Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1248
Chương 1248: Tiết lộ sẽ chết
Nói xong, Monster quay lại, đột nhiên nghiêm túc hỏi người thanh niên: “Cậu còn nhớ quy định của Điện Cửu Quân Vụ không?”
Người thanh niên tâm niệm: “Đặc công ở bên ngoài không được tiết lộ danh tính, kẻ phạm tội sẽ bị xử chết.
Đặc công phục tùng mọi mệnh lệnh của tổ chức một cách vô điều kiện, những ai vi phạm mệnh lệnh sẽ bị trừng phạt bằng cái chết.
Nhiệm vụ chỉ có thể thành công chứ không thể thất bại. Kẻ thất bại cũng bị trừng phạt bằng cái chết…”
Monster vung tay lên nói: “Nhớ ba điểm này là đủ rồi”
Ngay khi sắp chia tay, Monster đột nhiên cảm thấy không nỡ.
“Cậu còn nhớ tên mình không?”
“Chiến Thanh Tùng”
“Từ nay hãy quên cái tên đó đi. Về sau, †a sẽ đặt cho cậu một mật danh để hành tẩu giang hồ: Super Monster”
Thiếu niên ngây ngô cười lớn: “Như vậy.
không tốt, sư phụ, cái tên này áp đảo cả người rồi.”
Đôi mắt của Monster sâu thẳm: “Ít nói lại. Đi chuẩn bị đi”
“Vâng”
Thủ đô.
Hôm nay là ngày Chiến Hàn Quân và Linh Trang rời thủ đô.
Chiến Hàn Quân hướng dẫn các thành viên Quỷ Ảnh đóng gói một số “vật dụng cần thiết hàng ngày” đã được anh chuẩn bị tỉ mỉ trên máy đóng gói.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt nhìn vào nhiều vô số vật dụng thiết yếu hàng ngày, chẳng hạn như chai lọ mỹ phẩm, bàn chải đánh răng, túi lớn quần áo cho mùa xuân, mùa hè, mùa thu và mùa đông, thậm chí cả chảo điện nhà bếp công nghệ cao…
Cả hai cùng há hốc mồm ra “Chết tiệt! Đây là đi du lịch hay là đi tránh nạn vậy?” Nghiêm Mặc Hàn không khỏi thở dài.
Nhìn lướt qua hai chiếc ba lô do anh ta và Anh Nguyệt chuẩn bị, anh ta đột nhiên cảm thấy rằng sự lựa chọn rối rắm của bọn họ vào sáng nay là một hành vi hết sức ngu ngốc.
Chiến Hàn Quân nhìn hai người rõ ràng đã “trang bị gọn nhẹ”, mà tàn nhãn công kích: “Các người mang nặng như vậy làm gì?
Lúc chạy trối chết có thể mang theo sao?”
Anh Nguyệt thật sự không nhìn nổi nữa, chỉ vào vô số gói hàng kích cỡ lớn nhỏ mà phản “Anh trai, vậy sao anh lại mang nhiều đồ đến vậy?”
Chiến Hàn Quân hợp tình hợp lý nói: “Đây đều là đồ của chị Linh Trang của em. Mọi người cũng biết thân thể cô ấy bị bệnh cần được chăm sóc đặc biệt!”
Anh Nguyệt đã bị Chiến Hàn Quân đối xử bằng tiêu chuẩn kép rồi.
Cơ thể bị bệnh có cần nhiều mỹ phẩm như vậy không?
Cơ thể của bị bệnh có cần phải ăn thức ăn nấu trong chảo điện không?
Anh trai rõ ràng là một người chiều vợ vô độ mà.
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Anh trai, nếu anh cưng chiều Linh Trang như thế này, e rằng sẽ chiều chuộng Linh Trang đến mức vô pháp vô thiên luôn.”
Chiến Hàn Quân liếc anh ta một cái: “Tôi không nuông chiều cô ấy, không lẽ để cho người khác cưng chiều sao?”
Nghiêm Mặc Hàn ngẫm nghĩ I này, cảm thấy có vẻ rất hợp lý.
Liếc nhìn Anh Nguyệt, không biết là do thông suốt hay lương tâm cần rứt liền nói: “Anh Nguyệt, khi nào tới nơi thì anh sẽ mua cho em những thứ em tỈ Anh Nguyệt cười gật đầu nói: “Được”
Linh Trang lo lắng răng Thanh An sẽ buồn bực vì luyến tiếc phải rời khỏi bọn họ nên buổi sáng đã thức dậy để làm công tác tư tưởng cho Thanh An rồi.
Ai biết bảo bối Thanh An lại tỏ thái độ rất cởi mở: “Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng cho con.
Con sẽ ngoan ngoãn đợi mọi người trở về ạ”
Tảng đá trong lòng Linh Trang bỗng được hạ xuống.
