Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 63: Yêu Cầu Nhỏ. ÂM MƯU TO
Một Tháng Sau.
Thành phố T. Biệt thự Dương gia.
Từ khi Dương Tư Thần cưới người con gái tên Chu Linh Linh kia vẫn không có một lần nào có việc làm đụng chạm đến thân thể cô ta như việc đúng nghĩa với chữ vợ chồng, ai mà biết có thể nghĩ Dương Tư Thần anh là một người nam nhân nhưng lại không thích phụ nữ cũng nên, nói cho chính xác là bị bóng.
Hôm nay Chu Linh Linh diện một chiếc váy thật đẹp bước từ cầu thang xuống dưới nhà đã thấy thống đốc Dương Tiêu Hồng ngồi đối diện ông là Dương Tư Thần. Anh không thèm liếc Chu Linh Linh lấy một cái mặc cho cô ta đang cố tình làm vang tiếng động khi đi. Lại là một buổi sáng như mọi ngày không có gì đặc biệt cho tới khi Chu Linh Linh cô ta ngồi lại bàn và bắt đầu nói ra những ý định trong đầu của mình.
Chu Linh Linh dù sao cũng chào buổi sáng hai cha con nhà này một chút "Ba, Anh Dương Tư Thần"
Thấy Chu Linh Linh ngồi lại cạnh Dương Tư Thần anh thì anh có vẻ không ưa mà ngồi xích ra. Thống đốc Dương Tiêu Hồng ông nhìn cũng hơi vẻ ngạc nhiên, biết là con trai mình tính cách từ trước tới giờ đã khó chịu và cọc cằn như vậy rồi nhưng chẳng lẽ đến nỗi vợ mình mà cũng không ngồi gần, đã như thế lúc trước yêu làm gì cơ chứ? nghĩ đến đây Dương Tiêu Hồng liền hỏi ngay.
- "Hai đứa sao vậy? hay lại giận nhau cái gì à?"
Dương Tư Thần không trả lời, Chu Linh Linh thấy vậy liền lắc đầu "Dạ không có ba ạ. Tụi con vẫn bình thường"
Nghe con dâu nói vậy thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng không hỏi gì thêm, vì không muốn hỏi đến đến quyền riêng tư của hai đứa con. Không khí trở lên nên yên lặng hẳn đi, trong ngôi nhà xa hoa lại càng thêm vẻ tĩnh mịch hơn, cảnh đẹp nhưng không khí lại ngột ngạt vô cùng. Chu Linh Linh liền mởi lời với vẻ ngại ngần.
- "Ba, anh Dương Tư Thần. Con có một một yêu cầu nhỏ không biết ba và và anh anh có đồng ý không?"
- "Có gì thì con cứ nói đi không phải ngại. Làm dâu nhà họ Dương này sẽ không để con dâu phải bị thiệt gì đâu. Nếu có khó khăn gì thì cứ nói ra, nếp được thì sẽ cố gắng giúp"
Chu Linh Linh mang vẻ mặt ý cười khi nhìn họ rồi lại ra vẻ thẹn thùng tình mà nói.
- "Cuối tuần này ba mẹ con muốn mời nhà ta đến tham dự bữa bữa tiệc cùng gia đình mình, không biết nhà mình có đồng ý đi không?"
Nhắc đến đây thống đốc Dương Tiêu Hồng liền cười "Đương nhiên rồi. Nếu ông bà thông gia đã đích thân mời đến mà khước từ thì quá là là bạc tình bạc gghĩa...Chu Linh Linh, con hãy nói lại lại với ba con là cuối tuần này nhà mình sẽ đến dự buổi tiệc nhé!"
- "Dạ"
Chu Linh Linh cười trong khuôn miệng có lớp son môi đỏ chót khiến ai nhìn cũng nhăn mặt vì lớp son quá đậm, mất thẩm mĩ. Kế hoạch dắt mũi được bọn họ đã thành công. Chu Linh Linh chỉ có nước mừng thầm trong bụng vì kế hoạch tiếp theo cũng sắp được diễn ra như ý muốn, nhìn bên ngoài không ai có thể để biết được là trong lòng cô ta đang suy nghĩ những gì nhưng có vẻ khó mà đoán được.
