Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1102
Chương 1102: Hacke
r Bà Nghiêm và bố Lạc ở sảnh nghe thấy tiếng kêu của Bảo Ngọc, hoảng sợ chạy đến.
Nghiêm Hiểu Như vội vàng trốn vào trong bếp, giả vờ như không biết, cùng bà Nghiêm và những người khác chạy ra ngoài ban công ở bếp.
*A, đây là chuyện gì vậy?” Nghiêm Hiểu Như cố làm ra vẻ nói Đàm Bảo Ngọc năm dưới bậc đá, bất tỉnh nhân sự.
Bà Nghiêm sợ hãi, ngay lập tức ngất xỉu Bố Lạc vội vàng ra lệnh cho người làm của mình đưa Đàm Bảo Ngọc đã bất tỉnh, đến bệnh viện Á Châu.
Nghiêm Hiểu Như nhìn thấy nhà họ.
Nghiêm náo loạn hết lên, trong mắt hiện lên một nụ cười quỷ quái như đã đạt được mục đích.
Mối quan hệ của Nghiêm Linh Trang và Đàm Bảo Ngọc vô cùng thân tỉ Nghiêm Linh Trang biết răng Đàm Bảo Ngọc gặp tai nạn, chắc chắn tâm trạng sẽ vô cùng buồn.
Mà cô càng đau lòng bao nhiêu, Nghiêm Hiểu Như lại càng đắc ý bấy nhiêu.
Tòa nhà văn phòng Á Châu, thủ đô.
Cuộc họp tổng kết hàng tháng của Á Châu đang diễn ra sôi nổi, bộ phận nào cũng phải cử người ra mặt để báo cáo kết quả của tháng, đến lượt bộ phận an ninh mạng, Quan Minh Vũ buồn bã đứng lên.
“Vốn dĩ, tôi vẫn luôn cảm thấy bộ phận an ninh mạng của Á Châu là niềm kiêu hãnh của chúng ta. Nhưng mới đêm qua, một hacker ẩn danh đã mở được hệ thống internet của chúng ta, không kiêng nể gì lượn vài vòng trong đó, rồi lặng lẽ bỏ đi. Mặc.
dù không hề làm gì để gây rối trật tự của Á Châu, nhưng việc làm này của anh ta, vẫn là một mối nguy hiểm ngầm của Á Châu chúng tạ.”
Dừng lại một chút, anh ta nói: “Tôi rất bực bội. Tối hôm qua tôi đã triệu tập tất cả nhân viên của bộ phận an ninh gấp rút làm thêm giờ, nhưng đến giờ vẫn chưa giải mã được lai lịch của hacker.”
Nghiêm Linh Trang sắc mặt hơi tối sâm lại.
Nếu một hacker có thể xâm nhập vào mạng nội bộ của Á Châu một cách không kiêng nể gì như vậy, vậy thì ít nhất có thể nói lên được có người đang ham muốn có được Á Châu. Nếu như Á Châu để lộ ra một chút sơ hở, người cóc có khả năng sẽ nhảy ra, ở sau lưng bọn họ đâm một nhát, khiến Á Châu liên tiếp gặp nạn.
Xem ra gần đây cô phải giám sát chặt chẽ công ty hơn.
Nghiêm Linh Trang ra lệnh cho Quan Minh Vũ, “Kể từ hôm nay, bộ phận an ninh sẽ thay phiên nhau bảo vệ mạng lưới nội bộ của Á Châu, không được để người khác đánh cắp tài liệu mật của chúng ta.”
“Vâng” Quan Minh Vũ rất bực bội đáp.
Nghiêm Linh Trang liếc nhìn anh ta, khí phách ngập trời nói: ” Á Châu từ khi thành lập đến nay, cũng không phải là chưa từng bị người khác xâm phạm. Sửa chữa thiết lập lại mạng lưới nội bộ cũng từng làm mấy lần rồi.
Anh sợ cái gì?”
Quan Minh Vũ thẳng thắn nói: “Chủ tịch, trước đây có tổng giám đốc Chiến trấn giữ, tất cả những tên hacker xâm nhập vào Á Châu cuối cùng đều bị anh ấy trừng trị vô cùng thê thảm, cũng không dám mạo phạm đến Á Châu chúng ta nữa.”
“Nhưng bây giờ…
Nghiêm Linh Trang tức giận nói: “Không phải là vẫn còn tôi sao? Khinh thường tôi có phải không? Anh đợi đấy, tôi sẽ tóm được tên hacker kia ngay đây thôi.”
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Nghiêm Linh Trang liền vang lên.
Nhìn thấy là cuộc gọi của bố Lạc, Nghiêm Linh Trang ngay lập tức trả lời cuộc gọi. Giọng nói của bố Lạc vô cùng lo lắng truyền đến: “Bé Trang, chị dâu của con xảy ra chuyện on và Mặc Hàn mau chóng đến bệnh viện Á Châu một chuyến đi.”
Nghiêm Linh Trang nghe vậy, cả người chết lặng.
“Linh Trang, em bị làm sao vậy?” Nghiêm Mặc Hàn lo lăng đứng lên.
Anh ta sợ nhất là Linh Trang gặp chuyện đột nhiên bị đả kích, bệnh rối loạn cơ thể lại tái phát.
“Cuộc họp kết thúc” Linh Trang hơi thở yếu ớt nói một câu.
Các nhân viên đều nhanh chóng rời đi.
Một vài nhân viên cố ý ở lại, đôi mắt của họ thỉnh thoảng quét qua khuôn mặt hoảng hốt của Nghiêm Linh Trang, dưới ánh mắt là một tia giễu cợt.
r Bà Nghiêm và bố Lạc ở sảnh nghe thấy tiếng kêu của Bảo Ngọc, hoảng sợ chạy đến.
