho thế hệ ngựa tiếp theo có chất lượng tốt nhất.

Đại Vương của triều đình Bắc Cương hiện giờ tuy không được coi là kẻ anh minh thần võ gì nhưng cũng là người có dã tâm. Ông ta vẫn biết nghe lời can gián của người bên cạnh, dưới sự đề nghị của tầng lớp trí thức, ông ta bắt đầu chỉnh đốn, hợp nhất liên minh thương hội, khống chế chặt chẽ nguồn tài nguyên của các trại nuôi ngựa trong tay, việc mua bán ngựa chiến không hề dễ dàng.

Mục đích của việc hợp nhất là để tránh sự công kích của những thương nhân đến từ bên ngoài, tăng cường khả năng cạnh tranh của thương nhân bản địa. Còn khống chế nguồn tài nguyên ngựa là vì gia tăng sức chiến đấu của Bắc Cương cùng với quyền uy và sự thống trị của triều đình. Trước đây chỉ cần có tiền là có thể mua được ngựa chiến chất lượng tốt với số lượng nhiều từ tay chủ trại ngựa, bây giờ thì không thể nữa.

Để cung cấp ngựa chiến có chất lượng tốt hơn cho các chiến sĩ Bắc Cương, nâng cao sức chiến đấu tổng thể, mỗi năm triều đình Bắc Cương đều trích riêng một khoản tiền để mua hãn huyết bảo mã từ Sát Lan, sau đó cho các trại nuôi ngựa thuê lại để phối giống, lứa ngựa thế hệ sau không được bán ra ngoài.

Vốn dĩ quân chủ lực của Bắc Cương là kỵ binh, áp dụng phương pháp này sức chiến đấu của bọn chúng tăng nhanh đáng kể.

Trước khi triều Đại Hạ diệt vong, Bắc Cương đã từng coi Đại Hạ là mẫu quốc, còn mình là thuộc địa phụ thuộc của Đại Hạ, hàng năm tiến công, xưng thần với Đại Hạ.

Bây giờ Đại Hạ đã diệt vong, Cửu Châu chia năm.

Một trong những thuộc địa đã từng thần phục Đại Hạ là Nam Man đã tiêu diệt hoàng thất Nam Thịnh vào năm ngoái, chiếm đóng hơn phân nửa giang sơn của Nam Thịnh. Một nước đã từng là thuộc địa nay trở mình xâm chiếm địa bàn của mẫu quốc, điều này khiến Bắc Cương càng thêm tự tin, dã tâm càng ngày càng bành trướng.

Việc mà đám man di Nam Man kia có thể làm được tại sao Bắc Cương bọn chúng lại không làm được?

Đông Khánh hèn yếu, nội loạn không ngừng, đây chính là cơ hội tốt để Bắc Cương xua quân xuôi Nam tranh giành thiên hạ!

Vì muốn tăng cường sức chiến đấu mà số lượng hãn huyết bảo mã triều đình Bắc Cương mua tăng dần theo mỗi năm.

Lúc đầu chỉ mua một hai con thử xem thế nào, bây giờ đã có thể mua mấy chục con một lúc.

Số lượng ngựa dự định mua về năm nay là ba mươi lăm con, nhưng ngặt nỗi hãn huyết bảo mã quá khó nuôi, trên đường vận chuyển chết mất mấy con vì không hợp với khí hậu.

Còn mười chín con hãn huyết bảo mã, được phân chia cho các trại ngựa dựa theo quy mô lớn nhỏ.

Sau đó…

Các trại nuôi ngựa vẫn ghép đôi cho ngựa đực và ngựa cái theo thông lệ bình thường, bởi các trại ngựa quản lý rất tốt, khí hậu của Bắc Cương cũng ổn định, ngựa cái đang vào thời kỳ động dục, hãn huyết bảo mã nhập từ Sát Lan đều khoảng ba bốn tuổi, là giai đoạn vàng để phối giống.