Chu Linh Linh đang tươi cười đột nhiên bị một ánh mắt sắc sảo của Dương Tư Thần liếc phải khiến cô ta cũng giật mình mà khiếp sợ, đôi mắt anh như đang muốn cảnh cáo gì đó khiến cô cũng chột dạ mà ngừng đi ý cười trên môi. Cô ta nghĩ thầm: anh là đang có chủ ý gì chứ! chẳng lẽ cô ta nhìn lầm, anh rõ ràng là không biết thân phận của cô ta thật sự mà anh nhìn lại như đã thấu hiểu rõ tâm can nội địa bên trong, mục đích của cô ta rồi.
- "Dương Tư Thần, con có ý kiến gì không? Nếu con có thể thu xếp công việc thì cuối tuần gia đình chúng ta đi"
Dương Tư Thần lạnh giọng rồi đáp "Cuối tuần con không có việc gì bận nên đi cũng được"
- "Vậy thì được rồi"
Lúc trước khi bắt đầu kế hoạch Chu Linh Linh còn nghĩ quỷ kế lần này của cô ta là rất khó khăn khi hành động vào một nhà có thân phận cao quý như thống đốc Dương Tiêu Hồng ông nhưng không ngờ gia đình này lại dễ dãi như vậy, còn rất quý khách.
- "Ba à! Con muốn xin phép ba một điều nữa được không?"
Như được voi đòi tiên Chu Linh Linh lại cứ thế muốn hỏi thêm thêm câu nữa.
- "Có chuyện gì con cứ nói"
Giọng thống đốc Dương Tiêu Hồng hơi ồm nhưng cũng dễ nghe.
- "Hôm nay con muốn về nhà bà mẹ mình một chút, không biết ba có đồng ý không?"
- "Tất nhiên là được rồi"
Dương Tiêu Hồng quay lại phía con trai của mình đang ngồi lạnh lùng một đống không một chút biểu cảm kia mà nói tiếp "Dương Tư Thần con ra lấy xe đưa vợ con về bên ngoại đi"
Chu Linh Linh nghe nói vậy sợ bể mất kế hoạch liền rối rít mà từ chối "Dạ không cần đâu. Công việc của anh ấy đang rất nhiều không cần đưa con về, con tự đi cũng được"
- "Đúng vậy! con bận công việc rồi"
Thành phố T. Biệt thự Dương gia.
Từ khi Dương Tư Thần cưới người con gái tên Chu Linh Linh kia vẫn không có một lần nào có việc làm đụng chạm đến thân thể cô ta như việc đúng nghĩa với chữ vợ chồng, ai mà biết có thể nghĩ Dương Tư Thần anh là một người nam nhân nhưng lại không thích phụ nữ cũng nên, nói cho chính xác là bị bóng.
Hôm nay Chu Linh Linh diện một chiếc váy thật đẹp bước từ cầu thang xuống dưới nhà đã thấy thống đốc Dương Tiêu Hồng ngồi đối diện ông là Dương Tư Thần. Anh không thèm liếc Chu Linh Linh lấy một cái mặc cho cô ta đang cố tình làm vang tiếng động khi đi. Lại là một buổi sáng như mọi ngày không có gì đặc biệt cho tới khi Chu Linh Linh cô ta ngồi lại bàn và bắt đầu nói ra những ý định trong đầu của mình.
Chu Linh Linh dù sao cũng chào buổi sáng hai cha con nhà này một chút "Ba, Anh Dương Tư Thần"
Thấy Chu Linh Linh ngồi lại cạnh Dương Tư Thần anh thì anh có vẻ không ưa mà ngồi xích ra. Thống đốc Dương Tiêu Hồng ông nhìn cũng hơi vẻ ngạc nhiên, biết là con trai mình tính cách từ trước tới giờ đã khó chịu và cọc cằn như vậy rồi nhưng chẳng lẽ đến nỗi vợ mình mà cũng không ngồi gần, đã như thế lúc trước yêu làm gì cơ chứ? nghĩ đến đây Dương Tiêu Hồng liền hỏi ngay.
- "Hai đứa sao vậy? hay lại giận nhau cái gì à?"
