Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1434
Chương 1434: Ngọc thạch
Chiến Hàn Quân nhìn hai mươi viên ngọc thạch thượng phẩm còn lại rồi chọn ra hai viên ngọc mỡ dê lần cuối, áng chừng trọng lượng rồi chào hàng nói: “Ngọc mỡ dê thượng phẩm, ít nhất là một ký, giá thị trường mỗi gam là năm mươi nghìn tệ, giá bán năm trăm triệu tệ. Nhưng hôm nay tôi chỉ bán với giá hai trăm triệu tệ, hơn nữa, tôi sẽ mời hãng châu báu Hoàn Á đế đô thiết kế cho các vị, thiết kế thành phẩm cho đến khi các vị hài lòng mới thôi”
Liếc nhìn những vị khách hàng hờ hững, Chiến Hàn Quân lại nói: “Tôi đã nghe ngóng qua rồi đỉnh Everest sẽ bắt đầu phong tỏa tuyến đường xuống núi vào ngày mai và sẽ không mở khóa tuyến đường cho đến tết nguyên tiêu. Điều này có nghĩa là đây chính là hai viên ngọc thạch cuối cùng có thể mua được trước tết nguyên tiêu. Nhưng trong dịp tết Nguyên đán thì các người chắc chẳn sẽ có bạn bè thân thiết kết hôn, tặng ngọc thạch là thích hợp nhất”
Khách hàng vẫn thờ ơ.
Ông già gầy gò cười nói: “Ngài, ngọc thạch đắt như vậy e là chỉ có các cậu chủ cô chủ của Dư Gia Trại mới có khả năng mua được. Những người mua sảm ở đây đều là những người bình thường, sao có thể lấy ra được một số tiền lớn như vậy?”
Chiến Hàn Quân lại nói: “Người không biết kinh doanh thì sẽ tìm kiếm những thiếu xót của điều kiện bên ngoài. Người biết cách kinh doanh thì chỉ tin rằng sẽ nhiều cách hơn là khó khăn.”
Ông già gầy gò giễu cợt: “Nói năng khoác lác thì có ai là không biết chứ?”
Chiến Hàn Quân cười ngạo mạn rồi đột nhiên thay đổi chiến lược bán hàng của mình, nói: “Viên ngọc mỡ dê thượng hạng này không cần các người có thể mua cả viên.
Nếu như các người thích thì có thể dựa trên sức mua của mình để quyết định trọng lượng.
có thể mua, bán ít nhất là mười gam… đương nhiên, tôi hứa rằng phúc lợi của các người cũng không ít”
Bé Tùng cầm loa lên nói: “Các cô các chú nào muốn mua thì nhanh chân đến chỗ chúng tôi đặt chỗ, số lượng có hạn, khi cháy hàng sẽ không bán nữa Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống thì đã nhìn thấy những khách hàng ở xung quanh vội vàng chạy đến chỗ của Bé Tùng.
“Tôi muốn mua, tôi muốn mua…
Ngọc mỡ dê chất lượng cao nhất còn có thể bán lẻ, đối với những người không có đủ sức mua lại coi trọng chất lượng thì quả thực là cám dỗ chết người.
Sau khi chuyện làm ăn kết thúc, Chiến Hàn Quân chuyển hết số tiền kiếm được hôm nay cho ông chủ, cười nói: “Đủ ba trăm triệu tệ giao cho ông. Mười tám viên ngọc thạch còn lại này tôi sẽ lấy”
Ông già kiếm thêm được một trăm bốn mươi triệu nên vui sướng như điên.
Ông chủ vô cùng ngạc nhiên trước tài năng kinh doanh của Chiến Hàn Quân. Khi nói chuyện với anh lúc này, thực sự đã tôn thờ anh như một vị thần: “Ôi chao, ngài đây đã ra tay thì thực sự khiến cho tôi mở mang †ầm mắt. Một năm nay tôi thật khó bán được số đá thô nhiều như thế, ngài đây chỉ cần tám giờ đã có thể giúp tôi bán hết sạch, bản thân còn kiếm được mười tám viên ngọc thạch hàng đầu. Ngài đây, tôi thực sự ngưỡng mộ anh.”
“Mạn phép dám hỏi tên của ngài đây?”
Chiến Hàn Quân nói: “Chiến Hàn Quân”
Ông già ngạc nhiên giương mắt đờ đẫn: “Hóa ra anh chính là vua không vương miện tiếng tăm lừng lẫy ở Đế đô. Ông già tôi đây có mắt mà không biết Thái Sơn. Hôm nay đã mạo phạm nhiều rồi”
Chiến Hàn Quân nói: “Không sao cả.”
“Ngài Chiến, trong lòng ông già tôi đây thực sự rất khó hiểu, sao anh có thể làm được? Anh mua tất cả đá thô của tôi không sợ không bán được sao?”
Chiến Hàn Quân cười nói: “Thiên thời địa lợi nhân hòa”
Lúc này con gái của ông già gầy gò chạy tới ngượng ngùng thì thầm vào bên tai ông già nói vài câu rồi đỏ mặt bỏ chạy.
Ông già gầy gò tươi cười như hoa nở nói với Chiến Hàn Quân: “Ngài Chiến, không giấu gì nói với anh, con gái nhỏ của nhà tôi rất thích anh. Con bé ngưỡng mộ lòng dũng cảm và sự thông minh lanh trí một mình chiến đấu đến cùng của ngài Chiến. Con bé cũng biết ngài Chiến đã có vợ và bãng lòng gả cho anh làm vợ lẽ.”
Chiến Hàn Quân nhướng mày, từ chối mà không cần suy nghĩ: “Xin lỗi, tôi và vợ của mình đã hẹn ước cả đời này chỉ có hai người.
Bé Tùng, chúng ta đi thôi.”
Bé Tùng bỏ ngọc thạch vào trong bao tải, mượn xe đẩy của ông chủ rồi rời đi cùng bố của mình.
Cô con gái thò đầu ra từ khe cửa, những giọt nước mắt mất mát chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta.
Chiến Hàn Quân nhìn hai mươi viên ngọc thạch thượng phẩm còn lại rồi chọn ra hai viên ngọc mỡ dê lần cuối, áng chừng trọng lượng rồi chào hàng nói: “Ngọc mỡ dê thượng phẩm, ít nhất là một ký, giá thị trường mỗi gam là năm mươi nghìn tệ, giá bán năm trăm triệu tệ. Nhưng hôm nay tôi chỉ bán với giá hai trăm triệu tệ, hơn nữa, tôi sẽ mời hãng châu báu Hoàn Á đế đô thiết kế cho các vị, thiết kế thành phẩm cho đến khi các vị hài lòng mới thôi”
Liếc nhìn những vị khách hàng hờ hững, Chiến Hàn Quân lại nói: “Tôi đã nghe ngóng qua rồi đỉnh Everest sẽ bắt đầu phong tỏa tuyến đường xuống núi vào ngày mai và sẽ không mở khóa tuyến đường cho đến tết nguyên tiêu. Điều này có nghĩa là đây chính là hai viên ngọc thạch cuối cùng có thể mua được trước tết nguyên tiêu. Nhưng trong dịp tết Nguyên đán thì các người chắc chẳn sẽ có bạn bè thân thiết kết hôn, tặng ngọc thạch là thích hợp nhất”
Khách hàng vẫn thờ ơ.
Ông già gầy gò cười nói: “Ngài, ngọc thạch đắt như vậy e là chỉ có các cậu chủ cô chủ của Dư Gia Trại mới có khả năng mua được. Những người mua sảm ở đây đều là những người bình thường, sao có thể lấy ra được một số tiền lớn như vậy?”
Chiến Hàn Quân lại nói: “Người không biết kinh doanh thì sẽ tìm kiếm những thiếu xót của điều kiện bên ngoài. Người biết cách kinh doanh thì chỉ tin rằng sẽ nhiều cách hơn là khó khăn.”
Ông già gầy gò giễu cợt: “Nói năng khoác lác thì có ai là không biết chứ?”
Chiến Hàn Quân cười ngạo mạn rồi đột nhiên thay đổi chiến lược bán hàng của mình, nói: “Viên ngọc mỡ dê thượng hạng này không cần các người có thể mua cả viên.
Nếu như các người thích thì có thể dựa trên sức mua của mình để quyết định trọng lượng.
có thể mua, bán ít nhất là mười gam… đương nhiên, tôi hứa rằng phúc lợi của các người cũng không ít”
Bé Tùng cầm loa lên nói: “Các cô các chú nào muốn mua thì nhanh chân đến chỗ chúng tôi đặt chỗ, số lượng có hạn, khi cháy hàng sẽ không bán nữa Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống thì đã nhìn thấy những khách hàng ở xung quanh vội vàng chạy đến chỗ của Bé Tùng.
“Tôi muốn mua, tôi muốn mua…
Ngọc mỡ dê chất lượng cao nhất còn có thể bán lẻ, đối với những người không có đủ sức mua lại coi trọng chất lượng thì quả thực là cám dỗ chết người.
Sau khi chuyện làm ăn kết thúc, Chiến Hàn Quân chuyển hết số tiền kiếm được hôm nay cho ông chủ, cười nói: “Đủ ba trăm triệu tệ giao cho ông. Mười tám viên ngọc thạch còn lại này tôi sẽ lấy”
Ông già kiếm thêm được một trăm bốn mươi triệu nên vui sướng như điên.
Ông chủ vô cùng ngạc nhiên trước tài năng kinh doanh của Chiến Hàn Quân. Khi nói chuyện với anh lúc này, thực sự đã tôn thờ anh như một vị thần: “Ôi chao, ngài đây đã ra tay thì thực sự khiến cho tôi mở mang †ầm mắt. Một năm nay tôi thật khó bán được số đá thô nhiều như thế, ngài đây chỉ cần tám giờ đã có thể giúp tôi bán hết sạch, bản thân còn kiếm được mười tám viên ngọc thạch hàng đầu. Ngài đây, tôi thực sự ngưỡng mộ anh.”
“Mạn phép dám hỏi tên của ngài đây?”
Chiến Hàn Quân nói: “Chiến Hàn Quân”
Ông già ngạc nhiên giương mắt đờ đẫn: “Hóa ra anh chính là vua không vương miện tiếng tăm lừng lẫy ở Đế đô. Ông già tôi đây có mắt mà không biết Thái Sơn. Hôm nay đã mạo phạm nhiều rồi”
Chiến Hàn Quân nói: “Không sao cả.”
“Ngài Chiến, trong lòng ông già tôi đây thực sự rất khó hiểu, sao anh có thể làm được? Anh mua tất cả đá thô của tôi không sợ không bán được sao?”
Chiến Hàn Quân cười nói: “Thiên thời địa lợi nhân hòa”
Lúc này con gái của ông già gầy gò chạy tới ngượng ngùng thì thầm vào bên tai ông già nói vài câu rồi đỏ mặt bỏ chạy.
Ông già gầy gò tươi cười như hoa nở nói với Chiến Hàn Quân: “Ngài Chiến, không giấu gì nói với anh, con gái nhỏ của nhà tôi rất thích anh. Con bé ngưỡng mộ lòng dũng cảm và sự thông minh lanh trí một mình chiến đấu đến cùng của ngài Chiến. Con bé cũng biết ngài Chiến đã có vợ và bãng lòng gả cho anh làm vợ lẽ.”
Chiến Hàn Quân nhướng mày, từ chối mà không cần suy nghĩ: “Xin lỗi, tôi và vợ của mình đã hẹn ước cả đời này chỉ có hai người.
Bé Tùng, chúng ta đi thôi.”
Bé Tùng bỏ ngọc thạch vào trong bao tải, mượn xe đẩy của ông chủ rồi rời đi cùng bố của mình.
Cô con gái thò đầu ra từ khe cửa, những giọt nước mắt mất mát chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta.