Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-357
Chương 357
Chương 357:
Chiến Anh Nguyệt lẩn như một con cá chạch, mở cửa xe Rolls Royce ra, ngồi lên ghế sau. “Em cũng đi, em nhớ ba bé Quốc Việt, Thanh Tùng và Thanh An của em rồi”
Lạc Thanh Du từ từ lên xe.
Mặc dù cô lo lắng rằng Chiến Hàn Quân sẽ lại làm chuyện xấu với cô, nhưng cô thực sự bận tâm vì bọn trẻ quá rồi Chiến Hàn Quân nhìn hai cô gái ngồi phía sau, hừ lạnh một tiếng: “Tôi không muốn lái xe Chiến Anh Nguyệt và Lạc Thanh Du nhìn nhau, điều này có nghĩa là một trong hai người họ phải ngồi cạnh quỷ vương.
Lạc Thanh Du cong người đứng lên nói: “Vậy để tôi lái xe cho”
Cô không muốn ngồi cạnh Chiến Hàn Quân chút nào.
Chiến Hàn Quân lạnh lùng hỏi cô: “Cô có bằng lái xe chưa?”
Lạc Thanh Du chán nản ngồi xuống.
Nghiêm Linh Trang biết lái xe và đã có băng lái xe.
Nhưng bây giờ cô là Lạc Thanh Du cơ mà?
Chiến Anh Nguyệt chấp nhận số phận của mình, sau đó bất lực nói: “Thôi được rồi, em sẽ lái xe”
Cô nghỉ ngờ rằng anh trai cô đã xem cô như là một tài xế miễn phí để lợi dụng rồi.
Sau khi Chiến Anh Nguyệt bước ra khỏi ghế sau thì Chiến Hàn Quân bước vào một cách tao nhã.
Anh ngồi bên cạnh Lạc Thanh Du, đột nhiên Lạc Thanh Du cảm thấy toàn thân lạnh ngắt như mùa đông đang đến vậy.
Cô đóng hờ cổ áo, vãn không ngăn khí lạnh truyền đến từ bức tượng băng bên cạnh cô.
“Nếu thấy lạnh thì bật điều hòa lên đi”
Chiến Hàn Quân nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm sâu như biển.
Lạc Thanh Du nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, mặc dù đã qua mùa thu lâu rồi, nhưng ánh năng giữa trưa chiếu vào vẫn ấm áp, nhiệt độ và khí hậu cũng rất dễ chịu.
‘Vào mùa này, bật máy điều hòa lên sẽ chỉ gây phản tác dụng, đúng không?
Chiến Anh Nguyệt đầu óc quay cuồng, bật điều hòa lên.
Một lúc sau, mọi người trong xe đều nóng bừng, toàn thân đều cả mồ hôi.
Chiến Hàn Quân thản nhiên cởi áo khoác ra, đặt trên đầu gối.
Anh khoác trên mình chiếc áo sơ mi màu xanh lam, những chiếc cúc tinh xảo được cài tỉ mi, tôn lên đường quai hàm hoàn hảo. Khiến anh càng thêm quyến rũ và anh tuấn hơn.
Lạc Thanh Du ngồi chung với anh, cô vô cùng thận trọng.
Chiến Hàn Quân mở chiếc nút đầu tiên.
Xem ra chỉ có cách này mới mát mẻ hơn một chút.
Lạc Thanh Du vô tình liếc nhìn quả táo Adam gợi cảm nơi yết hầu của anh, không hiểu sao cô lại nghĩ răng thân hình hoàn hảo.
bên dưới quả táo Adam của anh còn có thể sánh ngang với siêu mẫu chứ.
Sau đó, tai cô bắt đầu đỏ lên.
Chiến Hàn Quân quay đầu nhìn chăm chằm vào cô, ngay cả khi cô quay mặt đi, anh nhìn thấy phản ứng của tai cô, anh liền nhếch môi đầy tự hào.
“Nóng quá!” Chiến Anh Nguyệt nóng đến mức cáu kỉnh, quay đầu liếc nhìn Lạc Thanh Du đang mặc một chiếc áo khoác dày ở phía sau “Chị dâu, chị không thấy nóng sao?”
Lạc Thanh Du nói: “Chị không nóng, nhiệt độ cơ thể chị cao hơn người bình thường”
Chiến Hàn Quân nhìn những giọt mồ hôi trên trán cô, rút khăn giấy đưa cho cô: “Lau mồ hôi đi”
Chiến Anh Nguyệt: “..”
Lạc Thanh Du: “…”
Lạc Thanh Du xấu hổ cầm lấy, sau đó lau mồ hôi Anh Nguyệt nhìn Lạc Thanh Du, người đang bị anh trai của mình làm cho xấu hổ, sự đồng cảm của cô ấy bắt đầu trào dâng, lập tức đứng lên vì Lạc Thanh Du.
“Anh, chẳng lẽ anh không nhìn ra là chị dâu không muốn cởi áo khoác trước mặt anh sao?”
Đương nhiên là Chiến Hàn Quân có thể nhìn ra được.
Anh Nguyệt lại nói: “Anh, một cô gái có thể ngồi im không làm loạn khi nhìn thấy anh như: chị dâu bây giờ đã tuyệt chủng cả rồi. Anh phải trân trọng chị ấy và không ức hiếp chị ấy mới đúng chứ: Chiến Hàn Quân gật đầu đây ẩn ý “Ừm”
Đã từng nhìn gặp mặt nhau bao nhiêu lần rồi, mà cô vẫn nhút nhát như vậy, con gái như thế đều tuyệt chủng cả rồi.
Chương 357:
Chiến Anh Nguyệt lẩn như một con cá chạch, mở cửa xe Rolls Royce ra, ngồi lên ghế sau. “Em cũng đi, em nhớ ba bé Quốc Việt, Thanh Tùng và Thanh An của em rồi”
Lạc Thanh Du từ từ lên xe.
Mặc dù cô lo lắng rằng Chiến Hàn Quân sẽ lại làm chuyện xấu với cô, nhưng cô thực sự bận tâm vì bọn trẻ quá rồi Chiến Hàn Quân nhìn hai cô gái ngồi phía sau, hừ lạnh một tiếng: “Tôi không muốn lái xe Chiến Anh Nguyệt và Lạc Thanh Du nhìn nhau, điều này có nghĩa là một trong hai người họ phải ngồi cạnh quỷ vương.
Lạc Thanh Du cong người đứng lên nói: “Vậy để tôi lái xe cho”
Cô không muốn ngồi cạnh Chiến Hàn Quân chút nào.
Chiến Hàn Quân lạnh lùng hỏi cô: “Cô có bằng lái xe chưa?”
Lạc Thanh Du chán nản ngồi xuống.
Nghiêm Linh Trang biết lái xe và đã có băng lái xe.
Nhưng bây giờ cô là Lạc Thanh Du cơ mà?
Chiến Anh Nguyệt chấp nhận số phận của mình, sau đó bất lực nói: “Thôi được rồi, em sẽ lái xe”
Cô nghỉ ngờ rằng anh trai cô đã xem cô như là một tài xế miễn phí để lợi dụng rồi.
Sau khi Chiến Anh Nguyệt bước ra khỏi ghế sau thì Chiến Hàn Quân bước vào một cách tao nhã.
Anh ngồi bên cạnh Lạc Thanh Du, đột nhiên Lạc Thanh Du cảm thấy toàn thân lạnh ngắt như mùa đông đang đến vậy.
Cô đóng hờ cổ áo, vãn không ngăn khí lạnh truyền đến từ bức tượng băng bên cạnh cô.
“Nếu thấy lạnh thì bật điều hòa lên đi”
Chiến Hàn Quân nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm sâu như biển.
Lạc Thanh Du nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, mặc dù đã qua mùa thu lâu rồi, nhưng ánh năng giữa trưa chiếu vào vẫn ấm áp, nhiệt độ và khí hậu cũng rất dễ chịu.
‘Vào mùa này, bật máy điều hòa lên sẽ chỉ gây phản tác dụng, đúng không?
Chiến Anh Nguyệt đầu óc quay cuồng, bật điều hòa lên.
Một lúc sau, mọi người trong xe đều nóng bừng, toàn thân đều cả mồ hôi.
Chiến Hàn Quân thản nhiên cởi áo khoác ra, đặt trên đầu gối.
Anh khoác trên mình chiếc áo sơ mi màu xanh lam, những chiếc cúc tinh xảo được cài tỉ mi, tôn lên đường quai hàm hoàn hảo. Khiến anh càng thêm quyến rũ và anh tuấn hơn.
Lạc Thanh Du ngồi chung với anh, cô vô cùng thận trọng.
Chiến Hàn Quân mở chiếc nút đầu tiên.
Xem ra chỉ có cách này mới mát mẻ hơn một chút.
Lạc Thanh Du vô tình liếc nhìn quả táo Adam gợi cảm nơi yết hầu của anh, không hiểu sao cô lại nghĩ răng thân hình hoàn hảo.
bên dưới quả táo Adam của anh còn có thể sánh ngang với siêu mẫu chứ.
Sau đó, tai cô bắt đầu đỏ lên.
Chiến Hàn Quân quay đầu nhìn chăm chằm vào cô, ngay cả khi cô quay mặt đi, anh nhìn thấy phản ứng của tai cô, anh liền nhếch môi đầy tự hào.
“Nóng quá!” Chiến Anh Nguyệt nóng đến mức cáu kỉnh, quay đầu liếc nhìn Lạc Thanh Du đang mặc một chiếc áo khoác dày ở phía sau “Chị dâu, chị không thấy nóng sao?”
Lạc Thanh Du nói: “Chị không nóng, nhiệt độ cơ thể chị cao hơn người bình thường”
Chiến Hàn Quân nhìn những giọt mồ hôi trên trán cô, rút khăn giấy đưa cho cô: “Lau mồ hôi đi”
Chiến Anh Nguyệt: “..”
Lạc Thanh Du: “…”
Lạc Thanh Du xấu hổ cầm lấy, sau đó lau mồ hôi Anh Nguyệt nhìn Lạc Thanh Du, người đang bị anh trai của mình làm cho xấu hổ, sự đồng cảm của cô ấy bắt đầu trào dâng, lập tức đứng lên vì Lạc Thanh Du.
“Anh, chẳng lẽ anh không nhìn ra là chị dâu không muốn cởi áo khoác trước mặt anh sao?”
Đương nhiên là Chiến Hàn Quân có thể nhìn ra được.
Anh Nguyệt lại nói: “Anh, một cô gái có thể ngồi im không làm loạn khi nhìn thấy anh như: chị dâu bây giờ đã tuyệt chủng cả rồi. Anh phải trân trọng chị ấy và không ức hiếp chị ấy mới đúng chứ: Chiến Hàn Quân gật đầu đây ẩn ý “Ừm”
Đã từng nhìn gặp mặt nhau bao nhiêu lần rồi, mà cô vẫn nhút nhát như vậy, con gái như thế đều tuyệt chủng cả rồi.