Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41-42
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Không lâu sau khi cả hai mòn mỏi chờ đợi thì cuối cùng cũng đã thấy Tần Yến Trinh xuất hiện khi ả bước ra cửa thì phía kia xe của Lãng Quy đã đến. Quả nhiên là hẹn hò trong đêm có vẻ sẽ kích thích hơn, Tần Yến Trinh mặc đẹp chưa từng xuất hiện trước gã.
Bạch Mai Trúc đã chụp được vài tấm ảnh từ sự căn chỉnh chuẩn xác đến từng góc cạnh, làm cho người ta không muốn hiểu lầm cũng phải nhìn theo hướng khác nhưng đến bước này rồi hiểu lầm hay không cũng sẽ như nhau mà thôi.
Nối đuôi theo sau xe họ đến một khách sạn, ả và Lãng Quy đi đến đâu, Nam Phong và cô đi đến đó, chỉ chụp thêm được vài bức hình cho đến khi cả hai vào phòng, Bạch Mai Trúc tươi cười quay sang đập tay với Nam Phong, cùng rút khỏi, trở về nhà.
“Về cẩn thận nhé! Tạm biệt” Bạch Mai Trúc vẫy tay chào Nam Phong, đợi xe của anh lăn bánh mới quay lưng vào nhà.
Khẽ cầm lấy tay nắm cửa, Bạch Mai Trúc vui mừng vì gã còn đang say giấc, thay quần áo và lên giường nằm ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, thở phào, thế nhưng Bạch Mai Trúc không thể nghĩ rằng hơi thở của mình có thể đánh thức gã.
Cao Trí Đức xích người gần với lưng cô hơn, tay đang lần xuống mép áo cô mà tìm đường vào trong “người em có vẻ lạnh nhỉ? vừa mới ra ngoài về à?” Bạch Mai Trúc giật mình vì câu hỏi của gã, với chất giọng chắc nịch này thì hẳn là gã đã biết rồi.
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Bạch Mai Trúc xoay lưng đối mặt với gã, tay gã vòng ngang eo cô mà di chuyển lên tấm lưng mịn màng, ngón tay gã đang động đậy trong lớp áo ngủ của cô, gã đã quá quen với việc khi đi ngủ cô không mặc bra, bởi vậy mà càng tạo thêm cơ hội cho gã. Bạch Mai Trúc dương cổ lên rít một tiếng khi tay gã bóp chặt gò bồng “ưm~”
“Em có biết tôi đã trằn trọc như thế nào với dáng người bó sát trong bộ đồ da ấy của em không?” giọng gã dần khác thường.
“Thật may tôi có thể đợi đến khi em trở về” Cao Trí Đức ngồi lên cởi từng khuy của áo ngủ, môi trực tiếp chiếm trọn ưu thế trên cổ cô, từng tiếng mút mát phát ra từ miệng gã, những dấu đỏ mờ nhạt đã hiện rõ. Bạch Mai Trúc sực nhớ vội đẩy gã ra. Nếu để những dấu này xuất hiện cô sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn Nam Phong trong những ngày tiếp theo.
Cô thực sự thấy ngại khi phải xuất hiện với những dấu đỏ trên cổ mà gã để lại trước mặt Nam Phong.
“Trên giường đối với tôi chỉ có phục tùng, tuyệt đối sẽ không chấp nhận lời từ chối”
Bạch Mai Trúc hất tay gã, lật người gã lại, lấy vị thế nằm trên “vậy nếu tôi không phục tùng thì sao?”
Tay gã nắm chắc cổ cô kéo xuống, không chạm môi chỉ cố gắng luồn chiếc lưỡi vào bên trong, Bạch Mai Trúc lắc đầu không muốn, bấu lấy cổ tay gã, với sức chịu đựng có hạn, gã một lần nữa đè cô dưới thân, tay móp miệng buộc phải bật môi, gã thành công đưa được lưỡi vào trong mà ra sức khuấy đảo.
