Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 95: Hợp sức
Rất nhanh Dương Tư Thần và Lục Kiều Hân còn chưa kịp chuẩn bị gì thì một tiếng súng đã vang lên, đạn bắn xuyên qua lớp kính ở đầu xe của anh vào bên trong ghim vào ghế phụ đằng sau.
Tiếp đến là rất nhiều tiếng súng bắn vào trong xe của anh khiến chiếc xe vừa mới dừng động cơ đã bị xì khói bay khắp nơi.
Dương Tư Thần cảm thấy không an toàn, một tiếng súng nữa lại vang lên sắp bay vào người Lục Kiều Hân thì Dương Tư Thần đã nhanh chóng túm lấy tay cô kéo lại phía mình. Hai người cùng nhảy ra khỏi chiếc xe đối mặt với bọn côn đồ hung ác phía trước.
Tên cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, những vết sẹo ngang dọc trên khắp thân, hình xăm chi chít không ra dáng người.
- " Kiều Hân, mau nấp sau anh, anh sẽ bảo vệ em"
- "Dương Tư Thần"
Cô vừa dứt câu thì Dương Tư Thần đã nhảy lên phía trước đối đầu với bọn côn đồ hung ác, bọn chúng cười châm chọc anh.
- "Dương Tư Thần, mày cũng chỉ được đến như vậy"
- "Mày là ai?"
Dương Tư Thần ghì giọng nói với hắn. Sự việc bị tập kích bất ngờ như vậy đối với Dương Tư Thần cũng là chuyện thường xuyên xảy ra nhưng mỗi lần như vậy anh đều biết nguyên nhân và mục đích của bọn chúng, còn lần này anh không thể biết.
- "Dương Tư Thần bọn tao là kẻ thù của nhà mày!"
Tên giang hồ xăm trổ đầy mình phía trước vừa nói vừa chỉ vào ngực mình khẳng định. Anh nghi ngờ câu nói đó, ngoài Đoàn Thừa Hiên ra thì nhà anh cũng không hề có kẻ thù nào khác.
- "Dương Tư Thần, mày nhanh chóng chịu đầu hàng thì coi như có thể chết một cách thật nhẹ nhàng. Nếu không..."
- "Đại ca đừng nói nhiều lời với hắn ta"
Một tên đàn em phía sau nói với tên xăm trổ đầy mình đứng phía trước. Bất ngờ tất cả những tên bao vây ở đây liền sông lại phía Dương Tư Thần vừa bắn súng vừa dồn ép anh.
Mỗi lần tiếng súng vang lên là mỗi lần Dương Tư Thần phải sử dụng lực để tránh những viên đạn được bay ra. Sau một hồi bắn tỉa liên tục nhưng vẫn không làm chúng một viên đạn nào vào người Dương Tư Thần
Không biết là do kỹ thuật bắn súng của bọn chúng dở tệ hay là do Dương Tư Thần đối với việc tránh đoạn này quá bình thường. Nhiều chiếc súng của bọn chúng đều đã hết đạn.
Ban đầu bọn người này nghĩ việc đối phó với anh cũng không khó chỉ cần đem súng đi bắn liên hoàn thì anh sẽ chết chắc. Ai ngờ đến bây giờ không còn một viên đạn nào thì bọn họ bắt đầu xông lên phía anh.
Tên đầu đàn chạy đến phía Dương Tư Thần dương một cú đấm lên thì nhanh chóng anh đã đã ngồi xuống gạt chân hắn ta khiến hắn phải đứng không vững mà ngã xuống đất.
- "Đại ca"
Một tên đàn em của hắn hét lớn, nhanh chóng những tên còn lại liền xông đến phía Dương Tư Thần sử dụng võ nghệ để đánh nhau với anh. Anh lâu ngày vận động nhưng rồi dần dần cũng quen với từng động tác.
Rất nhanh anh đã đỡ được nhiều cú đấm rồi lại phản lại mấy tên kia. Một tên đánh lén dùng gậy khi đập vào lưng anh khiến anh không trụ nổi khi mà bị vài tên tiếp tục thừa thời cơ chạy đến đánh vào điểm yếu.
Hoàn cảnh cấp bách vài tên côn đồ vừa đắc ý thì đột nhiên tên nào tên đấy bị bay ra xa. Lục Kiều Hân phi đến đá cho mỗi tên trên một cái cái ngã xuống đất. Tình thế thay đổi, bây giờ Lục Kiều Hân và anh lại đứng trong vòng vây của bọn chúng.
Bọn chúng tiếp tục đứng dậy lao về phía Dương Tư Thần và Lục Kiều Hân.
- "Lục Kiều Hân nguy hiểm, để anh đối phó với bọn chúng"
- "Anh im đi, đang bị thương đấy, đã yếu còn muốn ra gió, thích thể hiện à?"
Lục Kiều Hân vừa dứt câu thì bọn chúng đã lao tới phía hai người. Anh và cô tựa lưng vào nhau để đối phó lại bọn chúng. Tên xăm trổ hồi nãy bây giờ mới vực được dậy nhìn thấy có nữ nhi bên trong liền cất giọng nói.
- "Cô em yếu ớt. Đừng xen vào chuyện của đàn ông mau đi ra đi"
Ngược lại vừa nói xong Lục Kiều Hân xông lên đấm vênh mỏ tên xăm trổ vừa nói ra câu đấy. Tiếp tục cô không nương tay mà đá liên tiếp vào bụng hắn ta.
- "Đại ca...! Con khốn dám hành hung đại ca, mày xem đây"
- "Lục Kiều Hân"
Dương Tư Thần đang đánh nhau với bọn kia nhìn thấy có một tên đang có ý định xông đến phía cô. Nhanh chóng Lục Kiều Hân đã quay lại tát bẹt vào mặt trên đang tiến đến, hắn bay xuống đất nằm.
Dương Tư Thần và cô càng đánh thì không biết từ đâu ra lại càng nhiều tên đến. Có vẻ như ngày một nhiều. Chợt nhận ra không đơn giản như anh từng nghĩ.
Nhìn những giọt mồ hôi đang dần dần trôi trên trán của cô Dương Tư Thần chạy lại kéo tay cô vào lòng mình. Một tên đường sau đập vào lưng anh rất mạnh.
Anh nhìn lại xung quanh thì nhiều tên côn đồ khác lại tiếp tục thay thế. Hắn nói với đại ca mình.
- "Chu Kiên, ngài nói chúng ta đem xác hắn về"
Tiếp đến là rất nhiều tiếng súng bắn vào trong xe của anh khiến chiếc xe vừa mới dừng động cơ đã bị xì khói bay khắp nơi.
Dương Tư Thần cảm thấy không an toàn, một tiếng súng nữa lại vang lên sắp bay vào người Lục Kiều Hân thì Dương Tư Thần đã nhanh chóng túm lấy tay cô kéo lại phía mình. Hai người cùng nhảy ra khỏi chiếc xe đối mặt với bọn côn đồ hung ác phía trước.
Tên cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, những vết sẹo ngang dọc trên khắp thân, hình xăm chi chít không ra dáng người.
- " Kiều Hân, mau nấp sau anh, anh sẽ bảo vệ em"
- "Dương Tư Thần"
Cô vừa dứt câu thì Dương Tư Thần đã nhảy lên phía trước đối đầu với bọn côn đồ hung ác, bọn chúng cười châm chọc anh.
- "Dương Tư Thần, mày cũng chỉ được đến như vậy"
- "Mày là ai?"
Dương Tư Thần ghì giọng nói với hắn. Sự việc bị tập kích bất ngờ như vậy đối với Dương Tư Thần cũng là chuyện thường xuyên xảy ra nhưng mỗi lần như vậy anh đều biết nguyên nhân và mục đích của bọn chúng, còn lần này anh không thể biết.
- "Dương Tư Thần bọn tao là kẻ thù của nhà mày!"
Tên giang hồ xăm trổ đầy mình phía trước vừa nói vừa chỉ vào ngực mình khẳng định. Anh nghi ngờ câu nói đó, ngoài Đoàn Thừa Hiên ra thì nhà anh cũng không hề có kẻ thù nào khác.
- "Dương Tư Thần, mày nhanh chóng chịu đầu hàng thì coi như có thể chết một cách thật nhẹ nhàng. Nếu không..."
