Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1206
Chương 1206: Thăm Lâm Miên
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách xa đến như vậy, sao mà dẹo đây?
Trên lầu, nơi phòng bệnh của Lâm Miên.
Ngón tay Lâm Miên trong lòng bàn tay anh khẽ run rẩy.
Chiến Hàn Quân cảm nhận được động tác rất nhỏ này của Lâm Miên, anh kích động đò hỏi Lâm Miên: “Lâm Miên, có phải cậu nghe thấy tôi nói chuyện không?”
Hàng mi dài của Lâm Miên run rẩy.
Chiến Hàn Quân ngang ngược ra mệnh lệnh nói: “Lâm Miên, tôi ra lệnh cho cậu phải tỉnh lại cho tôi”
Y tá bất ngờ không thôi: “Tổng giám đốc à, Lâm Miên có ý thức thật đúng là chuyện mừng. Vậy thì không lâu nữa anh ta sẽ tỉnh lại thôi.”
Chiến Hàn Quân gật gật đầu.
Khi Chiến Hàn Quân quay lại bên người Linh Trang lần nữa thì thấy trên mặt mỗi người đều có thái độ hưng phấn và kích động, Chiến Hàn Quân liền biết phẫu thuật của Đàm Bảo Ngọc đã rất thành công.
“Linh Trang, bây giờ em có thể buông xuống tảng đá lớn trong lòng rồi”
Nghiêm Linh Trang vui vẻ nói: “Vâng”
“Bây giờ chúng ta có thể về nhà được hay chưa?”
“Bỗng nhiên em cảm thấy có hơi đói, anh Quân à, em muốn ăn đồ ngọt do anh làm.”
Chiến Hàn Quân nâng tay nhìn đồng hồ, lúc trước thời gian này Linh Trang sẽ không than đói.
Dường như hiểu ra cái gì đó, Chiến Hàn Quân trầm mặt bắt đầu nhìn Anh Nguyệt: “Bữa sáng nay bọn em ăn cái gì?”
Anh Nguyệt ngoan như chim cút: “Bánh quẩy và sữa đậu nành”
Ánh mắt Chiến Hàn Quân bỗng nhiên lạnh băng: “Em dám cho Linh Trang ăn loại thức ăn không có dinh dưỡng này?”
Anh Nguyệt ấm ức nói: “Là do chị Linh Trang gọi món”
Linh Trang đưa tay kéo Chiến Hàn Quân, sau đó ngón tay nghịch ngợm khẽ khều ngón tay Chiến Hàn Quân: “Anh Quân đừng trách Anh Nguyệt mà. Là do em muốn ăn. Em không nhịn được sự quyến rũ của bánh quẩy của quán vỉa hè.”
Bánh quẩy của quán vỉa hè?
Chiến Hàn Quân nhíu mày.
Tuy rằng lời nói của Linh Trang là sai nhưng đầu ngón tay của cô không có dừng nghịch ngợm. Chiến Hàn Quân nhìn ngón tay.
thon dài xinh đẹp giống như tinh linh của cô trong lòng bàn tay anh, ở giữa nhảy múa, bỗng nhiên anh nhớ đến lúc còn nhỏ Linh Trang vì anh mà sáng tác điệu nhảy ngón tay.
Cơn tức giận tràn đầy lúc này đột nhiên biến mất.
Bỗng nhiên anh bế Linh Trang theo kiểu bế công chúa, sau đó sải bước đi về phía trước.
Quan Minh Vũ và Diệp Phong trở về công ty Á Châu Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt theo phía sau ăn vạ Chiến Hàn Quân, muốn đi ăn ké một buổi tiệc lớn.
Thanh An đứng tại chỗ ngây ngốc nhìn bóng dáng của anh Diệp Phong, Chiến Quốc Việt nói một cái Thanh An đi ngay.
“Em muốn làm hòn vọng phu à?” Chiến Quốc Việt hỏi.
Thanh An xấu hổ đến mức mặt cũng đỏ lên, nhanh chóng chạy theo xe lăn của mẹ.
Một đám người mênh mông cuồn cuộn đi đến cửa bệnh viện.
Chân dài của Chiến Hàn Quân đi như gió.
Nhưng khi ở cửa bệnh viện bỗng nhiên dừng bước.
Một bà lão ăn mặc mộc mạc run rẩy nâng một cây gậy khập khiễng đi về phía cô gái.
Nhìn thấy Chiến Hàn Quân, đôi mắt khô cạn của bà lão có một tia cầu xin thương xót trong ánh mắt.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách xa đến như vậy, sao mà dẹo đây?