Thời gian triều đình Bắc Cương cho thuê hãn huyết bảo mã có hạn, các trại nuôi ngựa cũng không dám lãng phí thời gian.

Mỗi năm vào thời gian này gần như là mùa các trại ngựa bận rộn náo nhiệt nhất.

Đương nhiên bận nhất vẫn là các nô lệ chăm sóc ngựa trong trại.

Hiếm khi bọn họ tranh thủ được chút thời gian rảnh, vài nô lệ túm tụm lại nhỏ giọng bàn tán với nhau.

“Mấy người có cảm thấy lạ hay không, sao đám hãn huyết bảo mã năm nay cứ yếu yếu kiểu gì ấy?”

Một nô lệ khác tiếp lời: “Chắc không hợp khí hậu thôi, hơn nữa năm ngoái đều đưa đến vào lúc cuối xuân đầu hạ, năm nay đưa đến muộn như thế đương nhiên là yếu rồi.”

“Nói thế cũng đúng …”

Làm ngựa giống thật không dễ, ngựa cái trong độ tuổi sinh sản có cả trăm, cả nghìn con, nhưng trại nuôi ngựa chỉ được chia một hoặc hai con hãn huyết bảo mã, không mệt mới là lạ.

Ước chừng khoảng nửa tháng sau, nô lệ chăm sóc con ngựa hãn huyết bảo mã hoảng sợ phát hiện ra nó ngã quỵ trên đất mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Gọi thú y đến mới biết con hãn huyết bảo mã này đã bệnh rất nặng.

“Trước đấy còn đang bình thường mà, tại sao lại…”

Nô lệ sốt ruột đến mức toát mồ hôi hột, sợ sệt run rẩy, hai hàm răng va vào nhau nghe lập cập.

Làm nô lệ trong trại ngựa, giá trị của bọn họ còn không bằng một sợi lông trên người con hãn huyết bảo mã.

Bây giờ con hãn huyết bảo mã đó ốm mất rồi, bọn họ chết ngàn lần cũng không đủ đền tội!

Điều khiến bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra, con hãn huyết bảo mã bị bệnh nặng đó còn hộc máu, trên da xuất hiện những vết tụ máu xanh tím.

Chủ trại ngựa còn cho rằng đám nô lệ lén lút hành hạ con ngựa quý, lập tức nổi cơn thịnh nộ, xử lý một loạt nô lệ.

Thú y nghĩ hết cách để điều trị nhưng cuối cùng con ngựa đó vẫn chết.

Xác của nó nhanh chóng thối rữa, mùi hôi thối nặng nề thu hút vô số ruồi nhặng bu lại.

Một con hãn huyết bảo mã trị giá bốn năm trăm nghìn quan tiền, chết một con tương đương với việc tổn thất ngần ấy tiền, ai mà chẳng đau lòng.

Những con hãn huyết bảo mã đó đều được mượn từ triều đình Bắc Cương nên các chủ trại ngựa phải chịu trách nhiệm bồi thường toàn bộ thiệt hại.

Truy cứu đến cùng, tất cả nô lệ chăm sóc con hãn huyết bảo mã đó đều không một ai thoát tội, bị giết hại tàn nhẫn để chôn theo con ngựa.

Bắc Cương có tập tục thiên táng, con hãn huyết bảo mã được thú y giám định là bị bệnh lạ, không phải là do thứ gì khác nên cũng được thiên táng.

Đây dường như là một mở đầu, con ngựa này vừa chết được nửa tháng, thì ở một trại ngựa khác cũng có tin tức một con hãn huyết bảo mã khác cũng bị bệnh nặng.

Con ngựa thứ hai mắc bệnh có những triệu chứng y hệt như con ngựa đầu tiên.

Bắc Cương chưa bao giờ có dịch ngựa, đương nhiên không nghĩ triệu chứng của hai con ngựa này là triệu chứng của bệnh dịch, mà cho dù có nghĩ đến cũng không dám khẳng định.

