Tuy bị Từ Kha quấy rầy giữa chừng nhưng chất lượng giấc ngủ của Khương Bồng Cơ từ trước đến nay đều rất tốt. Trời vừa mới hửng sáng khi gà trống cất tiếng gáy đầu tiên, Khương Bồng Cơ đã tỉnh dậy đúng giờ theo đồng hồ sinh học, tiếng bước chân đi lại của các tỳ nữ bên ngoài phòng ngủ cũng dần dần nhiều lên.
Dưới sự hầu hạ của tỳ nữ, Khương Bồng Cơ rửa mặt bằng nước ấm, loại bỏ vẻ buồn ngủ trên mặt, cả người trở nên sáng láng tràn đầy sức sống.
Rửa mặt mũi xong, tỳ nữ liền bê đồ ăn sáng lên.
Chưa nói đến chuyện mùi vị nhưng chí ít những món ăn này được bày biện tinh xảo như những tác phẩm nghệ thuật, nhìn là muốn ăn.
Có điều, buổi sáng ngày hôm nay cũng không được bình yên, vẫn có một vài chuyện đáng ghét xảy ra.
Khương Bồng Cơ đúng giờ bật livestream, khi vừa mới ăn được một nửa thì Đạp Tuyết bước vào bẩm báo, cô em gái dòng thứ kia muốn gặp cô.
“Chậc, xem ra cái danh sách của hồi môn đó vẫn chưa bịt được miệng con nhóc này.”
Khương Bồng Cơ chép miệng cảm thán, giọng điệu tràn đầy châm chọc, chẳng hề che giấu ác ý của mình đối với thứ muội kia.
“Bảo nó vào đây. Còn chưa ăn xong bữa sáng đã đến đây tìm ta, chắc là bụng vẫn trống không. Một quý nữ khuê các yếu đuối như nó, sao có thể chịu đựng được nỗi khổ đói bụng? Nếu để người ngoài nhìn thấy không chừng còn bảo vị huynh trưởng ta đây đối xử hà khắc với nó.”
Đạp Tuyết nhoẻn miệng cười, phụ họa: “Lang quân đối xử với nô bộc còn hiền hòa như vậy, sao có thể hà khắc với thứ muội được? Để nô đi gọi Nhị tiểu thư.”
Khương Bồng Cơ không nói gì, vẻ mặt bình thản như cũ.
Không bao lâu sau, Khương Bồng Cơ và khán giả nghe tiếng bước chân nặng nề tràn đầy tức tối lại gần.
Soạt một tiếng, cánh cửa phòng bị người ta đẩy ra, một cơn gió lạnh thốc vào bên trong.
“Hi ca, huynh có ý gì đây?”
Đứa em gái dòng thứ chạy đến ngồi thẳng trước mặt Khương Bồng Cơ, ánh mắt long sòng sọc, gương mặt trông có vẻ dữ tợn vì tức giận.
Ống kính máy quay zoom cận cảnh thẳng mặt cô em gái dòng thứ này, lỗ mũi đen sì sì phồng lên rồi lại xẹp xuống, thở phì phì nặng nề.
Không ít khán giả giật bắn cả mình, ngay tức khắc liền cảm thấy cô em gái này của Streamer không đáng yêu nổi nữa.
Khương Bồng Cơ liếc qua góc bình luận trên màn hình trực tiếp, một đống bình luận như kiểu “cục cưng sợ hết hồn”, “lỗ mũi to vãi”, “tự dưng hiện lên cảnh cận mặt làm tui sợ đến nỗi tỉnh cả ngủ” bay đầy màn hình, cô lười biếng ngước mắt lên.
“Muội nói thế là có ý gì?” Khương Bồng Cơ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đôi mắt của đối phương, gằn từng chữ hỏi: “Mới sáng sớm, ngay đến bản thân còn chưa trang điểm đã mặt mũi nhợt nhạt xông đến quấy rầy huynh trưởng, đây là hàm dưỡng của quý nữ nhà họ Liễu à?”
Đứa em gái bị câu này làm cho cứng họng, cái đầu nóng nảy cũng tỉnh táo lại được vài phần, nhưng vẻ mặt vẫn chưa nguôi tức tối.
“Câu này phải để tiểu muội hỏi Hi ca mới đúng…” Cô ta oán hận vò khăn, mắt vằn tia máu, nói với vẻ mặt đau thương: “Muội không dễ gì mới có thể gả vào hoàng gia, Hi ca không tìm cách sắp xếp tính toán cho muội thì thôi, sao còn cố ý làm khó?”
Câu này đúng là đang chỉ trích Khương Bồng Cơ!
Khán giả xem livestream ai mà chẳng từng đọc vô số quyển ngôn tình cung đấu, trạch đấu?
Một đứa con gái dòng thứ nho nhỏ mà dám nói như thế với huynh trưởng, rõ ràng là đang thiếu ăn đòn mà.
[Ba Năm Không Tắm]: Nói thật ban đầu còn tưởng đây là một cô bé đáng yêu, bây giờ vừa nhìn đã thấy có bóng dáng của loại đàn bà rắn rết rồi đấy. Streamer có lỗi gì với nó đâu, thế mà nó lại chỉ vào mặt người ta chỉ trích như thế? Nó chỉ là cái “cọng hành” mà thôi!
