Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-3
Chương 3: Mối thù gia tộc
Xe phóng rất nhanh, chằng mấy chốc đã dừng trước biệt thự của Cố gia. Đây là một ngôi biệt thự nằm độc lập trong vùng, xung quanh đều có người của Cố Thâm canh gác, đảm bảo không ai đột nhập vào, mà cũng không có ai chán sống dám đột nhập vào đây. Tòa biệt thự nguy nga sừng sững như hòa cùng làm một với bóng đêm, Cố Thâm không khách khí hất tay An Nhiên ra, đôi chân dài sải bước xuống, thuộc hạ của hắn đồng loạt đứng hai bên cúi chào.
"Lão đại!"
Mạc Tư Huyền đỡ lấy cô, vết thương ở vai nhói lên khiến cô kêu "A" một tiếng, mồ hôi lấm tấm to như hạt đậu rơi xuống, lông mày cô nhíu chặt vì đau. Mạc Tư Huyền đành đem cô vào biệt thự chữa trị, Hàn Thước, Tư Duệ và Khang Duật đã theo Cố Thâm vào phòng riêng.
Lúc Mạc Tư Huyền gắp viên đạn ra khỏi bả vai cô, lông mày An Nhiên nhíu chặt lại vì đau, nhưng tuyệt đối không kêu lên nửa lời, cô chỉ cắn chặt đôi môi đến nỗi bật máu, hàng mi dài run run.
Mạc Tư Huyền nhìn cô, khi về đến biệt thự của Cố gia mà lão đại mới hất tay cô ra là đã nhân từ lắm rồi, hắn không nói câu nào nhưng lại đẩy An Nhiên về phía Mạc Tư Huyền đủ để anh ta hiểu rằng hắn muốn anh ta chữa trị cho cô. Mạc Tư Huyền lắc lắc đầu thầm mong An Nhiên sớm tỉnh lại, nếu không chưa biết chừng Cố Thâm sẽ ném cô ra khỏi đây ấy chứ.
Trong phòng riêng Cố gia.
Bao trùm lên cả là không khí lạnh lẽo toát ra từ người Cố Thâm, vẫn là đôi chân dài vắt chéo, hắn ngồi tựa lưng vào sô pha, đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng. Tư Duệ đang đọc báo cáo điều tra về Chu gia, đúng lúc này Mạc Tư Huyền đi vào, cung kính chào "lão đại" rồi đứng bên cạnh Khang Duật.
Hắn cũng không hỏi tình hình của An Nhiên, tựa như cô sống thì sống, mà cô chết thì chết vậy.
"Lão đại. Gia tộc Chu Nham là một gia tộc lâu đời ở Trung Quốc, làm ăn trong giới hắc đạo đã mấy chục năm nay, ở dưới còn vô số nhánh nhỏ, hôm nay chúng ta khai chiến với hắn, khiến hắn bị thương, với tính cách của hắn chắc chắc sẽ trả thù. Hơn nữa sau cuộc chiến hôm nay, các bang phái khác chắc chắn đã một phen náo loạn rồi."
Cả Chu gia và Cố gia đều có vô số nhánh nhỏ, nhưng địa bàn của Cố gia là cả Đông Nam Á, còn nắm trong tay vũ khí tân tiến nhất. Chu Nham muốn đấu với Cố Thâm, e rằng như trứng chọi đá.
"Gia tộc họ Chu chỉ buôn bán ma túy, muốn thâu tóm cả Đông Á thì chúng ta cần nắm trong tay Trung Quốc."
Cố Thâm nói, trong mắt lóe lên tia máu, anh ra lệnh
"Tiêu diệt Chu gia. Triệt đường làm ăn của chúng!"
Cả bốn người đứng trước mặt anh đều đồng thanh
"Tuân lệnh! Lão đại!"
Từ trước đến nay chưa có một ai đụng đến hắn mà có thể sống sót, hôm nay Chu Nham dám tấn công hắn, hắn tuyệt đối không tha cho ông ta!
Ánh đỏ lóe lên trong mắt Cố Thâm, thủ đoạn của hắn tàn bạo cỡ nào, người trong giới hắc đạo không ai là không biết. Giết của hắn một người, hắn sẽ san bằng cả một gia tộc chỉ trong nháy mắt, hắn không bao giờ tha thứ, cũng không bao giờ mềm lòng.
Trong thế giới này, chỉ có các lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh sẽ là bá chủ, kẻ yếu sẽ bị tiêu diệt, đó là quy luật bất thành văn.
Để có thể là một Cố Thâm lạnh lùng bá đạo như ngày hôm nay, hắn đã phải trải qua rất nhiều thứ mà người thường không thể nào biết được. Từng bước trở thành lão đại của Cố gia, xây dựng và đưa Cố gia lên thành gia tộc mạnh nhất giới hắc đạo, bành trướng thế lực ra khắp Đông Nam Á như bây giờ.
