• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New GIAO DỊCH HÔN ƯỚC VỚI TỔNG TÀI BÁ ĐẠO (5 Viewers)

  • Chương 29-30

Chương 29: Cái gọi là kết hôn


Trừ lúc trên giường, khả năng ngay cả mặt anh cũng không thấy, cô vẫn tự do như lúc trước khi kết hôn, không có gì tổn thất!


Hơn nữa, kết hôn, ít nhất, nơi này cô sẽ không bị áp lực như lúc sống ở Phương gia.


Vừa nghĩ, Phương Trì Hạ tâm tình nhẹ nhõm không ít.


Cầm lấy khăn, đang chuẩn bị lau cánh tay, cửa phòng bỗng nhiên bị người đẩy ra, Lạc Dịch Bắc tùy ý tiến vào.


Phương Trì Hạ khẽ giật mình, “Sao anh lại đi vào?”


“Nhìn cô lâu như vậy còn chưa có đi ra, tôi tới xem xét, thuận tiện nhìn xem cô có cần cung cấp trợ giúp không.” Lạc Dịch Bắc dựa vào cạnh cửa, bịa đặt lý do mặt không đổi sắc.


“Tôi không cần, anh ra ngoài trước đi!” Phương Trì Hạ yêu cầu.


“Như thế nào? Có quan hệ?” Lạc Dịch Bắc dựa bên cạnh cửa như cũ, chân cũng không có hoạt động một chút.


Một câu, hỏi khó Phương Trì Hạ.


Đúng vậy, đã kết hôn, có quan hệ gì?


Lạc Dịch Bắc lẳng lặng nhìn cô, trở tay đóng cửa phòng.


Trong phòng tắm, sương mù mờ mịt.


Trong nước thân thể Phương Trì Hạ bị hoa hồng che chắn, chỉ lộ ra cái cổ trở lên, tóc dài tản ra trên mặt nước.


Làn da cô rất trắng, mấy sợi tóc đan chéo dưới xương quai xanh, hình ảnh trắng đen đan chéo, như là một bức thủy mặc nhạt màu, nhưng mà lại đánh sâu vào thị giác.


Da trắng nõn nà, còn vương vài giọt bọt nước, tươi mát giống như nước trên Thanh Hà tràn ra.Lạc Dịch Bắc lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt rất sâu.


Anh không phải là người không thể tự chủ, vị trí CEO Dung Hi cao như vậy, có không ít phụ nữ đùa nghịch tận tâm tới gần anh, nhưng lại không có kích thích được một chút phản ứng của anh.


Phương Trì Hạ là ngoài ý muốn!


“Cùng nhau tắm!” Vài bước đi qua, anh trực tiếp nhảy vào.


Động tác anh có chút lớn, kích thích bọt nước không nhỏ.


Bồn tắm vốn không nhỏ, thế nhưng thêm anh, Phương Trì Hạ cũng cảm thấy rất chen chúc.


Theo phản xạ muốn ra khỏi bồn tắm, vừa bước được một chân, cổ tay lại bị anh bắt được, sau đó, vùng ——


Phương Trì Hạ lảo đảo té ngã trên người anh.


Hai cơ thể bất ngờ va chạm, như hỏa với băng va chạm, hai người sững sờ một chút, Phương Trì Hạ tính đẩy anh ra, “Lạc Dịch Bắc, anh đừng…”


“Đừng cái gì?” Lạc Dịch Bắc biết rõ còn cố hỏi, cánh tay dài vòng qua eo cô, ôm cô chuyển một cái, hai người đổi chỗ, anh liền để Phượng Trì Hạ dựa vào vách bồn tắm.


“Chờ một chút, trước hết anh chờ một chút…” Phương Trì Hạ né tránh, một cánh tay đặt trên ngực anh, muốn đẩy anh ra.


Đêm nay không biết Lạc Dịch Bắc bị cô bắt ngừng bao nhiêu lần, hiện tại nơi nào cũng không thoải mái, ánh mắt sắc bén nhìn cô, phảng phất như con dao găm trên người Phương Trì Hạ, giống ngư nếu cô dám nhiều lời, cũng sẽ không chú ý đến cái gì, lập tức khiến cho cô chết khó coi.


Cứ nhìn cô chằm chằm một hồi lâu như vậy, khóe môi anh nhếch lên, giễu cợt châm chọc, “Phương Tiểu Thư, cô là khẩn trương sao? Hay cho rằng kết hôn chính là hai người điền tên và ảnh chụp trên giấy chứng nhận, liền xong việc?”


Anh còn chưa quên lần đầu tiên của hai người, cô ghé vào vai anh cắn, đêm đó cô thậm chí còn phối hợp với anh nhiều lần.