[Nương Khẩu Tam Tam]: Thực ra cô ta cũng không nói sai, quả thật Stream có âm mưu. Nhưng theo tình hình trước mắt, thì tất cả những gì Streamer sắp xếp đều là vì tốt cho cô ta, người khác căn bản không bới ra được lỗi nào. Tui nhớ ở cổ đại, địa vị của con thứ vô cùng thấp, đừng nói là mười dặm hồng trang tiễn con gái về nhà chồng, không bắt nó liên hôn để đổi lấy lợi ích đã là tốt lắm rồi… Ài, để cô ta lấy hoàng tử, còn cho bao nhiêu của hồi môn như thế, giờ lại còn bị chỉ trích.
[Ăn Cơm Bằng Chân]: Đừng nói nữa, nghe lý do của cô ta đã.
Khương Bồng Cơ rất tán đồng với ý kiến của vị khán giả này, cô hỏi đứa em thứ với vẻ lạnh nhạt.
“Cố ý làm khó? Ý của thứ muội là chỉ của hồi môn không đủ nhiều, nhà chồng không đủ hiển hách, hay là áo cưới không đủ tinh xảo hoàn mỹ?” Chỉ vài câu Khương Bồng Cơ đã chặn họng đứa em gái, cô nhếch mép cười lạnh: “Nhớ cho kỹ thân phận của mình, thứ nữ Liễu phủ cũng không quý trọng đến thế đâu.”
Vẻ mặt cô em gái thoắt cái đã tái nhợt, cái khăn trong tay rách toạc thành hai mảnh.
Cô ta hít sâu một hơi để bình tĩnh lại.
Bây giờ cô ta vẫn chưa đi lấy chồng, quả thật không nên gây xích mích với vị huynh trưởng này, nhưng nghĩ đến tin vừa mới biết, cô ta lập tức lại cảm thấy uất ức không thôi.
Cô ta nghiến răng, buồn bã nói: “Hi ca cũng biết bước chân vào cửa cung sâu như biển, con gái trên thế gian này đa số đều đáng thương, hà cớ gì mà huynh còn muốn đâm kim vào tim muội? Muội biết, phụ thân và Hi ca chính là chỗ dựa của muội trong hoàng thất, nhưng muốn đứng vững được thì không thể thiếu sự sủng ái của hoàng tử và con nối dõi… Nếu muội sinh được hoàng tôn đầu tiên, chẳng phải Hi ca cũng sẽ được vinh dự lây?”
“Sau đó thì sao?”
Kiên nhẫn nghe cả nửa ngày mà đối phương vẫn cứ vòng vo không nói vào trọng điểm, Khương Bồng Cơ cực kỳ không vui.
Thế nhưng khán giả xem livestream đã hiểu ra, lên tiếng nhắc nhở Khương Bồng Cơ.
[Ăn Cơm Bằng Chân]: Ôi, tôi hiểu rồi, cô ta đang trách móc Streamer vì đã sắp xếp nương tử theo gả chứ gì?
Bình luận này vừa hiện lên không ít khán giả khác cũng à lên theo.
Bọn họ không khỏi nhớ đến Tuệ Quân với vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn kia.
Nếu thế thì bọn họ cũng có thể hiểu được.
Dù là bất kì người vợ cả nào mà thấy nương tử theo gả cùng mình lại xinh đẹp tuyệt sắc như thế, thì trong lòng đều cảm thấy bất an.
Ai mà biết đêm động phòng hoa chúc ấy, có khi nào tân lang sẽ bị nương tử theo gả câu mất hồn rồi bỏ lại tân nương chính thức ngồi canh phòng một mình hay không?
Đối với nữ tử thời cổ đại mà nói, cái chuyện “còn nguyên trinh tiết” chẳng phải là điều vinh hạnh gì cho cam.
Quả nhiên, cô em gái dòng thứ này liền đề cập đến Tuệ Quân.
“Nếu như Hi ca thật sự là vì tốt cho muội, thì sao còn sắp xếp con hồ ly tinh Tuệ Quân kia?”
Khương Bồng Cơ phản bác: “Không chuẩn bị nữ tử tuyệt sắc như thế, chẳng lẽ lại sắp xếp một cô gái nhạt nhẽo xấu xí làm nương tử theo gả cho muội? Không phải ca ca nói muội đâu, giờ muội mới mười hai tuổi. Mà ta thì hiểu con người của Vu Mã Quân, hắn ta thà ba ngày không ăn thịt nhưng không thể thiếu phụ nữ dù chỉ một ngày. Loại đàn ông như thế, muội tranh sủng như thế nào, làm sao đứng vững ở hậu viện? Tuệ Quân là do phụ thân đặc biệt chọn lựa, cẩn thận chuẩn bị, trước khi muội cập kê, hoàn toàn có thể lung lạc được Vu Mã Quân. Đợi đến khi muội thực sự trưởng thành rồi, chẳng lẽ Tuệ Quân còn có thể độc chiếm sủng ái của phu quân muội không chịu bỏ?”
Biểu cảm trên mặt thứ muội đặc sắc như cái bảng pha màu, màu gì cũng có, đúng là rực rỡ.
Khương Bồng Cơ thấy thế, liền bổ thêm một câu: “Trước kia phụ thân đã từng bảo ta chuyển lời cho muội – con gái sức yếu, chuyện sinh con rất hại sức khỏe, muội bây giờ vẫn còn nhỏ, không phải vội lo chuyện con cái. Đợi thêm sáu bảy năm nữa cũng không muộn.”
Đứa em gái nghe thế mặt mũi liền đen sì.
Cô ta hiểu, việc Tuệ Quân lần này đã hết đường xoay chuyển.
Mà càng đáng ghét hơn là, không thể đuổi người này đi được, thậm chí còn không thể hà khắc.
Hít một hơi thật sâu, cô ta ra sức nuốt cục tức này xuống bụng.
Bình luận facebook