Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 309
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 309 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 309 YÊU NHAU KHÔNG? LOẠI LÊN HOT-SEARCH ẤY!
“Trần Hề.”
Tim Trần Ân Tứ như ngừng đập.
Phòng chờ VIP của sân bay không yên tĩnh chút nào, chốc chốc lại có tiếng loa thông báo vang lên.
“Trần Hề, là anh.”
Giọng Tần Kiết lại vang trong điện thoại.
Giọng của anh giống như mọi khi, nhưng cũng không giống mọi khi lắm.
Giống ở chỗ chậm rãi nhẹ nhàng.
Khác ở chỗ run run vì căng thẳng.
Như bị lây nhiễm, Trần Ân Tứ cũng thấy căng thẳng theo.
Tại khoảnh khắc vừa nghe thấy giọng anh, cô có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng lúc này lại không nói được câu nào.
Anh nói lần thứ ba, “Là anh, Tần Kiết.”
Trần Ân Tứ hé miệng, cố “ừ” một tiếng: “Em, em biết.”
Tần Kiết: “Vẫn chưa lên máy bay à?”
“Ừm.” Trần Ân Tứ mím môi: “Vẫn chưa.”
Tần Kiết: “Vậy thì đừng lên nữa.”
“Hở?”
“Đừng lên máy bay nữa, đợi anh một chút.” Tần Kiết như sợ cô không đợi mình, vội nói tiếp: “Lát nữa gặp.”
Trần Ân Tứ thốt lên “Hả”, lát sau cô lại “Ờ”.
Qua điện thoại, Tần Kiết có thể tượng tưởng ra được dáng vẻ ngơ ngác của cô, khẽ cười: “Được rồi, cúp máy trước đây, đang lái xe.”
Trần Ân Tứ “ồ” xong, cúp máy một cách dứt khoát vô tình.
Bỏ di động xuống rồi cô mới phát hiện ngay cả hơi thở của mình cũng run rẩy.
Tần Kiết chuẩn bị đến sân bay tìm cô ư?
Anh tìm cô để làm gì?
Lát nữa gặp anh, cô có nên nhắc đến những gì cô vừa muốn hỏi anh khi nãy hay không?
Hay là đợi từ Milan về rồi chọn thời gian hẹn nhau nói chuyện rõ ràng?
Cứ cảm thấy hôm nay dù là địa điểm hay thời gian đều không thích hợp.
Bỏ đi, đến đâu hay đến đó, muốn nói thì cứ nói thôi.
Dù sao sớm muộn gì cũng phải nói.
Dù sao cô cũng không nhịn được nữa.
Nửa tiếng sau, di động của Trần Ân Tứ rung lên.
Đường Cửu gọi đến.
Nghe máy.
“Em đang ở phòng chờ V2 à?”
Trần Ân Tứ vừa định trả lời, Tần Kiết đã nói: “Anh thấy em rồi.”
“Em nhìn sang bên phải, thấy anh không, thấy rồi thì em đi theo anh…”
Trần Ân Tứ đứng dậy, đi theo qua đó.
Trong phòng chờ sân bay đâu đâu cũng là người, cô và Tần Kiết cách nhau hai hàng người đi về cùng một hướng.
Trần Ân Tứ chợt có cảm giác đang đóng phim gián điệp. Kích thích!
Kích thích chưa được bao lâu Trần Ân Tứ đã phát hiện có điểm không đúng.
Tần Kiết đang dẫn cô đi đâu vậy, đi tiếp về phía trước ngoài nhà vệ sinh ra đâu còn đường nào khác.
Không phải anh đang dẫn cô đến nhà vệ sinh đấy chứ?
Trần Ân Tứ cầm microphone của tai nghe lên, đang muốn hỏi Tần Kiết.
Tần Kiết đi phía trước cô nhìn quanh tứ phía, thấy xung quanh không có ai liền tóm lấy cánh tay cô, mở cửa nhà vệ sinh, kéo cô vào trong.
Cánh cửa khép lại, Tần Kiết xoay người, cúi đầu nhìn Trần Ân Tứ.
Ánh mắt của anh hơi khác thường, Trần Ân Tứ hơi bối rối khi bị nhìn như vậy, quên cả việc phàn nàn về địa điểm hiện tại của mình.
Tần Kiết nhìn chằm chằm vào mắt cô, cất di động đang để bên tai mình đi trước, rồi tháo tai nghe của Trần Ân Tứ, xong xuôi mới nói: “Trần Hề.”
“Sáu năm trước, anh đứng ngoài cửa suốt cả đêm.”
“Sau đó anh rời đi là vì Lão Dư bị đột quỵ.”
“Khi xử lí xong chuyện của Lão Dư quay về thì em đã đi mất rồi.”
“Anh có tìm em, nhưng không thấy.”
“Anh muốn quên em, nhưng không quên được.”
“Sau khi robot được nghiên cứu thành công, anh cố ý tung ảnh lên mạng, cố ý lên hot-search, cố ý tìm người tung tin đồn, cố ý trả lời phỏng vấn, chỉ vì muốn quay về bên em lần nữa.”
“Mấy năm qua anh thường có một giấc mơ, trong mơ anh gọi điện thoại cho em, em bắt máy, không còn là số thuê bao nữa, em nói em nhớ anh, anh rất vui, nhưng khi thức dậy mới biết đó chỉ là mơ.”
“Anh không muốn mơ thấy giấc mơ này nữa.”
“Em không cần lo chúng ta sẽ lại chia tay, anh dám đảm bảo tương lai sẽ không cãi nhau với em nữa, nhưng em yên tâm, nếu lại cãi nhau thật, khi bỏ đi anh nhất định sẽ khóa chặt cửa trước.”
“Thật ra anh không nghĩ sẽ nói cho em biết những điều này nhanh như vậy, anh muốn theo đuổi em lâu hơn, lấy lòng em nhiều hơn, nhưng anh không chờ được nữa.”
“Anh nói nhiều như vậy, em nghe có hiểu ý anh không?”
Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
“Nếu không hiểu, anh sẽ nói thẳng ra.”
“Anh vẫn còn rất yêu em.”
“Nếu em vẫn chưa hiểu, anh nói đơn giản hơn.”
“Yêu nhau không? Loại lên hot-search ấy?”
Bình luận facebook