Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 27: Đi chơi cùng nữ chủ
Bình An không hiểu chuyện gì, kéo cánh tay của bạn thân. Xuân Ninh thấy thế, ngượng ngùng giới thiệu:" chị ấy là Như Ý, mình quen khi đi dự sự kiện với ba."Cô gật đầu thì nghe thấy giọng nói của Như Ý:" xin chào, rất vui được gặp em", Bình An lịch sự bắt tay, không nghĩ Cẩm Tú cũng có bạn kiểu này
Như Ý mặc váy hai dây dài tới đầu gối, vòng tay, vòng cổ rất nổi bất. So với chiếc quần túi hộp màu xanh rêu và áo đen rộng của Cẩm Thanh gia dáng tiểu thư hơn hẳn.
Xuân Ninh bỗng thì thầm vào tai cô:" mình đang tán chị ấy đấy"
Bình An:??? cô ngơ ngác nhìn bạn thân vui vẻ dắt tay Như Ý đi, ơ, ơ còn cô thì sao. Crush của bạn thân vẫy tay chào, bóng người dần dần khuất đi.
Bình An, Cẩm Tú:...
Cô đang định bỏ chạy thì Cẩm Tú thản nhiên nói:" hửm... đi chơi thôi, họ làm được sao ta không làm được" cô đành bỏ kế hoạch mà chạy theo nàng
Trung tâm mua sắm mới mở nên rất hút khách, Cẩm Tú lại còn bước nhanh nên cô chẳng theo kịp. Lúc nhận ra thì Bình An đã sắp kiệt sức. Cô rụt rè trước ánh mắt ngẫm nghĩ của Cẩm Tú.
Bỗng, nàng nắm lấy tay cô. Da thịt cả hai người đều trắng. Chỉ có điều tay Cẩm Tú mát hơn nhiều. giống như hơi lạnh trên cơ thể nàng ấy. Bình An bối rối lắm, nhưng không dám phản kháng, ngoan ngoãn chiều theo hành động tuỳ hứng của nữ chủ.
Hệ thống ngã ngửa trước sự biến đổi liên tục của độ hảo cảm, nó vừa kể với cô thì cả hai cùng nhau cảm thán: quả nhiên, tâm tư thật khó đoán.
Trong đám đông, hai cô gái xinh đẹp nắm tay nhau. Một cao một thấp, mỗi bước đi đều yên bình đến lạ thường. Cẩm Tú thấy Bình An nhìn cái gì sẽ mua cái đấy khiến cô hoang mang vô cùng. Nhưng sau này chả phải công lược nàng, được nữ chủ bao nuôi phải hưởng thụ mới được. Cẩm Tú túi đầy tiền, mua kem, mua trà đào, mua xu, mua đủ thứ... cái gì Bình An lướt qua quá 5 giây sẽ bỏ tiền ra ngay. Nhưng từ đầu đến cuối, tay vẫn nắm chặt. Không khí cũng thoải mãi hơn....
Bình An liếʍ liếʍ vani, cắn miếng dâu tây đính kèm, hai mắt cong thành vầng trăng, hình như rất vui. Thấy cô ăn ngon, Cẩm Tú quay sang nhìn. Bình An bắt gặp ánh mắt tò mò của nàng thì miễn cưỡng đưa kem tới gần môi Cẩm Tú. Cứ tưởng nàng sẽ đẩy về, nhưng Cẩm Tú lại cúi thấp người, mái tóc hime đung đưa trước mắt cô. Cẩm Tú cắn một miếng, lưỡi đỏ liếʍ nhẹ. Dáng ăn của hồ li ngạo mạn thật quyến rũ làm sao. Cô thấp giọng hỏi:" ngon chứ?" thì nàng gật đầu.
Hệ thống là người duy nhất để ý đến việc cả hai ăn chúng đồ ăn, tiến triển nhanh như vậy sao?
Như Ý mặc váy hai dây dài tới đầu gối, vòng tay, vòng cổ rất nổi bất. So với chiếc quần túi hộp màu xanh rêu và áo đen rộng của Cẩm Thanh gia dáng tiểu thư hơn hẳn.
Xuân Ninh bỗng thì thầm vào tai cô:" mình đang tán chị ấy đấy"
Bình An:??? cô ngơ ngác nhìn bạn thân vui vẻ dắt tay Như Ý đi, ơ, ơ còn cô thì sao. Crush của bạn thân vẫy tay chào, bóng người dần dần khuất đi.
Bình An, Cẩm Tú:...
Cô đang định bỏ chạy thì Cẩm Tú thản nhiên nói:" hửm... đi chơi thôi, họ làm được sao ta không làm được" cô đành bỏ kế hoạch mà chạy theo nàng
Trung tâm mua sắm mới mở nên rất hút khách, Cẩm Tú lại còn bước nhanh nên cô chẳng theo kịp. Lúc nhận ra thì Bình An đã sắp kiệt sức. Cô rụt rè trước ánh mắt ngẫm nghĩ của Cẩm Tú.
Bỗng, nàng nắm lấy tay cô. Da thịt cả hai người đều trắng. Chỉ có điều tay Cẩm Tú mát hơn nhiều. giống như hơi lạnh trên cơ thể nàng ấy. Bình An bối rối lắm, nhưng không dám phản kháng, ngoan ngoãn chiều theo hành động tuỳ hứng của nữ chủ.
Hệ thống ngã ngửa trước sự biến đổi liên tục của độ hảo cảm, nó vừa kể với cô thì cả hai cùng nhau cảm thán: quả nhiên, tâm tư thật khó đoán.
Trong đám đông, hai cô gái xinh đẹp nắm tay nhau. Một cao một thấp, mỗi bước đi đều yên bình đến lạ thường. Cẩm Tú thấy Bình An nhìn cái gì sẽ mua cái đấy khiến cô hoang mang vô cùng. Nhưng sau này chả phải công lược nàng, được nữ chủ bao nuôi phải hưởng thụ mới được. Cẩm Tú túi đầy tiền, mua kem, mua trà đào, mua xu, mua đủ thứ... cái gì Bình An lướt qua quá 5 giây sẽ bỏ tiền ra ngay. Nhưng từ đầu đến cuối, tay vẫn nắm chặt. Không khí cũng thoải mãi hơn....
Bình An liếʍ liếʍ vani, cắn miếng dâu tây đính kèm, hai mắt cong thành vầng trăng, hình như rất vui. Thấy cô ăn ngon, Cẩm Tú quay sang nhìn. Bình An bắt gặp ánh mắt tò mò của nàng thì miễn cưỡng đưa kem tới gần môi Cẩm Tú. Cứ tưởng nàng sẽ đẩy về, nhưng Cẩm Tú lại cúi thấp người, mái tóc hime đung đưa trước mắt cô. Cẩm Tú cắn một miếng, lưỡi đỏ liếʍ nhẹ. Dáng ăn của hồ li ngạo mạn thật quyến rũ làm sao. Cô thấp giọng hỏi:" ngon chứ?" thì nàng gật đầu.
Hệ thống là người duy nhất để ý đến việc cả hai ăn chúng đồ ăn, tiến triển nhanh như vậy sao?
Bình luận facebook