Sự thật chứng minh, cho dù có là quý nữ giả trai cũng vẫn là quý nữ, đáy lòng vẫn còn lương thiện. Phong lang quân vừa âm thầm cảm thán vừa mặt dày sán đến đống lửa Khương Bồng Cơ vừa nhóm lên để sưởi ấm. Đám hộ vệ cũng cẩn thận dựng một cái giường đơn giản trên mặt đất, một đám người có trình tự làm việc đâu ra đấy, nào đâu có giống một thương đội bình thường?
Hơi ẩm trên mặt đất rất nặng, vị Tứ lang quân lại đang mắc phong hàn căn bản là không chịu đựng nổi, chỉ có thể cố gắng hết sức để hắn ta nằm gần đống lửa nhất.
Khương Bồng Cơ cảm giác được ánh mắt của “cái sào” đang rơi trên người mình, bất giác cười lạnh một tiếng, mong não của tên này dùng tốt một chút.
Phong lang quân ngoài thì cực kỳ có hứng thú quan sát Khương Bồng Cơ, trong bụng thì lại liên tục đoán già đoán non, “Không biết vị lang quân này xưng hô như thế nào?”
“Bỉ họ Liễu.”
*Bỉ: thô tục, thấp hèn. Trong xưng hô xưa, xưng bỉ là để tỏ sự tôn trọng với đối phương.
Khương Bồng Cơ nhanh chóng xử lý sạch sẽ con lợn rừng không được coi là nhỏ đó chỉ trong vài bước, moi tim vứt ruột ngay trước mặt một đám người xa lạ. Cho dù cô đã cẩn thận nhưng y phục trên người vẫn dính đầy máu đen và vết bẩn từ con lợn rừng.
Đương nhiên, cái mùi này lại càng không phải nói, dù sao cũng không phải là cái mùi mà đám công tử, quý nữ được nuông chiều từ bé kia có thể chịu đựng được.
Phong lang quân ngửi thấy mùi vị khó có thể tả nổi bay trong không khí, hàng lông mày cau lại rồi bảo hai tên hộ vệ đi đến giúp Khương Bồng Cơ.
“Tại hạ nhớ là họ Liễu ở Hà Gian... hình như chỉ có một vị công tử tuổi tác sàn sàn với lang quân, chẳng lẽ đó chính là lang quân?”
“Đã nhìn ra rồi, hà cớ gì còn phải thăm dò nữa?”
Khương Bồng Cơ khó chịu đáp lại, con dao găm Ngụy Tĩnh Nhàn đưa cho cô có tẩm độc không thể dùng để xử lý đồ ăn được. May mà cái trại phỉ này tuy nhỏ nhưng cũng rất đầy đủ, các thứ nồi niêu xoong chậu đều có, thậm chí còn có gia vị nữa. Thế nên nội dung livestream từ sinh tồn dã ngoại chuyển sang tiết mục nướng thịt ngoài trời, hệ thống lúc này đã giả chết lâu rồi.
“Ta biết lang quân thông tuệ hơn người, hy vọng cái đầu của lang quân có thể thức thời giống như biểu hiện của lang quân hiện giờ, hiểu thế nào là cân nhắc.”
Khóe miệng của Phong lang quân giật giật, người này đang uy hiếp cậu không nên nói lung tung???
Thật thú vị, một quý nữ sĩ tộc đánh lừa dư luận, che mắt thế nhân để giả nam?
Số lượng khán giả xem livestream âm thầm tăng lên mười người, thỉnh thoảng lại có comment bay ngang qua màn hình, Khương Bồng Cơ cũng chọn vài cái để rep lại.
Khi cô bắc cái giá nướng thịt đơn giản tự chế xong, thì xoẹt xoẹt vài cái như làm ảo thuật liền vót được mấy thanh trúc xiên thịt, rồi xiên những lát thịt đã rửa sạch thái sẵn lên... phong cách comment trong cả kênh phát sóng đều thay đổi, càng tuyệt hơn là, cô còn tự mình giảng giải hầm canh rắn như thế nào nữa.
