Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 39: Ngoại truyện 1 - chỉ cần cậu ở bên tôi, không có gì là giới hạn
Bình An chép chép miệng, ôm lấy eo nhỏ của nàng mà thϊếp đi. Cẩm Tú vừa xem tài liệu, vừa xoa xoa đầu bạn gái đầy sủng ái.Bên má áp vào hõm cổ nàng, Bình An vặn vẹo mãi cũng không ưng ý. Cô ngồi dậy, tựa tay vào hai vai của mỹ nhân hồ li, ra lệnh:" Tú Tú, tôi khát nước"
Cẩm Tú hôn cô, sao đó bế Bình An tới bình làm lạnh. Nhớ tới trước đây, nàng chỉ cần ho một tiếng, cô liền phải chạy đi phục vụ. Không ngờ vị ngạo kiều này cũng có ngày ngoan ngoãn chiều theo ý Bình An.
Bình An than vãn:" chán quá, chúng ta không thể làm ở nhà sao?" thì nàng bình thản trả lời:" vậy mai sẽ xây nhà cạnh công ty"
Nhưng vẫn chưa thoả mãn, cô chỉ chỉ vào mũi Cẩm Tú:" nếu làm vậy nhân viên sẽ nghĩ tôi câu dẫn sếp, muốn lật đổ cơ nghiệp của cậu thì sao? liền nghe thấy nàng từ từ đáp:" vậy thì đuổi việc"
Bình An cảm thấy thế nào Cẩm Tú cũng có thể giải quyết một cách dứt khoát, tò mò hỏi:" nếu tôi muốn cậu bỏ việc rồi đi chơi với tôi?"
Nữ chủ nheo nheo mắt, nhéo má cô:" vé máy bay đã đặt" khiến cô rất bất ngờ, rốt cuộc nàng ấy an bài mọi thứ hoàn hảo vậy sao?
Bình An định kiếm cớ bắt bẻ nàng, ai ngờ thất bại thảm hại:" sao cái gì cũng chiều theo mong muốn của tôi, Tú Tú muốn phá sản?" Nhưng ánh mắt nàng bỗng mông lung, đồng tử hổ phát chỉ phản chiếu duy nhất ái nhân xinh đẹp:" chỉ cần cậu ở bên tôi, điều gì cũng có thể. Dù tôi chở thành ăn mày cũng sẽ phải cho Bình An sống trong nhung lụa"
Mỗi câu, mỗi từ như sắt đá. Bình An mím môi, đối với lời nói của nữ chủ cảm thấy rất hạnh phúc. Nhớ lại đời trước, cái gì cũng thiếu thốn. Ngày đêm lo cơm áo gạo tiền mà một bữa no ấm vẫn chưa từng trải qua. Muốn ăn một chiếc bánh, chỉ có thể lưu luyến nhìn qua tấm kính sực nức hương thơm ngọt ngào. Muốn một cái áo bông, nhưng nhớ ra tiền nhà chưa đóng, đành ngậm ngùi trở về. Bạn bè đi chơi, du lịch thì cô ở nhà đóng hàng. Tư vị của những miền đất mới chưa từng cảm nhận qua......
Bình An bỗng thấy vui khi có thể xuyên không, ít ra có thể sống xa hoa một chút. Coi như là kì nghỉ miễn phí...
Càng nhớ về chuyện cũ cô càng buồn, ôm lấy cổ Cẩm Tú lẩm bẩm:" tôi vô tích sự lắm, sẽ ăn bám cậu cả đời" liền nhận được phản hồi từ mỹ nhân:" ừm, nếu vậy thì tốt quá..."
Cẩm Tú ôm chặt cô, hơi thở dồn dập. Tay khẽ vuốt đi từng sợi tóc, từng hành động đều toát lên ôn nhu hiếm hoi. Trước đây nàng từng nghĩ, mình sẽ không yêu đương. Nhưng Bình An là người duy nhất Cẩm Tú sinh ra du͙© vọиɠ chiếm hữu. Ban đầu là chân sai vặt, tiếp đến là bạn bè, cuối cùng là ái nhân. Dường như trời cao muốn dành tặng cho Cẩm Tú một món quà, đó là Bình An, vĩnh viễn chỉ có cô khiến nàng lay động..........
