• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot [H+] Nhật kí cưa vợ của Boss (1 Viewer)

  • Chương 11-20

[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


"Khụ... Khụ boss tôi đi trước." Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Cung Lạc Hy không ngu mà tiếp tục ở lại. Từ nãy đến giờ cả người cô đều căng thẳng, nhiệt độ càng lúc càng tăng, cô sợ còn ở lại sẽ bị boss quyến rũ mất!

Thấy bóng lưng rời đi Hạ Lam Minh cong môi lên: "Chạy cũng nhanh đấy, nhưng mới bắt đầu thôi." Anh đã biết được tình cảm mình dành cho cô nên từ khi Phó Quan chuẩn bị tổ chức hôn lễ đã lên kế hoạch theo đuổi cô.

Tống trạch.....

"Tiểu Ngạn à, bao giờ con mới đưa bạn gái về đây?" Tống lão gia ngồi trên ghế hắng giọng hỏi cậu thanh niên đang ngồi phía đối diện.

"Ông à, ông đợi mấy ngày nữa đi, con sẽ dẫn tới." Tống Ngạn xuýt xoa lão gia gia nhà mình, ai bảo anh ta là con một, gia đình mấy đời đơn truyền nếu như biết anh ta đồng tính thì chắc Tống gia sụp mất, nếu anh ta có anh chị em gì đó thì tốt biết mấy, áp lực giảm đi rồi, anh ta chỉ muốn nói với tất cả mọi người "Con có bạn trai chứ không có bạn gái, con muốn gả chồng chứ không muốn lấy vợ".

Kiểu này chỉ có chăm sự nhờ Lạc Hy cưng thôi hắc hắc.

"Hợp đồng hôn nhân đây cô kí đi." Phó Quan lên tiếng cầm một tệp giấy ném trước Đường Đường.

"Ồ, anh là bác sĩ mà cũng rành mấy việc này thật, anh nên cảm thấy may vì tôi là một người thức thời đấy."

Miệng thì nói vậy nhưng tim như có trăm ngàn dao găm đâm vào, lưỡi dao không sắc mà cùn nhưng cứ đâm mạnh vào rất đau xót, mối tình đầu, nguồn sống của cô bây giờ lại nói với cô những lời như vậy.

"Cô và tôi là người cùng ngành nên đừng để lộ chúng ta kết hôn, tôi không thích đâu."

"Biết rồi."

"Khốn kiếp!" Cung Lạc Hy đang định đi tìm Đường Đường, đứng ở cửa nghe được cuộc nói chuyện mà hận không moi mười tám đời tổ tông nhà Phó Quan ra chửi. Đường Đường, cậu thấy chưa đây là tình yêu của cậu đấy, là chính cậu nói chắc chắn cuộc hôn nhân này sẽ hạnh phúc cơ mà?

"Reng.... Reng..... Reng"

"Alô!" Đang bực mình mà lại nghe thấy Tống Ngạn gọi điện cho cô.

"Cưng à, mai là lễ mừng thọ ông tui về với tui nhá~"

"Được rồi." Hết cách, giúp hắn nốt chuyện này xong là phủi sạch quan hệ. Nếu không chắc chắn hắn sẽ bám cô dai như đỉa, yêu cầu hết việc này đến việc khác.

..........

"Lạc Hy mai em rảnh không?" Hạ Lam Minh lười biếng cầm bút kí lên hợp đồng ngẩng đầu lên hỏi Cung Lạc Hy.

"Dạ không. Tôi bận rồi. Có gì sao ạ?"

"Mai có một bữa tiệc tôi cần người đi cùng thôi." Hạ Lam Minh nghĩ dù gì Tống Ngạn và Cung Lạc Hy từng là người yêu chắc vẫn còn tình cảm. Ngày mai là lễ mừng thọ của Tống lão gia chỉ cần anh đưa Cung Lạc Hy tới nghiễm nhiên họ sẽ nghĩ cô là bạn gái anh, Tống Ngạn cho dù có muốn theo đuổi Lạc Hy đi nữa sẽ là game over, nhưng cô bận rồi thì thôi vậy."

"Vậy tôi tìm một cô gái nào đó đi cùng anh nha?"

"Không cần, tôi chỉ muốn đi cùng em." Ngoài cô ra, những người khác anh đều cảm thấy không có hứng thú gì, anh chỉ muốn cô.

Bữa tiệc tổ chức ở khách sạn Hoàng - Jewel....

"Cám ơn các vị đã đến dự buổi tiệc này của tôi, xin mời mọi người hãy tham gia thật vui vẻ." Tống lão gia đứng ở trung tâm tiệc lên tiếng, hôm nay ông rất cao hứng vì cháu trai bảo bối sẽ dẫn bạn gái về ra mắt.

Hạ Lam Minh đang bàn bạc gì đó với mấy thương nhân thì anh nhìn thấy bóng dáng của Cung Lạc Hy liền cáo từ đi theo cô, nhưng lúc sau lại thấy cô thân mật khoác tay Tống Ngạn đinvào một góc tối nào đó.

"Cưng à~em diễn tốt cho tui đó nghen~~" Tống Ngạn uốn éo thân mình lắc lắc tay Cung Lạc Hy.

Cô day day trán, phiền quá đi biết thế không đồng ý cho rồi: "Biết rồi, chị yên tâm."

Nghe được Cung Lạc Hy gọi mình là 'chị' Tống Ngạn trong lòng sung sướng nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ ngại ngùng: "Quỷ sứ à~"

Hạ Lam Minh nấp ở gần đấy nghe được cuộc nói chuyện của hai người thì lông tơ đã dựng hết lên, cách nói chuyện của Tống Ngạn làm cho anh không khỏi sởn gai ốc, nhưng anh vẫn không biết bọn họ muốn làm gì. Thấy hai người họ đi anh liền theo đuôi.

Tâm tình có chút bực bội, anh không hề muốn Cung Lạc Hy đi cùng Tống Ngạn một chút nào. Muốn đến đó tách hai người ra nhưng anh lại không có tư cách để làm vậy.

Xem ra phải mặt dày hơn tí nữa, nhanh chóng chinh phục cô càng sớm càng tốt. Chứ cô xinh đẹp như vậy, xung quanh cô luôn có đủ loại đàn ông tiếp cận, anh phát điên mất!

"Cháu trai."

"Ông." Tống Ngạn, Cung Lạc Hy lễ phép chào hỏi.

"Ừ ừ, hai đứa xứng đôi thật."

Hạ Lam Minh nhìn như hiểu tình hình thì ra là dùng Cung Lạc Hy làm bia đỡ đạn che giấu giới tính.

Anh có nên vào góp vui không ta?

"Tống lão gia, Tống thiếu gia." Hạ Lam Minh tiến đến chỗ Tống lão gia, nhìn sang chỗ Cung Lạc Hy thì ngạc nhiên: "Lạc Hy sao em lại ở đây!"

"Boss."

Tống lão gia thấy hai người như vậy không nén được tò mò liền hỏi: "Hai người quen nhau sao?"

"Hai chúng tôi đâu chỉ quen nhau đâu, chúng tôi đã ở với nhau mấy năm rồi, giờ vẫn còn qua lại."

Lời của Hạ Lam Minh thì Cung Lạc Hy và Tống Ngạn hiểu là làm việc với nhau, nhưng Tống lão gia thì hiểu theo nghĩa khác

"Tiểu Ngạn chuyện này là sao?"

"Lạc Hy tí nữa tôi đưa em về nha." Hạ Lam Minh cố ý thêm dầu vào lửa, đứng gần Cung Lạc Hy, cúi đầu xuống tai cô mà nói.

Tống Ngạn, Cung Lạc Hy: "..." Chuyện gì vậy, sao không hiểu gì hết!





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


Tống lão gia liền trừng mắt nhìn Tống Ngạn sau đó liền bỏ đi, để mặc bọn họ, có thể nhìn ra ông ấy không hài lòng, chuyện nhờ Cung Lạc Hy làm bia đỡ đạn thất bại.

Tống Ngạn tuy bản tính si mê trai nhưng vẫn cảnh giác Hạ Lam Minh, kéo tay Cung Lạc Hy tới gần, đưa tay ôm eo cô. Nhìn thấy cảnh đó tuy lờ mờ đoán được Tống Ngạn không thích con gái nhưng anh vẫn chưa chắc chắn.

"Thì ra Tống công tử có hứng thú với thư kí nữ của tôi." Hạ Lam Minh nhàn nhạt cầm ly rượu lên miệng, anh cố tình nhấn mạnh chữ 'nữ' khiến cho Cung Lạc Hy và Tống Ngạn chột dạ.

"Tí nữa để tôi đưa em về nha." Nhìn phản ứng lúc nãy của hai người thì coi như là an tâm.

"Hắn ta bít rùi sao, đáng sợ quá đi oà!" Tống Ngạn ghé sát vào tai Cung Lạc Hy thì thầm, sắc mặt đáng thương cầu an ủi.

"Anh câm ngay cái giọng buồn nôn ấy ngay cho tôi, nghe quá nổi da gà." Cô đẩy anh ta ra, chê bai.

Trên xe...

Cung Lạc Hy tiến đến ngồi vào ghế phó lái thì lại bị Cung Lạc Minh nhắc nhở: "Em để tôi đợi lâu đấy."

Thực ra, anh có thể đợi lâu hơn nữa, nhưng nhìn thấy cô vẫn không nhịn được càm ràm.

"Thành thật xin lỗi. À mà boss, anh có phải đã biết Tống Ngạn... " Cung Lạc Hy càng nói càng nhỏ, Hạ Lam Minh nhìn cô như một con rùa rụt cổ thì phì cười: "Tôi chỉ tình cờ biết thôi, rùa nhỏ." Nếu như anh không biết hoặc nếu như vị Tống công tử kia không phải là như vậy thì cô nghĩ anh sẽ để yên cho anh ta tán tỉnh, ôm ấp người phụ nữ trong lòng anh sao?

Cung Lạc Hy thấy nụ cười của Hạ Lam Minh liền ngẩn người ,thật đẹp. Sao thượng đế lại bất công như vậy nhỉ, đã cho người ta nhiều tiền rồi mà còn đẹp trai vậy chứ.