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Ở một nơi khác, Nam Phong đang chìm trong suy nghĩ về khuôn mặt, vóc dáng và từng cử chỉ của cô khi bên cạnh mình. Biết rằng bản thân không nên nghĩ đến cô thế nhưng lại không thể cản được lí trí. Lắc qua lắc lại ly rượu vang trên tay, liên tục liếm môi rồi gượng cười, biểu cảm gương mặt của anh bấy giờ rất không đúng.
“Cao Trí Đức có tin tôi kiện anh vì tội xâm hại người khác không hả?”
“Tôi thách em” gã mạnh tay kéo toạc áo cô, từng chiếc khuy áo nảy ra rơi lộp cộp dưới sàn. Bạch Mai Trúc nếu đã quả quyết từ chối thì sẽ làm cho đến cùng, lật đật chèo xuống khỏi giường, nhưng túm tóc liền bị kéo lại bởi gã.
Bạch Mai Trúc răng trên cắn môi dưới, đưa tay ra sau nắm chắc vào cổ tay gã, một lực vặn “oh, không ngờ là hiệu quả đấy, thật may là có thể thực hành luôn trong tình huống này” Cao Trí Đức chống ngón trỏ lên trán cười nhạt, nhìn lên nét mặt đang vui vẻ của cô. Hất mạnh tay mình sang một bên, Bạch Mai Trúc mất phương hướng mà buông tay gã, phút chốc ngực đã dính chặt ngực gã.
“Định học võ để về chống lại tôi à? Ai, là ai đã nhồi nhét vào đầu em những thứ này” Cao Trí Đức vuốt rồi vén tóc cô ra sau tai.
“Nếu không nhanh trả lời thì mục tiêu đầu tiên của tôi sẽ là cái tai này” gã cắn vào tai cô mà đe dọa.
“Là do tôi tự muốn học, do tôi muốn chống đối lại anh đấy thì sao?” Bạch Mai Trúc gân cổ lên như đang cố cãi và muốn chiến thắng.
“Thì sao? Vậy thì tôi sẽ cho em biết hậu quả ngay bây giờ đây” tay gã buông khỏi người cô, đứng lên, Bạch Mai Trúc nhìn theo gã, tay bất giác nắm chặt lấy ga giường như sợ điều gì đó, cô thấy gã mở tủ lấy ra một dây da đen dài, cô hai mắt trợn tròn nhìn ra hướng khác, trong trí nhớ đang mở ra một sự việc đã dần được lãng quên, ánh đèn cũ kĩ, nhà kho tối tăm, cảm giác sợ sệt trong cô lại dâng trào.
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
“Ngay bây giờ đây tôi sẽ cho em biết sự quyến rũ của em có hại đến mức nào” hành động co ra kéo vào dây da trên tay của gã y hệt ngày hôm đó. Bạch Mai Trúc lắc đầu liên tục lùi về phía sau, ý định muốn thoát khỏi đây càng mãnh liệt hơn trước sự ra tay không thể lường trước từ gã.
Khi đã đến mép giường, xoay người đặt chân xuống đất, vội chạy nhưng lại va phải lồng ngực gã, Cao Trí Đức trước mắt cô bao nhiêu là hung ác, ép cô phải lùi lại giường, khi quay lại nhìn đã thấy bản thân bị dồn đến chân tường, Bạch Mai Trúc giở ra chiêu cuối cùng, nhắm mắt làm đại.
Hai tay chắp vào nhau, ánh mắt long lanh ra vẻ tội nghiệp nhìn gã “Trí Đức....” chưa kịp nói ra lời câu tiếp theo, hai tay cô đã bị gã giữ chặt về phía sau lưng, Cao Trí Đức đưa dây da ra phía sau cô cột tay lại.
“Bây giờ có nói gì cũng vô ích thôi!” gã đẩy vai cho người cô nghiêng xuống giường, mu bàn tay vuốt ve từ vầng trán cô xuống đến xương quai xanh, lật ngược lòng bàn tay mà ve vãn làn da mịn màng của cô.