Cố Thâm phất tay ra hiệu cho ba người ra ngoài, còn hắn nói với Mạc Tư Huyền "Điều tra về thân thế của cô ta."
Người tiếp cận với hắn, trước giờ đều có mục đích. Hơn nữa một cô gái bé nhỏ lại dám xông ra đỡ đạn thay cho hắn, nếu tin tưởng thì Cố Thâm có lẽ đã chết lâu rồi.
Mạc Tư Huyền y lệnh làm theo. Cửa sổ lớn theo phong cách Châu Âu phản chiếu hình bóng của hắn. Thân hình hoàn hảo ngồi trên ghế, trong đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp chỉ có sự lạnh lùng tuyệt đối.
An Nhiên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô thấy trần nhà treo một chiếc đèn ngủ cỡ lớn cực kì tinh tế, đẹp đẽ. Cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng rộng rãi, phong cách bày trí theo kiểu Châu Âu, chỉ cần nhìn qua cũng biết toàn các đồ vật đắt tiền. An Nhiên định ngồi dậy nhưng vết thương ở vai tức thì nhói lên khiến cô đau đến chảy nước mắt.
Xem ra cô đang ở Cố gia rồi, lão đại Cố gia Cố Thâm nổi tiếng lạnh lùng bá đạo, lại không gần nữ sắc, cô đã cứu hắn một mạng, dựa vào tính cách của hắn, bây giờ chưa đuổi cô ra khỏi đây là đã nhân từ lắm rồi.
An Nhiên từng nghe qua thủ đoạn của hắn, vì thế cô càng phải bằng mọi cách tiếp cận hắn. Lần trọng sinh này, cô đã đánh cược tính mạng của mình, kiếp trước cả gia đình cô đều bị giết, An Nhiên nhìn ba mẹ mình nằm gục trong vũng máu, trước khi hắn giết cô An Nhiên chỉ kịp nhìn thấy nụ cười lạnh lẽo khuất sau mái tóc của hắn.
Ai ngờ ông trời thương xót cho cô sống lại, từ đó An Nhiên sống với thân phận mới là Hàn Kỳ Âm, cô không còn là tiểu thư nhà họ An nữa, từ bây giờ cô chính là Hàn Kỳ Âm, một người bình thường như bao người khác, nhưng cô mang trong mình mối thù của cả gia tộc, và chỉ có Cố Thâm cùng mạng lưới của Cố gia mới có thể giúp cô tìm ra hắn.
Xe phóng rất nhanh, chằng mấy chốc đã dừng trước biệt thự của Cố gia. Đây là một ngôi biệt thự nằm độc lập trong vùng, xung quanh đều có người của Cố Thâm canh gác, đảm bảo không ai đột nhập vào, mà cũng không có ai chán sống dám đột nhập vào đây. Tòa biệt thự nguy nga sừng sững như hòa cùng làm một với bóng đêm, Cố Thâm không khách khí hất tay An Nhiên ra, đôi chân dài sải bước xuống, thuộc hạ của hắn đồng loạt đứng hai bên cúi chào.
"Lão đại!"
Mạc Tư Huyền đỡ lấy cô, vết thương ở vai nhói lên khiến cô kêu "A" một tiếng, mồ hôi lấm tấm to như hạt đậu rơi xuống, lông mày cô nhíu chặt vì đau. Mạc Tư Huyền đành đem cô vào biệt thự chữa trị, Hàn Thước, Tư Duệ và Khang Duật đã theo Cố Thâm vào phòng riêng.
Lúc Mạc Tư Huyền gắp viên đạn ra khỏi bả vai cô, lông mày An Nhiên nhíu chặt lại vì đau, nhưng tuyệt đối không kêu lên nửa lời, cô chỉ cắn chặt đôi môi đến nỗi bật máu, hàng mi dài run run.
Mạc Tư Huyền nhìn cô, khi về đến biệt thự của Cố gia mà lão đại mới hất tay cô ra là đã nhân từ lắm rồi, hắn không nói câu nào nhưng lại đẩy An Nhiên về phía Mạc Tư Huyền đủ để anh ta hiểu rằng hắn muốn anh ta chữa trị cho cô. Mạc Tư Huyền lắc lắc đầu thầm mong An Nhiên sớm tỉnh lại, nếu không chưa biết chừng Cố Thâm sẽ ném cô ra khỏi đây ấy chứ.
Trong phòng riêng Cố gia.
Bao trùm lên cả là không khí lạnh lẽo toát ra từ người Cố Thâm, vẫn là đôi chân dài vắt chéo, hắn ngồi tựa lưng vào sô pha, đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng. Tư Duệ đang đọc báo cáo điều tra về Chu gia, đúng lúc này Mạc Tư Huyền đi vào, cung kính chào "lão đại" rồi đứng bên cạnh Khang Duật.
Hắn cũng không hỏi tình hình của An Nhiên, tựa như cô sống thì sống, mà cô chết thì chết vậy.
"Lão đại. Gia tộc Chu Nham là một gia tộc lâu đời ở Trung Quốc, làm ăn trong giới hắc đạo đã mấy chục năm nay, ở dưới còn vô số nhánh nhỏ, hôm nay chúng ta khai chiến với hắn, khiến hắn bị thương, với tính cách của hắn chắc chắc sẽ trả thù. Hơn nữa sau cuộc chiến hôm nay, các bang phái khác chắc chắn đã một phen náo loạn rồi."
Cả Chu gia và Cố gia đều có vô số nhánh nhỏ, nhưng địa bàn của Cố gia là cả Đông Nam Á, còn nắm trong tay vũ khí tân tiến nhất. Chu Nham muốn đấu với Cố Thâm, e rằng như trứng chọi đá.
"Gia tộc họ Chu chỉ buôn bán ma túy, muốn thâu tóm cả Đông Á thì chúng ta cần nắm trong tay Trung Quốc."
Cố Thâm nói, trong mắt lóe lên tia máu, anh ra lệnh
"Tiêu diệt Chu gia. Triệt đường làm ăn của chúng!"
Cả bốn người đứng trước mặt anh đều đồng thanh
"Tuân lệnh! Lão đại!"
Từ trước đến nay chưa có một ai đụng đến hắn mà có thể sống sót, hôm nay Chu Nham dám tấn công hắn, hắn tuyệt đối không tha cho ông ta!
Ánh đỏ lóe lên trong mắt Cố Thâm, thủ đoạn của hắn tàn bạo cỡ nào, người trong giới hắc đạo không ai là không biết. Giết của hắn một người, hắn sẽ san bằng cả một gia tộc chỉ trong nháy mắt, hắn không bao giờ tha thứ, cũng không bao giờ mềm lòng.
Trong thế giới này, chỉ có các lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh sẽ là bá chủ, kẻ yếu sẽ bị tiêu diệt, đó là quy luật bất thành văn.
Để có thể là một Cố Thâm lạnh lùng bá đạo như ngày hôm nay, hắn đã phải trải qua rất nhiều thứ mà người thường không thể nào biết được. Từng bước trở thành lão đại của Cố gia, xây dựng và đưa Cố gia lên thành gia tộc mạnh nhất giới hắc đạo, bành trướng thế lực ra khắp Đông Nam Á như bây giờ.
Cố Thâm phất tay ra hiệu cho ba người ra ngoài, còn hắn nói với Mạc Tư Huyền "Điều tra về thân thế của cô ta."
Người tiếp cận với hắn, trước giờ đều có mục đích. Hơn nữa một cô gái bé nhỏ lại dám xông ra đỡ đạn thay cho hắn, nếu tin tưởng thì Cố Thâm có lẽ đã chết lâu rồi.
Mạc Tư Huyền y lệnh làm theo. Cửa sổ lớn theo phong cách Châu Âu phản chiếu hình bóng của hắn. Thân hình hoàn hảo ngồi trên ghế, trong đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp chỉ có sự lạnh lùng tuyệt đối.
An Nhiên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô thấy trần nhà treo một chiếc đèn ngủ cỡ lớn cực kì tinh tế, đẹp đẽ. Cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng rộng rãi, phong cách bày trí theo kiểu Châu Âu, chỉ cần nhìn qua cũng biết toàn các đồ vật đắt tiền. An Nhiên định ngồi dậy nhưng vết thương ở vai tức thì nhói lên khiến cô đau đến chảy nước mắt.
Xem ra cô đang ở Cố gia rồi, lão đại Cố gia Cố Thâm nổi tiếng lạnh lùng bá đạo, lại không gần nữ sắc, cô đã cứu hắn một mạng, dựa vào tính cách của hắn, bây giờ chưa đuổi cô ra khỏi đây là đã nhân từ lắm rồi.
An Nhiên từng nghe qua thủ đoạn của hắn, vì thế cô càng phải bằng mọi cách tiếp cận hắn. Lần trọng sinh này, cô đã đánh cược tính mạng của mình, kiếp trước cả gia đình cô đều bị giết, An Nhiên nhìn ba mẹ mình nằm gục trong vũng máu, trước khi hắn giết cô An Nhiên chỉ kịp nhìn thấy nụ cười lạnh lẽo khuất sau mái tóc của hắn.
Ai ngờ ông trời thương xót cho cô sống lại, từ đó An Nhiên sống với thân phận mới là Hàn Kỳ Âm, cô không còn là tiểu thư nhà họ An nữa, từ bây giờ cô chính là Hàn Kỳ Âm, một người bình thường như bao người khác, nhưng cô mang trong mình mối thù của cả gia tộc, và chỉ có Cố Thâm cùng mạng lưới của Cố gia mới có thể giúp cô tìm ra hắn.
Bình luận facebook