Thịch... Thịch... Thịch....

Tim cô như bị lỡ mất một nhịp, đầu óc trống rỗng, trước mắt cô chỉ có nụ cười của anh thôi.

Bỗng... Cung Lạc Hy cấu vào tay mình một cái, cô đang bị gì vậy? Bị nhan sắc của sếp mê hoặc rồi sao?

Nhưng anh lại gọi cô là rùa!

"Boss à, anh đang sỉ nhục tôi sao. Tuy tôi không nhận là mình ưu tú nhưng cũng không đến nỗi ngốc nghếch mà làm chậm trễ công việc. Sao anh lại gọi tôi là rùa chứ?" Thấy cô gái nhỏ nổi cáu anh bỗng thấy bất lực, cô không hiểu tâm ý của anh.

Hạ Lam Minh vươn tay ra đặt lên đỉnh đầu cô xoa nhẹ, đến anh cũng không giải thích được tại sao bỗng nhiên anh lại làm vậy nữa. Cung Lạc Hy như bị yểm bùa, cô im lặng mặc anh đang xoa đến nỗi mái tóc cô muốn rối bù, mặt đỏ đến mang tai.

Tống Ngạn thức dậy thì thấy người mình đầy dấu hôn, quay sang bên cạnh, đập vào mắt anh là thư ký - Vu Hoà. Tối qua chỉ nhớ mình uống say làm loạn ai ngờ lại lên giường với thư ký mình.

"Dậy rồi."

Vu Hoà bất ngờ mở mắt, Tống Ngạn không biết nên nói gì liền quay mặt đi nhưng đã bị anh ta nắm lấy cằm quay lại: "Hôm qua em ở dưới thân tôi rất nhiệt tình."

Câu nói của Vu Hoà đâm thẳng vào tim Tống Ngạn. Nhiệt tình, nhiệt cái em gái anh chứ ở đó mà tình, tuy thâm tâm chửi là vậy nhưng bên ngoài anh vẫn bị á khẩu: "Chuyện xảy ra hôm qua, tôi chẳng nhớ gì cả."

Tống Ngạn đánh ánh mắt sang chỗ khác, bởi từng chi tiết, từng hành động điên rồ hôm qua đều được anh khắc sâu trong đầu, say thì có say nhưng không đến nỗi mất trí nhớ.

"Vậy để tôi giúp em nhớ, buổi sáng nên 'chào cờ' rất tốt cho cơ thể."

Vu Hoà vừa nói vừa đè Tống Ngạn ra, anh chỉ biết ú ớ, dù gì anh sinh ra cũng chỉ là thụ nhưng ai đời lại có kiểu nhân viên cưỡng hiếp ông chủ chứ.

"Aaaaa.... Đau quá..."

Tống Ngạn la hét nhưng Vu Hoà vẫn không có ý định bỏ qua cho anh. Vu Hoà đã thích Tống Ngạn nhưng vẫn chưa dám nói, ông trời lại giúp cho nên hôm qua anh ta cứ vậy thuận theo tự nhiên vậy.

"Nằm yên đi." Vu Hoà vừa nói vừa cầm cặp mông của Tống Ngạn xoa nắn. Tuy Tống Ngạn thích đàn ông nhưng anh chưa từng làm chuyện đó với đàn ông nên cũng không biết như thế nào: "Nhưng là nam, không được, á..."

"Cái đó" quá to, cứ thế cho vào chắc anh rách mất, Tống Ngạn cựa quậy, vùng vẫy thoát khỏi sự khống chế của Vu Hoà, thấy anh không chịu hợp tác, Vu Hoà liền nói: "Nếu còn càn quấy nữa cẩn thận tôi cho anh không xuống được giường."

"Aaaaa.... Ưm.. Ớ... Ớ..." Tống Ngạn không tự chủ được mà rên ra, chính anh cũng cảm thấy xấu hổ mà lấy tay bịt miệng mình lại. Nhưng Vu Hoà lại rất thích nghe Tống Ngạn kêu anh liền cầm lấy tay Tống Ngạn khoá ra đằng sau, hạ thân cứ thế tiến vào bên trong, tay còn lại ôm eo Tống Ngạn từ phía sau vuốt ve, cứ thế tiến lên chạm vào đầu ti, anh ta cứ thế cầm hạt đậu nhỏ vừa nhéo vừa nghịch làm cho toàn thân Tống Ngạn run rẩy, miệng không ngừng ú ớ đủ loại.

Vu Hoà ghì chặt lấy Tống Ngạn, ngả xuống người anh, nhấc cằm anh lên cúi đầu xuống cắn mút. Tống Ngạn như bị Vu Hoà thôi miên dần dần tiếp nhận anh ta, đáp lại nụ hôn vừa nóng bỏng vừa kích tình. Nhận thấy động thái đó của anh, Vu Hoà như được tiếp thêm sức mạnh, ngày càng điên cuồng đâm thúc.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


"Lạc Hy em có câu trả lời của mình chưa?"

"Tôi nghĩ là có rồi." Sớm muộn gì chuyện này cũng tới Cung Lạc Hy phải để nó kết thúc. Mặc dù hiện tại cô vẫn chưa xác định được là mình đối với Hạ Lam Minh là có tình cảm hay không nhưng...

"Vậy câu trả lời của em là...?"

"Tôi không đồng ý."

Thấy cô từ chối mình quả quyết như vậy Hạ Lam Minh khó chịu trong lòng cố gắng cưỡng chế lại, gặng hỏi: "Vì sao?"

"Boss, tuy anh đã lấy đi lần đầu tiên của tôi, nhưng người đàn ông của tôi phải là của một mình tôi cho dù là yêu thử nhưng nếu bạn trai tôi lên giường với người khác tôi sẽ không chịu được."

Đùa gì chứ, nếu Hạ Lam Minh trở thành bạn trai cô, ừ thì thử thôi nhưng cô đã tự mình đi tìm phụ nữ cho anh đấy.

Chuyện này thật sự rất khó xử!

Hạ Lam Minh á khẩu, anh thừa nhận là để thoả mãn bản thân anh đã làm tình với bao nhiêu phụ nữ, nhưng anh không bao giờ dây dưa với họ, sao cô lại từ chối chứ?

Với cả nếu như anh và cô đã xác định quan hệ, anh chắc chắn sẽ một lòng với cô, không động đến bất kì ai.

Nhà hàng Minh Huy - Phòng VIP

Tống Ngạn hẹn gặp cô ra đây không hiểu có chuyện gì mà gấp gáp như cháy nhà.

"Ngồi đi cưng."

"Có chuyện gì sao?" Khi đối mặt với Tống Ngạn thì Cung Lạc Hy không biết nên gọi 'chị' hay là 'anh', nhưng cô biết phải cảnh giác với anh ta.

Thấy được ánh mắt bất mãn của cô, Tống Ngạn chép miệng, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Tôi ngủ với Vu Hoà rồi."

"Phụt!" Cung Lạc Hy uống được hớp trà thì phun ra hết lên mặt Tống Ngạn, tiếp đó là một trận ho sặc sụa.

"Cưng làm gì vậy, mất vệ sinh quá đi à~"

Tống Ngạn ghét bỏ nhìn Cung Lạc Hy, lấy tờ giấy ăn trên bàn lên thấm nước trên mặt mình.

"Khụ khụ... Khụ anh hẹn tôi ra đây có việc gì?" Cô vẫn còn khá bất ngờ về chuyện Tống Ngạn nói ban nãy, mặt đỏ bừng do trận ho vừa rồi, cô nhíu mày khó chịu, vẫn cố áp chế lại để mở miệng.

"Cái tên Vu Hoà đó toàn bắt tôi nằm dưới nên bây giờ tôi muốn đổi lại, tôi phải nằm trên."

Nghe Tống Ngạn cương quyết Cung Lạc Hy làu bàu : "Hai thằng con trai ai nằm trên chả được." Có thế mà hẹn cô như cháy nhà, lại còn làm cô bị sặc suýt thăng thiên.

"Đấy là nỗi sỉ nhục của tôi. Tôi là công... Công.... Công.... Cô phải giúp tôi!"

Nghe Tống Ngạn cứ nói công công như tụng kinh cô chẳng có tâm trạng ăn mấy món ngon bày ra trước mặt, liền ra mặt giúp. Trong lòng Cung Lạc Hy từ lâu, đã coi Tống Ngạn là thụ rồi, thử hỏi xem có chàng công nào như anh ta không?

Cung Lạc Hy đề nghị Tống Ngạn ra tiệm đồ tình thú, nhưng 'anh chàng' không dám đi một mình nên cô đành đi theo, chưa nuốt được miếng nào vào bụng đã hầu người ta đi mua đồ, chắc kiếp trước cô nợ Tống Ngạn cái gì đó. Thôi thì giúp anh ta lần này, mua đống đồ ấy về chèn ép chưa chắc Vu Hoà đã chịu để yên, tiện thể cho Tống Ngạn hết hy vọng mà yên phận nằm dưới.

Hạ Lam Minh ăn cơm với Phó Quan ở nhà hàng Minh Huy khi đi ra lại bắt gặp Tống Ngạn và Cung Lạc Hy cười thân mật. Phó Quan không biết Tống Ngạn bị cái đó nên cứ nghĩ họ yêu nhau liền lay mạnh tay Hạ Lam Minh.

"Lam Minh, mau mau đuổi theo, Lạc Hy của cậu bị cướp rồi kìa!"
Hoàng thượng chưa lo thái giám đã sốt ruột, chẳng biết là Hạ Lam Minh yêu Cung Lạc Hy hay là Phó Quan anh ta thương thầm cô nữa.

Mặc dù biết được giới tính của Tống Ngạn nhưng Hạ Lam Minh không nén được tò mò, ban ngày ban mặt không biết hai người đi đâu mà vui vẻ như vậy không biết.

"Đến rồi."

Cung Lạc Hy kéo tay Tống Ngạn đi vào cửa hàng, cô vốn là người ăn mặn nên tình cờ cùng Cung Lạc Lạc phát hiện cửa hàng này, ở đây nhân viên không kì thị giới tính, lại thân thiện biết giữ cái miệng của mình nên không sao.