Trên lầu, nơi phòng bệnh của Lâm Miên.
Ngón tay Lâm Miên trong lòng bàn tay anh khẽ run rẩy.
Chiến Hàn Quân cảm nhận được động tác rất nhỏ này của Lâm Miên, anh kích động đò hỏi Lâm Miên: “Lâm Miên, có phải cậu nghe thấy tôi nói chuyện không?”
Hàng mi dài của Lâm Miên run rẩy.
Chiến Hàn Quân ngang ngược ra mệnh lệnh nói: “Lâm Miên, tôi ra lệnh cho cậu phải tỉnh lại cho tôi”
Y tá bất ngờ không thôi: “Tổng giám đốc à, Lâm Miên có ý thức thật đúng là chuyện mừng. Vậy thì không lâu nữa anh ta sẽ tỉnh lại thôi.”
Chiến Hàn Quân gật gật đầu.
Khi Chiến Hàn Quân quay lại bên người Linh Trang lần nữa thì thấy trên mặt mỗi người đều có thái độ hưng phấn và kích động, Chiến Hàn Quân liền biết phẫu thuật của Đàm Bảo Ngọc đã rất thành công.
“Linh Trang, bây giờ em có thể buông xuống tảng đá lớn trong lòng rồi”
Nghiêm Linh Trang vui vẻ nói: “Vâng”
“Bây giờ chúng ta có thể về nhà được hay chưa?”
“Bỗng nhiên em cảm thấy có hơi đói, anh Quân à, em muốn ăn đồ ngọt do anh làm.”
Chiến Hàn Quân nâng tay nhìn đồng hồ, lúc trước thời gian này Linh Trang sẽ không than đói.
Dường như hiểu ra cái gì đó, Chiến Hàn Quân trầm mặt bắt đầu nhìn Anh Nguyệt: “Bữa sáng nay bọn em ăn cái gì?”
Anh Nguyệt ngoan như chim cút: “Bánh quẩy và sữa đậu nành”
Ánh mắt Chiến Hàn Quân bỗng nhiên lạnh băng: “Em dám cho Linh Trang ăn loại thức ăn không có dinh dưỡng này?”
Anh Nguyệt ấm ức nói: “Là do chị Linh Trang gọi món”
Linh Trang đưa tay kéo Chiến Hàn Quân, sau đó ngón tay nghịch ngợm khẽ khều ngón tay Chiến Hàn Quân: “Anh Quân đừng trách Anh Nguyệt mà. Là do em muốn ăn. Em không nhịn được sự quyến rũ của bánh quẩy của quán vỉa hè.”
Bánh quẩy của quán vỉa hè?
Chiến Hàn Quân nhíu mày.
Tuy rằng lời nói của Linh Trang là sai nhưng đầu ngón tay của cô không có dừng nghịch ngợm. Chiến Hàn Quân nhìn ngón tay.
thon dài xinh đẹp giống như tinh linh của cô trong lòng bàn tay anh, ở giữa nhảy múa, bỗng nhiên anh nhớ đến lúc còn nhỏ Linh Trang vì anh mà sáng tác điệu nhảy ngón tay.
Cơn tức giận tràn đầy lúc này đột nhiên biến mất.
Bỗng nhiên anh bế Linh Trang theo kiểu bế công chúa, sau đó sải bước đi về phía trước.
Quan Minh Vũ và Diệp Phong trở về công ty Á Châu Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt theo phía sau ăn vạ Chiến Hàn Quân, muốn đi ăn ké một buổi tiệc lớn.
Thanh An đứng tại chỗ ngây ngốc nhìn bóng dáng của anh Diệp Phong, Chiến Quốc Việt nói một cái Thanh An đi ngay.
“Em muốn làm hòn vọng phu à?” Chiến Quốc Việt hỏi.
Thanh An xấu hổ đến mức mặt cũng đỏ lên, nhanh chóng chạy theo xe lăn của mẹ.
Một đám người mênh mông cuồn cuộn đi đến cửa bệnh viện.
Chân dài của Chiến Hàn Quân đi như gió.
Nhưng khi ở cửa bệnh viện bỗng nhiên dừng bước.
Một bà lão ăn mặc mộc mạc run rẩy nâng một cây gậy khập khiễng đi về phía cô gái.
Nhìn thấy Chiến Hàn Quân, đôi mắt khô cạn của bà lão có một tia cầu xin thương xót trong ánh mắt.