Nói xong, Monster quay lại, đột nhiên nghiêm túc hỏi người thanh niên: “Cậu còn nhớ quy định của Điện Cửu Quân Vụ không?”
Người thanh niên tâm niệm: “Đặc công ở bên ngoài không được tiết lộ danh tính, kẻ phạm tội sẽ bị xử chết.
Đặc công phục tùng mọi mệnh lệnh của tổ chức một cách vô điều kiện, những ai vi phạm mệnh lệnh sẽ bị trừng phạt bằng cái chết.
Nhiệm vụ chỉ có thể thành công chứ không thể thất bại. Kẻ thất bại cũng bị trừng phạt bằng cái chết…”
Monster vung tay lên nói: “Nhớ ba điểm này là đủ rồi”
Ngay khi sắp chia tay, Monster đột nhiên cảm thấy không nỡ.
“Cậu còn nhớ tên mình không?”
“Chiến Thanh Tùng”
“Từ nay hãy quên cái tên đó đi. Về sau, †a sẽ đặt cho cậu một mật danh để hành tẩu giang hồ: Super Monster”
Thiếu niên ngây ngô cười lớn: “Như vậy.
không tốt, sư phụ, cái tên này áp đảo cả người rồi.”
Đôi mắt của Monster sâu thẳm: “Ít nói lại. Đi chuẩn bị đi”
“Vâng”
Thủ đô.
Hôm nay là ngày Chiến Hàn Quân và Linh Trang rời thủ đô.
Chiến Hàn Quân hướng dẫn các thành viên Quỷ Ảnh đóng gói một số “vật dụng cần thiết hàng ngày” đã được anh chuẩn bị tỉ mỉ trên máy đóng gói.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt nhìn vào nhiều vô số vật dụng thiết yếu hàng ngày, chẳng hạn như chai lọ mỹ phẩm, bàn chải đánh răng, túi lớn quần áo cho mùa xuân, mùa hè, mùa thu và mùa đông, thậm chí cả chảo điện nhà bếp công nghệ cao…
Cả hai cùng há hốc mồm ra “Chết tiệt! Đây là đi du lịch hay là đi tránh nạn vậy?” Nghiêm Mặc Hàn không khỏi thở dài.
Nhìn lướt qua hai chiếc ba lô do anh ta và Anh Nguyệt chuẩn bị, anh ta đột nhiên cảm thấy rằng sự lựa chọn rối rắm của bọn họ vào sáng nay là một hành vi hết sức ngu ngốc.
Chiến Hàn Quân nhìn hai người rõ ràng đã “trang bị gọn nhẹ”, mà tàn nhãn công kích: “Các người mang nặng như vậy làm gì?
Lúc chạy trối chết có thể mang theo sao?”
Anh Nguyệt thật sự không nhìn nổi nữa, chỉ vào vô số gói hàng kích cỡ lớn nhỏ mà phản “Anh trai, vậy sao anh lại mang nhiều đồ đến vậy?”
Chiến Hàn Quân hợp tình hợp lý nói: “Đây đều là đồ của chị Linh Trang của em. Mọi người cũng biết thân thể cô ấy bị bệnh cần được chăm sóc đặc biệt!”
Anh Nguyệt đã bị Chiến Hàn Quân đối xử bằng tiêu chuẩn kép rồi.
Cơ thể bị bệnh có cần nhiều mỹ phẩm như vậy không?
Cơ thể của bị bệnh có cần phải ăn thức ăn nấu trong chảo điện không?
Anh trai rõ ràng là một người chiều vợ vô độ mà.
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Anh trai, nếu anh cưng chiều Linh Trang như thế này, e rằng sẽ chiều chuộng Linh Trang đến mức vô pháp vô thiên luôn.”
Chiến Hàn Quân liếc anh ta một cái: “Tôi không nuông chiều cô ấy, không lẽ để cho người khác cưng chiều sao?”
Nghiêm Mặc Hàn ngẫm nghĩ I này, cảm thấy có vẻ rất hợp lý.
Liếc nhìn Anh Nguyệt, không biết là do thông suốt hay lương tâm cần rứt liền nói: “Anh Nguyệt, khi nào tới nơi thì anh sẽ mua cho em những thứ em tỈ Anh Nguyệt cười gật đầu nói: “Được”
Linh Trang lo lắng răng Thanh An sẽ buồn bực vì luyến tiếc phải rời khỏi bọn họ nên buổi sáng đã thức dậy để làm công tác tư tưởng cho Thanh An rồi.
Ai biết bảo bối Thanh An lại tỏ thái độ rất cởi mở: “Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng cho con.
Con sẽ ngoan ngoãn đợi mọi người trở về ạ”
Tảng đá trong lòng Linh Trang bỗng được hạ xuống.