Vẻ mặt Tống Ngạn ngơ ngác như cô em nhà quê mới lên thành phố được bà chị Cung Lạc Hy dẫn đi chơi.

Phó Quan và Hạ Lam Minh theo sát theo cũng đi theo vào, Hạ Lam Minh thì cũng chưa biết đây là cửa hàng gì nên cứ nghĩ là cửa hàng quần áo bình thường, nhưng Phó Quan chẳng phải tên tốt lành gì nên đã nhận ra ngay.

"Trời ơi Lam Minh người phụ nữ của cậu bị cướp thật rồi... Huhuhu... Lạc Hy cô thật vô tâm... Tống Ngạn có gì hơn Lam Minh chứ huhu... "

Thấy Phó Quan bù lu bù loa Hạ Lam Minh vẫn chưa hiểu chuyện gì

"Đây là nơi bán nội y tình thú, đồ chơi tình dục chuyên dùng để làm tình." Phó Quan gào thét lên.

ĐÙNG.... ĐOÀNG.... ĐÙNG....

Sấm chớp ùn ùn kéo đến, mặt Hạ Lam Minh đen lại, hàn khí bao quanh người anh, gân nổi lên, lí trí bị ghen tuông đánh bại chạy thẳng đến chỗ bọn họ.

Phó Quan khịt khịt ngửi thấy toàn mùi giấm chua biết có drama liền chạy theo. Ai bảo trời sinh anh ta thích hóng hớt làm chi?

Cung Lạc Hy kéo Tống Ngạn đi vào chỗ trưng bày đồ chơi liền lấy ra cái còng tay.

"Lấy cái này còng Vu Hoà lại rồi thịt cậu ta!"

Thấy Cung Lạc Hy nói ra thẳng thắn Tống Ngạn đỏ mặt lại, nhưng vẫn đưa tay ra lấy cái còng tay. Nhưng mà Vu Hoà dữ dội lắm, không biết anh có còng được anh không nữa, nhỡ đâu lại bị còng lại thì toang.

Hai người đi đến nơi bán nội y mà không biết sắp có phong ba bão táp sắp ập đến.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


"Cái này hay này.”

Cung Lạc Hy cầm lên một chiếc roi giơ trước mặt Tống Ngạn, Hạ Lam Minh nhanh chóng đi tới đoạt cái roi gằn ra từng chữ: "Em có muốn thử không?"

Cung Lạc Hy thấy toàn thân run lên, Tống Ngạn thì hiểu ra à à tổng tài này đang ghen bèn giở thói xấu, đưa tay ôm eo Cung Lạc Hy giọng đùa cợt.

"Tôi và cô ấy đã đặt phòng ở khách sạn rồi, định tối nay vui vẻ một chút.”

Lâu rồi chưa trêu chọc ai Tống Ngạn liền hưng phấn mà không để ý mặt của Cung Lạc Hy đen như đít nồi, Hạ Lam Minh nổi gân xanh trên trán tay siết lại chuẩn bị giơ nắm đấm lên mặt đối phương.

"Đặt phòng khách sạn nào cơ? Làm cái gì mà vui vẻ nhỉ?”

Cung Lạc Hy liền bật loa ngoài cho cuộc gọi của mình, Tống Ngạn như bị điểm huyệt cướp điện thoại từ trong tay cô, tay run cầm cập, lắp bắp nói ra từng chữ: “L...l...”àm gì có chứ!”

Vừa nghe là đã nhận ra Vu Hoà đã ăn phải một bình giấm to đùng, trong lòng Tống Ngạn đã lôi mười tám đời tổ tiên Cung Lạc Hy ra hỏi thăm gọi cho Vu Hoà làm gì không biết nữa! Đã thế khi nghe thấy giọng Vu Hoà thì Tống Ngạn đã thấy hạ thân ê ẩm, không được Tống Ngạn bắt buộc phải làm cho Vu Hoà điên long đảo phượng*.

(*)đảo chính, ý nói là làm cho Vu Hoà từ công xuống thành thụ.

“Chi bằng tối nay anh và tôi cùng “vui vẻ”.”

Nói rồi chưa kịp đợi Tống Ngạn phản ứng lại, đối phương đã cúp máy. Cung Lạc Hy thấy anh ta đơ người ra thì lấy lại điện thoại, tủm tỉm cười.

Hạ Lam Minh kéo tay Cung Lạc Hy đi ra khỏi cửa hàng, Phó Quan thấy rõ mồn một cảnh Tống Ngạn ẻo lả thì nhếch mép vội chạy theo hóng chuyện của bạn thân, cho dù có bị gọi là mặt dày anh ta cũng không quan tâm.

Trong xe....

"Boss để tôi kể cho anh nghe nha.”

Chẳng hiểu sao Cung Lạc Hy lại thấy chột dạ, bèn kể lại đầu đuôi cho boss nhà mình, Phó Quan thì đứng ngoài cửa xe la hét om sòm. Hạ Lam Minh vừa kéo Cung Lạc Hy thì đã khoá cửa xe lại, Phó Quan dù có tinh ranh đến đâu cũng không biết bên trong có chuyện gì.

"Có phải tôi bỏ lỡ chuyện gì rồi không? Tiểu Lạc Hy cô kể cho tôi nghe đi mà~”

Sau khi vào Phó Quan ồn ào hết chỗ nói, từ sau khi từ nhà Đường Đường trở về Cung Lạc Hy đã chẳng còn thiện cảm gì với Phó Quan, anh mắt đầy khinh bỉ.

"Anh thật giống bóng đèn.”

Nghe Cung Lạc Hy nói vậy Hạ Lam Minh khá bất ngờ sau đó cũng gật đầu phụ hoạ: "Bóng đèn này quả là loại tối tân, sáng tới 1000W.”

Để chiều theo ý cô, Hạ Lam Minh nhìn Phó Quan, anh ta nhận thấy ánh mắt của anh cũng nhịn lại, nhất thời vẫn chưa biết anh định làm gì.

Lúc sau, Phó Quan đứng trơ trọi ở trên vỉa hè, nhìn Hạ Lam Minh - người vừa dùng vũ lực lôi mình xuống khỏi xe mà đờ đẫn. Anh ta vẫn chưa thể tin được, mình bị anh em mình bỏ lại giữa đường. Đến khi anh ta nhận ra, cái bản tính xấu xa đó thì Hạ Lam Minh đã phóng xe đi mất.

Ví thì rơi trong xe Hạ Lam Minh, giữa đường trời nắng chang chang, thân là bác sĩ nổi tiếng, nhà giàu có lại phải bơ vơ cầm điện thoại xin người trợ giúp, Phó Quan nhìn theo hướng chiếc xe rời đi liền giơ ngón tay giữa ra chửi thề: "Có ngày Cung Lạc Hy sẽ trị cậu đồ bạn tồi, anh em cây khế, hứ!”

Trên xe, Cung Lạc Hy ngoái đầu nhìn Phó Quan đứng trơ trọi thì thoả mãn thấy rõ, không hiểu sao thấy cô như vậy, Hạ Lam Minh cũng vui lây mà chẳng cần biết cô cười vì cái gì cũng cười theo.

Tiệm áo cưới....

Cung Lạc Hy được Đường Đường chọn làm phù dâu của cô ấy, biết tin này Phó Quan cũng nói bóng gió với Hạ Lam Minh ai ngờ đâu anh lại đề nghị mình đi làm phù rể.

Đến ngày chụp hình cưới Cung Lạc Lạc không đến được liền nói Đường Đường chở cô đi!

“Bíp... Bíp.... Bíp”

Thấy xe của Hạ Lam Minh đậu trước cửa nhà Cung Lạc Hy tò mò ra hỏi: "Boss, anh đến đây có chuyện gì sao? "

"Phó Quan chở Đường Đường nên tôi đến hộ tống em, vào thay đồ đi.”

"Dạ.... À vâng.”

Cung Lạc Hy chạy vọt vào nhà thầm oán trách Đường Đường không thèm nói gì với cô mà đã tự quyết định rồi, đứng tim mất.

Cung Lạc Hy từ đầu tới cuối dõi theo Đường Đường, bụng tuy vẫn chưa nhô lên nhưng cô ấy vẫn rất cẩn thận không chọn chiếc váy nào sát eo, Đường Đường bạn cô diện đồ vào như một vị thiên sứ vậy, đáng yêu thuần khiết quá, nhìn vậy ai mà biết cô ấy là bác sĩ thành đạt cơ chứ.

Hạ Lam Minh thay đồ xong mà vẫn thấy Cung Lạc Hy ngây ngốc nhìn Đường Đường thì anh lại thấy nghi ngờ giới tính của cô.

"Em không thay đồ sao?”

"À à...”

Tuy chỉ đến thử đồ để hôm đám cưới mặc chứ không phải là đến chụp ảnh như Đường Đường và Phó Quan nhưng Cung Lạc Hy và Hạ Lam Minh đứng cạnh nhau lại chiếm hết sự nổi bật. Nữ thì dịu dàng, quyến rũ pha chút ngây thơ, đôi mắt lúc nào cũng sinh động. Nam thì cương nghị, lạnh lùng, mũi thẳng, từng đường nét trên khuôn mặt được thượng đế tạo ra một cách hoàn hảo.

Phó Quan, Đường Đường: “...” Chúng tôi mới là nhân vật chính nha! Mấy người nhìn đi đâu vậy.

Trong lúc ngồi chờ Đường Đường thay quần áo Cung Lạc Hy đã đi đến chỗ ôm bó hoa hồng trắng dùng để chụp ảnh, hình dáng cô lúc đó làm cho Hạ Lam Minh ngây người, anh liền chụp lại đặt làm hình nền điện thoại chắc cô không biết đâu, sau này...

“Hazz...”

“Em mệt sao? Anh lấy nước cho em nhé? Hay chúng mình đi về trước nha?”

“Dạ? Không cần đâu!” Lâu lâu được boss chăm sóc ngược lại Cung Lạc Hy lại thấy không quen cho lắm, bối rối từ chối.

“Vậy được rồi.”

“Chỉ đi làm phù dâu thôi mà cũng mệt thật, chắc làm cô dâu còn mệt nữa.”

“Không đâu, không mệt đâu!”

Nghe Cung Lạc Hy than như vậy, Hạ Lam Minh ngay lập tức phản bác lại: “Chẳng qua Phó Quan không quan tâm đến vợ sắp cưới của cậu ấy thôi. Nếu là tôi... nếu là tôi, tôi sẽ không để cho cô ấy cảm thấy mệt mỏi khi chuẩn bị cho đám cưới đâu.” Câu cuối, anh cố tình nói dài ra.

“Thật sao?” Cung Lạc Hy phì cười, boss đôi khi trẻ con thật, cũng đâu phải cô nói là sẽ không lấy chồng chứ? Phản ứng thái quá như vậy là sao?

Ôi trời ơi, thật là...

Khoan! Sao Cung Lạc Hy cô lại vui mừng thế nhỉ?

Hạ trạch...

Vừa vào đến cửa nhà đã thấy mẹ mình ngồi đắp mặt nạ xem tivi. Hạ lão gia mất mấy năm trước, bây giờ Hạ phu nhân là người thân duy nhất của Hạ Lam Minh, tuy bà rất hay phiền phức về chuyện kết hôn của anh nhưng anh vẫn rất yêu thương bà.

"Về rồi à, con vừa đi đâu vậy?”

"Đi với Phó Quan thôi.”

Nhắc đến Phó Quan, Hạ phu nhân lại kêu trời kêu đất, con người ta bằng tuổi con mình mà bây giờ lấy vợ, còn được làm cha. Còn Hạ Lam Minh thì vẫn thờ ơ, tổ tông trên trời phù hộ cho con mình sớm yên bề gia thất.

Thấy mẹ mình chắp tay lạy trời Hạ Lam Minh nhíu mày.

"Mẹ à, đừng làm cái vẻ mặt đấy nữa.”

Đi thẳng lên phòng mình mặc kệ Hạ phu nhân ở dưới gào khóc.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


Thím Tô thấy Hạ phu nhân mong có con dâu đến gào khóc ầm ĩ liền ra khuyên ngăn.

"Phu nhân...phu nhân bình tĩnh đi.”

"Tôi phải làm sao mới đước bế cháu đây trời... Ông trời ơi... tôi khổ quá mà!”

Hạ phu nhân khóc lóc thút thít, thím Tô bên cạnh chợt lóe ra suy nghĩ.

"Đúng rồi, đúng rồi!Lạc Hy... Cung Lạc Hy!"

Nghe thím Tô nhắc vậy Hạ phu nhân mới nhớ ra. Hạ Lam Minh không có người phụ nữ nào bên cạnh ngoại trừ Cung Lạc Hy thư kí của anh.

"Phải ha, nhờ Lạc Hy chọn người vợ tương lai cho tiểu Minh.”

Nghe phu nhân nói vậy thím Tô vội đỡ trán.

"Phu nhân à, bà suy nghĩ kĩ một chút đi.” Bà ấy kiên nhẫn dẫn dắt Hạ phu nhân đi vào vấn đề cần cân nhắc.

Hai người họ ở chung như vậy, mưa dầm thấm lâu chắc chắn có tình cảm với nhau, bề ngoài thì như đôi kim đồng ngọc nữ, sinh ra để dành cho nhau.

Trong đêm tối tại Hạ trạch, hai người ríu rít với nhau lập ra kế hoạch.

Sáng hôm sau.....

Trên bàn ăn cơm Hạ Lam Minh mặt lạnh tanh không nói câu gì, Hạ phu nhân liền gắp cho anh miếng thịt nói: "Tiểu Minh à, tối nay mời Lạc Hy tới nhà mình ăn cơm đi.”

Hạ Lam Minh không mấy ngạc nhiên vì thường ngày mẹ anh rất quý Lạc Hy mời cô về nhà ăn cơm cũng không phải chưa từng có. Huống chi giờ anh đã nhận ra tình cảm của mình, nếu cô tiếp xúc nhiều hơn với mẹ anh cũng được.

"Con biết rồi.”

Được sự đồng ý của con trai Hạ phu nhân ra hiệu cho thím Tô, kiểu này là sắp có con dâu rồi.

Hạ thị......

"Lạc Hy tối nay em có bận không?"

"Có chuyện gì không ạ?"

"Mẹ tôi muốn mời em ăn cơm.”

Cung Lạc Hy nghe thấy Hạ phu nhân thì mắt sáng lên. Cô rất quý bà ấy, tuy là một quý phu nhân nhưng bà không chảnh chọe như người khác mà rất dễ gần. Tối nay cô có hẹn với Tống Ngạn nhưng cô sẽ từ chối, ai ngu mà đến đấy xem công thụ nhà người ta ân ái ném cẩu lương cho mình ăn, vẫn là Hạ phu nhân tốt hơn!

"Dạ, tôi sẽ đến, cảm ơn vì lời mời.”

Hạ Lam Minh nghe vậy cười lên, nụ cười đó khiến Cung Lạc Hy ngây người nó quá đẹp, con tim cô sắp tan chảy. Thấy thái độ của cô Hạ Lam Minh nổi hứng trêu chọc,

"Em có thể suy nghĩ lại về đề nghị của tôi.”

"Dạ?!” Cung Lạc Hy tròn xoe mắt ngạc nhiên, mặt thoáng đỏ lại, vội vàng thu liễm lại dáng vẻ hoa si của mình.

"Chỉ cần em đồng ý thân thể này thuộc về em, chứ đừng nói về nụ cười này.”

Xét về độ hiểu biết của cô về boss nhà mình thì anh ấy đã yêu đương bao giờ đâu. Sao trình độ thả thính lại giỏi thế nhỉ? Suýt nữa thì bị câu mất hồn luôn rồi.

Thấy Cung Lạc Hy nhíu mày, đứng bất động, dáng vẻ suy tư thật đáng yêu. Hạ Lam Minh thấy mình đã tác động đến cô rồi, ít ra lần này không từ chối thẳng thừng như lần trước nữa. Xem ra, ngày cô và anh nắm lấy tay nhau không còn xa nữa đâu.

Để xem nào, áo cưới ở tiệm Phó Quan đặt cũng được đấy, anh có nên chuẩn bị trước không nhỉ? Nhưng mấy mẫu ở đó hơi đại trà, không có gì nổi bật cả. Nếu cô gả cho anh thì anh sẽ khiến cho cô trở thành cô dâu hạnh phúc nhất.

------------

"Chị, tối nay chị có về không?" Cung Lạc Hy chỉ nói với em gái mình là đến nhà Hạ Lam Minh ăn tối thôi mà con bé đã nghĩ ra bao nhiêu suy nghĩ đen tối rồi. Nhưng cô không thể trách Cung Lạc Lạc được, đầu óc như thế đều là do cô và Đường Đường tiêm nhiễm vào, thật tội cho tương lai đất nước khi có hai bà chị háo sắc, đen tối dạy bảo.

"Em nghĩ đi đâu vậy hả cô tiểu sắc nữ.”

Cung Lạc Hy cốc đầu Cung Lạc Lạc trêu đùa. Tuy không đau nhưng Cung Lạc Lạc vẫn làm vẻ đáng thương: "Chị cứ đợi đi, mười giờ tối chị hông về em sẽ khóa cửa lại, nhốt chị lun đó nhoa!”

Cung Lạc Hy chỉ biết đỡ trán, cùng lắm chín rưỡi là cô sẽ có mặt ở nhà làm gì đến mười giờ, cô đâu có mặt dày chơi ở nhà người ta lâu vậy.

"À em thu xếp, mai đi thăm Đường Đường, cuối tuần này cậu ấy sẽ dọn đến nhà riêng của Phó Quan.”

Nghe thấy tên Đường Đường mắt Cung Lạc Lạc sáng rực: "Sắp đến lễ cưới của chị Đường Đường rồi ha, vui quá đi, em sắp được lên chức rồi!"

Cung Lạc Hy đi ra ngoài bỏ mặc Cung Lạc Lạc đang bay bổng lên tận chân trời nào rồi. Cung Lạc Hy vốn không khoa trương nhưng với tiền lương của mình hai chị em cô có thể sống an nhàn cả đời nên cô không cần phải tiết kiệm quá làm gì, mỗi năm cô sẽ thay xe một lần, chủ yếu toàn mua xe thể thao vì Cung Lạc Hy rất thích tốc độ

Hạ trạch.......

“Kít”

Cung Lạc Hy vừa đến đã thấy Hạ phu nhân đứng đợi mình, thấy cô bà vội chạy đến cầm tay xuýt xoa.

"Lạc Hy xe ngầu quá đi, khi nào chở bác đi một vòng nha!"

Nghe bà nói vậy Cung Lạc Hy bỗng á khẩu, gara của Hạ Lam Minh có bao nhiêu chiếc xe của nhiều hãng nổi tiếng toàn là số lượng có hạn vậy mà Hạ phu nhân lại để tâm đến con xe 'rẻ rách' của cô.

"Bác Hạ mình vào nhà thôi.”

Trên bàn ăn Hạ phu nhân chỉ chăm chăm gắp đồ ăn cho Cung Lạc Hy còn Hạ Lam Minh bị mẹ bỏ rơi tủi thân ăn cơm trắng một mình nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười của Cung Lạc Hy anh lại thấy thỏa mãn. Khi cô cười quả thật rất đẹp, đôi mắt thì sinh động, môi thì quyến rũ làm cho anh ngây người lại. Thấy Hạ Lam Minh như vậy, Hạ phu nhân tủm tỉm cười nháy mắt ra hiệu cho thím Tô.

Bữa ăn kết thúc Cung Lạc Hy và Hạ Lam Minh bị Hạ phu nhân lôi ra ngoài xem phim. Cung Lạc Hy vẫn nguyện ý bồi bà còn Hạ Lam Minh biết mẹ mình tính kế chuyện gì đó nhưng vẫn chờ xem trò.

