Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1520
Chương 1520: Lời của em sáu có đúng hay không
“Con khiến bố quá thất vọng rồi”Một giọng nói âm u tàn nhẫn bổng nhiên truyền tới.
Hoa Dung xoay người, nhìn thấy kẻ kia, sắc mặt trong chốc lát trở nên tái nhợt.
Monster bước chậm từ từ về phía cô, ánh trăng rọi trên người gã chiếu bóng đổ d.
xuống mặt đất, Monster nghiêng người về phía Hoa Dung. Trong mắt cô hiện lên một tia hoảng sợ.
Bốp!
Một cái tát váng trời!
Monster đánh về hướng chị sáu, sức mạnh của Monster quá lớn, trong nháy mắt đã quăng chị sáu ngã ra xa.
Hoa Nhị chỉ cảm thấy bên tai ù đi trước mắt cô như có ngọn lửa bùng lên, đợi sau khi cảnh tượng trước mắt yên tĩnh lại. Hoa Nhị trông thấy bé Tùng đang trốn ở bên cạnh.
Cô đưa tay ra phía sau hướng về phía cậu vẫy, cô ra hiệu cho cậu đi mau.
Thế nhưng lúc này bé Tùng ngơ ngác nhìn về phía chị mình, được chị bảo vệ khiến cậu cảm thấy lòng chợt ấm áp.
Monster nhìn Hoa Nhị khiển trách: “Hoa Nhị, lá gan của con cũng thật to nhỉ, con dám mưu hại Cáo nhỏ? Con có biết Cáo nhỏ là đứa trẻ mà bố thích nhất không hả?”
Hoa Nhị bật cười trào phúng.
Cũng may cô đã sớm phát hiện ra Monster là một kẻ khẩu phật tâm xà, hai lòng hai dạ, nếu không hôm nay cô đã sớm chết.
“Bố nuôi, là người đã bảo con làm nổ tung cung điện dưới lòng đất, là người muốn con đem bé Tùng nổ thành cát bụi đúng không?
Các chị em bối rối, không biết phải làm sao nhìn về phía Monster.
Monster bình tĩnh ngắm nhìn bộ móng xinh đẹp của mình, giống như là lời buộc tội của chị sáu chẳng có tý gì liên quan đến gã cả “Hoa Nhị, con đừng có châm ngòi ly gián nữa, con là nội gián nằm vùng ở Điện Quân Tình, lời mà con nói thì ai thèm tin con chứ.”
Hoa Nhị đột nhiên cười phá lên như phát điên: “Bố muốn con chết, hà cớ gì phải tìm nhiều lý do như vậy”
“Hoa Nhị con vào Điện Quân Tình năm tám tuổi, năm nay con đã mười sáu tuổi. Con ở đây tám năm. Từ trước đến nay con chưa bao giờ làm điều gì bán đứng Điện Quân Tình, bố nuôi, bố không thể để con chết một cách trong sạch hay sao?”
Monster nhìn cô bằng ánh mắt khá tiếc nuối và nói: “Hoa Nhị, bố nuôi vẫn luôn tin rằng bố có thể dùng tình yêu và chính nghĩa để cảm hoá con. Nhưng bố thật sự không ngờ được rằng con lại giết hại Cáo nhỏ. Lỗi lầm này bố không thể tha thứ được!”
Ánh mắt của Monster dần dần xuất hiện những tơ máu, âm thanh bỗng nhiên lạnh đi: “Hoa Dung, bố nuôi giao nó cho con, con tự mình xem xét nên làm thế nào đi”
Nói rồi cứ thế rời đi. Hoa Dung từng bước tiến lại gần phía Hoa Nhị Hoa Nhị cười lớn nói: “Em chết rồi cũng không thấy đáng tiếc, nhưng trước khi em chết nhất định phải nói ra một bí mật”
Chị hai đột nhiên níu lấy chị cả, nói: “Chị cả, chị để em ấy nói hết đi”
Chị sáu cố gắng đứng dậy, chỉ vào chị cả, nói: “Chị ấy và bố nuôi cấu kết với nhau, giết chết Vô Ưu, việc hãm hại Cáo nhỏ chị ấy cũng góp phần, các chị em đừng để bị chị ấy lừa! Mọi người hãy suy xét cho kỹ đi!”
Hoa Nhị nói xong đột nhiên rút con dao găm từ tay áo ra rồi đâm thẳng vào lồng ngực của mình, ngay lập tức nôn ra một ngụm máu tươi.
“Em sáu!”
“Chị sáu!”
Bé Tùng mở to mắt, kinh hãi nhìn chị sáu ngã xuống ngay trước mặt mình. Tâm trí cậu bây giờ trở nên trống rỗng.
Monster quay người vô tình bỏ đi.
Chị cả Hoa Dung cúi đầu nhìn thi thể của chị sáu, sau đó im lặng rời đi.
“Chị cả”
Chị hai đột nhiên ngăn chị cả lại, phẫn nộ hỏi: “Chị còn chưa nói cho bọn em biết. Lời của em sáu nói có đúng không? Vô Ưu là chị giết thật sao?”
