Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11: Lục gia
Lâm Hạ Thành thấy vậy không khỏi bật cười nói ra những lời trêu đùa cô.
- "Chị không được khoẻ chỗ nào hay sao mà mặc đồ kín mít thế kia, mà trời mùa thu mát mẻ như vậy đâu có lạnh lắm đâu, em nghe dự báo thời tiết nghe đâu là hôm nay những 27°C đấy, chắc cơ địa chị yếu hay sao?"
Lục Kiều Hân chột dạ khi nghe những lời nói đó, cô liền lấy lại phong độ vốn có của một nữ cơ trưởng của cô, tay khẽ kéo cổ áo lại, miệng khẽ ho một tiếng rồi nói.
- "Tối qua do ngủ một mình ở nơi lạ không quen nên khó ngủ, hôm nay thấy trong người không khoẻ lắm..."
Lâm Hạ Thành gật gù như chỉ đang cố tin lời giải thích của cô.
- "À ra là vậy"
Lục Kiều Hân quát lấp đi:
- "Lo mà lái xe đi, tôi hiền quá nên cậu trở nên nhu nhược với tôi rồi đấy"
Lâm Hạ Thành có vẻ ngại, đây là lần đầu tiên cậu nói những câu mang nội dung vui vẻ như vậy mà cô cũng quá khó tính, cậu bắt đầu chuyên tâm vào lái xe của mình mà không dám ho he gì thêm mặc dù thấy cô có vẻ lạ hơn mọi ngày.
Từ ngày Lâm Hạ Thành làm cơ phó của cô cũng chưa thấy cô nói chuyện gì ngoài chuyện làm ăn, cũng công nhận là cô tài giỏi thật! Khiến ai cũng phải kính nể vài phần, được đi theo làm cùng cô cũng là một vinh dự của Lâm Hạ Thành cậu.
Tuy cậu kém Lục Kiều Hân cô một tuổi nhưng khi người ngoài nhìn vào hai chị em đồng nghiệp này mà cứ nhỡ như là đôi tình nhân trai xinh gái đẹp.
Lâm Hạ Thành cũng khá cao to và đẹp trai, khuôn mặt cũng có sức hút và đặc biệt là vô cùng sát gái, có thể do sự sinh trưởng của phái nam và phái nữ nên nhìn Lâm Hạ Thành phải cao hơn Lục Kiều Hân đến hơn một cái đầu.
Lục Kiều Hân là một người có tính cách vô cùng mạnh mẽ và chỉ thích quan tâm đến công việc là phần nhiều nên không bao giờ quan tâm đến mấy lời đồn nhảm nhí đấy.
Chiếc xe Lamborghini mà Lâm Hạ Thành trở cô về tính đến bây giờ cũng đã được một đoạn đường dài rồi, chắc khoảng nửa tiếng nữa mới đến nơi.
Lục Kiều Hân đầu gật gù mắt lim dim khẽ tựa vào cửa xe rồi ngủ hẳn, chắc có lẽ do tối qua cô không ngủ được nên bây giờ mới mệt mỏi đến như vâỵ
Lâm Hạ Thành vẫn chuyên tâm lái xe và đeo tai nghe nghe nhạc, chiếc tai nghe ôm hết tai của cậu lại nên cậu cũng không để ý người phía bên cạnh, nhìn bộ mặt tỉnh bơ của cậu cũng đủ biết tối qua ngủ rất ngon lành rồi.
Chiếc xe vẫn đi trên đường qua bao khung cảnh đẹp đẽ, ánh sáng liên tục chuyển màu sáng tối trong xe...
Nửa tiếng sau.
Thời gian trôi qua cũng không quá dài, chiếc xe Lamborghini đã được đậu ở trước cánh cửa rộng lớn của Lục gia.
Cổng bạc lấp lánh nhìn qua kẻ hở của cánh cửa vào trong là một căn biệt thự lớn trông không khác gì nhà của tổng thống, nếu đi bộ để hết được một vòng nhà cũng phải vài tiếng.
Lâm Hạ Thành tắt khởi động xe rồi tháo chiếc tai nghe tai mèo xuống quay đầu lại đánh thức Lục Kiều Hân dậy.
- "Chị Lục Kiều Hân đến nơi rồi xuống thôi, đến Lục gia rồi kìa"
Lâm Hạ Thành vả nhẹ vào cánh tay của cô vài cái đã làm cô thức tỉnh. Cô thức dậy mệt mỏi nói.