Nghiêm Hiểu Như vội vàng trốn vào trong bếp, giả vờ như không biết, cùng bà Nghiêm và những người khác chạy ra ngoài ban công ở bếp.
*A, đây là chuyện gì vậy?” Nghiêm Hiểu Như cố làm ra vẻ nói Đàm Bảo Ngọc năm dưới bậc đá, bất tỉnh nhân sự.
Bà Nghiêm sợ hãi, ngay lập tức ngất xỉu Bố Lạc vội vàng ra lệnh cho người làm của mình đưa Đàm Bảo Ngọc đã bất tỉnh, đến bệnh viện Á Châu.
Nghiêm Hiểu Như nhìn thấy nhà họ.
Nghiêm náo loạn hết lên, trong mắt hiện lên một nụ cười quỷ quái như đã đạt được mục đích.
Mối quan hệ của Nghiêm Linh Trang và Đàm Bảo Ngọc vô cùng thân tỉ Nghiêm Linh Trang biết răng Đàm Bảo Ngọc gặp tai nạn, chắc chắn tâm trạng sẽ vô cùng buồn.
Mà cô càng đau lòng bao nhiêu, Nghiêm Hiểu Như lại càng đắc ý bấy nhiêu.
Tòa nhà văn phòng Á Châu, thủ đô.
Cuộc họp tổng kết hàng tháng của Á Châu đang diễn ra sôi nổi, bộ phận nào cũng phải cử người ra mặt để báo cáo kết quả của tháng, đến lượt bộ phận an ninh mạng, Quan Minh Vũ buồn bã đứng lên.
“Vốn dĩ, tôi vẫn luôn cảm thấy bộ phận an ninh mạng của Á Châu là niềm kiêu hãnh của chúng ta. Nhưng mới đêm qua, một hacker ẩn danh đã mở được hệ thống internet của chúng ta, không kiêng nể gì lượn vài vòng trong đó, rồi lặng lẽ bỏ đi. Mặc.
dù không hề làm gì để gây rối trật tự của Á Châu, nhưng việc làm này của anh ta, vẫn là một mối nguy hiểm ngầm của Á Châu chúng tạ.”
Dừng lại một chút, anh ta nói: “Tôi rất bực bội. Tối hôm qua tôi đã triệu tập tất cả nhân viên của bộ phận an ninh gấp rút làm thêm giờ, nhưng đến giờ vẫn chưa giải mã được lai lịch của hacker.”
Nghiêm Linh Trang sắc mặt hơi tối sâm lại.
Nếu một hacker có thể xâm nhập vào mạng nội bộ của Á Châu một cách không kiêng nể gì như vậy, vậy thì ít nhất có thể nói lên được có người đang ham muốn có được Á Châu. Nếu như Á Châu để lộ ra một chút sơ hở, người cóc có khả năng sẽ nhảy ra, ở sau lưng bọn họ đâm một nhát, khiến Á Châu liên tiếp gặp nạn.
Xem ra gần đây cô phải giám sát chặt chẽ công ty hơn.
Nghiêm Linh Trang ra lệnh cho Quan Minh Vũ, “Kể từ hôm nay, bộ phận an ninh sẽ thay phiên nhau bảo vệ mạng lưới nội bộ của Á Châu, không được để người khác đánh cắp tài liệu mật của chúng ta.”
“Vâng” Quan Minh Vũ rất bực bội đáp.
Nghiêm Linh Trang liếc nhìn anh ta, khí phách ngập trời nói: ” Á Châu từ khi thành lập đến nay, cũng không phải là chưa từng bị người khác xâm phạm. Sửa chữa thiết lập lại mạng lưới nội bộ cũng từng làm mấy lần rồi.
Anh sợ cái gì?”
Quan Minh Vũ thẳng thắn nói: “Chủ tịch, trước đây có tổng giám đốc Chiến trấn giữ, tất cả những tên hacker xâm nhập vào Á Châu cuối cùng đều bị anh ấy trừng trị vô cùng thê thảm, cũng không dám mạo phạm đến Á Châu chúng ta nữa.”
“Nhưng bây giờ…
Nghiêm Linh Trang tức giận nói: “Không phải là vẫn còn tôi sao? Khinh thường tôi có phải không? Anh đợi đấy, tôi sẽ tóm được tên hacker kia ngay đây thôi.”
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Nghiêm Linh Trang liền vang lên.
Nhìn thấy là cuộc gọi của bố Lạc, Nghiêm Linh Trang ngay lập tức trả lời cuộc gọi. Giọng nói của bố Lạc vô cùng lo lắng truyền đến: “Bé Trang, chị dâu của con xảy ra chuyện on và Mặc Hàn mau chóng đến bệnh viện Á Châu một chuyến đi.”
Nghiêm Linh Trang nghe vậy, cả người chết lặng.
“Linh Trang, em bị làm sao vậy?” Nghiêm Mặc Hàn lo lăng đứng lên.
Anh ta sợ nhất là Linh Trang gặp chuyện đột nhiên bị đả kích, bệnh rối loạn cơ thể lại tái phát.
“Cuộc họp kết thúc” Linh Trang hơi thở yếu ớt nói một câu.
Các nhân viên đều nhanh chóng rời đi.
Một vài nhân viên cố ý ở lại, đôi mắt của họ thỉnh thoảng quét qua khuôn mặt hoảng hốt của Nghiêm Linh Trang, dưới ánh mắt là một tia giễu cợt.