Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 33: Trời ơi, nữ chủ hôn tay ta
Ngày mai là sinh nhật Cẩm Tú, Bình An là người duy nhất trong trường được nàng trực tiếp mời tới dự.
Tiệc của giới nhà giàu chắc chắn rất trang trọng và đông người, Bình An phải chuẩn bị nhiều thứ. Cô tới một shop thời trang nhỏ nhưng chất lượng mà cô mới phát hiện. Nó nằm trong một con hẻm, vì thiếu đầu tư không gian và địa điểm nên chẳng có ma nào ngó tới. bà chủ là cô gái trẻ vừa ra trường, rất thân thiện nên Bình An thỉnh thoảng sẽ ghé qua
chị chủ lắc đầu cảm thán:" đẹp quá em ơi, nếu chị mà nổi tiếng liền chọn em làm người mẫu thương hiệu cho xem" thì cô cười cười, ướm từng cái váy.
Sau đó, cô chạy đi chọn quà. Cẩm Tú nhà giàu như thế chắc chắn cái gì cũng có, Bình An nghĩ mãi cũng không ra.
Cuối cùng, cô đành tới cửa hàng trang sức, ít nhất thì đồ ở đó khá xịn.
----------
Cảnh quan xinh đẹp như cổ tích, những ánh đèn pha lê hoà vào bản nhạc piano đầy lãng mạn. Tấm thảm đỏ trải dài từ đầu đến cuối bữa tiệc, từng vị khách bức vào với khuôn mặt hãnh diện. Có quý bà thanh lịch mặc chiếc đầm tím, có ông áo vest rất điển trai. Họ đều là kẻ quyền quý có tiếng tăm trong xã hội. Con cái của họ cũng tới đây, chúng khoác lên mình bộ đồ lộng lẫy nhất, mỗi người đều mang một nét đẹp riêng.
Bình An đến gần cuối, giống như trong câu chuyện cô bé lọ lem. Bình An bước vào trước ánh nhìn của mọi người. Chiếc váy màu trắng dài gần đến mắt cá chân, cô phối với áo lông mềm mại. Bông hoá hồng trắng được cài lên mái tóc xoăn nhẹ càng làm nổi bật vẻ đẹp thuần khiết của Bình An.
Nhưng mọi người tiếp tục trở lại khu chính của bữa tiếc bởi tiếng nhạc trầm bổng, gia đình nàng bước xuống trước bao ánh mắt ngưỡng mộ. Bình An đưa mắt theo từng cử hành động của nữ chính dù Cẩm Tú cách rất xa.
Hằng ngày, nàng chỉ măc đồ rộng . Hôm nay là lần đầu cô thấy Cẩm Tú diện váy vóc. Mắt phượng rũ xuống, cánh môi khẽ mím. Mái tóc của nàng được chiếc cài lấp lánh ôm lấy. Đầm đuôi cá màu đỏ rực rỡ, ren trắng được gắn quanh váy tôn lên làn da bạch ngọc của mỹ nhân lá ngọc cành vàng. Nàng đeo vòng kim cương cùng với khuyên tai làm từ đá quý. Đôi guốc đen khiến bước đi của nàng càng thêm phần uyển chuyển.
Bình An hai má ửng hồng, trong mắt chỉ có nhan sắc khuynh nước khuynh thành của ngạo kiều hồ li. Thay vì giống như mọi người lân la tới chào hỏi nàng, cô lại chọn một chỗ trống rồi ngồi xuống.
Buổi lễ bắt đầu, không khí rộn ràng như ngày hội. Bình An vui vẻ cầm chiếc bánh macarons vị dâu thưởng thức, Hồ Lô cười cười nói điểm hảo cảm đang tăng. Đủ để cô hiểu, Cẩm Tú đang nhìn về phía này.
Sau khi chào hỏi, nàng muốn tìm bạn học An...........nhưng cảnh tượng mình ghét nhất lại xuất hiện.
Một thiếu niên đẹp trai đi tới, lịch sự giới thiệu họ tên. Bình An đang ăn ngon thì bị cắt ngang, cô khó chịu chào hỏi.
Cậu ta là Thẩm Quý, còn mấy cái thứ khác cậu ta nói cô nghe không lọt tai. Bỗng, Thẩm Quý đứng xát vào người cô khiến Bình An run sợ. Tra nam, chắc chắn là người không tốt lành gì, cô né qua một bên.
Thẩm Quý :" tôi có thể làm quen với em chứ?" đang định từ chối, giọng nói trầm thấp chen ngang:" xin lỗi, người của tôi không thích làm quen với cậu"
Thẩm Quý nhíu mày nhìn Cẩm Tú đang chắn ngang người Bình An. Nàng lạnh lùng ra lệnh:" đừng có lại gần cô ấy" thì hắn cười khẩy:" tại sao chứ?"
Cẩm Tú là chủ nhân bữa tiệc, đi đâu cũng có người nhìn. Họ phát hiện tình huống không hay đang diễn ra.
Nàng nở nụ cười ma mị, kéo cô vào lòng khẳng định:" vì đây là bạn gái của tôi"
Bình An:???
what?
Nói rồi Cẩm Tú hồ li cúi người, nâng tay cô hôn nhẹ. Bình An có thể cảm nhận được hươn hoa hồng trên người nàng, trái tim muốn bay ra ngoài....nàng...nàng thế mà hôn tay cô?
Thẩm Quý tức giận vô cùng, hắn vội quay đi vì chút mặt mũi còn xót lại. Mọi người thì nhìn cô như sinh vật lạ. Ngày sinh nhật, nữ chủ công khai người yêu khiến tất cả đều sốc.