Chương 30: Nhìn đến thất thần


Lạc Dịch Bắc đối với Phương Trì Hạ hiện tại thật sự xem thường.


Bây giờ rụt rè cái gì?


Kỳ thật Phương Trì Hạ còn không thích ứng cùng anh làm những chuyện này, nhưng mà lại không muốn để cho anh nhìn ra cô xấu hổ.


Hai tay vòng lên ôm cổ anh, mặt cô chậm rãi nâng lên, liếc một cái, khẽ nói một câu, “Tôi chỉ là muốn nói, kỹ thuật hôn của anh rất kém, khiến cho tôi không thoải mái, cho nên, đêm nay để cho tôi tới!”


Để cho cô tới?


Đây coi như là một loại tình thú sao?


Trong đầu Lạc Dịch Bắc chỉ thoáng phản ứng một chút, trong cơ thể liền bắt đầu nhiệt huyết sôi trào, thậm chí trong não còn tự động hiện ra hình ảnh “cô tới”.


Lạc Dịch Bắc bị câu “ để cho tôi tới” của cô hấp dẫn, thậm chí ngay cả cô cố ý nói lời hạ thấp anh cũng không có so đo, mà ung dung thưởng thức cô.


Thân thể khẽ dựa vào bên cạnh bồn tắm, hai tay miễn cưỡng mở ra, anh giãn mày nhìn về phía cô, “Được, cô tới.”


Bàn tay nhỏ của cô vòng lên vai anh, tỉ mĩ nhìn anh chằm chằm.


Lạc Dịch Bắc làm cho người ta si mê, rõ ràng là người Châu Á thuần chủng, thế nhưng ngũ quan còn tinh xảo hơn người Phương Tây, nhất là đôi mắt.


Ánh mắt anh rất sâu, như là một mảnh đại dương mênh mông, con mắt màu hổ phách vô cùng xinh đẹp, như là một khối Lưu Ly thượng đẳng, kinh tâm động phách mê người.


Một người đàn ông, tại sao có thể lớn lên đẹp mắt như vậy?


Phương Trì Hạ nhìn đến thất thần, động tác vì vậy mà dừng lại.


Anh lại thừa dịp cô không chú ý, một tay chế trụ eo cô, quay người tiếp nhận quyền chủ động.


“Lạc Dịch Bắc, anh vừa đáp ứng tôi!” Phương Trì Hạ kinh hô, giơ cánh tay lên muốn ngăn cản anh, Lạc Dịch Bắc lại thuận thế nắm hai tay cô bắt chéo sau lưng


“Kĩ thuật của cô là như vậy?” Rõ ràng Lạc Dịch Bắc không còn kiên nhẫn, xem thường liếc nhìn cô một cái, tay lục lọi dò xét trên người cô, ý muốn trực tiếp công thành chiếm đất, nhưng lại đụng đến một tầng vải vóc thì ngừng một chút.


“Cô…” Dừng động tác trên tay, con ngươi chậm rãi u ám, biểu hiện trên mặt Lạc Dịch Bắc giống như kinh ngạc, nhìn cô đầy quái dị.


Trên mặt nước, tay anh chạm lãy cô, một tầng lụa trắng mỏng chậm rãi hiện lên, đó là vừa kéo từ trên người Phương Trì Hạ ra.


Nha đầu kia tắm rửa lại còn có thể che kín như vậy!


Phòng sói sao?


“Thói quen.” Phương Trì Hạ vịn bồn tắm lớn ngồi dậy, hời hợt trả lời anh một câu, cũng không có cảm giác mình có hành vi kỳ quái, cất kỹ lụa mỏng.


Trên thực tế, lụa mỏng này đúng là đề phòng sói.


Sau khi lớn lên mỗi lần quay về Phương gia, lúc cô tắm rửa đều làm biện pháp phòng hộ rất nghiêm, phòng sói ở Phương gia, là Phương Vinh.


Phương Trì Hạ chỉ là con gái nuôi ở Phương gia, ở Phương gia thân phận xấu hổ, càng không có địa vị.


Dù cho Phương Vinh thực sự làm ra cái gì với cô, không có người giúp cô nói chuyện, chớ nói chi là để cho anh ta thu liễm loại hành vi này.


Cho nên, Phương Trì Hạ chỉ có thể bảo vệ tốt chính mình.


Dần dần, cô liền dưỡng thành thói quen hiện tại, khi tắm đều phòng thủ nghiêm như vậy.


Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, khóe mắt hơi rút một chút, cũng không có hỏi nhiều, ôm lấy cô ép quay vào vách tường bồn tắm…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom