Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1588
Chương 1588: Dạy dỗ
‘Việc Nghiêm Linh Trang bao che khuyết điểm là một sự ngang ngược vô cùng ngu xuẩn.
Gương mặt của Dư Thiên An ngay lập tức hiện lên năm dấu tay, ông cụ nhà họ Dư yêu thương con gái của mình, Chiến Bá Minh yêu thương người vợ của mình, cả hai người đều đồng thanh mà lớn tiếng hét lên: “Nghiêm Linh Trang, cô dừng tay lại!”
Dư Thiên An ôm lấy mặt và căm hận đến mức nghiến răng nghiến lợi nói: “Chu Mã, dạy dỗ cô ta đàng hoàng cho cô”
Chu Mã đứng ra ngay lập tức.
Bóng người của Chiến Quốc Việt và Tùng lóe lên trước mặt mẹ mình một cái.
Tùng xản tay áo lên mà nói một cách kiêu ngạo: “Quốc Việt, để em dạy dỗ con nhóc tóc vàng này là được rẽ Chiến Quốc Việt lùi về phía sau.
Dư Thiên An tức giận nói: “Tùng, tôi chính là bà nội của cậu đấy, đừng quên rằng là ai đã bảo vê cho cái mang nhỏ của câu khi còn ở điên Quân Tình”
Tùng cần môi và tỏ vẻ khó xử mà nhìn về phía mẹ mình. Bởi vì mẹ đã từng dạy cậu ấy rằng ơn cứu mạng lớn bằng trời.
Chiến Quốc Việt nói một cách lạnh lùng: “Sao.
không suy nghĩ chuyện Tùng vào điện Quân Tình là tội ác do ai tạo ra? Nếu như không phải do bà giết chết Bác Danh thì Yêu Nghiệt cũng sẽ không căm hận bố của tôi. Tất cả mọi tội lỗi mà Tùng phải chịu, tất cả mọi tội lỗi mà cả gia đình chúng tôi phải chịu đều là đang trả nợ cho bà đấy! Nói đúng hơn thì chúng tôi là người có ơn cứu mạng của bà đấy. Bà đúng là một kẻ vong ân bội nghĩa”
Tài ăn nói lý luận của Chiến Quốc Việt đã khiến cho Dư Thiên An cảm thấy vô cùng xấu hố.
‘Vốn dĩ Nghiêm Linh Trang đã cực kỳ tức giận.
Việc Dư Thiên An làm khó cô đã khiến cho cô cảm thấy rất buồn phiên rồi. Vậy mà bà ấy lại không biết sống chết mà mảng nhiếc những đứa con nuôi của cô. Linh Trang giận run cả người mà hổn hển nói: “Tùng, cứ việc đánh cho mẹ. Nếu như đánh chết hay đánh người ta tàn phế thì mẹ sẽ chịu trách nhiệm”
Nghiêm Linh Trang vừa nói xong, Tùng liền nhảy lên một cái ‘Võ công của Chu Mã rất mạnh, thế nhưng khi gặp phải người ham mê học võ như Tùng thì cũng dần dần rơi vào thế bí.
Dư Thiên An ngay lập tức ra lệnh cho những tên côn đồ khác: “Lên cho tôi”
Bà ta vừa nói xong thì những người chị em của điện Quân Tình bước tới ngay lập tức.
“Muốn đánh Tùng thì hãy bước qua chúng tôi những người ở hai bên đã nhào vào nhau mà đánh một cách dữ dội Ông cụ cảm thấy sốt ruột mà hét lên: “Đều dừng tay lại hết cho tôi”
Tùng lại nói: “Muốn tôi dừng tay cũng được, ông bảo con gái của ông xin lỗi mẹ của tôi đi. Chỉ cần bà ấy dỗ dành mẹ tôi bớt giận thì con dừng lại ngay lập tức”
Dư Thiên An lại tức giận mà hét lên: “Thắng nhóc thối tha nhà cậu, dựa vào cái gì mà tôi phải xin lỗi mẹ của cậu? Tôi chính là bà nội của cậu đấy, là mẹ của bố cậu….. Tôi là người lớn đấy!”
Tùng nói: “Làm sai thì phải xin lỗi”
Dư Thiên An tức giận nói: “Chu Mã, sau này con sắp làm mẹ kế của bọn họ thì con phải lấy bản lĩnh của con để bắt nó chịu phục, nếu không thì sau này con sẽ không quản lý được nó đâu”
“Vâng thưa cô”Chu Mã được Dư Thiên An chống lưng liền tấn công độc ác hơn.
Tùng cười lên một cách mia mai và nói: “Muốn làm mẹ của tôi à, bố tôi đã đồng ý chưa đấy?”
Dư Thiên An khoái chí nói: “Mẹ của cậu cũng đã viết đơn ly dị rồi và chỉ đợi bố cậu ký tên thôi đấy. Tùng à, cậu hãy đối diện với sự thật đi, sớm muộn gì Chu Mã cũng trở thành mẹ kế của cậu thôi”
‘Việc Nghiêm Linh Trang bao che khuyết điểm là một sự ngang ngược vô cùng ngu xuẩn.