[Tình Yêu Của Mary Sue]: #cười chảy nước mắt, cái phong cách cái kênh này thật kỳ dị nha, sao bảo là cung đấu cơ mà?
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Chỉ có một mình tui phát hiện ra bạn “sào trúc” mặt mũi đang ngắn tũn à...
[Lan Tàn Nhưng Ngọc Không Nát]: Nửa đêm không ngủ được, chạy vào đây treo máy cũng bị người ta cưỡng chế nhét cho một đống đồ ngon, ngược chết tui rồi.
[Cải Muối Ô Giang]: Tui dường như nghe thấy một đống ọc ọc trong bụng bọn họ kìa #vui vẻ
[Nông dân đẹp troai]: #Sặc, mấy thím không phát hiện ra dáng người của mấy bạn hộ vệ kia rất ngon sao, với nhan sắc của bạn shota* kia cũng cao lắm đó, liếm liếm.
*Shota là từ chỉ các nhân vật nam có tính cách và ngoại hình giống bé trai 12,13 tuổi trở xuống. Nhìn chung, Loli và Shota có nghĩa giống nhau chỉ khác là Loli dùng chỉ các nhân vật nữ và Shota dùng chỉ các nhân vật nam.
Khương Bồng Cơ thấy cái com cuối cùng, rất nghiêm túc rep lại.
[Streamer V]: Đoàn người của bọn họ ít nhất đã 7 ngày không tắm, vừa chạy trốn lại vừa bị thương, không sạch sẽ đâu, liếm là sinh bệnh đấy.
Mấy vị khán giả nhàn rỗi đang com nói chuyện với nhau đồng loạt chìm vào câm lặng, sau đó màn hình liền có một đống 6666666* bay qua.
*6666666: = biểu tượng like
Kỹ thuật nướng thịt của Khương Bồng Cơ cũng thần sầu giống như kỹ năng chém gió của cô nàng. Nhưng, cô lại không nướng thịt chín quá, được già nửa liền nhấc ra quét một lớp sốt điều vị lên. Đương nhiên, cân nhắc đến khẩu vị của các quý nữ chắc hẳn thiên về ăn nhạt cho nên cô không cho nhiều.
Gõ cửa, cô lên tiếng: “Tĩnh Nhi mở cửa, cầm mấy thứ này vào, nhớ đặt lên lửa nướng lại lần nữa nhé.”
Cánh cửa đang khép chặt “két” một tiếng rồi mở ra một cái khe nhỏ, “Huynh chui ra từ cái xó xỉnh nào vậy, sao người toàn mùi thối thế này?”
Đón lấy xâu thịt trên tay Khương Bồng Cơ, những quý nữ đều cảm thấy chuyện này rất mới mẻ, nhưng sức quan sát thì vẫn phải có, nhìn một cái là biết đây là bộ phận ngon nhất, mềm nhất trên người con heo, mỡ nạc vừa phải, mùi thịt thơm lừng, có ăn cũng không ngán.
“Khiêng một con lợn rừng về thì làm sao có thể không thối cho được, đợi lát nữa tìm chỗ nào đấy rửa ráy là được. Canh rắn vẫn đang hầm ở ngoài kia, đợi tí nữa ta mang vào cho các muội uống, đuổi hàn giữ ấm tránh để cảm lạnh. Ngoài này giờ còn có một con ma ốm bị phong hàn kia kìa...”
Khương Bồng Cơ coi như xung quanh chẳng có ai, thản nhiên nói chuyện với Ngụy Tĩnh Nhàn, căn bản là không thèm để ý đến biểu cảm kinh ngạc của đám người nọ.
“Phong... Phong hàn? Nghiêm trọng đến thế sao?”