“Nhìn xem, trời sắp sáng rồi mà tôi và em vẫn chưa hoàn thành xong việc nên làm” Cao Trí Đức thơm vào má cô, vào sống mũi, vào mi mắt rồi đến chiếc cằm thon gọn mà cứ thế trượt dài sâu hơn. Gã tuột áo cô khỏi vai, miệng mân mê núm hồng hào trên ngực, một tay thì bóp chặt bên còn lại không buông.
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Khi đã chán chê phía trên, gã đi theo rốn bụng mà xuống giữa hai chân cô, nhấc cho hai chân cô gác lên vai, gã hôn vào nụ hồng vẫn còn nằm trong hai lớp vải, đặt lòng bàn tay bên dưới hai lòng bàn chân của cô, gã ngồi thẳng lưng, tay đổi vị trí mà thẳng thừng kéo quần cô xuống.
Cả hai chiếc quần đều bị gã cởi bỏ, Cao Trí Đức không rời mắt nhìn nụ hồng đang mở ra khép vào, Bạch Mai Trúc dù đã bao nhiêu lần hoan hoan ái ái nồng nhiệt trên giường với gã vẫn không khỏi xấu hổ mà chạm hai chân vào nhau tránh ánh nhìn của gã.
Cao Trí Đức tách hai chân cô ra, cả người trườn lên cố ý để cho vật dưới thân chạm vào cô, Bạch Mai Trúc rùng mình, cảm giác hứng phấn ham muốn trong người đang dần trỗi dậy nhưng con tim liền cản lại lí trí, tiếp tục ra lời từ chối.
“Trí Đức em buồn ngủ, chẳng phải sáng mai anh còn phải đi làm hay sao?”
“Hãy lo cho em xem có thể đi lại bình thường vào ngày mai hay không? Về phần tôi, tôi sẽ tự lo” dứt lời gã cũng dứt khoát đâm vào trong cô.
“ưm...ư~”
“Xem kìa, miệng lại không thành thật với lời nói rồi” gã cười khẩy, thật mạnh tay đánh vào mông cô một cái, tuyệt tình mà ngửa cổ rên “ha...a...ha...”
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Trời tờ mờ sáng càng khiến cho Bạch Mai Trúc buồn ngủ, chỉ muốn vùi sâu vào chăn trong trời đông giá rét mặc dù lò sưởi ấm áp luôn hiện diện trong căn phòng này.
“Trí Đức...”
“Thử nói thêm câu nữa xem, không phải chỉ ngày sau mà những ngày tiếp theo tôi sẽ cho em nằm một chỗ mà yên vị sai khiến” không phải một câu mà là một chữ gã thúc vào cô một lần, miệng là muốn cầu xin dừng lại ấy nhưng sâu thẳm trong suy nghĩ lại muốn gã tiếp tục mà mạnh hơn nữa.
Bạch Mai Trúc hai mắt liên tục dí vào nhau vì buồn ngủ, không yên được bao lâu miệng rên mắt mở bởi con quái vật ăn thịt người bên dưới “ư....a...ưm”
“Chưa có sự cho phép của tôi, em tuyệt đối sẽ không được ngủ yên” nụ cười mang theo bản chất dâm đãng của gã, Bạch Mai Trúc vì thế mà tức điên lên, hai mắt lườm gã sắc lẹm.
“Mau cởi trói ra cho tôi” Bạch Mai Trúc nghiêng người hai tay liên hồi đưa lên ra hiệu cho gã.
“Phải hứa với tôi sẽ không chống đối nếu không, không chỉ là trói tay, cả đời này tôi sẽ trói buộc em khiến em không thể làm những việc bản thân muốn như bây giờ”
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Bạch Mai Trúc gật đầu. Thế nhưng sau khi thoát ra khỏi sợi dây da của gã, cô hình như là khỏe hơn một bậc mà chồm lên trên người gã “vậy thì phải để xem anh có đủ khả năng hay không?”
