“ EM TỪ CHỐI.” Hổ Tình cự tuyệt, “ em bây giờ mệt đến mức như cả bộ xương sắp rời ra thành từng mảnh rồi, để em ngủ đi.” Hổ Tình nói xong liền đóng cửa luôn, không cho Đoan Mộc Thụy cơ hội nói thêm một lời nào.
Đoan Mộc Thụy đứng trước cửa cười, quả thật là cô gái cá tính.
Phải biết là chưa bao giờ có người dám từ chối thẳng thừng trước mặt mình, bây giờ thì anh đã được “ăn” hai lần rồi, nhưng cái cảm giác như này rất cuốn hút Đoan Mộc Thụy, như gấu đen nhìn thấy tổ ong vậy, có khi biết sẽ bị thương nhưng vẫn ham muốn.
Đoan Mộc Thụy đứng một lúc rồi mới quay lại phòng của mình.
Quay về phòng, anh liền lập tức xử lý công việc, vì anh phải nhanh chóng ký kết hợp đồng hợp tác với hai nhà “Hổ” và “Kỳ”
Hổ Tình nằm trên giường nhưng không ngủ được, cơn mệt mỏi đang bao phủ toàn thân cô, về lại nơi này, trong tâm trí Hổ Tình lại hiện lên những hình ảnh của quá khứ, việc nào cũng làm cho cô vô cùng đau đớn.
。。。 。。。
“Tiểu Tình, đây là lễ phục anh chuẩn bị cho em, bữa tiệc ngày mai, em đi cùng anh.” Đoan Mộc Thụy đưa cho Hổ Tình một chiếc hộp thật đẹp.
Hổ Tình nhíu mày: “Thụy, anh biết là em không thích đi dự những bữa tiệc như vậy.” Trên mặt Hổ Tình hằn lên một tia bực bội.
Đoan Mộc Thụy sờ gáy: “Tiểu Tình, vì anh cũng hết cách mà, lần này sang đây chỉ có anh và em, bây giờ anh phải tìm đâu ra bạn gái đi cùng đây?”
Nghe Đoan Mộc Thụy nói vậy, Hổ Tình không tìm được lý do từ chối nào nữa, đành phải cầm lấy bộ lễ phục chấp nhận yêu cầu của Đoan Mộc Thụy.
Ngày hôm sau, Hổ Tình đã thay luôn bộ trang phục mà Đoan Mộc Thụy đặc biệt chuẩn bị cho cô. Chiếc váy trễ vai với công nghệ thêu đẳng cấp tinh xảo cộng thêm một đôi giày cao gót dài nhọn, một phong cách thục nữ cổ xưa; túi xách hoa hồng màu phấn được làm bằng da dê, toát lên phong thái lãng mạn.
Hổ Tình nhìn lại mình trong gương, không dám tin quý cô sang trọng này là mình.
“Cộc cộc cộc… …” tiếng gõ cửa vang lên, Hổ Tình một tay nhấc đuôi váy lên, mở cửa liền nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của Đoan Mộc Thụy , đằng sau anh còn có một chuyên gia trang điểm và một trợ lý.
“Tiểu Tình, đây là người trang điểm cho em mà anh đã đặc biệt chuẩn bị, hôm nay em nhất định sẽ là bông hoa rực rỡ nhất trong buổi tiệc.” Trên mặt Đoan Mộc Thụy đang mang một nét cười dịu dàng, sau khi nhìn thấy bộ váy của Hổ Tình, trong mắt anh chớp qua một tia ngạc nhiên.
Hổ Tình mà không trang điểm gì cũng đã đủ cuốn hút anh rồi, giờ Đoan Mộc Thụy rất mong chờ để xem một Hổ Tình trang điểm tỉ mỉ sẽ xinh đẹp lung linh đến cỡ nào.
Hổ Tình hơi nhíu mày, đôi mắt hiện lên nét cự tuyệt, cô không thích trang điểm, vô cùng phiền phức.
Vốn dĩ cô đồng ý đi cùng Đoan Mộc Thụy đã là một sự nhượng bộ không nhỏ rồi, bây giờ Đoan Mộc Thụy còn bắt mình phải trang điểm, Hổ Tình không hề muốn trở thành người tỏa sáng nhất trong buổi tiệc, cô chỉ muốn lẳng lặng như một người tàng hình, thế là đủ.
Có thể là nhận ra ý không vui vẻ của Hổ Tình, Đoan Mộc Thụy đành phải nói: “Tiểu Tình, bữa tiệc lần này rất quan trọng với anh, em nghe lời anh lần này đi.”
Đôi mắt Hổ Tình ánh lên một tia nghi hoặc, sau khi Đoan Mộc Thụy đưa cho cô bộ lễ phục, Hổ Tình vẫn chưa hỏi anh ta là bữa tiệc gì.
“ Bữa tiệc gì mà quan trong vậy?” Hổ Tình hỏi Đoan Mộc Thụy.
“Thì là việc hợp tác xuyên quốc gia đó.” Đoan Mộc Thụy trả lời, trong mắt thoáng qua một tia bất lực.
Bình luận facebook