Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1830: Đừng tưởng tôi không biết bản chất tư bản keo kiệt của cậu
“Cậu và mợ cuối thật vất vả mới quay lại với nhau, người xưa từng có câu tiểu biệt thắng tân hôn, bây giờ em tới chưa chắc đã được hoan nghênh” Chiến Hàn Quân thản nhiên bịa ra một cái cớ.
Linh Trang lại nói: “Còn bé Quốc thì sao?”
Anh liền đáp: “Bé Quốc có bố mà, mấy chuyện này em không cần quá bận tâm đâu”
Gô nghe vậy liền cảm thấy buồn chán: “Vậy thì giờ em làm gì đây?”
Chiến Hàn Quân liền nhanh nhẹn vỗ võ chiếc ghế trước mặt: “Lại đây, ngồi cùng với anh”
Linh Trang miễn cưỡng đi tới trước mặt anh, thẹn thùng nhìn chăm chẩm Chiến Hàn Quân.
Anh liền dụ dỗ nói: “Đọc thơ tình cho anh nghe một chút được được không?”
Cô lấy hai tay che mặt: “Mắc cỡ chết đi được”
“Đọc cho đi rồi anh Quân sẽ ăn cà rốt mà em nấu”
Linh Trang suy nghĩ một chút, tạm ngẫm được một câu: “Em sùng bái anh như vị thần toàn năng, không gì không làm được. Còn anh yêu thương em như một đưa trẻ, cưng chiều từ tận xương tủy”
Chiến Hàn Quân ăn xong, ưu nhã lau miệng.
Linh Trang nhàn nhạt nói: “Cả đời cố gắng, giam cầm lấy anh. Mãi mãi về sau, cùng anh ân ái, sớm chiều bên nhau”
Kết thúc Linh Trang ngượng ngùng nhào.
vào vòng tay anh …
“Anh Quân”“
Chiến Hàn Quân ôm chặt lấy cô: “Anh ước chuyện chúng mình sẽ không bao giờ thay đổi, nhưng càng mong cuộc đời của em sẽ luôn bình yên và hạnh phúc”
Nghiêm Mặc Hàn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Chiến Hàn Quân và Linh Trang đang ôm nhau, anh ta không khỏi ngẩn người.
“Chuyện gì đấy. Nhân lúc không người lén lút nói chuyện yêu đương?”
Cô vội vàng đứng dậy khỏi vòng tay của Chiến Hàn Quân và tò mò hỏi Nghiêm Mặc Hàn: “Anh tới đây làm gì vậy?”
Anh ta nghe cô hỏi liền trả lời một cách hào hứng: “Bé Trang, anh có một tin vui muốn báo với hai đứa”
“Nói nhanh đi” Chiến Hàn Quân lười biếng chen vào.
“Bé yêu trong bụng Anh Nguyệt biết đạp rồi” Nghiêm Mặc Hàn hưng phấn nói.
Linh Trang nghe vậy thì im lặng trừng anh ta Anh Nguyệt đã phát hiện ra chuyện này được một thời gian rồi nhưng vì trước đó chỉ là đá nhẹ. Hôm nay chắc là đã đạp mạnh hơn nên Nghiêm Mặc Hàn mới có thể cảm nhận được, nhưng có lẽ là do những tiếp xúc đầu tiên với đứa nhỏ nên mới thích thù như vậy Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Đứa bé biết đạp thì liên quan gì đến bọn này? Bọn này không có nhu cầu muốn biết.”
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Tôi biết cậu không có cảm nhận được niềm vui của chuyện này.
Nhưng nếu cố gắng vẫn còn cơ hội đấy”.
Linh Trang tính ngày một chút: “Nhắc mới nhớ, bụng của Anh Nguyệt ngày càng lớn.