Thím Tô bê ra hai ly sữa Hạ phu nhân nhận lấy đưa cho hai người, đợi uống xong điện thoại Hạ phu nhân reo lên, bà liền ra ngoài nghe, lúc sau quay lại

"Mẹ có hẹn đi đánh mạt chược chắc đêm nay không về đâu, thím Tô cũng đi theo bồi mẹ, hai đứa nói chuyện đi!"

Vừa nói xong bà liền lôi thím Tô đi, hai người ra ngoài, lúc nãy thím Tô đã khóa hết toàn bộ cửa sổ, cửa nhà từ bên ngoài, bên trong không thể mở được.

Không khí trở nên ngượng ngùng, Cung Lạc Hy ngồi từ nãy thấy người hơi rạo rực nghĩ mình bị gì liền đi đến gần Hạ Lam Minh

"Boss tôi phải về đây.”

Vừa đập vào vai anh đã thấy Hạ Lam Minh gằn giọng

"Đừng động vào tôi!"

Cuối cùng Hạ Lam Minh cũng nhận ra kế hoạch của mẹ mình nhưng đã quá muộn. Khi Cung Lạc Hy chạm vào vai anh, bàn tay mát lạnh của cô xuyên qua lớp áo đã khơi lên con thú trong anh.

Thấy boss nhà mình lạ lạ Cung Lạc Hy cố gắng khắc chế sự khó chịu trong mình liền tiến đến cầm mặt anh quay ra phía mình thì thấy mặt Hạ Lam Minh đỏ bừng, mắt có tia máu, lông mày nhíu lại, mồ hôi cứ nhễ nhại rơi xuống.

Lúc này Cung Lạc Hy đã bị Hạ Lam Minh đè xuống sofa cúc áo ở cổ của anh đã bị bung ra để lộ xương quai xanh gợi cảm. Thấy sự khác thường của Hạ Lam Minh cô bỗng hoảng sợ.

"Boss anh sao vậy?"

Cung Lạc Hy thấy giọng nói mềm mại lại pha chút sợ hãi của cô bị kích thích thều thào: “Ly sữa có thuốc.”

"Lại nữa hả?”

Đây là lần thứ hai rồi, Hạ Lam Minh bị hạ dược cô bị bắt làm thuốc giải. Thảo nào từ nãy thấy người rạo rực chắc chắn ly của cô cũng có thuốc nhưng liều lượng nhẹ hơn nên chưa phát giác.

Toi rồi! Bác Hạ bác nham hiểm quá a!





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


Hạ Lam Minh bị thuốc khống chế đã đè lên người Cung Lạc Hy, cô thấy cuối cùng dù gì cũng phải làm thôi. Cung Lạc Hy mở to mắt nhìn khuôn mặt Hạ Lam Minh, anh thật sự rất đẹp trai!

Đôi môi nóng bỏng của Hạ Lam Minh phủ xuống môi Cung Lạc Hy, lưỡi anh tiến sâu vào trong khoang miệng cô, kĩ thuật điêu luyện mút lấy mút để tư vị của cô, Cung Lạc Hy bị Hạ Lam Minh hôn đến mê người phó mặc hết cho anh.

Một tay của Hạ Lam Minh cởi từng chiếc cúc áo của Cung Lạc Hy, cô mặc áo lót đen càng làm nổi bật lên làn da trắng trẻo của cô, Hạ Lam Minh đã ướt đẫm mồ hôi, tóc rũ xuống rất quyết rũ từng giọt nhỏ xuống ngực Cung Lạc Hy, mồ hôi nóng bỏng chảy qua khe ngực làm cho cô ngứa ngáy. Đằng khác Hạ Lam Minh cứ ma sát bên ngoài chiếc áo lót, anh cảm thấy ngực cô nhìn rất đẹp, độ lớn cũng vừa với tay anh, liền cầm lấy áo lót kéo xuống để lộ cảnh xuân đẹp đẽ, tay xoa nắn đều đặn, nhũ hoa lộ ra khiêu khích người đến trêu đùa.

Hạ Lam Minh liền dừng động tác hôn Cung Lạc Hy cúi đầu xuống ngậm lấy nhũ hoa cắn cắn mút mút, một bên tay không ngừng xoa nắn bên ngực còn lại ra đủ hình dạng. Cung Lạc Hy bị Hạ Lam Minh trêu đùa đến tê dại phát ra những âm thanh mê người. Để thỏa mãn con dã thú trong mình một tay Hạ Lam Minh đã tiến đến vào trong váy Cung Lạc Hy, xoa nắn tiểu huyệt ở phía trong, tuy cách lớp quần lót nhưng ngón tay anh vẫn cảm nhận được tiểu huyệt đã ướt đẫm.

"B....bos....s.......th.....t.... thoải.... mái....a..a...” Cung Lạc Hy không ngờ mình lại phát ra âm thanh này, liền lấy tay cố gắng bịt miệng lại. Nhưng bị Hạ Lam Minh nắm lấy để lên trên đỉnh đầu. Giờ đây, cô hoàn toàn nằm trong sự khống chế của anh.

Được sự khiêu khích của Cung Lạc Hy anh đã cho tay còn lại vào khe quần lót, lấy ngón giữa tiến vào trong “mật thất” ướt đẫm khuấy nhiễu.

"Lạc Hy em cũng phải giúp tôi.”

Thì thào nói xong Hạ Lam Minh liền dừng lại động tác đứng dậy cởi chiếc thắt lưng, quần dài được kéo xuống, quần lót đen lộ ra nó bao bọc côn thịt cương cứng, đang cố gắng thoát ra đến thao tiểu huyệt.

Cung Lạc Hy còn đang ngẩn người thì Hạ Lam Minh đã cầm tay cô chạm vào 'nơi đó' của anh, khàn khàn lên tiếng: "Em thấy sao?"

"To, nóng rất cứng boss...aaaa....”

Chưa nói hết câu tay Cung Lạc Hy đã bị Hạ Lam Minh cho vào bên trong quần lót, tay cô trực tiếp chạm vào vật nóng đó.

"Dùng miệng em giúp tôi nhanh aa~~”

Nghe câu nói của Hạ Lam Minh cô đỏ mặt tròn xoe mắt nhìn anh, nhưng nhận lấy anh đã khó chịu liền gật đầu. Ngậm lấy “vật kia” vào trong miệng, Cung Lạc Hy trừng mắt lườm anh, to như vậy? Sao mà được chứ?

Thấy cô sắp nhả ra, Hạ Lam Minh cố nén sự khó chịu lại, kiên nhẫn dỗ dành cô.

"Ngoan, em làm được mà.” Vừa dùng giọng nói quyến rũ vừa xoa đầu cô nhẹ nhàng, Cung Lạc Hy như bị thôi miên, cứ vậy nghe theo anh.

Hạ Lam Minh chỉ dạy Cung Lạc Hy tận tình, thấy cô nghe lời anh liền xoay người đè cô xuống, tay cởi váy và quần lót cô ra, cúi xuống nếm thử tư vị bên trong cô.

"Boss...ô...ô... anh.....a.aaaaa....l.... làm.... gì vậy aaaaaa"

"Đừng nói gì, làm đi a~"

Hạ Lam Minh bị thuốc kích thích, lại ở cùng cô gái mà mình thích nên càng thêm hưng phấn, lưỡi xâm nhập vào bên trong, mút lấy, Cung Lạc Hy nhận được khoái cảm dưới hạ thân vội cô gắng mút lấy, làm theo từng động tác của anh, cả căn phòng phát ra âm thanh mê hoặc của tình dục.

"Boss....ee....em sắp.....aaaaa....”

"Tôi cũng......aa....aa~"

Toàn bộ chất lỏng đặc được bắn vào miệng Cung Lạc Hy khiến cô vô tình nuốt hết vào, có vị thật tanh. Chưa đợi cô định thần Hạ Lam Minh đã bế cô banh hai chân ngồi trên đùi anh, đây là tư thế nguyên thủy giúp cho động tác mãnh liệt nhất.

Hạ Lam Minh nhấc mông Cung Lạc Hy từ từ cho “cô bé” của cô ngậm lấy “cậu bé” của mình, kích cỡ của Hạ Lam Minh quá to rất khó chịu làm Cung Lạc Hy bất giác nhíu mày. Vốn định làm chậm rãi nhưng bên trong có vô số cái miệng nhỏ hút lấy côn thịt của anh. Hạ Lam Minh không còn tâm trí nào, điên cuồng nhấc Cung Lạc Hy lên xuống, đâm vào nơi sâu nhất trong cô.

"Aaaaaaaaaaaaaa"

Nhận thấy Hạ Lam Minh lạ thường Cung Lạc Hy hét to lên, nhưng anh nào có để tâm tiếp tục nhấc lên đẩy xuống, cảnh xuân trước ngực Cung Lạc Hy tâng tâng chạm vào mặt Hạ Lam Minh làm cho anh không nhịn được liền ngậm lấy.

Anh vừa cho ra đã liên tục đẩy vào, mặc cho cô la hét vẫn tiếp tục luận động.

Tinh dịch được bắn đầy vào trongg, tiểu huyệt không thể chứa nổi nên có một số ít đã chảy ra ngoài dính trên sofa. Hạ Lam Minh bế Cung Lạc Hy lên tầng đi vào nhà tắm, dù gì Cung Lạc Hy tính đến nay vẫn chỉ làm có hai lần đâu có sức trâu như Hạ Lam Minh. Nhưng Cung Lạc Hy nhận thấy trong mơ hồ Hạ Lam Minh làm cô rất nhiều lần: nhà tắm, trên giường, dưới đất.....

Bác Hạ, bác bỏ bao nhiêu thuốc cho con trai mình vậy! ! !

Cung Lạc Hy bị Hạ Lam Minh dày vò đến nửa đêm, khóc lóc cầu xin nhưng anh vẫn không chịu buông tha, như con dã thú vậy.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


"Um..."

Nắng sớm chiếu vào qua cửa sổ, trên giường trắng tinh có hai thân thể lõa thể nằm trên đó, chàng trai cao ráo, cơ bắp ôm chặt lấy cô gái nhỏ bé, trắng không tì vết.

