Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1585
Chương 1585: Giáo huấn con dâu
Dư Thiên An chế nhạo nói: “Hàn Quân hiếu thuận, trọng tình trọng nghĩa, lúc đầu vì nhà họ Chiến mà nố bỏ Nghiêm Linh Trang một mình ở đó. Bây giờ sẽ không vì Nghiêm Linh Trang đó mà bỏ rơi người mẹ này đâu. Bố cứ để sự lo lắng của mình vào bụng hết đi”
Ông cụ nghĩ rồi nói: “Nói ra thì sức khỏe Nghiêm Linh Trang yếu đuối, Hàn Quân quả thực cần một người vợ sức khỏe tốt để phụ giúp nó.
Nếu con muốn nó cưới vợ lẻ, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn. Ít nhất cũng phải thuyết phục Hàn Quân chấp nhận Chu Mã”
Dư Thiên An chỉ cần nghĩ đến việc Nghiêm Linh Trang làm bà giận đến nối bệnh nhập việt liền vô cùng giận dữ nói, “Nghiêm Linh Trang đó ÿ rằng Hàn Quân cưng chiều cô ta, cho nên mới không xem người mẹ chồng này ra gì. Chỉ cần Hàn Quân cưới Chu Mã, thì cô ta sẽ được nếm thử mùi vị bị chồng ghét bỏ, lạnh nhạt. Con xem đến lúc đó cô ta còn dám ngạo mạn như vậy không?”
Dư Thiên An vui vẻ mà nghĩ trong lòng, bà là thượng tướng Mạt Thế, là người có thể thuần hóa.
và ra lệnh cho hổ và sói, mà không thể giáo huấn thứ con dâu không tốt như Nghiêm Linh Trang sao?
Mặc dù lý tưởng của bà thì vô cùng phong phú đẹp đế, nhưng mà hiện thực lại rất tàn khốc.
Chu Mã đột nhiên khóc lóc chạy vào, quỳ trước mặt Dư Thiên An rên rỉ nói: “Cô, nghe nói Hàn Quân đã đặt vé máy bay ngày mai về Hà Nội Chuyện này là thật sao?”
Dư Thiên An như bị chịu sự đả kích vô cùng lớn, kinh ngạc mà ngồi im trên xe lăn.
Điều này đối với bà mà nói là vô cùng khủng khiếp. Dù gì bà và Chiến Hàn Quân mới vừa đoán tụ lúc nấy, hai mẹ con vẫn chưa được tận hưởng sự ấm áp của tình thân.
Nếu Chiến Hàn Quân rời đi vào lúc này, thì thật sự quá tàn nhắn đối với bà.
“Chu Mã, nhất định là con nhầm rồi. Quân còn chưa từng đề cập đến việc về Hà Nội. Con yên †âm đi, Quân không cưới con, cô sẽ không để nó về Hà Nội đâu”Trong lòng Dư Thiên An vẫn tự tin, luôn cho rằng là Chu Mã nghe nhầm rồi.
Ông cụ mặt xám xịt lại mà đứng dậy, ông đột nhiên cảm thấy việc lên kế hoạch cho hôn nhân của Chiến Hàn Quân, là hành vi lừa mình dối người Chiến Hàn Quân khôn ngoan lanh lợi, tàu hoa hơn người, ai cũng không thể chỉ phối cuộc đời anh.
Còn bọn họ lại dùng tình thân để trói buộc anh, dùng danh nghĩa là yêu thương để phá tan tình cảm của anh và Nghiêm Linh Trang, đó là đang giày vò Linh Trang, sao Chiến Hàn Quân nỡ để Linh Trang chịu sự thống khổ đó chứ?
Cho nên, Chiến Hàn Quân mới muốn đưa Nghiêm Linh Trang thoát khỏi bể khổ.