“Con khiến bố quá thất vọng rồi”Một giọng nói âm u tàn nhẫn bổng nhiên truyền tới.
Hoa Dung xoay người, nhìn thấy kẻ kia, sắc mặt trong chốc lát trở nên tái nhợt.
Monster bước chậm từ từ về phía cô, ánh trăng rọi trên người gã chiếu bóng đổ d.
xuống mặt đất, Monster nghiêng người về phía Hoa Dung. Trong mắt cô hiện lên một tia hoảng sợ.
Bốp!
Một cái tát váng trời!
Monster đánh về hướng chị sáu, sức mạnh của Monster quá lớn, trong nháy mắt đã quăng chị sáu ngã ra xa.
Hoa Nhị chỉ cảm thấy bên tai ù đi trước mắt cô như có ngọn lửa bùng lên, đợi sau khi cảnh tượng trước mắt yên tĩnh lại. Hoa Nhị trông thấy bé Tùng đang trốn ở bên cạnh.
Cô đưa tay ra phía sau hướng về phía cậu vẫy, cô ra hiệu cho cậu đi mau.
Thế nhưng lúc này bé Tùng ngơ ngác nhìn về phía chị mình, được chị bảo vệ khiến cậu cảm thấy lòng chợt ấm áp.
Monster nhìn Hoa Nhị khiển trách: “Hoa Nhị, lá gan của con cũng thật to nhỉ, con dám mưu hại Cáo nhỏ? Con có biết Cáo nhỏ là đứa trẻ mà bố thích nhất không hả?”
Hoa Nhị bật cười trào phúng.
Cũng may cô đã sớm phát hiện ra Monster là một kẻ khẩu phật tâm xà, hai lòng hai dạ, nếu không hôm nay cô đã sớm chết.
“Bố nuôi, là người đã bảo con làm nổ tung cung điện dưới lòng đất, là người muốn con đem bé Tùng nổ thành cát bụi đúng không?
Các chị em bối rối, không biết phải làm sao nhìn về phía Monster.
Monster bình tĩnh ngắm nhìn bộ móng xinh đẹp của mình, giống như là lời buộc tội của chị sáu chẳng có tý gì liên quan đến gã cả “Hoa Nhị, con đừng có châm ngòi ly gián nữa, con là nội gián nằm vùng ở Điện Quân Tình, lời mà con nói thì ai thèm tin con chứ.”
Hoa Nhị đột nhiên cười phá lên như phát điên: “Bố muốn con chết, hà cớ gì phải tìm nhiều lý do như vậy”
“Hoa Nhị con vào Điện Quân Tình năm tám tuổi, năm nay con đã mười sáu tuổi. Con ở đây tám năm. Từ trước đến nay con chưa bao giờ làm điều gì bán đứng Điện Quân Tình, bố nuôi, bố không thể để con chết một cách trong sạch hay sao?”
Monster nhìn cô bằng ánh mắt khá tiếc nuối và nói: “Hoa Nhị, bố nuôi vẫn luôn tin rằng bố có thể dùng tình yêu và chính nghĩa để cảm hoá con. Nhưng bố thật sự không ngờ được rằng con lại giết hại Cáo nhỏ. Lỗi lầm này bố không thể tha thứ được!”
Ánh mắt của Monster dần dần xuất hiện những tơ máu, âm thanh bỗng nhiên lạnh đi: “Hoa Dung, bố nuôi giao nó cho con, con tự mình xem xét nên làm thế nào đi”
Nói rồi cứ thế rời đi. Hoa Dung từng bước tiến lại gần phía Hoa Nhị Hoa Nhị cười lớn nói: “Em chết rồi cũng không thấy đáng tiếc, nhưng trước khi em chết nhất định phải nói ra một bí mật”
Chị hai đột nhiên níu lấy chị cả, nói: “Chị cả, chị để em ấy nói hết đi”
Chị sáu cố gắng đứng dậy, chỉ vào chị cả, nói: “Chị ấy và bố nuôi cấu kết với nhau, giết chết Vô Ưu, việc hãm hại Cáo nhỏ chị ấy cũng góp phần, các chị em đừng để bị chị ấy lừa! Mọi người hãy suy xét cho kỹ đi!”
Hoa Nhị nói xong đột nhiên rút con dao găm từ tay áo ra rồi đâm thẳng vào lồng ngực của mình, ngay lập tức nôn ra một ngụm máu tươi.
“Em sáu!”
“Chị sáu!”
Bé Tùng mở to mắt, kinh hãi nhìn chị sáu ngã xuống ngay trước mặt mình. Tâm trí cậu bây giờ trở nên trống rỗng.
Monster quay người vô tình bỏ đi.
Chị cả Hoa Dung cúi đầu nhìn thi thể của chị sáu, sau đó im lặng rời đi.
“Chị cả”
Chị hai đột nhiên ngăn chị cả lại, phẫn nộ hỏi: “Chị còn chưa nói cho bọn em biết. Lời của em sáu nói có đúng không? Vô Ưu là chị giết thật sao?”