- "Đại ca đừng nói nhiều lời với hắn ta"
Một tên đàn em phía sau nói với tên xăm trổ đầy mình đứng phía trước. Bất ngờ tất cả những tên bao vây ở đây liền sông lại phía Dương Tư Thần vừa bắn súng vừa dồn ép anh.
Mỗi lần tiếng súng vang lên là mỗi lần Dương Tư Thần phải sử dụng lực để tránh những viên đạn được bay ra. Sau một hồi bắn tỉa liên tục nhưng vẫn không làm chúng một viên đạn nào vào người Dương Tư Thần
Không biết là do kỹ thuật bắn súng của bọn chúng dở tệ hay là do Dương Tư Thần đối với việc tránh đoạn này quá bình thường. Nhiều chiếc súng của bọn chúng đều đã hết đạn.
Ban đầu bọn người này nghĩ việc đối phó với anh cũng không khó chỉ cần đem súng đi bắn liên hoàn thì anh sẽ chết chắc. Ai ngờ đến bây giờ không còn một viên đạn nào thì bọn họ bắt đầu xông lên phía anh.
Tên đầu đàn chạy đến phía Dương Tư Thần dương một cú đấm lên thì nhanh chóng anh đã đã ngồi xuống gạt chân hắn ta khiến hắn phải đứng không vững mà ngã xuống đất.
- "Đại ca"
Một tên đàn em của hắn hét lớn, nhanh chóng những tên còn lại liền xông đến phía Dương Tư Thần sử dụng võ nghệ để đánh nhau với anh. Anh lâu ngày vận động nhưng rồi dần dần cũng quen với từng động tác.
Rất nhanh anh đã đỡ được nhiều cú đấm rồi lại phản lại mấy tên kia. Một tên đánh lén dùng gậy khi đập vào lưng anh khiến anh không trụ nổi khi mà bị vài tên tiếp tục thừa thời cơ chạy đến đánh vào điểm yếu.
Hoàn cảnh cấp bách vài tên côn đồ vừa đắc ý thì đột nhiên tên nào tên đấy bị bay ra xa. Lục Kiều Hân phi đến đá cho mỗi tên trên một cái cái ngã xuống đất. Tình thế thay đổi, bây giờ Lục Kiều Hân và anh lại đứng trong vòng vây của bọn chúng.
Bọn chúng tiếp tục đứng dậy lao về phía Dương Tư Thần và Lục Kiều Hân.
- "Lục Kiều Hân nguy hiểm, để anh đối phó với bọn chúng"
- "Anh im đi, đang bị thương đấy, đã yếu còn muốn ra gió, thích thể hiện à?"
Lục Kiều Hân vừa dứt câu thì bọn chúng đã lao tới phía hai người. Anh và cô tựa lưng vào nhau để đối phó lại bọn chúng. Tên xăm trổ hồi nãy bây giờ mới vực được dậy nhìn thấy có nữ nhi bên trong liền cất giọng nói.
- "Cô em yếu ớt. Đừng xen vào chuyện của đàn ông mau đi ra đi"
Ngược lại vừa nói xong Lục Kiều Hân xông lên đấm vênh mỏ tên xăm trổ vừa nói ra câu đấy. Tiếp tục cô không nương tay mà đá liên tiếp vào bụng hắn ta.
- "Đại ca...! Con khốn dám hành hung đại ca, mày xem đây"
- "Lục Kiều Hân"
Dương Tư Thần đang đánh nhau với bọn kia nhìn thấy có một tên đang có ý định xông đến phía cô. Nhanh chóng Lục Kiều Hân đã quay lại tát bẹt vào mặt trên đang tiến đến, hắn bay xuống đất nằm.
Dương Tư Thần và cô càng đánh thì không biết từ đâu ra lại càng nhiều tên đến. Có vẻ như ngày một nhiều. Chợt nhận ra không đơn giản như anh từng nghĩ.
Nhìn những giọt mồ hôi đang dần dần trôi trên trán của cô Dương Tư Thần chạy lại kéo tay cô vào lòng mình. Một tên đường sau đập vào lưng anh rất mạnh.
Anh nhìn lại xung quanh thì nhiều tên côn đồ khác lại tiếp tục thay thế. Hắn nói với đại ca mình.
- "Chu Kiên, ngài nói chúng ta đem xác hắn về"