Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1924: Thử lòng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai bảo anh yêu thương nên làm cho cô trở thành cái loại đạo đức như: này? Mỗi lần bọn họ xảy ra chuyện không vui, đều là anh phải cúi đầu nhận sai trước?
Lần này, anh nhất định phải cho cô một bài học.
Nhất định phải làm cho cô chủ động nhận sai Chiến Hàn Quân nằm trên giường, lăn lộn mãi ngủ không được.
Linh Trang lại giống như con rối vậy, nhắm mắt lại vẫn không nhúc nhích.
Chiến Hàn Quân đại khái cho rằng Linh Trang đã ngủ, anh bắt đầu kéo chăn đắp cho cô.
Linh Trang mừng thầm, trở mình một cái rồi chui vào trong ngực của anh, sau đó ngủ say.
Chiến Hàn Quân cũng muốn đẩy cô ra, đánh thức cô… Dựa vào cái gì anh thì bị dày vò, còn cô có thể ngủ ngon như thế?
Nhưng mà cuối cùng anh vẫn không cam lòng đẩy cô ra.
Ngày hôm sau, Linh Trang thức dậy, nhưng không nhìn thấy bóng người của Chiến Hàn Quân đâu.
Bữa sáng đã đặt ở trên bàn ăn, nhưng mà Chiến Hàn Quân lại không để lại lời nhắn gì.
Linh Trang ăn cháo, đáy mắt tràn đầy ý cười Anh vừa tức giận, nhưng lại không bỏ xuống được cô. Xem ra chiến tranh lạnh như vậy chẳng mấy chốc sẽ kết thúc.
Á Châu.
Chiến Hàn Quân phờ phạc đi tới công ty. Gọi Quan Minh Vũ vào văn phòng, nói: “Đi thu thập cho tôi vài tư liệu về biểu hiện của người thay lòng đổi dạ. Càng nhiều càng tốt”
Quan Minh Vũ sững sờ…
“Tổng giám đốc hoài nghỉ bà chủ thay lòng với ngài?”
Chiến Hàn Quân hung tợn trừng mắt Quan Minh Vũ: “Cậu muốn chết àm”
Quan Minh Vũ cụp đuôi trốn tránh.
Mặt Quan Minh Vũ lộ vẻ khó xử: “Tống giám đốc, bà chủ nếu như biết là em trêu đùa cô ấy, cô ấy sẽ trừng phạt em. Đến lúc đó, anh nhất định phải nói đỡ cho em!”
Chiến Hàn Quân gật gù.
Quan Minh Vũ vẫn thấp thỏm: “Tổng giám đốc, anh nói chuyện một chút đi.”
Chiến Hàn Quân trừng anh ta: “Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?”
Quan Minh Vũ lấy điện thoại di động ra, dùng số điện thoại lạ, gọi điện thoại cho Linh Trang.
Không bao lâu, có giọng nói của Linh Trang truyền đến.
“A lô”
Quan Minh Vũ lập tức giả giọng của Trường Xuân Hòa, khóc đến lật ¡: “Cô Linh, tôi là Trường Xuân Hòa, van cầu cô cứu tôi, ngài Chiến muốn hủy dung của tôi, còn muốn phong sát tôi. Van cầu cô giúp tôi cầu xin anh ta. Cô cũng biết, tôi trên có mẹ già, dưới có con nhỏ, nếu như sự.
nghiệp của tôi bị hủy, đời này tôi coi như chấm hết”
Giọng Linh Trang giận không nhịn nổi truyền đến: “Cái gì, anh ấy muốn hủy dung của anh? Còn muốn phong sát anh?”
Quan Minh Vũ nói: “Đúng vậy, cô Linh cứu t Quan Minh Vũ cúp điện thoại.
Chiến Hàn Quân vội lôi điện thoại di động ra, đặt trên mặt bàn, chờ Linh Trang gọi điện thoại cho anh.
Nhưng mà, Linh Trang không gọi điện thoại cho anh.
Mà lại gọi điện thoại cho Quan Minh Vũ.
Quan Minh Vũ đưa điện thoại cho Chiến Hàn Quân xem, sắc mặt Chiến Hàn Quân đen như đáy nồi.
“Nghe” Anh bực tức ra lệnh cho Quan Minh Vũ.
Quan Minh Vũ không thể làm gì khác hơn là nghe điện thoại của Linh Trang.
*Quan Minh Vũ, chuyện của Trường Xuân Hòa, ngài Chiến xử lý như.
thế nào?” Giọng điệu của Linh Trang không vui mà hỏi.
Quan Minh Vũ giả bộ không biết, nói: “Chuyện này, bà chủ chưa cần thiết phải biết”
“Quan Minh Vũ, anh ấy trừng phạt Trường Xuân Hòa như nào cũng không sao, thế nhưng tôi nhắc nhở anh, Trường Xuân Hòa là diễn viên, dựa vào khuôn mặt mà kiếm cơm. Đừng phá huỷ tiền đồ của anh ta. Anh ta có lỗi, các anh xem xét trừng phạt anh ta thì được, nhưng đừng quá đáng quá”
Ai bảo anh yêu thương nên làm cho cô trở thành cái loại đạo đức như: này? Mỗi lần bọn họ xảy ra chuyện không vui, đều là anh phải cúi đầu nhận sai trước?