Cung Lạc Hy mở mắt chợt thấy hạ thân khó chịu liền cúi đầu xuống bất giác đỏ mặt. Cái đó của boss vẫn còn ở trong cô, nó đang có dấu hiệu “ngóc đầu” lên nếu cô cử động. Bất chợt có một giọng khàn khàn lười biếng cất lên: "Mới sáng em đã quyến rũ tôi rồi sao? Hử!?"

Nghe thấy câu nói xấu xa đó Cung Lạc Hy cứng họng ngước lên lườm đối phương. Thấy bộ dạng xù lông của cô Hạ Lam Minh phì cười hôn lên trán cô, vòng tay ôm cô càng chặt. Hai da thịt ma sát không cách lớp quần áo, Cung Lạc Hy cảm nhận được Hạ Lam Minh thật săn chắc

"B....boss anh buông tôi r...”

Câu nói chưa ra hết đã nghe thấy tiếng mở cửa Cung Lạc Hy toàn thân cứng đờ, Hạ Lam Minh nhận thấy người vào là Hạ phu nhân thì lấy chăn trùm kín cô, cho dù là mẹ anh cũng không được nhìn thấy cơ thể cô, chỉ có anh mới được nhìn ngắm nó thôi.

"H...hai đứa đã...”

Hạ phu nhân biểu cảm kinh ngạc chỉ tay phía giường nhưng miệng vẫn cười không ngớt. Cung Lạc Hy xấu hổ chui trong lòng Hạ Lam Minh, lồng ngực anh rất vững vàng, ấm áp làm cô cảm thấy an tâm.

Rung động rồi sao?

Hạ Lam Minh chẳng để tâm đến mẹ anh đang cố giả vờ ngạc nhiên mà liếc nhìn bà, nhận thấy anh giận dữ thì Hạ phu nhân mới hiểu ra chuyện gì đó.

Thằng nhỏ này vẫn ích kỷ như vậy, đều là phụ nữ với nhau, bà nhìn thì có làm sao đâu?

Nói gì nói từ nhỏ đến lớn tính chiếm hữu của Hạ Lam Minh rất cao, phàm là đồ của anh không ai có thể động đến!

Trên bàn ăn, Cung Lạc Hy mặc bộ đồ mà Hạ phu nhân đã chuẩn bị sẵn cho mình, thật nham hiểm. Suốt quá trình đầu óc cô mơ hồ, may mắn là hôm nay được nghỉ nếu không cô sẽ làm hỏng việc mất thôi.

"Ngủ rồi? Rung động? Tim đập nhanh?”

Về đến nhà thấy Đường Đường đến chơi, Cung Lạc Lạc kể cho Đường Đường việc cô ở qua đêm nhà Hạ Lam Minh, nên cô đành kể ra hết sự việc xảy ra.

"Đúng là tình yêu xuất phát từ tình dục.”

Hai người đồng thanh lên tiếng cảm thán, Cung Lạc Hy đen mặt lại: một người là bác sĩ, người kia là sinh viên ưu tú của Đại học đứng nhất nước sao có thể phun ra câu đó với cô chứ, đau lòng thật!

“Ai da, không phải từ đó, mà là anh ấy thật sự ấm áp...”

Cung Lạc Hy cúi mắt xuống, nhìn mấy ngón tay đang đan xen vào nhau mà nói. Cung Lạc Lạc thấy là lạ, liền hỏi: “Bộ có chuyện gì mà bọn em không biết sao?”

Đường Đường nghe vậy cũng gật đầu, hai cặp mắt tò mò nhìn cô.

“Thì... thì...” Cung Lạc Hy ngập ngừng, ấp úng nói: “Có đợt đi công tác, tao đến tháng ý, nhưng mà khi đó không hiểu sao hôm đấy khách sạn bị cúp điện. Thế là... boss đã chạy từ tầng mười tám xuống tầng một rồi lái xe đi mua đồ cho tao.”

Anh không những mua băng vệ sinh, mà còn mua cả miếng dán giữ nhiệt, thuốc giảm đau. Quan tâm hỏi cô xem có đau lắm không nữa.

Nghe vậy, Đường Đường chép miệng, nói: “Vậy mà kêu không thích người ta.”

Cung Lạc Lạc cũng tiếp lời: “Vậy mà kêu chỉ có quan hệ giữa sếp và thư ký.”

Hai ánh mắt khinh thường liếc nhìn Cung Lạc Hy, cô bối rối vội đánh lái sang chủ đề khác.

"Thôi không nói chuyện của mình nữa, Đường Đường cậu không có gì nói với bọn mình sao?"

Từ cái hôm tình cờ biết cái hợp đồng hôn nhân của Đường Đường lòng Cung Lạc Hy bức bối. Cô biết Đường Đường sẽ có lúc nói cho cô, nhưng cô sẽ nhắc cho Đường Đường biết bất luận xảy ra chuyện gì thì bên cạnh cô ấy vẫn còn có cô và Lạc Lạc.

Đường Đường nghe thấy câu nói đấy của cô thì kinh ngạc, Cung Lạc Lạc thì nóng lòng, Cung Lạc Hy vẫn chờ đợi. Mắt cô ướt ướt, hình ảnh trước mặt nhòe đi, cô rất mạnh mẽ nhưng khi đứng trước hai người này cô luôn bộc lộ hết tính cách của mình.

"Oa.....aaaaaaoa....oaaaa....oa........oa...”

Một tràng khóc của Đường Đường, tiếng khóc đấy chạm vào đáy lòng Cung Lạc Hy, cô tiến đến nhìn Đường Đường đang ôm mặt khóc thì vỗ nhẹ vào lưng an ủi, Cung Lạc Lạc sụt sịt nước mắt.

"M...mi.. Mình hức hức... đau lắm.... anh ấy không yêu mình hư....h.... hức....”

Vừa nói Đường Đường nấc lên, cô kể hết mọi chuyện cho Cung Lạc Hy cùng Cung Lạc Lạc nghe. Cô vì Phó Quan mà từ kĩ sư chuyển sang bác sĩ. Cô rất sợ ống tiêm nhưng vì anh cô đã cố gắng. Sau bao vất vả cô cũng thành bác sĩ tài giỏi, lúc đấy anh đã về nước tiếp quản bệnh viện gia đình, cô sự nghiệp đang lên như diều gặp gió ở Mỹ về nước X cũng chỉ vì một người con trai tên Phó Quan.

Nhưng rồi thứ cô nhận được lại là một bản hợp đồng hôn nhân, sau hai năm sẽ ly hôn. Hai người là vợ chồng nhưng không được xen vào việc riêng của đối phương tựa như người xa lạ vậy. Cô đau, rất đau không dám nói cho ai biết chỉ khi Cung Lạc Hy hỏi, mọi cảm xúc dồn nén bật ra hết.

Nghe tiếng khóc thống khổ của Đường Đường, Cung Lạc Hy hiện tại hơi nghi ngờ cái gọi là 'tình yêu'.

Hạ Lam Minh đã khiến cô động tâm thật, nhưng liệu anh có nghiêm túc với cô không? Hay chỉ muốn trải nghiệm cảm giác mới lạ?

"Cậu cứ yên tâm nghỉ đi.”

Cung Lạc Hy dìu Đường Đường vào phòng nghỉ của mình, đi ra thấy Cung Lạc Lạc hí hoáy chuẩn bị bữa trưa vội nhìn đồng hồ sắp mười một giờ rồi, vậy là cô ở nhà Hạ Lam Minh đến gần chín giờ mới về nhà sao, xấu hổ thật.

"Lạc Lạc, em có tin vào nhất kiến chung tình không?"

Cung Lạc Lạc ở trong bếp, tâm trạng phức tạp lại nghe Cung Lạc Hy hỏi vậy liền giật mình, trong đầu cô vội vàng nghĩ tới một người

"Em nghĩ là có.”

Cung Lạc Lạc trả lời thấp thỏm, chính cô cũng đang rơi vào cái tình trạng yêu từ cái nhìn đầu tiên nhưng chẳng biết đối phương là ai, trong đầu luôn có hình bóng đó, éo le quá đi, điểm này Cung Lạc Lạc nhận thấy mình và Đường Đường rất ngu ngốc trong chuyện tình cảm, nếu là hồi trước cô sẽ ước cô sáng suốt và quyết đoán như chị mình, nhưng giờ chị cô lại rối rắm bởi ông sếp mình. Chơi chung với nhau rồi tính cũng dần giống nhau luôn, điên vì tình.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


Hạ Lam Minh ngồi sofa nhìn Hạ phu nhân đối diện, sắc mặt lạnh tanh nói: "Lần sau mẹ đừng tùy tiện như vậy. Suýt nữa làm hỏng việc của con đấy!”

Hạ phu nhân nhìn con trai mình, rõ ràng đêm qua sướng muốn chết rồi mà còn giả vờ, đúng là đã nghiện còn ngại.

Nhớ lại lúc sáng.....

"Lạc Hy con yên tâm Tiểu Minh sẽ chịu trách nhiệm với con.”

Hạ phu nhân gắp cho Cung Lạc Hy một đống đồ ăn, an ủi, bà rất mong có con dâu. Hạ Lam Minh thấy mẹ mình nói vậy thì đá nhẹ vào chân bà nhắc nhở, anh biết tính Lạc Hy phóng khoáng thích tự do. Nếu mẹ anh kiểm soát hết mọi chuyện bắt anh lấy cô thì cô chắc chắn sẽ trốn đi, việc này phải từ từ.

Nhận được cú đá nhẹ của con trai mình Hạ phu nhân nhíu mày lườm 'thằng nhóc này, rõ ràng mẹ đang giúp con mà' nhưng lại bị đáp trả bằng ánh mắt sát khí của Hạ Lam Minh bà liền chột dạ. Kệ tụi bây vậy, đến với nhau nhanh nhanh để ta có cháu bế!

"À Lam Minh mẹ thấy không có cái kia kìa không lẽ?”

Câu hỏi của Hạ phu nhân kéo Hạ Lam Minh về hiện thực.

"Ý mẹ là vệt máu sao?"

Anh biết mẹ anh có ý gì, chắc bà nghĩ lần đầu của cô không phải là anh.

"Tuy mẹ không có ý kiến gì nhưng Lạc Hy không phải là đứa dễ dãi, lần đầu tiên của con bé chắc cho người quan trọng lắm, đáng tiếc không phải con trai mẹ rồi.”