Ông cụ lo lẳng nói: “Thiên An, bố nói với con cái gì rồi? Nếu khiến Nghiêm Linh Trang không vui, thì con sẽ mất đi con trai của con đó”
Dư Thiên An lại vô cùng tự tin nói: “Nhất định là Nghiêm Linh Trang quậy đòi về Hà Nội. Vậy càng tốt, để nó về đi. Con không quan tâm tới. Có điều Hàn Quân sẽ không về cùng cô ta đâu. Hàn Quân sao có thể vì vợ mà bỏ lại người mẹ ruột này chứ?
Chu Mã sốt ruột, “Cô ơi, anh Quân đã rút hết người của Quỷ Ảnh. Ngay cả nhân viên đặc công trong trạm y tế của Điện Quân Tình cũng xuất viện rồi. Kể cả em gái mười ba hạn chế vận động cũng được đưa đi. Nếu anh Quân có lòng ở lại, thì sẽ không thu dọn đến sạch sẽ như vậy, anh Quân rõ ràng là muốn lên kế hoạch rút lui toàn bộ nhân viên”
‘Sắc mặt Dư Thiên An lập tức trắng bệch. Lập tức cảm nhân được cảm giác sư chênh lêch từ thiên đường rơi xuống đáy vực sâu, bà không dám tin rằng mà nói: “Hàn Quân, chẳng lẽ con thật sự vì Nghiêm Linh Trang mà bỏ rơi mẹ sao?”
Ông cụ hoảng hốt nói: “Bố phải đến trấn Thanh Mai một chuyến, không thể để cháu ngoại bảo bối của bố cứ như vậy mà rời khỏi Núi Châu Phong”
“Con cũng đi”Dư Thiên An vừa nói xong, Chu Mã liền tiến về phía trước, chu đáo mà đẩy bà ra ngoài.
Chiến Bá Minh lo lắng nhìn bóng lưng của Dư Thiên An, thơ dài rồi đi theo sau Trấn Thanh Mai.
Ở đây khắp nơi đều là hoa Đăng tiêu, dáng cây đẹp đề trang nhã. Lá cây dày đặc hình thành một bức rào chắn. Ở dưới thân cây là hoa lăng tiêu, bồ leo ôm lấy thân cây Đăng tiêu, nhìn như một bức tranh phong cảnh đẹp đẽ.
Dư Thiên An chế nhạo nói: “Hàn Quân hiếu thuận, trọng tình trọng nghĩa, lúc đầu vì nhà họ Chiến mà nố bỏ Nghiêm Linh Trang một mình ở đó. Bây giờ sẽ không vì Nghiêm Linh Trang đó mà bỏ rơi người mẹ này đâu. Bố cứ để sự lo lắng của mình vào bụng hết đi”
Ông cụ nghĩ rồi nói: “Nói ra thì sức khỏe Nghiêm Linh Trang yếu đuối, Hàn Quân quả thực cần một người vợ sức khỏe tốt để phụ giúp nó.
Nếu con muốn nó cưới vợ lẻ, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn. Ít nhất cũng phải thuyết phục Hàn Quân chấp nhận Chu Mã”
Dư Thiên An chỉ cần nghĩ đến việc Nghiêm Linh Trang làm bà giận đến nối bệnh nhập việt liền vô cùng giận dữ nói, “Nghiêm Linh Trang đó ÿ rằng Hàn Quân cưng chiều cô ta, cho nên mới không xem người mẹ chồng này ra gì. Chỉ cần Hàn Quân cưới Chu Mã, thì cô ta sẽ được nếm thử mùi vị bị chồng ghét bỏ, lạnh nhạt. Con xem đến lúc đó cô ta còn dám ngạo mạn như vậy không?”
Dư Thiên An vui vẻ mà nghĩ trong lòng, bà là thượng tướng Mạt Thế, là người có thể thuần hóa.
và ra lệnh cho hổ và sói, mà không thể giáo huấn thứ con dâu không tốt như Nghiêm Linh Trang sao?
Mặc dù lý tưởng của bà thì vô cùng phong phú đẹp đế, nhưng mà hiện thực lại rất tàn khốc.
Chu Mã đột nhiên khóc lóc chạy vào, quỳ trước mặt Dư Thiên An rên rỉ nói: “Cô, nghe nói Hàn Quân đã đặt vé máy bay ngày mai về Hà Nội Chuyện này là thật sao?”