Theo như bọn chúng biết, những con ngựa bị mắc dịch bệnh nhiều lắm là bảy tám ngày sau sẽ phát bệnh, những con nặng hơn thì một hai ngày là phát hiện ra triệu chứng nặng.

Bọn chúng chỉ nghe nói về dịch ngựa từ những tay buôn ngựa của Sát Lan, trên đất Bắc Cương căn bản chưa bao giờ có dịch ngựa.

Những con hãn huyết bảo mã này vượt ngàn dặm xa xôi từ Sát Lan đến đây, đi gần một năm trời, sau khi đến Bắc Cương còn được phối giống ở các trại ngựa hơn nửa tháng, căn bản là không có dấu hiệu bị bệnh, nhiều lắm cũng chỉ mệt mỏi, nếu như là dịch ngựa thì đã chết từ lâu rồi.

Nhưng bọn chúng không biết, dịch ngựa cũng có nhiều loại.

Dịch ngựa của Sát Lan là thuộc loại cấp tính, trong vòng nửa tháng chắc chắn sẽ có triệu chứng phát bệnh, tỉ lệ tử vong lên đến 90%.

Nhưng dịch ngựa lần này không bắt nguồn từ Sát Lan mà là ở trên đường đi, ngay đến các tay buôn ngựa cũng không biết ngựa mắc bệnh từ bao giờ.

Thời kỳ ủ bệnh rất dài, căn cứ vào tố chất và sức đề kháng của từng con ngựa, thời kỳ ủ bệnh sẽ kéo dài từ một cho đến bốn tháng.

Đương nhiên, một khi phát bệnh cũng đồng nghĩa đã nặng đến mức vô phương cứu chữa.

Như con hãn huyết bảo mã chết đầu tiên, nội tạng bên trong cơ thể gần như tích tụ đầy u cục và nước, trên da xuất hiện những vết ban xanh tím.

Càng nghiêm trọng hơn đó chính là xác của những con ngựa bị bệnh chỉ có thể hỏa thiêu, bằng không đám ruồi muỗi sẽ là vật trung gian truyền bệnh cho những con vật khác.

Ví dụ như ngựa, lừa, la đều là những con vật dễ bị nhiễm bệnh, trong đó những con ngựa cái đang trong thời kỳ mang thai và những con ngựa non thể chất yếu đều rất dễ bị lây nhiễm.

Có con thứ hai rồi sẽ có con thứ ba, con thứ tư, thời gian phát bệnh không cách nhau quá dài.

Lúc này cũng là lúc mùa giao phối của các trại ngựa đã đến hồi kết thúc.

Hãn huyết bảo mã nối nhau chết liên tiếp, điều này thu hút sự chú ý cao độ của triều đình Bắc Cương, Đại Vương của triều đình Bắc Cương ra lệnh điều tra triệt để vụ việc này.

Đúng lúc này cả đám mới nghĩ đến những tay buôn ngựa của Sát Lan, nhưng bọn chúng đã cầm tiền cuốn gói từ lâu rồi.

Không đợi bọn chúng điều tra rõ ràng, tin xấu từ những trại ngựa liên tiếp truyền ra, mười chín con ngựa mua với giá cao đều chết hết, không một con nào còn sống.

Mười chín con hãn huyết bảo mã, mỗi con có giá từ bốn trăm năm mươi nghìn quan tiền đến sáu trăm nghìn quan tiền, vì bọn chúng mà triều đình Bắc Cương đã trích ra ít nhất là mười triệu quan tiền từ vàng bạc châu báu, bây giờ vừa phối giống xong đã chết, thiệt hại này ai bồi thường cho nổi.

Đứng trước tổn thất to lớn này, Đại Vương của triều đình Bắc Cương căm phẫn rít gào.

Sát Lan mang mười mấy con ngựa bệnh bán cho bọn chúng để lừa tiền sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom