- Ảnh bìa
- Tác giả
- Nhất Độ Quân Hoa
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 84
- Lượt đọc
- 19,872
- Cập nhật
Giới thiệu
Nguồn convert: Annyang TTV
Chuyển ngữ: Hàn Nguyệt, Mít Vũ, Olivia và Tàn Tâm
Biên tập: Tàn Tâm
Hắn ở trong sân, coi nữ nhi như một trái bóng mà cứ ném lên rồi lại đỡ lấy. Tiểu Huyên Huyên mở to đôi mắt quan sát những thứ mới lạ xung quanh, chỉ khanh khách cười. Chơi được một hồi, Thôi Thị vội vàng tiến lên, nói: “Vương gia, tiểu quận chúa còn nhỏ, trời lạnh như vậy, cười nhiều sợ rằng hít phải khí lạnh, dễ sinh bệnh ạ. Vẫn nên để bà già này ôm xuống ạ.”
Mộ Dung Lệ gật đầu một cái, quay đầu lại thấy Hương Hương đang đứng ở cửa, trên gương mặt như tỏa ra ánh mặt trời mùa đông, thật rực rỡ, ấm áp.
Chưa từng có khoảnh khắc nào như thế này, hắn cảm giác nữ nhân này lại gần hắn đến vậy.
Mộ Dung Lệ đột nhiên nói: “Mấy năm nay ở bên cạnh ta, chưa từng có một nữ nhân nào khác.” Hương Hương ngẩn ra, lại nghe hắn nói tiếp: “Cho nên, ta cũng không biết, ta đối xử với nàng như vậy, được coi là tốt hay xấu.”
Lúc trước thật lòng chờ một nữ nhân cũng đã là chuyện năm mười bảy tuổi rồi. Cho dù trong lòng có tâm tâm niệm niệm thì vẫn cảm giác chuyện đó đã quá xa rồi.
Hắn nói: “Nếu nàng cần thứ gì, có cho hay không, đó là chuyện của lão tử, nhưng ít nhất nàng cũng phải để cho ta biết được thứ nàng cần là gì.”
Hương Hương ngây người. Mộ Dung Lệ lại im lặng, giống như không nói gì.
Mẹ nó, thổ lộ tình cảm với nữ nhân cái gì chứ, quả thật rất mất thể diện!
***
Nếu như có kiếp sau, nàng vẫn là một nữ nhân, nguyện lấy cành mận gai làm trâm cài tó , mặc áo vải thô, sống cảnh nghèo hèn bần tiện, chứ quyết không làm thiếp cho người nữa.
***
Tình yêu và nỗi nhớ trên thế gian này, có cái bất cứ lúc nào cũng có thể phai mờ, héo úa, nhưng lại có những cái mọc rễ thật sâu trong tâm trí,lá xanh tươi tốt đến ngút trời.
Thời gian vì nó mà tô lên lớp men nồng đậm, nhật nguyệt thay phiên, tỉ mỉ trang điểm, khiến nó càng ngày càng tươi đẹp kiều diễm, chỉ là không thể quay về được nữa.
Vòng hoa rất đẹp, nhưng không có ai lấy nó trưng trong nhà. Một ngày nào đó ngươi sẽ phát hiện ra, trang điểm lộng lẫy sống qua ngày, là chuyện nực cười cỡ nào.
Nguồn convert: Annyang TTV
Chuyển ngữ: Hàn Nguyệt, Mít Vũ, Olivia và Tàn Tâm
Biên tập: Tàn Tâm
Hắn ở trong sân, coi nữ nhi như một trái bóng mà cứ ném lên rồi lại đỡ lấy. Tiểu Huyên Huyên mở to đôi mắt quan sát những thứ mới lạ xung quanh, chỉ khanh khách cười. Chơi được một hồi, Thôi Thị vội vàng tiến lên, nói: “Vương gia, tiểu quận chúa còn nhỏ, trời lạnh như vậy, cười nhiều sợ rằng hít phải khí lạnh, dễ sinh bệnh ạ. Vẫn nên để bà già này ôm xuống ạ.”
Mộ Dung Lệ gật đầu một cái, quay đầu lại thấy Hương Hương đang đứng ở cửa, trên gương mặt như tỏa ra ánh mặt trời mùa đông, thật rực rỡ, ấm áp.
Chưa từng có khoảnh khắc nào như thế này, hắn cảm giác nữ nhân này lại gần hắn đến vậy.
Mộ Dung Lệ đột nhiên nói: “Mấy năm nay ở bên cạnh ta, chưa từng có một nữ nhân nào khác.” Hương Hương ngẩn ra, lại nghe hắn nói tiếp: “Cho nên, ta cũng không biết, ta đối xử với nàng như vậy, được coi là tốt hay xấu.”
Lúc trước thật lòng chờ một nữ nhân cũng đã là chuyện năm mười bảy tuổi rồi. Cho dù trong lòng có tâm tâm niệm niệm thì vẫn cảm giác chuyện đó đã quá xa rồi.
Hắn nói: “Nếu nàng cần thứ gì, có cho hay không, đó là chuyện của lão tử, nhưng ít nhất nàng cũng phải để cho ta biết được thứ nàng cần là gì.”
Hương Hương ngây người. Mộ Dung Lệ lại im lặng, giống như không nói gì.
Mẹ nó, thổ lộ tình cảm với nữ nhân cái gì chứ, quả thật rất mất thể diện!
***
Nếu như có kiếp sau, nàng vẫn là một nữ nhân, nguyện lấy cành mận gai làm trâm cài tó , mặc áo vải thô, sống cảnh nghèo hèn bần tiện, chứ quyết không làm thiếp cho người nữa.
***
Tình yêu và nỗi nhớ trên thế gian này, có cái bất cứ lúc nào cũng có thể phai mờ, héo úa, nhưng lại có những cái mọc rễ thật sâu trong tâm trí,lá xanh tươi tốt đến ngút trời.
Thời gian vì nó mà tô lên lớp men nồng đậm, nhật nguyệt thay phiên, tỉ mỉ trang điểm, khiến nó càng ngày càng tươi đẹp kiều diễm, chỉ là không thể quay về được nữa.
Vòng hoa rất đẹp, nhưng không có ai lấy nó trưng trong nhà. Một ngày nào đó ngươi sẽ phát hiện ra, trang điểm lộng lẫy sống qua ngày, là chuyện nực cười cỡ nào.
Bình luận facebook