Dư Thiên An như bị chịu sự đả kích vô cùng lớn, kinh ngạc mà ngồi im trên xe lăn.
Điều này đối với bà mà nói là vô cùng khủng khiếp. Dù gì bà và Chiến Hàn Quân mới vừa đoán tụ lúc nấy, hai mẹ con vẫn chưa được tận hưởng sự ấm áp của tình thân.
Nếu Chiến Hàn Quân rời đi vào lúc này, thì thật sự quá tàn nhắn đối với bà.
“Chu Mã, nhất định là con nhầm rồi. Quân còn chưa từng đề cập đến việc về Hà Nội. Con yên †âm đi, Quân không cưới con, cô sẽ không để nó về Hà Nội đâu”Trong lòng Dư Thiên An vẫn tự tin, luôn cho rằng là Chu Mã nghe nhầm rồi.
Ông cụ mặt xám xịt lại mà đứng dậy, ông đột nhiên cảm thấy việc lên kế hoạch cho hôn nhân của Chiến Hàn Quân, là hành vi lừa mình dối người Chiến Hàn Quân khôn ngoan lanh lợi, tàu hoa hơn người, ai cũng không thể chỉ phối cuộc đời anh.
Còn bọn họ lại dùng tình thân để trói buộc anh, dùng danh nghĩa là yêu thương để phá tan tình cảm của anh và Nghiêm Linh Trang, đó là đang giày vò Linh Trang, sao Chiến Hàn Quân nỡ để Linh Trang chịu sự thống khổ đó chứ?
Cho nên, Chiến Hàn Quân mới muốn đưa Nghiêm Linh Trang thoát khỏi bể khổ.
Ông cụ lo lẳng nói: “Thiên An, bố nói với con cái gì rồi? Nếu khiến Nghiêm Linh Trang không vui, thì con sẽ mất đi con trai của con đó”
Dư Thiên An lại vô cùng tự tin nói: “Nhất định là Nghiêm Linh Trang quậy đòi về Hà Nội. Vậy càng tốt, để nó về đi. Con không quan tâm tới. Có điều Hàn Quân sẽ không về cùng cô ta đâu. Hàn Quân sao có thể vì vợ mà bỏ lại người mẹ ruột này chứ?
Chu Mã sốt ruột, “Cô ơi, anh Quân đã rút hết người của Quỷ Ảnh. Ngay cả nhân viên đặc công trong trạm y tế của Điện Quân Tình cũng xuất viện rồi. Kể cả em gái mười ba hạn chế vận động cũng được đưa đi. Nếu anh Quân có lòng ở lại, thì sẽ không thu dọn đến sạch sẽ như vậy, anh Quân rõ ràng là muốn lên kế hoạch rút lui toàn bộ nhân viên”
‘Sắc mặt Dư Thiên An lập tức trắng bệch. Lập tức cảm nhân được cảm giác sư chênh lêch từ thiên đường rơi xuống đáy vực sâu, bà không dám tin rằng mà nói: “Hàn Quân, chẳng lẽ con thật sự vì Nghiêm Linh Trang mà bỏ rơi mẹ sao?”
Ông cụ hoảng hốt nói: “Bố phải đến trấn Thanh Mai một chuyến, không thể để cháu ngoại bảo bối của bố cứ như vậy mà rời khỏi Núi Châu Phong”
“Con cũng đi”Dư Thiên An vừa nói xong, Chu Mã liền tiến về phía trước, chu đáo mà đẩy bà ra ngoài.
Chiến Bá Minh lo lắng nhìn bóng lưng của Dư Thiên An, thơ dài rồi đi theo sau Trấn Thanh Mai.
Ở đây khắp nơi đều là hoa Đăng tiêu, dáng cây đẹp đề trang nhã. Lá cây dày đặc hình thành một bức rào chắn. Ở dưới thân cây là hoa lăng tiêu, bồ leo ôm lấy thân cây Đăng tiêu, nhìn như một bức tranh phong cảnh đẹp đẽ.