Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7: Chiếm hữu
Dương Tư Thần bắt đầu đưa đầu lưỡi vào khoang miệng cô để khám phá mọi ngóc ngách, còn cô vẫn chưa thích ứng được mà né tránh môi anh, cô quay đầu thoát khỏi bờ môi kia của anh.
Dương Tư Thần cảm nhận được cô không hề biết hôn lại càng thích thú hơn mà ngậm môi cô lại.
Cơ thể bé nhỏ của Lục Kiều Hân hoàn toàn bị sức mạnh của anh khoá trụ, cô muốn cử động nhưng không thể nào cử động tứ tri, đành cắn răng để mặc cho tên kia làm càn.
Bàn tay to lớn hư hỏng bắt đầu những màn dạo đầu quen thuộc luồn lách vào trong cơ thể cô, anh thẳng tay giật bay bộ đồ ngủ trên người cô ra.
Cô không còn cách nào phản kháng mà lấy hết sức bình sinh của mình cắn vào đầu lưỡi anh.
Dương Tư Thần tức giận liền nhả khỏi miệng cô, vẻ mặt đáng sợ quát:
- "Cô dám cắn tôi, hay lắm! nếu không ngoan ngoãn tôi sẽ hôn nát môi cô"
Lời nói đó khiến cô sợ hãi, môi lại tiếp tục bị khoá lại lần nữa thật chặt, hơi men nồng từ anh truyền sang cho cô khiến cô cũng bắt đầu u mê.
Anh tuy biết là loại rượu này cũng khá mạnh nhưng tại sao cả người anh lại khó chịu đến nỗi như vậy, nghĩ đến việc mình bị bỏ thuốc thì anh lại không nghĩ là mấy tên đàn em của mình có gan làm mấy chuyện đó, vì đã biết độ máu lạnh của anh.
Có lẽ là do mấy em phục vụ kia làm, vì để được leo lên giường cùng anh lại có thể bất chấp mà đùa với một ngọn lửa như anh thì cũng là dạng đang chán sống.
Lục Kiều Hân thân hình kiều diễm gợi cảm uốn éo dưới thân anh, cô cảm nhận được thân thể kia của anh vô cùng vạm vỡ, với cơ bụng tám múi săn chắc khi chạm vào người cô. Bàn tay nhỏ khẽ đẩy anh nhưng chỉ như gãi ngứa cho anh mà thôi.
Lục Kiều Hân bây giờ đây lại có thể rơi vào tình cảnh đáng thương đến mức này, cô như một con mồi chuẩn bị rơi vào miệng cọp mà bị xơi tái, gương mặt anh áp sát vào mặt cô thì cô cũng cảm nhận được người này có gương mặt khá đẹp.
Sống mũi cao thẳng tắp liên tục chạm vào mũi cô lúc hôn, đôi môi mỏng đang quấn lấy môi cô, đôi mắt thâm tình có phần kiêu hãnh đang không nhìn rõ vào màn đêm xa xăm.
Bàn tay thô ráp bắt đầu lần mò từ vòng eo cô lên phía trên gò bồng đào cao chót vót, cô vì nhột mà không nằm yên phận dưới thân người kia cho anh cảm nhận rõ hơn về cô vô cùng mẫn cảm.
Dương Tư Thần khoái trí khi xác định thân thể này hợp gu anh, bàn tay to lớn tiếp tục xoa xoa nắn bóp mạnh bạo quả đào tiên to lớn nhưng cũng rất vừa tay anh.
Lớp son dưỡng của cô vốn đã bị anh hôn hết không còn chút dấu vết, bờ môi căng mọng của cô đã dần đỏ ửng hơn, anh bắt đầu trượt từ miệng nhỏ của cô xuống đến cổ rồi vùng xương quai xanh đẹp đẽ.
Những nơi anh đi qua đều tạo ra những dấu hickey chồng chất lên nhau nhưng khi nhìn vào lại rất đẹp mắt, như một kiệt tác nghệ thuật.
Không biết từ khi nào...! ngay cả cô cũng không biết nữa...! Khuôn môi mỏng ấm móng của anh đã trở nên lạnh lẽo như một tảng băng buốt giá, chạm đến đâu cô đều thấy giật mình đến đấy.
Anh vẫn hôn đắm say chiếc cổ trắng nõn nhỏ nhắn của cô, không hiểu sao mùi hương cơ thể cô lại làm anh lưu luyến như vậy..! Có lẽ là sự dịu dàng của thảo mộc, sự thơm mát của hương chanh và có chút gì đó mê hoặc.
Dương Tư Thần vẫn đang rất u mê vì sự tác dụng của rượu nhưng hành động của anh lại rất điêu luyện theo một đường thẳng được đặt từ trước chỉ cần trượt theo.
Lục Kiều Hân nhẹ đưa tay lên bờ vai anh, nó quả là to lớn, cả bắp tay kia nữa rất săn chắc nhưng có nhiều đường gân, cô đoán người như anh chắc hẳn là dạng học qua võ thuật. Cô bất giác sờ phải gương mặt anh, gương mặt hoàn mĩ như tạc tượng, một làn da lẵn mịn nhưng không được mềm cho lắm.
Đang sờ soạn anh thì lại bị bàn tay anh bắt lấy tay cô mà kéo qua đỉnh đầu mà ghim chặt, quả bồng đào trắng nõn nhẹ nhàng được lộ diện rõ hơn, anh tiếp tục cơn thoả mãn, lấy tay kia vòng qua ôm lấy vòng eo của cô cong lên như một cây cầu.
Dương Tư Thần bắt đầu ngậm lấy một quả đào của cô, đầu lưỡi anh mút lấy *** *** *** nằm ở vị trí cao nhất, tay bên kia tiếp tục xoa nắn bên còn lại, đầu ngón tay không ngừng đùa bỡn tới nỗi đỉnh hồng nhạt trở nên đỏ ửng.
Lục Kiều Hân chưa bao giờ biết được các hành động tiếp theo là gì, nhưng những hành động như vậy đối với cô là đã quá đáng lắm rồi, hai má cô hơi nóng lên...căn bản đây là lần đầu có một người lạ làm những trò như vậy trên thân cô, đã thế lại là một người đàn ông mà cô không biết mặt.
Thân thể non mềm của cô bắt đầu tác dụng, từng hành động của anh chỉ khiến cô nhột mà uốn lượn, làm hết một lượt anh bắt đầu đổi bên. Hành động của anh dù đã nhẹ nhàng hết mức nhưng đối với cơ thể mẫn cảm của cô là rất mạnh bạo.
Bàn tay to lớn của anh luồn lại sau lưng cô mà nâng bỗng cô lên ép sát cặp đào tiên lại phía bờ ngực săn chắc kia của mình, đỉnh hồng vẫn còn vương chút dấu vết ướt từ đầu lưỡi anh.
Dương Tư Thần cảm nhận được cô không hề biết hôn lại càng thích thú hơn mà ngậm môi cô lại.
Cơ thể bé nhỏ của Lục Kiều Hân hoàn toàn bị sức mạnh của anh khoá trụ, cô muốn cử động nhưng không thể nào cử động tứ tri, đành cắn răng để mặc cho tên kia làm càn.
Bàn tay to lớn hư hỏng bắt đầu những màn dạo đầu quen thuộc luồn lách vào trong cơ thể cô, anh thẳng tay giật bay bộ đồ ngủ trên người cô ra.
Cô không còn cách nào phản kháng mà lấy hết sức bình sinh của mình cắn vào đầu lưỡi anh.
Dương Tư Thần tức giận liền nhả khỏi miệng cô, vẻ mặt đáng sợ quát:
- "Cô dám cắn tôi, hay lắm! nếu không ngoan ngoãn tôi sẽ hôn nát môi cô"
Lời nói đó khiến cô sợ hãi, môi lại tiếp tục bị khoá lại lần nữa thật chặt, hơi men nồng từ anh truyền sang cho cô khiến cô cũng bắt đầu u mê.
Anh tuy biết là loại rượu này cũng khá mạnh nhưng tại sao cả người anh lại khó chịu đến nỗi như vậy, nghĩ đến việc mình bị bỏ thuốc thì anh lại không nghĩ là mấy tên đàn em của mình có gan làm mấy chuyện đó, vì đã biết độ máu lạnh của anh.
Có lẽ là do mấy em phục vụ kia làm, vì để được leo lên giường cùng anh lại có thể bất chấp mà đùa với một ngọn lửa như anh thì cũng là dạng đang chán sống.
Lục Kiều Hân thân hình kiều diễm gợi cảm uốn éo dưới thân anh, cô cảm nhận được thân thể kia của anh vô cùng vạm vỡ, với cơ bụng tám múi săn chắc khi chạm vào người cô. Bàn tay nhỏ khẽ đẩy anh nhưng chỉ như gãi ngứa cho anh mà thôi.