- "Đến nơi rồi sao? Tôi đã ngủ lâu chưa?"
Lâm Hạ Thành nói.
- "Em không biết chị ngủ lúc nào hết! Bây giờ đến nơi em mới thấy chị đang ngủ"
Lâm Hạ Thành nói xong thì Lục Kiều Hân gật đầu để đi xuống xe, cô xuống được một đoạn không thấy Lâm Hạ Thành xuống liền hỏi.
- "Cậu không vào sao? Nhà tôi nên không cần ngại!"
Lâm Hạ Thành lắc đầu nói lại.
- "Không phải em không mướn vào nhà chị, bây giờ em còn có việc riêng cần đi sau khi trở chị về, nếu lần khác có dịp em sẽ vào nhà chị chơi"
- "Việc gì mà gấp tới vậy?"
- "Việc riêng của em"
Lâm Hạ Thành vừa gãi đầu vừa nhìn cô, cô có vẻ thở dài.
- " Ừm, vậy nếu bận rồi thì cậu cứ việc đi giải quyết đi"
- "Vâng! Vậy em đi trước"
Lục Kiều Hân gật đầu một cái thì Lâm Hạ Thành liền lái xe rời khỏi
Cô bước vào trong thì thấy mọi người hầu đang làm việc quay đầu lại thấy đại thiểu thư của nhà vừa về cũng khá bất ngờ, ai nấy đứng nghiêm trang để chào hỏi.
- "Thưa đại tiểu thư mới về"
Mọi người đồng thanh. Lục Kiều Hân gật đầu nhẹ một cái rồi rời đi thẳng vào trong.
Màu son hôm nay cô tô là mầu đỏ đất nên cực kì tôn da cùng một phần nữa là tre đi những vết tích trên môi mình, làn tóc xoăn sóng dài vượt qua eo, vòng nào ra vòng đó. Cô đi đôi giày cao gót đế không cao lắm cũng không thấp lắm cộng thêm chiều cao M69 Lại càng tôn dáng hơn.
Vào phòng khách thiết kế to lớn rất sang trọng, ngay cả một bình hoa nhỏ bé thôi cũng là loại đồ cổ đắt tiền. Nền nhà bóng loáng lấp lánh ánh bạc tạo nên một không gian đẹp đẽ bảo trùm nơi đây.
- "Chị không được khoẻ chỗ nào hay sao mà mặc đồ kín mít thế kia, mà trời mùa thu mát mẻ như vậy đâu có lạnh lắm đâu, em nghe dự báo thời tiết nghe đâu là hôm nay những 27°C đấy, chắc cơ địa chị yếu hay sao?"
Lục Kiều Hân chột dạ khi nghe những lời nói đó, cô liền lấy lại phong độ vốn có của một nữ cơ trưởng của cô, tay khẽ kéo cổ áo lại, miệng khẽ ho một tiếng rồi nói.
- "Tối qua do ngủ một mình ở nơi lạ không quen nên khó ngủ, hôm nay thấy trong người không khoẻ lắm..."
Lâm Hạ Thành gật gù như chỉ đang cố tin lời giải thích của cô.
- "À ra là vậy"
Lục Kiều Hân quát lấp đi:
- "Lo mà lái xe đi, tôi hiền quá nên cậu trở nên nhu nhược với tôi rồi đấy"
Lâm Hạ Thành có vẻ ngại, đây là lần đầu tiên cậu nói những câu mang nội dung vui vẻ như vậy mà cô cũng quá khó tính, cậu bắt đầu chuyên tâm vào lái xe của mình mà không dám ho he gì thêm mặc dù thấy cô có vẻ lạ hơn mọi ngày.
Từ ngày Lâm Hạ Thành làm cơ phó của cô cũng chưa thấy cô nói chuyện gì ngoài chuyện làm ăn, cũng công nhận là cô tài giỏi thật! Khiến ai cũng phải kính nể vài phần, được đi theo làm cùng cô cũng là một vinh dự của Lâm Hạ Thành cậu.
Tuy cậu kém Lục Kiều Hân cô một tuổi nhưng khi người ngoài nhìn vào hai chị em đồng nghiệp này mà cứ nhỡ như là đôi tình nhân trai xinh gái đẹp.
Lâm Hạ Thành cũng khá cao to và đẹp trai, khuôn mặt cũng có sức hút và đặc biệt là vô cùng sát gái, có thể do sự sinh trưởng của phái nam và phái nữ nên nhìn Lâm Hạ Thành phải cao hơn Lục Kiều Hân đến hơn một cái đầu.