Tiệc của giới nhà giàu chắc chắn rất trang trọng và đông người, Bình An phải chuẩn bị nhiều thứ. Cô tới một shop thời trang nhỏ nhưng chất lượng mà cô mới phát hiện. Nó nằm trong một con hẻm, vì thiếu đầu tư không gian và địa điểm nên chẳng có ma nào ngó tới. bà chủ là cô gái trẻ vừa ra trường, rất thân thiện nên Bình An thỉnh thoảng sẽ ghé qua
chị chủ lắc đầu cảm thán:" đẹp quá em ơi, nếu chị mà nổi tiếng liền chọn em làm người mẫu thương hiệu cho xem" thì cô cười cười, ướm từng cái váy.
Sau đó, cô chạy đi chọn quà. Cẩm Tú nhà giàu như thế chắc chắn cái gì cũng có, Bình An nghĩ mãi cũng không ra.
Cuối cùng, cô đành tới cửa hàng trang sức, ít nhất thì đồ ở đó khá xịn.
----------
Cảnh quan xinh đẹp như cổ tích, những ánh đèn pha lê hoà vào bản nhạc piano đầy lãng mạn. Tấm thảm đỏ trải dài từ đầu đến cuối bữa tiệc, từng vị khách bức vào với khuôn mặt hãnh diện. Có quý bà thanh lịch mặc chiếc đầm tím, có ông áo vest rất điển trai. Họ đều là kẻ quyền quý có tiếng tăm trong xã hội. Con cái của họ cũng tới đây, chúng khoác lên mình bộ đồ lộng lẫy nhất, mỗi người đều mang một nét đẹp riêng.
Bình An đến gần cuối, giống như trong câu chuyện cô bé lọ lem. Bình An bước vào trước ánh nhìn của mọi người. Chiếc váy màu trắng dài gần đến mắt cá chân, cô phối với áo lông mềm mại. Bông hoá hồng trắng được cài lên mái tóc xoăn nhẹ càng làm nổi bật vẻ đẹp thuần khiết của Bình An.
Nhưng mọi người tiếp tục trở lại khu chính của bữa tiếc bởi tiếng nhạc trầm bổng, gia đình nàng bước xuống trước bao ánh mắt ngưỡng mộ. Bình An đưa mắt theo từng cử hành động của nữ chính dù Cẩm Tú cách rất xa.
Hằng ngày, nàng chỉ măc đồ rộng . Hôm nay là lần đầu cô thấy Cẩm Tú diện váy vóc. Mắt phượng rũ xuống, cánh môi khẽ mím. Mái tóc của nàng được chiếc cài lấp lánh ôm lấy. Đầm đuôi cá màu đỏ rực rỡ, ren trắng được gắn quanh váy tôn lên làn da bạch ngọc của mỹ nhân lá ngọc cành vàng. Nàng đeo vòng kim cương cùng với khuyên tai làm từ đá quý. Đôi guốc đen khiến bước đi của nàng càng thêm phần uyển chuyển.
Bình An hai má ửng hồng, trong mắt chỉ có nhan sắc khuynh nước khuynh thành của ngạo kiều hồ li. Thay vì giống như mọi người lân la tới chào hỏi nàng, cô lại chọn một chỗ trống rồi ngồi xuống.
Buổi lễ bắt đầu, không khí rộn ràng như ngày hội. Bình An vui vẻ cầm chiếc bánh macarons vị dâu thưởng thức, Hồ Lô cười cười nói điểm hảo cảm đang tăng. Đủ để cô hiểu, Cẩm Tú đang nhìn về phía này.
Sau khi chào hỏi, nàng muốn tìm bạn học An...........nhưng cảnh tượng mình ghét nhất lại xuất hiện.
Một thiếu niên đẹp trai đi tới, lịch sự giới thiệu họ tên. Bình An đang ăn ngon thì bị cắt ngang, cô khó chịu chào hỏi.
Cậu ta là Thẩm Quý, còn mấy cái thứ khác cậu ta nói cô nghe không lọt tai. Bỗng, Thẩm Quý đứng xát vào người cô khiến Bình An run sợ. Tra nam, chắc chắn là người không tốt lành gì, cô né qua một bên.
Thẩm Quý :" tôi có thể làm quen với em chứ?" đang định từ chối, giọng nói trầm thấp chen ngang:" xin lỗi, người của tôi không thích làm quen với cậu"
Thẩm Quý nhíu mày nhìn Cẩm Tú đang chắn ngang người Bình An. Nàng lạnh lùng ra lệnh:" đừng có lại gần cô ấy" thì hắn cười khẩy:" tại sao chứ?"
Cẩm Tú là chủ nhân bữa tiệc, đi đâu cũng có người nhìn. Họ phát hiện tình huống không hay đang diễn ra.
Nàng nở nụ cười ma mị, kéo cô vào lòng khẳng định:" vì đây là bạn gái của tôi"
Bình An:???
what?
Nói rồi Cẩm Tú hồ li cúi người, nâng tay cô hôn nhẹ. Bình An có thể cảm nhận được hươn hoa hồng trên người nàng, trái tim muốn bay ra ngoài....nàng...nàng thế mà hôn tay cô?
Thẩm Quý tức giận vô cùng, hắn vội quay đi vì chút mặt mũi còn xót lại. Mọi người thì nhìn cô như sinh vật lạ. Ngày sinh nhật, nữ chủ công khai người yêu khiến tất cả đều sốc.
Bình luận facebook