--------------
Tác giả có lời muốn nói: Không biết các bạn thích Đình Ngọc hay Cẩm Tú hơn nhỉ?
Cẩm Tú hôn cô, sao đó bế Bình An tới bình làm lạnh. Nhớ tới trước đây, nàng chỉ cần ho một tiếng, cô liền phải chạy đi phục vụ. Không ngờ vị ngạo kiều này cũng có ngày ngoan ngoãn chiều theo ý Bình An.
Bình An than vãn:" chán quá, chúng ta không thể làm ở nhà sao?" thì nàng bình thản trả lời:" vậy mai sẽ xây nhà cạnh công ty"
Nhưng vẫn chưa thoả mãn, cô chỉ chỉ vào mũi Cẩm Tú:" nếu làm vậy nhân viên sẽ nghĩ tôi câu dẫn sếp, muốn lật đổ cơ nghiệp của cậu thì sao? liền nghe thấy nàng từ từ đáp:" vậy thì đuổi việc"
Bình An cảm thấy thế nào Cẩm Tú cũng có thể giải quyết một cách dứt khoát, tò mò hỏi:" nếu tôi muốn cậu bỏ việc rồi đi chơi với tôi?"
Nữ chủ nheo nheo mắt, nhéo má cô:" vé máy bay đã đặt" khiến cô rất bất ngờ, rốt cuộc nàng ấy an bài mọi thứ hoàn hảo vậy sao?
Bình An định kiếm cớ bắt bẻ nàng, ai ngờ thất bại thảm hại:" sao cái gì cũng chiều theo mong muốn của tôi, Tú Tú muốn phá sản?" Nhưng ánh mắt nàng bỗng mông lung, đồng tử hổ phát chỉ phản chiếu duy nhất ái nhân xinh đẹp:" chỉ cần cậu ở bên tôi, điều gì cũng có thể. Dù tôi chở thành ăn mày cũng sẽ phải cho Bình An sống trong nhung lụa"
Mỗi câu, mỗi từ như sắt đá. Bình An mím môi, đối với lời nói của nữ chủ cảm thấy rất hạnh phúc. Nhớ lại đời trước, cái gì cũng thiếu thốn. Ngày đêm lo cơm áo gạo tiền mà một bữa no ấm vẫn chưa từng trải qua. Muốn ăn một chiếc bánh, chỉ có thể lưu luyến nhìn qua tấm kính sực nức hương thơm ngọt ngào. Muốn một cái áo bông, nhưng nhớ ra tiền nhà chưa đóng, đành ngậm ngùi trở về. Bạn bè đi chơi, du lịch thì cô ở nhà đóng hàng. Tư vị của những miền đất mới chưa từng cảm nhận qua......
Bình An bỗng thấy vui khi có thể xuyên không, ít ra có thể sống xa hoa một chút. Coi như là kì nghỉ miễn phí...
Càng nhớ về chuyện cũ cô càng buồn, ôm lấy cổ Cẩm Tú lẩm bẩm:" tôi vô tích sự lắm, sẽ ăn bám cậu cả đời" liền nhận được phản hồi từ mỹ nhân:" ừm, nếu vậy thì tốt quá..."
Cẩm Tú ôm chặt cô, hơi thở dồn dập. Tay khẽ vuốt đi từng sợi tóc, từng hành động đều toát lên ôn nhu hiếm hoi. Trước đây nàng từng nghĩ, mình sẽ không yêu đương. Nhưng Bình An là người duy nhất Cẩm Tú sinh ra du͙© vọиɠ chiếm hữu. Ban đầu là chân sai vặt, tiếp đến là bạn bè, cuối cùng là ái nhân. Dường như trời cao muốn dành tặng cho Cẩm Tú một món quà, đó là Bình An, vĩnh viễn chỉ có cô khiến nàng lay động..........
--------------
Tác giả có lời muốn nói: Không biết các bạn thích Đình Ngọc hay Cẩm Tú hơn nhỉ?
Bình luận facebook