Lục Kiều Hân bây giờ đây lại có thể rơi vào tình cảnh đáng thương đến mức này, cô như một con mồi chuẩn bị rơi vào miệng cọp mà bị xơi tái, gương mặt anh áp sát vào mặt cô thì cô cũng cảm nhận được người này có gương mặt khá đẹp.
Sống mũi cao thẳng tắp liên tục chạm vào mũi cô lúc hôn, đôi môi mỏng đang quấn lấy môi cô, đôi mắt thâm tình có phần kiêu hãnh đang không nhìn rõ vào màn đêm xa xăm.
Bàn tay thô ráp bắt đầu lần mò từ vòng eo cô lên phía trên gò bồng đào cao chót vót, cô vì nhột mà không nằm yên phận dưới thân người kia cho anh cảm nhận rõ hơn về cô vô cùng mẫn cảm.
Dương Tư Thần khoái trí khi xác định thân thể này hợp gu anh, bàn tay to lớn tiếp tục xoa xoa nắn bóp mạnh bạo quả đào tiên to lớn nhưng cũng rất vừa tay anh.
Lớp son dưỡng của cô vốn đã bị anh hôn hết không còn chút dấu vết, bờ môi căng mọng của cô đã dần đỏ ửng hơn, anh bắt đầu trượt từ miệng nhỏ của cô xuống đến cổ rồi vùng xương quai xanh đẹp đẽ.
Những nơi anh đi qua đều tạo ra những dấu hickey chồng chất lên nhau nhưng khi nhìn vào lại rất đẹp mắt, như một kiệt tác nghệ thuật.
Không biết từ khi nào...! ngay cả cô cũng không biết nữa...! Khuôn môi mỏng ấm móng của anh đã trở nên lạnh lẽo như một tảng băng buốt giá, chạm đến đâu cô đều thấy giật mình đến đấy.
Anh vẫn hôn đắm say chiếc cổ trắng nõn nhỏ nhắn của cô, không hiểu sao mùi hương cơ thể cô lại làm anh lưu luyến như vậy..! Có lẽ là sự dịu dàng của thảo mộc, sự thơm mát của hương chanh và có chút gì đó mê hoặc.
Dương Tư Thần vẫn đang rất u mê vì sự tác dụng của rượu nhưng hành động của anh lại rất điêu luyện theo một đường thẳng được đặt từ trước chỉ cần trượt theo.
Lục Kiều Hân nhẹ đưa tay lên bờ vai anh, nó quả là to lớn, cả bắp tay kia nữa rất săn chắc nhưng có nhiều đường gân, cô đoán người như anh chắc hẳn là dạng học qua võ thuật. Cô bất giác sờ phải gương mặt anh, gương mặt hoàn mĩ như tạc tượng, một làn da lẵn mịn nhưng không được mềm cho lắm.
Đang sờ soạn anh thì lại bị bàn tay anh bắt lấy tay cô mà kéo qua đỉnh đầu mà ghim chặt, quả bồng đào trắng nõn nhẹ nhàng được lộ diện rõ hơn, anh tiếp tục cơn thoả mãn, lấy tay kia vòng qua ôm lấy vòng eo của cô cong lên như một cây cầu.
Dương Tư Thần bắt đầu ngậm lấy một quả đào của cô, đầu lưỡi anh mút lấy *** *** *** nằm ở vị trí cao nhất, tay bên kia tiếp tục xoa nắn bên còn lại, đầu ngón tay không ngừng đùa bỡn tới nỗi đỉnh hồng nhạt trở nên đỏ ửng.
Lục Kiều Hân chưa bao giờ biết được các hành động tiếp theo là gì, nhưng những hành động như vậy đối với cô là đã quá đáng lắm rồi, hai má cô hơi nóng lên...căn bản đây là lần đầu có một người lạ làm những trò như vậy trên thân cô, đã thế lại là một người đàn ông mà cô không biết mặt.
Thân thể non mềm của cô bắt đầu tác dụng, từng hành động của anh chỉ khiến cô nhột mà uốn lượn, làm hết một lượt anh bắt đầu đổi bên. Hành động của anh dù đã nhẹ nhàng hết mức nhưng đối với cơ thể mẫn cảm của cô là rất mạnh bạo.
Bàn tay to lớn của anh luồn lại sau lưng cô mà nâng bỗng cô lên ép sát cặp đào tiên lại phía bờ ngực săn chắc kia của mình, đỉnh hồng vẫn còn vương chút dấu vết ướt từ đầu lưỡi anh.