Cũng đến lúc chuẩn bị đồ đạc cho việc sinh nở rồi Anh nghe vậy liền không mặn không nhạt nói: “Để Nghiêm Mặc Hàn tự lo đi”
Nghiêm Mặc Hàn nghe vậy liền nở một nụ cười vô tư: ‘Chuyện này vẫn còn sớm. Trước đó anh cùng Anh Nguyệt sẽ qua ngoại chuẩn bị cho đêm thất tịch đã”
Nhắc đến ngày lễ thất tịch, khuôn mặt điển trai của Chiến Hàn Quân đột nhiên hơi thay đổi. Ngày đó cũng chính là ngày anh sẽ cầu hôn Linh Trang Tất cả mọi chuyện đã được chuẩn bị sẵn sàng, nhưng anh lại không biết Linh Trang có thích như vậy không. Nên trong lòng có chút bồi hổi không yên.
Nghiêm Mặc Hàn hỏi cô: “Bé Trang, lễ tình nhân em tính làm gì?”
Linh Trang nghe vậy liền đáp: “Bọn em đã là cặp vợ chồng già rồi, còn lễ tình nhân gì chứ”
Nghiêm Mặc Hàn lập tức hét lên: “Đúng là ngốc nghếch mà. Em phải nhớ mình là phụ nữ, phụ nữ nên dùng ngày lễ tình nhân, sinh nhật, ngày kỷ niệm đám cưới, ngày kỷ niệm cầu hôn Tóm lại, tất cả các ngày lễ để vơ vét tài khoản của chồng. Có một khoản kha khá rồi, sau này em muốn mua gì cũng không cần hỏi”
Chiến Hàn Quân đen mặt nhìn chằm chằm anh ta…
“Nghiêm Mặc Hàn, đừng có dạy hư Linh Trang!” Anh không thích nhất chính là những người phụ nữ chỉ chăm chăm tính toán vào tài sản của chồng mình.
Anh ta lại thẳng thản đáp: “Cái gì mà dạy hư? Cậu dĩ nhiên không muốn tôi dạy em gái tôi rồi, như vậy cậu mới có tùy lúc bắt nạt em ấy. Cậu từ nhỏ đã nuôi em ấy như nuôi cải trắng, chẳng bao giờ cho em ấy một xu nào.
Đừng tưởng tôi không biết bản chất tư bản keo kiệt của cậu.”
Linh Trang lại nói: “Còn bé Quốc thì sao?”
Anh liền đáp: “Bé Quốc có bố mà, mấy chuyện này em không cần quá bận tâm đâu”
Gô nghe vậy liền cảm thấy buồn chán: “Vậy thì giờ em làm gì đây?”
Chiến Hàn Quân liền nhanh nhẹn vỗ võ chiếc ghế trước mặt: “Lại đây, ngồi cùng với anh”
Linh Trang miễn cưỡng đi tới trước mặt anh, thẹn thùng nhìn chăm chẩm Chiến Hàn Quân.
Anh liền dụ dỗ nói: “Đọc thơ tình cho anh nghe một chút được được không?”
Cô lấy hai tay che mặt: “Mắc cỡ chết đi được”
“Đọc cho đi rồi anh Quân sẽ ăn cà rốt mà em nấu”
Linh Trang suy nghĩ một chút, tạm ngẫm được một câu: “Em sùng bái anh như vị thần toàn năng, không gì không làm được. Còn anh yêu thương em như một đưa trẻ, cưng chiều từ tận xương tủy”
Chiến Hàn Quân ăn xong, ưu nhã lau miệng.
Linh Trang nhàn nhạt nói: “Cả đời cố gắng, giam cầm lấy anh. Mãi mãi về sau, cùng anh ân ái, sớm chiều bên nhau”
Kết thúc Linh Trang ngượng ngùng nhào.
vào vòng tay anh …
“Anh Quân”“
Chiến Hàn Quân ôm chặt lấy cô: “Anh ước chuyện chúng mình sẽ không bao giờ thay đổi, nhưng càng mong cuộc đời của em sẽ luôn bình yên và hạnh phúc”
Nghiêm Mặc Hàn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Chiến Hàn Quân và Linh Trang đang ôm nhau, anh ta không khỏi ngẩn người.