Lục Kiều Hân là một người có tính cách vô cùng mạnh mẽ và chỉ thích quan tâm đến công việc là phần nhiều nên không bao giờ quan tâm đến mấy lời đồn nhảm nhí đấy.
Chiếc xe Lamborghini mà Lâm Hạ Thành trở cô về tính đến bây giờ cũng đã được một đoạn đường dài rồi, chắc khoảng nửa tiếng nữa mới đến nơi.
Lục Kiều Hân đầu gật gù mắt lim dim khẽ tựa vào cửa xe rồi ngủ hẳn, chắc có lẽ do tối qua cô không ngủ được nên bây giờ mới mệt mỏi đến như vâỵ
Lâm Hạ Thành vẫn chuyên tâm lái xe và đeo tai nghe nghe nhạc, chiếc tai nghe ôm hết tai của cậu lại nên cậu cũng không để ý người phía bên cạnh, nhìn bộ mặt tỉnh bơ của cậu cũng đủ biết tối qua ngủ rất ngon lành rồi.
Chiếc xe vẫn đi trên đường qua bao khung cảnh đẹp đẽ, ánh sáng liên tục chuyển màu sáng tối trong xe...
Nửa tiếng sau.
Thời gian trôi qua cũng không quá dài, chiếc xe Lamborghini đã được đậu ở trước cánh cửa rộng lớn của Lục gia.
Cổng bạc lấp lánh nhìn qua kẻ hở của cánh cửa vào trong là một căn biệt thự lớn trông không khác gì nhà của tổng thống, nếu đi bộ để hết được một vòng nhà cũng phải vài tiếng.
Lâm Hạ Thành tắt khởi động xe rồi tháo chiếc tai nghe tai mèo xuống quay đầu lại đánh thức Lục Kiều Hân dậy.
- "Chị Lục Kiều Hân đến nơi rồi xuống thôi, đến Lục gia rồi kìa"
Lâm Hạ Thành vả nhẹ vào cánh tay của cô vài cái đã làm cô thức tỉnh. Cô thức dậy mệt mỏi nói.
- "Đến nơi rồi sao? Tôi đã ngủ lâu chưa?"
Lâm Hạ Thành nói.
- "Em không biết chị ngủ lúc nào hết! Bây giờ đến nơi em mới thấy chị đang ngủ"
Lâm Hạ Thành nói xong thì Lục Kiều Hân gật đầu để đi xuống xe, cô xuống được một đoạn không thấy Lâm Hạ Thành xuống liền hỏi.
- "Cậu không vào sao? Nhà tôi nên không cần ngại!"
Lâm Hạ Thành lắc đầu nói lại.
- "Không phải em không mướn vào nhà chị, bây giờ em còn có việc riêng cần đi sau khi trở chị về, nếu lần khác có dịp em sẽ vào nhà chị chơi"
- "Việc gì mà gấp tới vậy?"
- "Việc riêng của em"
Lâm Hạ Thành vừa gãi đầu vừa nhìn cô, cô có vẻ thở dài.
- " Ừm, vậy nếu bận rồi thì cậu cứ việc đi giải quyết đi"
- "Vâng! Vậy em đi trước"
Lục Kiều Hân gật đầu một cái thì Lâm Hạ Thành liền lái xe rời khỏi
Cô bước vào trong thì thấy mọi người hầu đang làm việc quay đầu lại thấy đại thiểu thư của nhà vừa về cũng khá bất ngờ, ai nấy đứng nghiêm trang để chào hỏi.
- "Thưa đại tiểu thư mới về"
Mọi người đồng thanh. Lục Kiều Hân gật đầu nhẹ một cái rồi rời đi thẳng vào trong.
Màu son hôm nay cô tô là mầu đỏ đất nên cực kì tôn da cùng một phần nữa là tre đi những vết tích trên môi mình, làn tóc xoăn sóng dài vượt qua eo, vòng nào ra vòng đó. Cô đi đôi giày cao gót đế không cao lắm cũng không thấp lắm cộng thêm chiều cao M69 Lại càng tôn dáng hơn.
Vào phòng khách thiết kế to lớn rất sang trọng, ngay cả một bình hoa nhỏ bé thôi cũng là loại đồ cổ đắt tiền. Nền nhà bóng loáng lấp lánh ánh bạc tạo nên một không gian đẹp đẽ bảo trùm nơi đây.