Hai chữ 'khả năng' từ miệng cô như một sự sỉ nhục đối với gã. Cao Trí Đức ôm lưng cô mà thúc lên “ưm~”
“Vậy để tôi cho em biết, khả năng có thể làm việc đó của tôi là bao nhiêu phần trăm” lần này nằm dưới gã Bạch Mai Trúc thực sự là không chống đối theo lời đã hứa, đã vậy còn ra sức hành động ngầm cổ vũ cho gã.
“Hoá ra khả năng của anh chỉ đến mức này mà thôi” nụ cười nhạt cùng với chất giọng có chút coi thường của cô đúng là đã có tác dụng đưa đẩy cho con quái thú.
Cao Trí Đức rút ra, lật người cô lại, hai tay Bạch Mai Trúc chống xuống giường, hai chân quỳ, gã được đà tức giận đâm sâu hơn vào, Bạch Mai Trúc quả nhiên phải thét lên, trời đất như đang quay cuồng, lăn giường với gã bao nhiêu lần nhưng chưa từng nhận một cú thúc đau đến long trời nở đất này.
Và chính bản thân cô đang cảm thấy hối hận vì đã khiêu khích gã. Khi đau chuyển thành khoái cảm, cô rên rỉ cầu xin gã không ngừng.
Cao Trí Đức nhìn cô mệt nhừ, cả người đầy mồ hôi đang nằm trong lòng “nếu đã không muốn, tôi sẽ bắt buộc em phải muốn” gã áp miệng vào cổ cô, cắn mạnh, mút mát tạo ra những dấu đỏ, miệng cười thỏa mãn mà gục đầu vào vai cô cùng thiếp đi.
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Không lâu sau khi cả hai mòn mỏi chờ đợi thì cuối cùng cũng đã thấy Tần Yến Trinh xuất hiện khi ả bước ra cửa thì phía kia xe của Lãng Quy đã đến. Quả nhiên là hẹn hò trong đêm có vẻ sẽ kích thích hơn, Tần Yến Trinh mặc đẹp chưa từng xuất hiện trước gã.
Bạch Mai Trúc đã chụp được vài tấm ảnh từ sự căn chỉnh chuẩn xác đến từng góc cạnh, làm cho người ta không muốn hiểu lầm cũng phải nhìn theo hướng khác nhưng đến bước này rồi hiểu lầm hay không cũng sẽ như nhau mà thôi.
Nối đuôi theo sau xe họ đến một khách sạn, ả và Lãng Quy đi đến đâu, Nam Phong và cô đi đến đó, chỉ chụp thêm được vài bức hình cho đến khi cả hai vào phòng, Bạch Mai Trúc tươi cười quay sang đập tay với Nam Phong, cùng rút khỏi, trở về nhà.
“Về cẩn thận nhé! Tạm biệt” Bạch Mai Trúc vẫy tay chào Nam Phong, đợi xe của anh lăn bánh mới quay lưng vào nhà.
Khẽ cầm lấy tay nắm cửa, Bạch Mai Trúc vui mừng vì gã còn đang say giấc, thay quần áo và lên giường nằm ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, thở phào, thế nhưng Bạch Mai Trúc không thể nghĩ rằng hơi thở của mình có thể đánh thức gã.
Cao Trí Đức xích người gần với lưng cô hơn, tay đang lần xuống mép áo cô mà tìm đường vào trong “người em có vẻ lạnh nhỉ? vừa mới ra ngoài về à?” Bạch Mai Trúc giật mình vì câu hỏi của gã, với chất giọng chắc nịch này thì hẳn là gã đã biết rồi.