Hạ phu nhân vừa nói vừa châm chọc, ý bảo anh là hai người ở bên nhau lâu vậy cuối cùng vẫn không được người ta trao cho lần đầu, đúng là thất bại.

"Chậc chậc...Bác Hạ à, lần đầu của tiểu Lạc Hy bị chính con trai bác lấy đi đấy.”

Phó Quan tay cầm túi này túi nọ đi vào, anh ta là người lớn lên cùng Hạ Lam Minh nên được Hạ phu nhân và thím Tô yêu thương chẳng kém gì Hạ Lam Minh

Thấy câu nói của Phó Quan thì Hạ phu nhân trầm trồ kinh ngạc không nén được xúc động: "Thật không ngờ!"

Phó Quan ném đồ cho Hạ Lam Minh thì ríu rít đến bên Hạ phu nhân trò chuyện, kể lể sự tình sự cố đêm ở quán bar. Thấy mình dư thừa Hạ Lam Minh lên lầu, lấy điện thoại ra định nhắn tin cho Cung Lạc Hy thì thấy giữa mình với cô hình như không có chuyện gì để nói ngoài công việc cả.

Thoắt cái thời gian trôi qua rất mau, cuối cùng cũng đến ngày đám cưới của Phó Quan. Là ngày mà anh và Lạc Hy sẽ diện đồ đôi, tuy không phải nhân vật chính nhưng Hạ Lam Minh vẫn thấy có gì đó hạnh phúc.

Khách sạn Y, đám cưới của bác sĩ ưu tú của bệnh viện tư nhân Phó gia, người thừa kế bệnh viện và bác sĩ Đường Đường thành danh bên Mỹ. Trai tài gái sắc, nổi tiếng trong ngành thu hút rất nhiều phóng viên.

"Lạc Hy cậu thấy mình sao hả?" Đường Đường đứng trước gương xoay vòng. Cung Lạc Hy chỉ biết bó tay, đã sắp làm mẹ rồi mà vẫn tinh nghịch như vậy: "Cậu cẩn thận, động thai chỉ khổ.”

Nghe thấy hai chữ 'động thai' Đường Đường trừng mắt nhìn Cung Lạc Hy, đừng trù ẻo vậy chứ!

"Hai chị không mau là muộn đấy!”

Nghe thấy tiếng Cung Lạc Lạc vọng vào hai người, vội đi ra. Đứng sau câu thề non hẹn biển của cô dâu chú rể, Hạ Lam Minh tưởng tượng ra đó là anh và Cung Lạc Hy thì nhếch mép tự trách mình đa tình. Tâm linh tương thông với Hạ Lam Minh, Cung Lạc Hy đồng thời cũng nghĩ như vậy liền cốc đầu mình, lú lẫn rồi!

"Phó Quan anh có nguyện cùng Đường Đường trải qua mọi chuyện, dù đau ốm bệnh tật, nghèo khó hay giàu sang đến hết cuộc đời này không?"

"Tôi đồng....”

"ANH KHÔNG ĐƯỢC ĐỒNG Ý!"

Phó Quan chưa nói xong thì có 1 cô gái chạy vào hét lớn, đi đến chỗ Phó Quan và Đường Đường

"Ngải Ngải sao em ở đây?”

Phó Quan bất ngờ, Ngải Ngải là người bạn gái cũ của anh, hai người đã chia tay một tháng trước. Cô ta lườm Đường Đường rồi khoác tay Phó Quan nũng nịu, mặc kệ ánh mắt của người xung quanh: "Em có thai rồi.”

Không to không nhỏ, nhưng cũng đủ đi vào tai của mọi người ở đây. Cung Lạc Hy thấy cảnh này liền định đi đến đánh đôi cẩu nam nữ kia, thì chợt có người ôm cô từ phía sau: "Chị Lạc Hy hôm nay là ngày quan trọng của chị Đường Đường!"

Nhận ra Cung Lạc Hy sắp làm gì, Cung Lạc Lạc đã chạy nhanh đến ôm lấy cô. Chắc chắn Đường Đường sẽ có cách giải quyết mọi chuyện, dù gì ông bà Phó cũng đang ở đây, không đến lượt Cung Lạc Hy ra tay.

"Có thai? Haha cô đang đùa tôi à?”

Phó Quan cười khẩy, thấy được nụ cười khinh bỉ của anh ta mặt mày Ngải Ngải biến sắc: "Anh.... Anh sao vậy, em có thai rồi, đó là con của chúng ta!" Đường Đường vẫn đứng im, cô bình tĩnh xem vở kịch cẩu huyết này.

"Cô tưởng tôi bị ngu mà đi đổ vỏ cho tên khác sao, ai không biết hai ngày trước tên bạn giường của cô bỏ đi, xong rồi giờ cô đến chỗ tôi, bắt tôi chịu trách nhiệm? CÚT!"

Dù gì anh ta cũng là người thông minh sao có thể để người ta lừa được. Thấy mình mất mặt trước khách quan Ngải Ngải đen mặt lại nhìn về phía cô dâu, thấy Đường Đường vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì.

"Đưa cô ta đi!" Người ra lệnh là Hạ Lam Minh, anh đã nhìn được Cung Lạc Hy nín nhịn đến tím mặt, Cung Lạc Lạc sắp không giữ được cô nữa rồi. Để Ngải Ngải ở lại một chút nữa e là sẽ có án mạng.

"Tiếp tục!"

Đám cưới diễn ra suôn sẻ như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng đám phóng viên đã ghi lại toàn bộ, ngày mai chắc chắn sẽ trở thành chủ đề hot.

Phòng tân hôn....

"Chị à ổn chứ?” Cung Lạc Lạc bị Cung Lạc Hy kéo vào trốn trong tủ đựng quần áo hốt hoảng

"Lo gì, chị em mình chỉ quan sát xem tên tra nam họ Phó có làm gì quá đáng với Đường Đường nhà chúng ta không thôi.”

Cung Lạc Lạc: "......" Đâu nhất thiết phải trốn chui như thế này đâu...

Hic...





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


"Im lặng họ vào rồi!"

Cung Lạc Hy vội bịt miệng Cung Lạc Lạc đang lải nhải bên tai cô, nếu để họ phát hiện đến lỗ cũng chẳng có cho chị em cô chui.

"Cô ngủ ở giường đi, tôi ngủ trên ghế.”

Vừa vào trong phòng Phó Quan không còn phải ân ái với Đường Đường nữa. Thấy thái độ lạnh nhạt của anh ta Đường Đường đau khổ, giá như lúc nào cũng có người ngoài thì anh có thể giả vờ yêu thương cô rồi, chỉ giả vờ thôi cũng được: "Tôi biết rồi.”

Hai người ai làm việc nấy không hề liên quan tới nhau, đây là thái độ của đôi vợ chồng trong đêm tân hôn sao?

Thấy vẻ mặt của Đường Đường, Cung Lạc Lạc giận dữ đến tím mặt nhìn Phó Quan đang dửng dưng thì thầm: "Chị, họ lấy nhau là sai đúng không?"

"Chưa biết được, cứ thêm thời gian nữa xem thế nào!”

Yên tĩnh được một lát, Đường Đường cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng: “Cô gái hôm nay là bạn gái cũ của anh?”

“Đúng, chúng ta đã ký hợp đồng, không liên...”

Chưa đợi anh nói hết, Đường Đường đã cắt lời anh: “Chuyện hôm nay ảnh hưởng đến tôi!”

“Ưm... tôi sẽ chú ý, chuyện như thế này sẽ không xảy ra lần nào nữa đâu.”

Phó Quan cũng không phải là tên không biết suy nghĩ, chuyện hôm nay là do anh ta tắc trách, để ảnh hưởng đến hôn lễ.

Thấy tình hình hiện tại có vẻ chuyển biến khá tốt, Cung Lạc Hy có thêm chút hy vọng, Phó Quan cũng chẳng phải người có trái tim sắt đá, Đường Đường ở bên cạnh dần dần “thu phục” anh ta là được.

Hai kẻ không có duyên, nếu có tình sâu nặng thì chắn chắn sẽ đến với nhau. Nhưng hai kẻ, một bên nặng tình, một bên vô tình cho dù có duyên cũng chưa chắc đã ở được với nhau. Mà trên đời này không gì là không thể, nhỡ đâu kì tích sẽ xảy ra thì sao?

Đêm dài cứ thế trôi quá, hai người họ không có làm gì nhau. Chị em họ Cung vốn định đi ra ngoài mà đôi vợ chồng trẻ mãi mà vẫn không ngủ thì ai oán. Làm ơn ngủ đi mà, tôi xin đó, trong này nóng bức chật chội lắm!

Cứ thế Cung Lạc Hy trên trán lấm tấm mồ hôi, lưng áo ướt đẫm vừa nóng vừa căng thẳng, Cung Lạc Lạc cũng chẳng khá hơn là bao, tự nhiên đi làm chuyện điên rồ theo bà chị không bình thường của mình. Cô nàng bất đắt dĩ cốc đầu, Cung Lạc Lạc não mày lúc đó bị chó ăn rồi sao mà lại theo chị ấy chui vào đây làm gì, nhục chưa hả trời!

"Cô ngủ chưa?"

"Chưa.”

Câu nói của Phó Quan phá tan bầu không khí im lặng này.

"Ừ... tôi chỉ hỏi vậy thôi, tôi đi tắm.”

Vừa nói anh ta vừa đứng dậy, tiến đến chỗ tủ lấy quần áo.

"THỊCH.... THỊCH....... THỊCH"

Nhịp tim của hai cô nàng càng lúc đập càng nhanh, chết chắc rồi, trong tủ không có lỗ chui xuống sao bây giờ!

"Đồ của tôi ở chỗ nào nhỉ?"

Trong phòng được người làm sửa soạn, Đường Đường và Phó Quan căn bản không cần lo.

"Anh bật điện lên đi!"

"Ừ nhỉ.”

Cung Lạc Hy liền chắp tay vái lạy. Tổ tiên à phù hộ con, năm nào con cũng cúng mấy người đừng để tên tra nam này thấy con.