Gương mặt của Dư Thiên An ngay lập tức hiện lên năm dấu tay, ông cụ nhà họ Dư yêu thương con gái của mình, Chiến Bá Minh yêu thương người vợ của mình, cả hai người đều đồng thanh mà lớn tiếng hét lên: “Nghiêm Linh Trang, cô dừng tay lại!”
Dư Thiên An ôm lấy mặt và căm hận đến mức nghiến răng nghiến lợi nói: “Chu Mã, dạy dỗ cô ta đàng hoàng cho cô”
Chu Mã đứng ra ngay lập tức.
Bóng người của Chiến Quốc Việt và Tùng lóe lên trước mặt mẹ mình một cái.
Tùng xản tay áo lên mà nói một cách kiêu ngạo: “Quốc Việt, để em dạy dỗ con nhóc tóc vàng này là được rẽ Chiến Quốc Việt lùi về phía sau.
Dư Thiên An tức giận nói: “Tùng, tôi chính là bà nội của cậu đấy, đừng quên rằng là ai đã bảo vê cho cái mang nhỏ của câu khi còn ở điên Quân Tình”
Tùng cần môi và tỏ vẻ khó xử mà nhìn về phía mẹ mình. Bởi vì mẹ đã từng dạy cậu ấy rằng ơn cứu mạng lớn bằng trời.
Chiến Quốc Việt nói một cách lạnh lùng: “Sao.
không suy nghĩ chuyện Tùng vào điện Quân Tình là tội ác do ai tạo ra? Nếu như không phải do bà giết chết Bác Danh thì Yêu Nghiệt cũng sẽ không căm hận bố của tôi. Tất cả mọi tội lỗi mà Tùng phải chịu, tất cả mọi tội lỗi mà cả gia đình chúng tôi phải chịu đều là đang trả nợ cho bà đấy! Nói đúng hơn thì chúng tôi là người có ơn cứu mạng của bà đấy. Bà đúng là một kẻ vong ân bội nghĩa”
Tài ăn nói lý luận của Chiến Quốc Việt đã khiến cho Dư Thiên An cảm thấy vô cùng xấu hố.
‘Vốn dĩ Nghiêm Linh Trang đã cực kỳ tức giận.
Việc Dư Thiên An làm khó cô đã khiến cho cô cảm thấy rất buồn phiên rồi. Vậy mà bà ấy lại không biết sống chết mà mảng nhiếc những đứa con nuôi của cô. Linh Trang giận run cả người mà hổn hển nói: “Tùng, cứ việc đánh cho mẹ. Nếu như đánh chết hay đánh người ta tàn phế thì mẹ sẽ chịu trách nhiệm”
Nghiêm Linh Trang vừa nói xong, Tùng liền nhảy lên một cái ‘Võ công của Chu Mã rất mạnh, thế nhưng khi gặp phải người ham mê học võ như Tùng thì cũng dần dần rơi vào thế bí.
Dư Thiên An ngay lập tức ra lệnh cho những tên côn đồ khác: “Lên cho tôi”
Bà ta vừa nói xong thì những người chị em của điện Quân Tình bước tới ngay lập tức.
“Muốn đánh Tùng thì hãy bước qua chúng tôi những người ở hai bên đã nhào vào nhau mà đánh một cách dữ dội Ông cụ cảm thấy sốt ruột mà hét lên: “Đều dừng tay lại hết cho tôi”
Tùng lại nói: “Muốn tôi dừng tay cũng được, ông bảo con gái của ông xin lỗi mẹ của tôi đi. Chỉ cần bà ấy dỗ dành mẹ tôi bớt giận thì con dừng lại ngay lập tức”
Dư Thiên An lại tức giận mà hét lên: “Thắng nhóc thối tha nhà cậu, dựa vào cái gì mà tôi phải xin lỗi mẹ của cậu? Tôi chính là bà nội của cậu đấy, là mẹ của bố cậu….. Tôi là người lớn đấy!”
Tùng nói: “Làm sai thì phải xin lỗi”
Dư Thiên An tức giận nói: “Chu Mã, sau này con sắp làm mẹ kế của bọn họ thì con phải lấy bản lĩnh của con để bắt nó chịu phục, nếu không thì sau này con sẽ không quản lý được nó đâu”
“Vâng thưa cô”Chu Mã được Dư Thiên An chống lưng liền tấn công độc ác hơn.
Tùng cười lên một cách mia mai và nói: “Muốn làm mẹ của tôi à, bố tôi đã đồng ý chưa đấy?”
Dư Thiên An khoái chí nói: “Mẹ của cậu cũng đã viết đơn ly dị rồi và chỉ đợi bố cậu ký tên thôi đấy. Tùng à, cậu hãy đối diện với sự thật đi, sớm muộn gì Chu Mã cũng trở thành mẹ kế của cậu thôi”