Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 54: Mộc Hoàn bị ốm
Lão đạo diễn nghe thấy cậu quay phim báo rằng Mộc Hoàn bỗng chóng mặt. Dù gì cảnh hôm nay cũng quay xong rồi, lão đồng ý giải tán
Mộc Hoàn không hiểu sao cả người mềm nhũn, hai má hồng hồng, cả người lảo đảo. Bình An định tới đỡ cô, nhưng Tiểu Hy bị Mộc Hoàn kéo tay, ngã lên người nàng ta.
Tình huống này có vài phần khó sử, Bình An là trợ lí cũng như người đại diện của nàng. Đáng nhẽ phải là cô chăm sóc, ai lại nhờ một diễn viên cùng đoàn chứ. Có thể làm phiền người ta.
Nhưng Tiểu Hy chỉ cười cười, ôn nhu nói: “ không sao, để tôi đưa cô ấy về”
Trong cơn mê man, Mộc Hoàn bắt gặp ánh mắt ủ rũ của Bình An. nàng vịn tay vào người bạn mới, đảo mắt đi nơi khác…
May mắn người Mộc Hoàn khá nhẹ, Tiểu Hy một mình đưa nàng lên phòng cũng không quá khó khăn. Sau đó, Bình An liền nhờ Tiểu Hy trông giúp còn mình thì đi mua cháo.
Nhưng Bình An vừa bước ra khỏi cửa, Mộc Hoàn bỗng miễn cưỡng nói: “…..”
Tiểu Hy nghe xong, khó hiểu làm theo…
--------
Bình An không có xe, cô đành đi bộ bởi trong túi chỉ còn 30k để mua cháo. Men theo con phố, một hàng cháo gần cổng chợ lấp ló trước mắt. Vết thương ở trên vẫn chưa lành, mỗi bước đi đều vừa tê vừa đau. Cô chỉ còn cách cắn răng, cố gắng mua thật nhanh nếu không Mộc Hoàn sẽ ốm thêm.
Bán hàng là một thanh niên trai tráng, thao tác nhanh nhẹn như gió. Bình An gọi cháo thịt, cô vừa đưa tiền vừa nghe hệ thống lảm nhảm rằng Mộc Hoàn không ăn được ngao.
Thời gian đi rồi về mất nửa tiếng, Bình An cốc cháo vào người để nó không bị nguội. Nhưng vừa bước vào phòng, đã thấy nàng ăn xong.
Bình An vô cùng nghi hoặc, định dò hỏi thì nghe thấy nàng giải thích: “ Tiểu Hy.. mua hộ chị rồi, cả thuốc và cháo” Khiến cô nhíu mày, sau đó thấy chùm chìa khoá xe ở trên bàn, hiểu ra mọi chuyện.
Bình An kéo ghế, ngồi xuống rồi nói: “ Em mua cháo nhà này ngon lắm, khách đông nườm nượp. Hay chị ăn một chút?” thì nàng lúng túng thì thầm: “ không cần,… chị no rồi.. em ăn đi” chưa để cô trả lời, Mộc Hoàn kéo chăn quay vào bên trong.
Bình An bất lực, lấy thìa nhựa ra múc mấy miếng. Hệ thống chẹp chẹp miệng, nhàm chán nói: “ một chút hảo cảm cũng không tăng” khiến tâm trạng cô lại sầu.
Cô nghĩ, Mộc Hoàn có phải đầu gỗ ngốc không mà người ta làm cái gì cũng từ chối. Bình An nhìn nàng đã ngủ say, ngồi dậy cất cốc cháo…
Mộc Hoàn không hiểu sao cả người mềm nhũn, hai má hồng hồng, cả người lảo đảo. Bình An định tới đỡ cô, nhưng Tiểu Hy bị Mộc Hoàn kéo tay, ngã lên người nàng ta.
Tình huống này có vài phần khó sử, Bình An là trợ lí cũng như người đại diện của nàng. Đáng nhẽ phải là cô chăm sóc, ai lại nhờ một diễn viên cùng đoàn chứ. Có thể làm phiền người ta.
Nhưng Tiểu Hy chỉ cười cười, ôn nhu nói: “ không sao, để tôi đưa cô ấy về”
Trong cơn mê man, Mộc Hoàn bắt gặp ánh mắt ủ rũ của Bình An. nàng vịn tay vào người bạn mới, đảo mắt đi nơi khác…
May mắn người Mộc Hoàn khá nhẹ, Tiểu Hy một mình đưa nàng lên phòng cũng không quá khó khăn. Sau đó, Bình An liền nhờ Tiểu Hy trông giúp còn mình thì đi mua cháo.
Nhưng Bình An vừa bước ra khỏi cửa, Mộc Hoàn bỗng miễn cưỡng nói: “…..”
Tiểu Hy nghe xong, khó hiểu làm theo…
--------
Bình An không có xe, cô đành đi bộ bởi trong túi chỉ còn 30k để mua cháo. Men theo con phố, một hàng cháo gần cổng chợ lấp ló trước mắt. Vết thương ở trên vẫn chưa lành, mỗi bước đi đều vừa tê vừa đau. Cô chỉ còn cách cắn răng, cố gắng mua thật nhanh nếu không Mộc Hoàn sẽ ốm thêm.
Bán hàng là một thanh niên trai tráng, thao tác nhanh nhẹn như gió. Bình An gọi cháo thịt, cô vừa đưa tiền vừa nghe hệ thống lảm nhảm rằng Mộc Hoàn không ăn được ngao.
Thời gian đi rồi về mất nửa tiếng, Bình An cốc cháo vào người để nó không bị nguội. Nhưng vừa bước vào phòng, đã thấy nàng ăn xong.
Bình An vô cùng nghi hoặc, định dò hỏi thì nghe thấy nàng giải thích: “ Tiểu Hy.. mua hộ chị rồi, cả thuốc và cháo” Khiến cô nhíu mày, sau đó thấy chùm chìa khoá xe ở trên bàn, hiểu ra mọi chuyện.
Bình An kéo ghế, ngồi xuống rồi nói: “ Em mua cháo nhà này ngon lắm, khách đông nườm nượp. Hay chị ăn một chút?” thì nàng lúng túng thì thầm: “ không cần,… chị no rồi.. em ăn đi” chưa để cô trả lời, Mộc Hoàn kéo chăn quay vào bên trong.
Bình An bất lực, lấy thìa nhựa ra múc mấy miếng. Hệ thống chẹp chẹp miệng, nhàm chán nói: “ một chút hảo cảm cũng không tăng” khiến tâm trạng cô lại sầu.
Cô nghĩ, Mộc Hoàn có phải đầu gỗ ngốc không mà người ta làm cái gì cũng từ chối. Bình An nhìn nàng đã ngủ say, ngồi dậy cất cốc cháo…
Bình luận facebook