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Bạch Mai Trúc xoay lưng đối mặt với gã, tay gã vòng ngang eo cô mà di chuyển lên tấm lưng mịn màng, ngón tay gã đang động đậy trong lớp áo ngủ của cô, gã đã quá quen với việc khi đi ngủ cô không mặc bra, bởi vậy mà càng tạo thêm cơ hội cho gã. Bạch Mai Trúc dương cổ lên rít một tiếng khi tay gã bóp chặt gò bồng “ưm~”
“Em có biết tôi đã trằn trọc như thế nào với dáng người bó sát trong bộ đồ da ấy của em không?” giọng gã dần khác thường.
“Thật may tôi có thể đợi đến khi em trở về” Cao Trí Đức ngồi lên cởi từng khuy của áo ngủ, môi trực tiếp chiếm trọn ưu thế trên cổ cô, từng tiếng mút mát phát ra từ miệng gã, những dấu đỏ mờ nhạt đã hiện rõ. Bạch Mai Trúc sực nhớ vội đẩy gã ra. Nếu để những dấu này xuất hiện cô sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn Nam Phong trong những ngày tiếp theo.
Cô thực sự thấy ngại khi phải xuất hiện với những dấu đỏ trên cổ mà gã để lại trước mặt Nam Phong.
“Trên giường đối với tôi chỉ có phục tùng, tuyệt đối sẽ không chấp nhận lời từ chối”
Bạch Mai Trúc hất tay gã, lật người gã lại, lấy vị thế nằm trên “vậy nếu tôi không phục tùng thì sao?”
Tay gã nắm chắc cổ cô kéo xuống, không chạm môi chỉ cố gắng luồn chiếc lưỡi vào bên trong, Bạch Mai Trúc lắc đầu không muốn, bấu lấy cổ tay gã, với sức chịu đựng có hạn, gã một lần nữa đè cô dưới thân, tay móp miệng buộc phải bật môi, gã thành công đưa được lưỡi vào trong mà ra sức khuấy đảo.
Chương41.Trên Giường Đối Với Tôi Chỉ Có Phục Tùng Tuyệt Đối Không Có Từ Chối
Ở một nơi khác, Nam Phong đang chìm trong suy nghĩ về khuôn mặt, vóc dáng và từng cử chỉ của cô khi bên cạnh mình. Biết rằng bản thân không nên nghĩ đến cô thế nhưng lại không thể cản được lí trí. Lắc qua lắc lại ly rượu vang trên tay, liên tục liếm môi rồi gượng cười, biểu cảm gương mặt của anh bấy giờ rất không đúng.
“Cao Trí Đức có tin tôi kiện anh vì tội xâm hại người khác không hả?”
“Tôi thách em” gã mạnh tay kéo toạc áo cô, từng chiếc khuy áo nảy ra rơi lộp cộp dưới sàn. Bạch Mai Trúc nếu đã quả quyết từ chối thì sẽ làm cho đến cùng, lật đật chèo xuống khỏi giường, nhưng túm tóc liền bị kéo lại bởi gã.
Bạch Mai Trúc răng trên cắn môi dưới, đưa tay ra sau nắm chắc vào cổ tay gã, một lực vặn “oh, không ngờ là hiệu quả đấy, thật may là có thể thực hành luôn trong tình huống này” Cao Trí Đức chống ngón trỏ lên trán cười nhạt, nhìn lên nét mặt đang vui vẻ của cô. Hất mạnh tay mình sang một bên, Bạch Mai Trúc mất phương hướng mà buông tay gã, phút chốc ngực đã dính chặt ngực gã.
“Định học võ để về chống lại tôi à? Ai, là ai đã nhồi nhét vào đầu em những thứ này” Cao Trí Đức vuốt rồi vén tóc cô ra sau tai.
“Nếu không nhanh trả lời thì mục tiêu đầu tiên của tôi sẽ là cái tai này” gã cắn vào tai cô mà đe dọa.
“Là do tôi tự muốn học, do tôi muốn chống đối lại anh đấy thì sao?” Bạch Mai Trúc gân cổ lên như đang cố cãi và muốn chiến thắng.
“Thì sao? Vậy thì tôi sẽ cho em biết hậu quả ngay bây giờ đây” tay gã buông khỏi người cô, đứng lên, Bạch Mai Trúc nhìn theo gã, tay bất giác nắm chặt lấy ga giường như sợ điều gì đó, cô thấy gã mở tủ lấy ra một dây da đen dài, cô hai mắt trợn tròn nhìn ra hướng khác, trong trí nhớ đang mở ra một sự việc đã dần được lãng quên, ánh đèn cũ kĩ, nhà kho tối tăm, cảm giác sợ sệt trong cô lại dâng trào.
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
“Ngay bây giờ đây tôi sẽ cho em biết sự quyến rũ của em có hại đến mức nào” hành động co ra kéo vào dây da trên tay của gã y hệt ngày hôm đó. Bạch Mai Trúc lắc đầu liên tục lùi về phía sau, ý định muốn thoát khỏi đây càng mãnh liệt hơn trước sự ra tay không thể lường trước từ gã.
Khi đã đến mép giường, xoay người đặt chân xuống đất, vội chạy nhưng lại va phải lồng ngực gã, Cao Trí Đức trước mắt cô bao nhiêu là hung ác, ép cô phải lùi lại giường, khi quay lại nhìn đã thấy bản thân bị dồn đến chân tường, Bạch Mai Trúc giở ra chiêu cuối cùng, nhắm mắt làm đại.
Hai tay chắp vào nhau, ánh mắt long lanh ra vẻ tội nghiệp nhìn gã “Trí Đức....” chưa kịp nói ra lời câu tiếp theo, hai tay cô đã bị gã giữ chặt về phía sau lưng, Cao Trí Đức đưa dây da ra phía sau cô cột tay lại.
“Bây giờ có nói gì cũng vô ích thôi!” gã đẩy vai cho người cô nghiêng xuống giường, mu bàn tay vuốt ve từ vầng trán cô xuống đến xương quai xanh, lật ngược lòng bàn tay mà ve vãn làn da mịn màng của cô.
“Nhìn xem, trời sắp sáng rồi mà tôi và em vẫn chưa hoàn thành xong việc nên làm” Cao Trí Đức thơm vào má cô, vào sống mũi, vào mi mắt rồi đến chiếc cằm thon gọn mà cứ thế trượt dài sâu hơn. Gã tuột áo cô khỏi vai, miệng mân mê núm hồng hào trên ngực, một tay thì bóp chặt bên còn lại không buông.
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Khi đã chán chê phía trên, gã đi theo rốn bụng mà xuống giữa hai chân cô, nhấc cho hai chân cô gác lên vai, gã hôn vào nụ hồng vẫn còn nằm trong hai lớp vải, đặt lòng bàn tay bên dưới hai lòng bàn chân của cô, gã ngồi thẳng lưng, tay đổi vị trí mà thẳng thừng kéo quần cô xuống.
Cả hai chiếc quần đều bị gã cởi bỏ, Cao Trí Đức không rời mắt nhìn nụ hồng đang mở ra khép vào, Bạch Mai Trúc dù đã bao nhiêu lần hoan hoan ái ái nồng nhiệt trên giường với gã vẫn không khỏi xấu hổ mà chạm hai chân vào nhau tránh ánh nhìn của gã.
Cao Trí Đức tách hai chân cô ra, cả người trườn lên cố ý để cho vật dưới thân chạm vào cô, Bạch Mai Trúc rùng mình, cảm giác hứng phấn ham muốn trong người đang dần trỗi dậy nhưng con tim liền cản lại lí trí, tiếp tục ra lời từ chối.
“Trí Đức em buồn ngủ, chẳng phải sáng mai anh còn phải đi làm hay sao?”
“Hãy lo cho em xem có thể đi lại bình thường vào ngày mai hay không? Về phần tôi, tôi sẽ tự lo” dứt lời gã cũng dứt khoát đâm vào trong cô.
“ưm...ư~”
“Xem kìa, miệng lại không thành thật với lời nói rồi” gã cười khẩy, thật mạnh tay đánh vào mông cô một cái, tuyệt tình mà ngửa cổ rên “ha...a...ha...”
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Trời tờ mờ sáng càng khiến cho Bạch Mai Trúc buồn ngủ, chỉ muốn vùi sâu vào chăn trong trời đông giá rét mặc dù lò sưởi ấm áp luôn hiện diện trong căn phòng này.
“Trí Đức...”
“Thử nói thêm câu nữa xem, không phải chỉ ngày sau mà những ngày tiếp theo tôi sẽ cho em nằm một chỗ mà yên vị sai khiến” không phải một câu mà là một chữ gã thúc vào cô một lần, miệng là muốn cầu xin dừng lại ấy nhưng sâu thẳm trong suy nghĩ lại muốn gã tiếp tục mà mạnh hơn nữa.
Bạch Mai Trúc hai mắt liên tục dí vào nhau vì buồn ngủ, không yên được bao lâu miệng rên mắt mở bởi con quái vật ăn thịt người bên dưới “ư....a...ưm”
“Chưa có sự cho phép của tôi, em tuyệt đối sẽ không được ngủ yên” nụ cười mang theo bản chất dâm đãng của gã, Bạch Mai Trúc vì thế mà tức điên lên, hai mắt lườm gã sắc lẹm.
“Mau cởi trói ra cho tôi” Bạch Mai Trúc nghiêng người hai tay liên hồi đưa lên ra hiệu cho gã.
“Phải hứa với tôi sẽ không chống đối nếu không, không chỉ là trói tay, cả đời này tôi sẽ trói buộc em khiến em không thể làm những việc bản thân muốn như bây giờ”
Chương42.Tôi Sẽ Cho Em Biết Sự Quyến Rũ Của Em Có Hại Đến Mức Nào (H)
Bạch Mai Trúc gật đầu. Thế nhưng sau khi thoát ra khỏi sợi dây da của gã, cô hình như là khỏe hơn một bậc mà chồm lên trên người gã “vậy thì phải để xem anh có đủ khả năng hay không?”
Hai chữ 'khả năng' từ miệng cô như một sự sỉ nhục đối với gã. Cao Trí Đức ôm lưng cô mà thúc lên “ưm~”
“Vậy để tôi cho em biết, khả năng có thể làm việc đó của tôi là bao nhiêu phần trăm” lần này nằm dưới gã Bạch Mai Trúc thực sự là không chống đối theo lời đã hứa, đã vậy còn ra sức hành động ngầm cổ vũ cho gã.
“Hoá ra khả năng của anh chỉ đến mức này mà thôi” nụ cười nhạt cùng với chất giọng có chút coi thường của cô đúng là đã có tác dụng đưa đẩy cho con quái thú.
Cao Trí Đức rút ra, lật người cô lại, hai tay Bạch Mai Trúc chống xuống giường, hai chân quỳ, gã được đà tức giận đâm sâu hơn vào, Bạch Mai Trúc quả nhiên phải thét lên, trời đất như đang quay cuồng, lăn giường với gã bao nhiêu lần nhưng chưa từng nhận một cú thúc đau đến long trời nở đất này.
Và chính bản thân cô đang cảm thấy hối hận vì đã khiêu khích gã. Khi đau chuyển thành khoái cảm, cô rên rỉ cầu xin gã không ngừng.
Cao Trí Đức nhìn cô mệt nhừ, cả người đầy mồ hôi đang nằm trong lòng “nếu đã không muốn, tôi sẽ bắt buộc em phải muốn” gã áp miệng vào cổ cô, cắn mạnh, mút mát tạo ra những dấu đỏ, miệng cười thỏa mãn mà gục đầu vào vai cô cùng thiếp đi.
Bình luận facebook