Lần này, anh nhất định phải cho cô một bài học.
Nhất định phải làm cho cô chủ động nhận sai Chiến Hàn Quân nằm trên giường, lăn lộn mãi ngủ không được.
Linh Trang lại giống như con rối vậy, nhắm mắt lại vẫn không nhúc nhích.
Chiến Hàn Quân đại khái cho rằng Linh Trang đã ngủ, anh bắt đầu kéo chăn đắp cho cô.
Linh Trang mừng thầm, trở mình một cái rồi chui vào trong ngực của anh, sau đó ngủ say.
Chiến Hàn Quân cũng muốn đẩy cô ra, đánh thức cô… Dựa vào cái gì anh thì bị dày vò, còn cô có thể ngủ ngon như thế?
Nhưng mà cuối cùng anh vẫn không cam lòng đẩy cô ra.
Ngày hôm sau, Linh Trang thức dậy, nhưng không nhìn thấy bóng người của Chiến Hàn Quân đâu.
Bữa sáng đã đặt ở trên bàn ăn, nhưng mà Chiến Hàn Quân lại không để lại lời nhắn gì.
Linh Trang ăn cháo, đáy mắt tràn đầy ý cười Anh vừa tức giận, nhưng lại không bỏ xuống được cô. Xem ra chiến tranh lạnh như vậy chẳng mấy chốc sẽ kết thúc.
Á Châu.
Chiến Hàn Quân phờ phạc đi tới công ty. Gọi Quan Minh Vũ vào văn phòng, nói: “Đi thu thập cho tôi vài tư liệu về biểu hiện của người thay lòng đổi dạ. Càng nhiều càng tốt”
Quan Minh Vũ sững sờ…
“Tổng giám đốc hoài nghỉ bà chủ thay lòng với ngài?”
Chiến Hàn Quân hung tợn trừng mắt Quan Minh Vũ: “Cậu muốn chết àm”
Quan Minh Vũ cụp đuôi trốn tránh.
Mặt Quan Minh Vũ lộ vẻ khó xử: “Tống giám đốc, bà chủ nếu như biết là em trêu đùa cô ấy, cô ấy sẽ trừng phạt em. Đến lúc đó, anh nhất định phải nói đỡ cho em!”
Chiến Hàn Quân gật gù.
Quan Minh Vũ vẫn thấp thỏm: “Tổng giám đốc, anh nói chuyện một chút đi.”
Chiến Hàn Quân trừng anh ta: “Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?”
Quan Minh Vũ lấy điện thoại di động ra, dùng số điện thoại lạ, gọi điện thoại cho Linh Trang.
Không bao lâu, có giọng nói của Linh Trang truyền đến.
“A lô”
Quan Minh Vũ lập tức giả giọng của Trường Xuân Hòa, khóc đến lật ¡: “Cô Linh, tôi là Trường Xuân Hòa, van cầu cô cứu tôi, ngài Chiến muốn hủy dung của tôi, còn muốn phong sát tôi. Van cầu cô giúp tôi cầu xin anh ta. Cô cũng biết, tôi trên có mẹ già, dưới có con nhỏ, nếu như sự.
nghiệp của tôi bị hủy, đời này tôi coi như chấm hết”
Giọng Linh Trang giận không nhịn nổi truyền đến: “Cái gì, anh ấy muốn hủy dung của anh? Còn muốn phong sát anh?”
Quan Minh Vũ nói: “Đúng vậy, cô Linh cứu t Quan Minh Vũ cúp điện thoại.
Chiến Hàn Quân vội lôi điện thoại di động ra, đặt trên mặt bàn, chờ Linh Trang gọi điện thoại cho anh.
Nhưng mà, Linh Trang không gọi điện thoại cho anh.
Mà lại gọi điện thoại cho Quan Minh Vũ.
Quan Minh Vũ đưa điện thoại cho Chiến Hàn Quân xem, sắc mặt Chiến Hàn Quân đen như đáy nồi.
“Nghe” Anh bực tức ra lệnh cho Quan Minh Vũ.
Quan Minh Vũ không thể làm gì khác hơn là nghe điện thoại của Linh Trang.
*Quan Minh Vũ, chuyện của Trường Xuân Hòa, ngài Chiến xử lý như.
thế nào?” Giọng điệu của Linh Trang không vui mà hỏi.
Quan Minh Vũ giả bộ không biết, nói: “Chuyện này, bà chủ chưa cần thiết phải biết”
“Quan Minh Vũ, anh ấy trừng phạt Trường Xuân Hòa như nào cũng không sao, thế nhưng tôi nhắc nhở anh, Trường Xuân Hòa là diễn viên, dựa vào khuôn mặt mà kiếm cơm. Đừng phá huỷ tiền đồ của anh ta. Anh ta có lỗi, các anh xem xét trừng phạt anh ta thì được, nhưng đừng quá đáng quá”