Dương Tư Thần không trả lời, Chu Linh Linh thấy vậy liền lắc đầu "Dạ không có ba ạ. Tụi con vẫn bình thường"
Nghe con dâu nói vậy thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng không hỏi gì thêm, vì không muốn hỏi đến đến quyền riêng tư của hai đứa con. Không khí trở lên nên yên lặng hẳn đi, trong ngôi nhà xa hoa lại càng thêm vẻ tĩnh mịch hơn, cảnh đẹp nhưng không khí lại ngột ngạt vô cùng. Chu Linh Linh liền mởi lời với vẻ ngại ngần.
- "Ba, anh Dương Tư Thần. Con có một một yêu cầu nhỏ không biết ba và và anh anh có đồng ý không?"
- "Có gì thì con cứ nói đi không phải ngại. Làm dâu nhà họ Dương này sẽ không để con dâu phải bị thiệt gì đâu. Nếu có khó khăn gì thì cứ nói ra, nếp được thì sẽ cố gắng giúp"
Chu Linh Linh mang vẻ mặt ý cười khi nhìn họ rồi lại ra vẻ thẹn thùng tình mà nói.
- "Cuối tuần này ba mẹ con muốn mời nhà ta đến tham dự bữa bữa tiệc cùng gia đình mình, không biết nhà mình có đồng ý đi không?"
Nhắc đến đây thống đốc Dương Tiêu Hồng liền cười "Đương nhiên rồi. Nếu ông bà thông gia đã đích thân mời đến mà khước từ thì quá là là bạc tình bạc gghĩa...Chu Linh Linh, con hãy nói lại lại với ba con là cuối tuần này nhà mình sẽ đến dự buổi tiệc nhé!"
- "Dạ"
Chu Linh Linh cười trong khuôn miệng có lớp son môi đỏ chót khiến ai nhìn cũng nhăn mặt vì lớp son quá đậm, mất thẩm mĩ. Kế hoạch dắt mũi được bọn họ đã thành công. Chu Linh Linh chỉ có nước mừng thầm trong bụng vì kế hoạch tiếp theo cũng sắp được diễn ra như ý muốn, nhìn bên ngoài không ai có thể để biết được là trong lòng cô ta đang suy nghĩ những gì nhưng có vẻ khó mà đoán được.
Chu Linh Linh đang tươi cười đột nhiên bị một ánh mắt sắc sảo của Dương Tư Thần liếc phải khiến cô ta cũng giật mình mà khiếp sợ, đôi mắt anh như đang muốn cảnh cáo gì đó khiến cô cũng chột dạ mà ngừng đi ý cười trên môi. Cô ta nghĩ thầm: anh là đang có chủ ý gì chứ! chẳng lẽ cô ta nhìn lầm, anh rõ ràng là không biết thân phận của cô ta thật sự mà anh nhìn lại như đã thấu hiểu rõ tâm can nội địa bên trong, mục đích của cô ta rồi.
- "Dương Tư Thần, con có ý kiến gì không? Nếu con có thể thu xếp công việc thì cuối tuần gia đình chúng ta đi"
Dương Tư Thần lạnh giọng rồi đáp "Cuối tuần con không có việc gì bận nên đi cũng được"
- "Vậy thì được rồi"
Lúc trước khi bắt đầu kế hoạch Chu Linh Linh còn nghĩ quỷ kế lần này của cô ta là rất khó khăn khi hành động vào một nhà có thân phận cao quý như thống đốc Dương Tiêu Hồng ông nhưng không ngờ gia đình này lại dễ dãi như vậy, còn rất quý khách.
- "Ba à! Con muốn xin phép ba một điều nữa được không?"
Như được voi đòi tiên Chu Linh Linh lại cứ thế muốn hỏi thêm thêm câu nữa.
- "Có chuyện gì con cứ nói"
Giọng thống đốc Dương Tiêu Hồng hơi ồm nhưng cũng dễ nghe.
- "Hôm nay con muốn về nhà bà mẹ mình một chút, không biết ba có đồng ý không?"
- "Tất nhiên là được rồi"
Dương Tiêu Hồng quay lại phía con trai của mình đang ngồi lạnh lùng một đống không một chút biểu cảm kia mà nói tiếp "Dương Tư Thần con ra lấy xe đưa vợ con về bên ngoại đi"
Chu Linh Linh nghe nói vậy sợ bể mất kế hoạch liền rối rít mà từ chối "Dạ không cần đâu. Công việc của anh ấy đang rất nhiều không cần đưa con về, con tự đi cũng được"
- "Đúng vậy! con bận công việc rồi"