“Ta thấy không chết được đâu, nhưng bọn họ hình như bị kẻ thù đuổi giết, trên đường không có điều kiện để chăm sóc tử tế... chỉ cần không bị nhiễm lạnh nữa, sưởi ấm đầy đủ thì đại khái vài hôm nữa là có thể khỏi thôi...” Chuyện nhà người khác bọn họ lo chuyện bao đồng làm cái gì?
Những xiên thịt nướng cẩu thả này, nếu như là bình thường ngay đến nhìn một cái những quý nữ như bọn họ cũng chẳng thèm ấy, nhưng bây giờ đói quá thì lại cảm thấy nó ngon lạ thường.
Thịt nướng nóng nên bọn họ cẩn thận ăn từng miếng một, rõ ràng là đói lắm rồi nhưng lúc nào cũng đắn đo đến dáng vẻ khi ăn uống của mình.
Thịt ăn nhiều quá cũng ngấy, có lẽ các quý nữ không quen với kiểu ăn uống thế này, Khương Bồng Cơ lại lục từ trong phòng bếp của lũ thổ phỉ ra một chuỗi nấm khô và mấy củ gừng, sau khi xác định là không có độc rồi mới bỏ thêm chút hành hoa vào, nấu thành một nồi canh thanh đạm.
Những cái bát sành đựng canh, Khương Bồng Cơ còn mang ra rửa lại một lần nữa, dù sao cũng là thứ bọn thổ phỉ từng dùng, cô cũng phải chú ý đến thói quen sạch sẽ của mấy cô nhóc đó.
Hệ thống giả chết nãy giờ âm thầm làu bàu: “Không ngờ ký chủ cũng kỹ tính phết nhỉ, có chút phong phạm của vợ hiền đấy...”
Nó cảm thấy, có lẽ không cần tuyệt vọng sớm như vậy. Nhìn đi, kỳ thực Khương Bồng Cơ cũng có thuộc tính của một người vợ hiền đấy chứ, ra ngoài có thể săn thú, về nhà có thể xuống bếp!
“Chỉ giới hạn với các cô em xinh đẹp, đáng yêu thôi, những người khác tao không có cái kiên nhẫn này đâu.”
Hệ thống: “... thực ra thì các shota cũng cực kỳ xinh đẹp, đáng yêu mà...”
“Nhưng mà sai giới tính.”
Hệ thống: “...”
Đứa sai giới tính rõ ràng là cô ý!
Đối với bản thân mình, Khương Bồng Cơ lại chẳng tỉ mỉ đến vậy, thịt lợn rừng phần lớn đều khá là dai, phần mềm nhất ngon nhất đều đã nướng lên đưa vào trong nhà hết rồi, bản thân cô chỉ đơn giản xiên một ít thịt lên nướng, dù sao răng cô cũng tốt, không đến nỗi không cắn nổi miếng thịt.
Các khán giả xem từ đầu đến đuôi đều đần ra. Đặc biệt là khi bọn họ đã được “phổ cập” rằng Streamer sát gái của kênh livestream này chỉ là một cô em mới 12 tuổi... hoặc phải nói là một cô nhóc loli??? Thế nên, có một vị khán giả có vẻ là nữ, trực tiếp tag comment trách móc bạn trai mình.
[Hồ Ly Miệt Mài]: Độ ga lăng còn thua cả một em gái, đồ rác rưởi, cần anh được cái tích sự gì! @Nam Thần Toàn Dân.
Khương Bồng Cơ vừa nhai thịt nướng thơm lừng vừa liếc qua đám comment trên màn hình, khóe môi cong cong lên. Cô chọc chọc hệ thống, đắc ý vênh mặt nói, “Nhớ lại năm đó, bao nhiêu tên trong Quân Đoàn 7 đều biến thành cẩu FA vì tao đó...”
So bì độ ga lăng với cô thì xác định là không bao giờ tìm được cô em nào nhé, cứ sống qua ngày với “ngũ cô nương” của mình đi.
Bình luận facebook