“Chuyện gì đấy. Nhân lúc không người lén lút nói chuyện yêu đương?”
Cô vội vàng đứng dậy khỏi vòng tay của Chiến Hàn Quân và tò mò hỏi Nghiêm Mặc Hàn: “Anh tới đây làm gì vậy?”
Anh ta nghe cô hỏi liền trả lời một cách hào hứng: “Bé Trang, anh có một tin vui muốn báo với hai đứa”
“Nói nhanh đi” Chiến Hàn Quân lười biếng chen vào.
“Bé yêu trong bụng Anh Nguyệt biết đạp rồi” Nghiêm Mặc Hàn hưng phấn nói.
Linh Trang nghe vậy thì im lặng trừng anh ta Anh Nguyệt đã phát hiện ra chuyện này được một thời gian rồi nhưng vì trước đó chỉ là đá nhẹ. Hôm nay chắc là đã đạp mạnh hơn nên Nghiêm Mặc Hàn mới có thể cảm nhận được, nhưng có lẽ là do những tiếp xúc đầu tiên với đứa nhỏ nên mới thích thù như vậy Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Đứa bé biết đạp thì liên quan gì đến bọn này? Bọn này không có nhu cầu muốn biết.”
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Tôi biết cậu không có cảm nhận được niềm vui của chuyện này.
Nhưng nếu cố gắng vẫn còn cơ hội đấy”.
Linh Trang tính ngày một chút: “Nhắc mới nhớ, bụng của Anh Nguyệt ngày càng lớn.
Cũng đến lúc chuẩn bị đồ đạc cho việc sinh nở rồi Anh nghe vậy liền không mặn không nhạt nói: “Để Nghiêm Mặc Hàn tự lo đi”
Nghiêm Mặc Hàn nghe vậy liền nở một nụ cười vô tư: ‘Chuyện này vẫn còn sớm. Trước đó anh cùng Anh Nguyệt sẽ qua ngoại chuẩn bị cho đêm thất tịch đã”
Nhắc đến ngày lễ thất tịch, khuôn mặt điển trai của Chiến Hàn Quân đột nhiên hơi thay đổi. Ngày đó cũng chính là ngày anh sẽ cầu hôn Linh Trang Tất cả mọi chuyện đã được chuẩn bị sẵn sàng, nhưng anh lại không biết Linh Trang có thích như vậy không. Nên trong lòng có chút bồi hổi không yên.
Nghiêm Mặc Hàn hỏi cô: “Bé Trang, lễ tình nhân em tính làm gì?”
Linh Trang nghe vậy liền đáp: “Bọn em đã là cặp vợ chồng già rồi, còn lễ tình nhân gì chứ”
Nghiêm Mặc Hàn lập tức hét lên: “Đúng là ngốc nghếch mà. Em phải nhớ mình là phụ nữ, phụ nữ nên dùng ngày lễ tình nhân, sinh nhật, ngày kỷ niệm đám cưới, ngày kỷ niệm cầu hôn Tóm lại, tất cả các ngày lễ để vơ vét tài khoản của chồng. Có một khoản kha khá rồi, sau này em muốn mua gì cũng không cần hỏi”
Chiến Hàn Quân đen mặt nhìn chằm chằm anh ta…
“Nghiêm Mặc Hàn, đừng có dạy hư Linh Trang!” Anh không thích nhất chính là những người phụ nữ chỉ chăm chăm tính toán vào tài sản của chồng mình.
Anh ta lại thẳng thản đáp: “Cái gì mà dạy hư? Cậu dĩ nhiên không muốn tôi dạy em gái tôi rồi, như vậy cậu mới có tùy lúc bắt nạt em ấy. Cậu từ nhỏ đã nuôi em ấy như nuôi cải trắng, chẳng bao giờ cho em ấy một xu nào.
Đừng tưởng tôi không biết bản chất tư bản keo kiệt của cậu.”