Cung Lạc Lạc vội thầm chửi rủa, chắc chắn là nghiệp tổ tiên để lại quật con cháu mà. Một người khấn, một người chửi, cho dù thần linh có thật cũng méo giúp chị em họ Cung.

“Tạch”

Điện được bật lên, Phó Quan đang định tiếp tục tìm đồ.

Trong đầu Cung Lạc Hy đã nghĩ tới viễn cảnh Phó Quan nhìn cô rồi cười phá lên, rồi ngày hôm sau, với cái miệng hơn cả loa phát thanh của Phó Quan, cả công ty biết Cung Lạc Hy cô cùng em gái chui vào tủ trong phòng tân hôn của người ta.

“Cốc, cốc, cốc”

"Phó Quan, Đường Đường cha mẹ tìm kìa!"

Người ngoài cửa là Hạ Lam Minh, nghe thấy giọng anh, Đường Đường cùng Phó Quan đi ra cửa. Trò chuyện được vài câu liền rời đi.

"Trời, tưởng chết mọe rồi!" Cung Lạc Lạc cảm thán.

"Đây là boss cứu mình, toẹt vời!"

"Lạc Hy em ra đây!" Hạ Lam Minh thấy cô vẫn trốn thì vội lên tiếng. Nguyên ngày nay ánh mắt của anh không rời khỏi cô nên không khó để biết cô trốn trong tủ.

"Boss cảm ơn anh!"

Cung Lạc Hy xấu hổ kéo em gái mình ra.

Đi được một đoạn Đường Đường vội lên tiếng: "Đêm tân hôn làm gì có ai tìm chúng ta?”

Phó Quan nghe cô nói vậy liền nhíu mày. Cha mẹ anh luôn mong anh cùng Đường Đường hòa hợp không lí nào lại tìm vào lúc này, Hạ Lam Minh tên này!

Nhận được mình bị lừa hai người khí thế hừng hực tìm Hạ Lam Minh tính sổ. Anh chỉ muốn cứu mỹ nhân.





[H+] Nhật kí cưa vợ của Boss


Cung Lạc Lạc nhận được học bổng đi du học nước ngoài, hôm nay Cung Lạc Hy mở tiệc mời vợ chồng Đường Đường cùng Hạ Lam Minh đến, dù sao cũng là chỗ thân quen với nhau. Trong bữa cơm ngoài niềm vui của Cung Lạc Lạc thì Cung Lạc Hy ngầm quan sát thái độ của Phó Quan, anh ta với Đường Đường vẫn nhạt hơn nước cất, chẳng có tiến triển gì.

"Chị Đường Đường bụng chị nhô lên rồi nha!"

"Là trai đó."

Đường Đường trêu chọc, cô đi siêu âm, bác sĩ nói là con trai, ông bà nhà họ Phó mừng quýt lên, vội đi lên chùa miếu các loại thắp hương cầu trời đến nay vẫn chưa về, việc của bệnh viện dồn hết lên vai Phó Quan. Đường Đường rất xót anh ta nhưng có vẻ sự thương xót của cô đối với Phó Quan là vô nghĩa. Bên cạnh anh có hàng tá bác sĩ, y tá nữ xinh đẹp, căn bản Phó Quan không phải chịu áp lực nhiều.

Ăn xong ba người tiễn vợ chồng mới cưới về, Cung Lạc Hy không yên tâm trong đêm tối Phó Quan có thể bảo vệ Đường Đường, Hạ Lam Minh thì mặt dày theo cô.

"Anh theo em làm gì?"

Hạ Lam Minh dựa vào gần Cung Lạc Hy, thì thầm với cô. "Có phải em biết nội bộ gia đình kia rồi đúng không?"

"Anh cũng biết sao?"

"Đương nhiên."

Hạ Lam Minh nhún vai. Anh để tâm đến cô như vậy, mấy ngày nay tâm trí cô lúc nào cũng ở chỗ hai vợ chồng mới cưới này, chẳng quan tâm đến anh gì cả.

"Vậy... Phó Quan đó..."

Biết được cô sắp nói gì, Hạ Lam Minh lên tiếng cắt ngang: "Tôi nghĩ là khó lắm." Phó Quan đó từng có một mối tình sâu đậm, sau khi chia tay cô gái đó thì bắt đầu sa đoạ.

Kể cả Đường Đường có xuất hiện hay không thì ông bà Phó đã sắp xếp xong hết một tập danh sách đối tượng cho Phó Quan chọn rồi.

Đường Đường thấy Cung Lạc Hy cứ bám theo sau mình, không rời nửa bước thì bất lực.

"Thôi mà mình có phải thủy tinh đâu mà cậu lo vậy!"

Cung Lạc Hy ôm lấy Đường Đường vuốt ve tóc cô: "Cậu không phải thủy tinh, cậu còn dễ vỡ hơn thủy tinh!"

Hạ Lam Minh liếc mắt nhìn hai người ôm nhau thầm ganh tị, anh cũng muốn được cô ôm như vậy! Ánh mắt ôn nhu của cô nhìn cô gái đó, anh cũng muốn!

"CẨN THẬN!"

Hạ Lam Minh lao đến ôm lấy hai cô gái, chiếc xe ô tô chạy đến với vận tốc kinh người nhằm lấy mạng người khác, gây án không thành công liền bỏ đi. Phó Quan cùng Cung Lạc Lạc kinh hãi, nếu lúc đấy Hạ Lam Minh không phản ứng kịp chỉ sợ....

"Ngây ra đó làm gì đi đến bệnh viện nhanh!" Cung Lạc Hy hét to lên, cô ôm lấy Đường Đường chỉ sợ cái thai có mệnh hệ gì.

Bệnh viện tư nhân Phó gia....
"Thế nào?" Bác sĩ đi ra Phó Quan sốt ruột hỏi, Đường Đường mà có chuyện gì anh ta chưa chắn sống nổi

"Bác sĩ Phó, phu nhân chỉ động thai thôi. Không đáng lo lắm, nhưng nhất định phải cẩn thận!"

Nghe thấy câu trả lời bốn người thở phào nhẹ nhõm, Cung Lạc Hy liền quay ra định cảm ơn Hạ Lam Minh thì... Sắc mặt anh rất kém.

"Boss anh sao vậy?"

Thấy anh không trả lời, cô liền táo bạo lôi anh đi sang chỗ kiểm tra toàn thân. Suốt chặng đường Hạ Lam Minh không nói tiếng nào, thấy cô lo lắng cho mình, cô đang nắm tay mình thì hạnh phúc không thôi! Có chết cũng mãn nguyện!

"Bị trật khớp tay với trầy xước ngoài da thôi."

Thấy Hạ Lam Minh không có việc gì quá nghiêm trọng Cung Lạc Hy mới an tâm mà thở phào, nhưng vì cô anh mới bị như vậy nên đành phải chăm sóc anh.

Ba ngày sau, Cung Lạc Lạc chính thức đi du học. Nghe tin Đường Đường động thai hai ông bà Phó tức tốc về chăm sóc. Hạ Lam Minh vô liêm sỉ như muốn chuyển đến ở hẳn trong nhà Cung Lạc Hy.

"Boss, anh thấy tay anh sắp khỏi chưa?"

Cung Lạc Hy sốt ruột hỏi, anh đã ở nhà cô bốn ngày rồi, ngày nào cũng đi đi về về với nhau người trong công ty hiểu lầm cũng thôi đi, hàng xóm nhà cô cũng hiểu lầm nốt, cô còn là gái chưa chồng mà trong nhà có đàn ông mặt mũi cô để đâu bây giờ?

"Em sốt ruột cái gì? Tôi cứu ba mạng người đó nha!"

Lúc nào Hạ Lam Minh cũng lấy cái lí do đấy ra làm Cung Lạc Hy không cãi lại được.

Thấy Cung Lạc Hy đang gấp quần áo, Hạ Lam Minh cũng hớn hở ngồi xuống bên cạnh cô, nói: "Lúc đó tôi cứu em, em thấy cảm động không? Có thấy mang ơn tôi không? Có muốn báo đáp tôi không?

"Không hề."

Sao trước kia cô không phát hiện ra, boss nhà cô vừa nhiều lời lại vừa trẻ con nhỉ?

Hễ mở miệng ra là lại hỏi mấy câu đấy, Cung Lạc Hy cũng đến chịu.

"Vậy..."

"Reng .... Reng.... Reng"

Hạ Lam Minh ghét nhất là bị người khác xen vào giữa chừng, anh trừng mắt nhìn cái điện thoại.

"Alô có chuyện gì vậy Đường Đường?"

Anh biết ngay mà, lại cái cô Đường Đường đấy, đã là vợ Phó Quan rồi mà cứ bám riết lấy Cung Lạc Hy.

Cái hôm anh và cô đang chuẩn bị ăn lẩu chung với nhau, cô ta đến rủ Cung Lạc Hy đi ăn tại quán nọ. Ấy vậy mà Cung Lạc Hy lại bỏ anh lại ăn tối một mình mà đi với cô ta.

Rồi lúc định rủ cô đi xem phim, cô nàng kia cũng xen vào. Năm lần bảy lượt, anh nghi ngờ cô ta có ý đồ gì đó với Lạc Hy của anh!

Hứ!

Cứ đợi đó, Lạc Hy chắc chắn là đã thấy rung rinh với Hạ Lam Minh anh rồi.

Đường Đường đó? Không có cửa! Cứ yên phận làm thiếu phu nhân nhà họ Phó đi.

"Bệnh nhân đang cấp cứu, cô là người nhà cô ấy mau đến bệnh viện XXX đi!"

Sét đánh ngang tai Cung Lạc Hy, bệnh viện sao Đường Đường lại ở bệnh viện được chứ? Nước mắt lăn dài trên mặt Cung Lạc Hy, cô luống cuống chuẩn bị ra khỏi nhà.

"Boss tôi ra đây một lát anh ở nhà nhớ ngoan đấy!"

Cô vậy mà bảo anh ở nhà ngoan sao?

Hạ Lam Minh đen mặt lại, nhưng thấy tâm trạng vừa rồi của cô hình như có chỗ nào đó không đúng lắm!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom