Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19: Cạn Ly Nào Dũng Sĩ
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Chương 19: Cạn Ly Nào Dũng Sĩ
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trong phòng học, Diệp Phàm thấy điệu bộ Hà Quốc Phong kích động đến như vậy cũng chẳng hiểu ra sao, hắn theo bản năng hỏi lại: “Phó hiệu trưởng Hà, thầy biết em sao?" “Có phải năm ngoái Diệp Phàm em đại diện đội tuyển tỉnh Giang Nam tham gia cuộc thi Olympic toán học toàn quốc không?” Thầy Hả Quốc Phong vẻ mặt tràn ngập mong chờ hỏi. “Vâng a!" Diệp Phàm đáp. “Ha ha ha... Đúng thật là em rồi!”
Thầy Hà Quốc Phong bỗng sảng khoái cười to, nói tiếp: “Thầy vừa hay là một trong số giám khảo chấm điểm của cuộc thi năm ngoái. Học sinh đoạt giải năm ngoái toàn là học sinh cấp ba đến từ các trường phổ thông trên cả nước, chỉ có duy nhất mình em là học sinh cấp hai thôi! Tuy em chỉ giành được huy chương bạc, nhưng thầy vẫn đề nghị trường học tuyển thẳng em vào trường Chỉ tiếc là em lại từ chối trường Đại học Giang Nam bên thầy! Tất cả mọi người ở đây sau khi nghe được những lời này của Hà Quốc Phong đều nhớ lại năm ngoái, Diệp Phàm lúc bấy giờ quả thực là đứa con cung sáng chói nhất, là niềm tự hào của trường truong học số một Tô Hàng đây!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chuyện anh từ chối lời mời tuyển thẳng vào Đại học Giang Nam lúc bấy giờ còn xôn xao một chặp.
Trong mắt mọi người, Diệp Phàm nhất định là một lòng một dạ muốn thi vào Đại học Thanh Hóa, Đại học Bắc Kinh hoặc là Đại học Yên Kinh!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không bao lâu sau thành tích của Diệp Phàm đã xuống dốc không phanh, sự tích anh từ chối Đại học Giang Nam cũng hoàn toàn trở thành một trò cười Ai mà ngờ được hiện tại Diệp Phàm thế nhưng lại lần nữa khôi phục được thực lực của mình, thậm chí còn bộc lộ rõ thiên phú toán học, đã vậy còn khoa trương hơn cả năm ngoái!
Tiếp đó, Hà Quốc Phong còn lật đi lật lại xem đến vài lần bài làm đó, cố nén niềm hân hoan vui sướng trong lòng, hỏi lại lần nữa: “Diệp Phàm, em thực sự là chỉ mất có mười phút đã làm xong đề thi này?” “Sự thực trăm phần trăm!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Phàm ngẩng đầu ưỡn ngực, không tự ti cũng không kiêu ngạo đáp.
Hà Quốc Phong nghe vậy, hai mắt tỏa sáng, thầy quan sát Diệp Phàm từ trên xuống dưới như đang nhìn một miếng ngọc thô chưa được mài giũa, thầy trầm ngâm lúc lâu mới xúc động nói “Thiên tài! Quả thực là thiên tài trăm năm khó gặp! Diệp Phàm này, trước đây là do thầy đánh giá sai năng lực của em. Thư mời của một trường đại học bình thường hoàn toàn không xứng với thiên phú của em! Thế này đi... Thầy có thể nhận em làm học trò cuối của thầy, thầy sẽ cung cấp học bổng toàn phần cho em học liên thông từ hệ cử nhấn lên thạc sĩ, tiến sĩ. Nếu sau này em có dự định ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, thầy cũng coi như có chút quen biết, có thể liên hệ với các trường đại học hàng đầu ở nước ngoài cho em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này đây, khi nghe được Hà Quốc Phong thể hiện thành ý đến bực này, trong lòng những học sinh khác trong lớp không khỏi càng thêm ghen tị.
Bởi những điều kiện Hà Quốc Phong đưa ra thực sự là quá hậu đãi mà!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Học bổng toàn phần học liên thông từ hệ cử nhân lên thạc sĩ, tiến sĩ, hơn nữa Hà Quốc Phong còn là người dẫn đầu trong lĩnh vực vi tích phân toán học, có thể trở thành học trò cuối của ông thì thành tựu trong lương lai chẳng thể nào kể xiết
Nếu được vậy thì quả thực là còn trâu bò hơn nhiều so với việc thi được vào được Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh ấy chứ!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Phàm sẽ không chút do dự chấp nhận thì anh lại lắc đầu với Hà Quốc Phong, kiến định nói: “Phó hiệu trưởng Hà, em cảm ơn ý tốt của thầy, chỉ là đại học Giang Nam không phải mục tiêu cuối cùng của em!”
Diệp Phàm vừa dứt lời, ý cười bên miệng Hà Quốc Phong cũng cứng lại, sắc mặt thầy tái mét, lúng túng vô cùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bên trong phòng học bỗng trở nên lặng ngắt như tờ.
Hiệu trưởng Tôn thấy bầu không khí hết mực gượng gạo lúc này liền vội vàng đứng ra hòa giải: “Diệp Phàm, em có biết cơ hội được là học trò cuối của Phó hiệu trưởng Hà là ước mơ tha thiết của bao nhiêu người không hả! Còn không mau xin lỗi Phó hiệu trưởng Hà, xin thầy ấy thứ lỗi cho em!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ai ngời Diệp Phàm vừa nghe vậy liền chắc như đình đóng cột nói: “Em không nghĩ là mình đã nói sai chuyện gì cho nên em cũng sẽ không nói lời xin lỗi! "Em!"
Hiệu trưởng Tôn không kìm được tức giận, vừa định mở miệng chửi ẩm lên lại không ngờ Hà Quốc Phong bên cạnh ngược lại lại sảng khoái cười lớn: “Ha ha ha... Tốt lắm tốt lắm! Thanh niên giờ có chỉ lắm, với thiên phú của em, nếu theo thầy thì quả thực là nhân tài không được trọng dụng! Diệp Phàm, thấy hy vọng em thực hiện được lý tưởng của chính mình, thầy sẽ mãi dõi theo em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nói xong, Hà Quốc Phong lại quay qua nhìn Hiệu trưởng Tôn, nghiêm giọng nói: "Thầy Tôn à, trường các ông đào tạo được một người tài như em Diệp Phàm đây, thật là một chuyện đáng mừng, mà, tôi hy vọng những em học sinh khác cũng có thể học hỏi em ấy, giữ được niềm tin vững chắc về lý tưởng của mình! Được rồi, hôm nay kiểm tra cũng hòm hỗm rồi, tôi đây cũng nên về thôi!” “Chuyện này... Phó hiệu trưởng Hà, để tôi tiễn ông!”
Hiệu trưởng Tôn vội vàng kh lưng cúi đầu theo chân Hà Quốc Phong ra ngoài, chủ nhiệm giáo vụ Dương Phong cùng các lãnh đạo khác cũng liên theo sát bọn họ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cả phòng học bỗng chốc chỉ còn lại, Dương Vỹ Nam cùng đám học sinh lớp 126. Nhưng giờ đây, ánh mắt của tất cả học sinh lớp sau khi nhịn Diệp Phàm cũng đã hoàn toàn không còn giống trước đây, trong mắt bọn họ hiện giờ chỉ còn sùng bái, nể phục, cũng ngưỡng mộ.
Ngay đến cả ngôi sao sáng trong giới Toán học như Hà Quốc Phong còn phải ca ngợi anh là thiên tài trăm năm khó gặp”, chuyện này khiến trên người Diệp Phàm như tăng thêm sắc màu truyền kỳ nồng dam!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm lại đang dừng lại trên người Dương Vỹ
Nam đứng trên bục giảng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ôm hai tay trước ngực, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, nói: “Dương Vỹ Nam, theo như những gì thầy với tối đã đánh cược trước đó thể hiện tại thầy đã thua rồi!” “Không! Không thể nào!”
Đột nhiên, sắc mặt Dương Vỹ Nam bỗng trở nên tái nhợt, ngón tay run rẩy chỉ vào Diệp Phàm, như điên như dại mà hét lớn: "Cậu gian lận! Đúng, nhất định là cậu đã lấy được đáp án của kỳ thi lần này ở đầu đấy, nếu không thì làm sao cậu có thể làm xong nhánh đến vậy!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nghe đến đây, Diệp Phàm nhìn Dương Vỹ Nam như đang nhìn tên ngớ ngẩn, lạnh lùng nói: “Dương Vỹ Nam, xem ra không chỉ năng lực học tập của thầy kém mà đến cả nặng lực tư duy cơ bản cũng như thiếu năng như vậy! Nếu tôi đã biết đáp án trước thì đề cuối cùng tôi đây cũng không có khả năng làm đúng, bởi đáp án chuẩn là đắp án sai! Về điểm này, trước đó Phó hiệu trưởng Hà cũng đã chứng minh giúp em rồi!”
Nói đến đây, Diệp Phàm bỗng nhanh chóng sải bước đến bên bục giảng, bưng cốc đờm mới nãy bị Dương Vỹ Nam nhổ vào đến trước mặt ông ta, cười mỉm nói: “Dương Vỹ Nam, lúc này nên đến thầy thực hiện ước định rồi đấy!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nào, dũng sĩ, cạn cốc đờm nóng hồi mới ra lò này đi!”
Vừa dứt lời, sắc mặt Dương Vỹ Nam tức khắc đại biến, nhìn cốc nước bị nhổ đờm gần trong gang tấc này, ông ta chi cảm thất thật buồn nồn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta vốn cho rằng, lần đánh cược này Diệp Phàm căn bản không có chút phần thắng nào, nhưng anh ta tại không tài nào ngờ được, cuối cùng chính mình quả thực là trộm gà không được còn mất năm gao!
Thấy dáng vẻ do do dự dự của anh ta, Diệp Phàm nói tiếp: “Sao vậy... Dương Vỹ Nam, thầy không muốn uống sao? Vậy cũng được thổi, theo như ước định lúc trước thì nếu thấy không giữ lời hứa thì chỉ cần thôi việc là xong!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam nghe vậy, sắc mặt cũng khó coi đến cực điểm.
Anh ta đương nhiên là không muốn thôi việc rồi. Đãi ngộ dành cho giáo viên trường số một Tô Hàng rất cao. Chú út Dương Phong của anh ta đã phí không ít tâm tư mới nhét được anh ta vào trường này!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng nếu bắt anh ta phải uống cốc đờm này bây giờ, anh ta lại không tài nào làm được.
Yên lặng lúc lâu, trên khuôn mặt Dương Vỹ Nam mới đột nhiên nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, nói với Diệp Phàm: “Diệp Phàm, cậu đâu cần phải nghiêm túc đến vậy chứ! Mới nãy thầy cũng chỉ là nói đùa với cậu mà thôi, mấy trò đánh cược kiểu này cũng không thể coi là thật được!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Phàm nghe vậy, cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Thầy Dương Vỹ Nam, nếu người thua là tôi, thì chỉ sợ là lúc này thầy đã chẳng nói vậy đi! Hôm nay hoặc là thầy không uống hết cốc đờm này, hoặc là đúng ước hẹn lúc trước mà thôi việc, không có con đường nào khác đầu Cập nhật nhanh* nhất trên ТгцyeлАРP.cом
Thấy mềm mỏng không được, trong mắt Dương Vỹ Nam lóe lên tia ngoan độc, nghiến răng nghiên lợi nói: “Hừ... Diệp Phàm, cậu cho cậu là ai hả? Hiệu trưởng trường này?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dám nói chuyện với giáo viện như vậy hả! Hiện tại Phó hiệu trưởng
Hà cũng đã đi rồi, chẳng có ai che chở cho cậu đầu. Nói sao thì cậu cũng chỉ là học sinh trưởng số một Tô Hàng này, còn chủ nhỏ của tôi lại là chủ nhiệm giáo vụ đẩy, chậc chậc...”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam tuy là không nói hết câu, nhưng giọng điệu uy hiếp kia lại vô cùng rõ ràng. "Ò?"
Diệp Phàm nghe vậy, nhếch mày, nói: “Nói vậy là thầy quyết tâm chơi xấu rồi?” “Ha hả, vậy thì sao chứ? Tôi là giáo viên, còn cậu chỉ là học sinh, cậu chẳng lễ còn dám chống lại tỗi hay sao?” Dương Vỹ Nam kiêu ngạo nói. “Dương Vỹ Nam, nếu thầy đã không uống thì để tôi giúp thầy!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nói xong, Diệp Phàm nhanh như chớp vươn tay túm mạnh lấy cổ áo
Dương Vỹ Nam, kéo anh ta đến trước mặt mình.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chuyện xảy ra quá nhanh, Dương Vỹ Nam hoàn toàn không kịp tránh né, hơn nữa Diệp Phàm đã là một võ giả luyện khí tam trùng, cho dù có mười tên Dương Vỹ Nam cộng lại cũng không phải đối thủ của anh!
Ngay sau đó, Diệp Phàm dùng tay phải bóp chặt quai hàm của Dương Vỹ Nam ép anh ta mở miệng, tiếp đó lấy cốc đờm kia trút hết vào miệng anh ta. "U'c!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cốc nước nhanh chóng được trút hết vào miệng Dương Vỹ Nam. "Qe!"
Cái mùi vị khiến người ta buồn ói kia khiến đồng tử Dương Vỹ Nam đột nhiên co rút lại, theo bản năng lấy tay bóp chặt cổ mình, quỹ dưới đất nôn khan hòng đem chỗ đờm kia nôn hết ra.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cảm nhận được mùi vị chỗ đờm kia còn sót lại trong miệng, ngũ quan Dương Vỹ Nam vô cùng dữ tợn, vặn vẹo hết cả lại.
Ai ngờ chỗ đờm đấy thực sự là quá đặc, Dương Vỹ Nam làm thế nào cũng không nên được ra, ngược lại lại khiến nó dính lên kẽ răng cùng bơ lưỡi, rơi vào đường cùng, ông ta cũng chỉ đành nhai không ngừng, rồi lại cảm thấy giống như kẹo cao su, làm thế nào cũng không nhai nát được.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Song bộ dạng ông ta lúc này lại rơi vào trong mắt những người khác lại phảng phất nhữ đang say sưa ăn chỗ đờm ấy vậy. Trong lúc nhất thời, không ít học sinh xung quanh đều ôm miệng nôn khan, ghét bỏ nói: nha... Thầy Dương thực sự i ghê tởm quá đi, nhai đờm mà cũng ra sức như vậy, nói không chừng còn thích ấy chứ!” “Ô... Thật cay mắt quá đi, trưa nay không nuốt nổi cơm mất thôi!”
Không dễ gì mới nhai được chỗ đờm đó, Dương Vỹ Nam đang định nhổ nó ra, kết quả lại theo bản năng mà nuốt nước bọt, “ực” một tiếng nuốt luôn chỗ đờm đó vào bụng. "A!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam vừa hét vừa xông ra khỏi phòng học, đứng đằng xa vẫn còn nghe thấy tiếng hét rát cổ bỏng học của ông ta “Diệp Phàm, cậu đợi đó cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến cậu bị đuổi học!”
Nghe được lời hăm dọa của Dương Vỹ Nam, Diệp Phàm cũng chẳng chút bận tâm.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hiện tại đối với anh mà nói, mấy tên tiểu tốt như Dương Vỹ Nam căn bản chẳng thể nào khiến anh sợ hãi cho cam.
Mà lúc này, đám học sinh lớp sáu lại tiến đến bên cạnh anh, hết lời ca ngợi: “Diệp Phàm, hôm nay cậu thực sự là trâu bò quá đê!” "Đúng đấy Phàm ca, em đây sớm đã không vừa mắt ông Dương Vỹ Nam này rồi, anh bắt ông ta nuốt chỗ đờm nhiều như vậy, quả thực là quá hả giận mà!” “Phàm ca, xin nhận một lạy của em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đối mặt với những lời ca ngợi của mọi người, trong lòng Diệp Phàm lại vô cùng bình tĩnh, cũng chẳng bởi được khen mà cảm thấy lâng lâng.
Anh biết, mấy tên này cũng chỉ là cỏ mọc đầu tường, căn bản chẳng có chút tình nghĩa thật sự gì với anh!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Không có thực lực, còn nói gì đến danh dự
Chỉ có không ngừng nâng cao bản thân mới cỏ thể trở thành kẻ mạnh thực sự
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này, trong góc phòng học, ánh mắt nhìn đám đông vây quanh Diệp Phảm như chúng tính phủng nguyệt của hoa khôi trong lớp Tô Man bằng lóe cay độc.
Cả ngày hôm đấy, sự tích về Diệp Phàm đã được truyền khắp khối lớp mưỗi hai, gần như không ai không biết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bất kể là việc từ chối lời mời thịnh tình của Hà Quốc Phong, hay việc buộc Dương Vỹ Nam uống đờm đều có thể nói là việc xưa này chưa từng có l
Một ngày rất nhanh cũng qua đi, nhưng gần đến lúc tan học, Diệp Phạm lại nhận được một cuộc điện thoại không ngờ tới.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
Chương 19: Cạn Ly Nào Dũng Sĩ
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trong phòng học, Diệp Phàm thấy điệu bộ Hà Quốc Phong kích động đến như vậy cũng chẳng hiểu ra sao, hắn theo bản năng hỏi lại: “Phó hiệu trưởng Hà, thầy biết em sao?" “Có phải năm ngoái Diệp Phàm em đại diện đội tuyển tỉnh Giang Nam tham gia cuộc thi Olympic toán học toàn quốc không?” Thầy Hả Quốc Phong vẻ mặt tràn ngập mong chờ hỏi. “Vâng a!" Diệp Phàm đáp. “Ha ha ha... Đúng thật là em rồi!”
Thầy Hà Quốc Phong bỗng sảng khoái cười to, nói tiếp: “Thầy vừa hay là một trong số giám khảo chấm điểm của cuộc thi năm ngoái. Học sinh đoạt giải năm ngoái toàn là học sinh cấp ba đến từ các trường phổ thông trên cả nước, chỉ có duy nhất mình em là học sinh cấp hai thôi! Tuy em chỉ giành được huy chương bạc, nhưng thầy vẫn đề nghị trường học tuyển thẳng em vào trường Chỉ tiếc là em lại từ chối trường Đại học Giang Nam bên thầy! Tất cả mọi người ở đây sau khi nghe được những lời này của Hà Quốc Phong đều nhớ lại năm ngoái, Diệp Phàm lúc bấy giờ quả thực là đứa con cung sáng chói nhất, là niềm tự hào của trường truong học số một Tô Hàng đây!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chuyện anh từ chối lời mời tuyển thẳng vào Đại học Giang Nam lúc bấy giờ còn xôn xao một chặp.
Trong mắt mọi người, Diệp Phàm nhất định là một lòng một dạ muốn thi vào Đại học Thanh Hóa, Đại học Bắc Kinh hoặc là Đại học Yên Kinh!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không bao lâu sau thành tích của Diệp Phàm đã xuống dốc không phanh, sự tích anh từ chối Đại học Giang Nam cũng hoàn toàn trở thành một trò cười Ai mà ngờ được hiện tại Diệp Phàm thế nhưng lại lần nữa khôi phục được thực lực của mình, thậm chí còn bộc lộ rõ thiên phú toán học, đã vậy còn khoa trương hơn cả năm ngoái!
Tiếp đó, Hà Quốc Phong còn lật đi lật lại xem đến vài lần bài làm đó, cố nén niềm hân hoan vui sướng trong lòng, hỏi lại lần nữa: “Diệp Phàm, em thực sự là chỉ mất có mười phút đã làm xong đề thi này?” “Sự thực trăm phần trăm!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Phàm ngẩng đầu ưỡn ngực, không tự ti cũng không kiêu ngạo đáp.
Hà Quốc Phong nghe vậy, hai mắt tỏa sáng, thầy quan sát Diệp Phàm từ trên xuống dưới như đang nhìn một miếng ngọc thô chưa được mài giũa, thầy trầm ngâm lúc lâu mới xúc động nói “Thiên tài! Quả thực là thiên tài trăm năm khó gặp! Diệp Phàm này, trước đây là do thầy đánh giá sai năng lực của em. Thư mời của một trường đại học bình thường hoàn toàn không xứng với thiên phú của em! Thế này đi... Thầy có thể nhận em làm học trò cuối của thầy, thầy sẽ cung cấp học bổng toàn phần cho em học liên thông từ hệ cử nhấn lên thạc sĩ, tiến sĩ. Nếu sau này em có dự định ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, thầy cũng coi như có chút quen biết, có thể liên hệ với các trường đại học hàng đầu ở nước ngoài cho em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này đây, khi nghe được Hà Quốc Phong thể hiện thành ý đến bực này, trong lòng những học sinh khác trong lớp không khỏi càng thêm ghen tị.
Bởi những điều kiện Hà Quốc Phong đưa ra thực sự là quá hậu đãi mà!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Học bổng toàn phần học liên thông từ hệ cử nhân lên thạc sĩ, tiến sĩ, hơn nữa Hà Quốc Phong còn là người dẫn đầu trong lĩnh vực vi tích phân toán học, có thể trở thành học trò cuối của ông thì thành tựu trong lương lai chẳng thể nào kể xiết
Nếu được vậy thì quả thực là còn trâu bò hơn nhiều so với việc thi được vào được Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh ấy chứ!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Phàm sẽ không chút do dự chấp nhận thì anh lại lắc đầu với Hà Quốc Phong, kiến định nói: “Phó hiệu trưởng Hà, em cảm ơn ý tốt của thầy, chỉ là đại học Giang Nam không phải mục tiêu cuối cùng của em!”
Diệp Phàm vừa dứt lời, ý cười bên miệng Hà Quốc Phong cũng cứng lại, sắc mặt thầy tái mét, lúng túng vô cùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bên trong phòng học bỗng trở nên lặng ngắt như tờ.
Hiệu trưởng Tôn thấy bầu không khí hết mực gượng gạo lúc này liền vội vàng đứng ra hòa giải: “Diệp Phàm, em có biết cơ hội được là học trò cuối của Phó hiệu trưởng Hà là ước mơ tha thiết của bao nhiêu người không hả! Còn không mau xin lỗi Phó hiệu trưởng Hà, xin thầy ấy thứ lỗi cho em!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ai ngời Diệp Phàm vừa nghe vậy liền chắc như đình đóng cột nói: “Em không nghĩ là mình đã nói sai chuyện gì cho nên em cũng sẽ không nói lời xin lỗi! "Em!"
Hiệu trưởng Tôn không kìm được tức giận, vừa định mở miệng chửi ẩm lên lại không ngờ Hà Quốc Phong bên cạnh ngược lại lại sảng khoái cười lớn: “Ha ha ha... Tốt lắm tốt lắm! Thanh niên giờ có chỉ lắm, với thiên phú của em, nếu theo thầy thì quả thực là nhân tài không được trọng dụng! Diệp Phàm, thấy hy vọng em thực hiện được lý tưởng của chính mình, thầy sẽ mãi dõi theo em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nói xong, Hà Quốc Phong lại quay qua nhìn Hiệu trưởng Tôn, nghiêm giọng nói: "Thầy Tôn à, trường các ông đào tạo được một người tài như em Diệp Phàm đây, thật là một chuyện đáng mừng, mà, tôi hy vọng những em học sinh khác cũng có thể học hỏi em ấy, giữ được niềm tin vững chắc về lý tưởng của mình! Được rồi, hôm nay kiểm tra cũng hòm hỗm rồi, tôi đây cũng nên về thôi!” “Chuyện này... Phó hiệu trưởng Hà, để tôi tiễn ông!”
Hiệu trưởng Tôn vội vàng kh lưng cúi đầu theo chân Hà Quốc Phong ra ngoài, chủ nhiệm giáo vụ Dương Phong cùng các lãnh đạo khác cũng liên theo sát bọn họ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cả phòng học bỗng chốc chỉ còn lại, Dương Vỹ Nam cùng đám học sinh lớp 126. Nhưng giờ đây, ánh mắt của tất cả học sinh lớp sau khi nhịn Diệp Phàm cũng đã hoàn toàn không còn giống trước đây, trong mắt bọn họ hiện giờ chỉ còn sùng bái, nể phục, cũng ngưỡng mộ.
Ngay đến cả ngôi sao sáng trong giới Toán học như Hà Quốc Phong còn phải ca ngợi anh là thiên tài trăm năm khó gặp”, chuyện này khiến trên người Diệp Phàm như tăng thêm sắc màu truyền kỳ nồng dam!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm lại đang dừng lại trên người Dương Vỹ
Nam đứng trên bục giảng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ôm hai tay trước ngực, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, nói: “Dương Vỹ Nam, theo như những gì thầy với tối đã đánh cược trước đó thể hiện tại thầy đã thua rồi!” “Không! Không thể nào!”
Đột nhiên, sắc mặt Dương Vỹ Nam bỗng trở nên tái nhợt, ngón tay run rẩy chỉ vào Diệp Phàm, như điên như dại mà hét lớn: "Cậu gian lận! Đúng, nhất định là cậu đã lấy được đáp án của kỳ thi lần này ở đầu đấy, nếu không thì làm sao cậu có thể làm xong nhánh đến vậy!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nghe đến đây, Diệp Phàm nhìn Dương Vỹ Nam như đang nhìn tên ngớ ngẩn, lạnh lùng nói: “Dương Vỹ Nam, xem ra không chỉ năng lực học tập của thầy kém mà đến cả nặng lực tư duy cơ bản cũng như thiếu năng như vậy! Nếu tôi đã biết đáp án trước thì đề cuối cùng tôi đây cũng không có khả năng làm đúng, bởi đáp án chuẩn là đắp án sai! Về điểm này, trước đó Phó hiệu trưởng Hà cũng đã chứng minh giúp em rồi!”
Nói đến đây, Diệp Phàm bỗng nhanh chóng sải bước đến bên bục giảng, bưng cốc đờm mới nãy bị Dương Vỹ Nam nhổ vào đến trước mặt ông ta, cười mỉm nói: “Dương Vỹ Nam, lúc này nên đến thầy thực hiện ước định rồi đấy!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nào, dũng sĩ, cạn cốc đờm nóng hồi mới ra lò này đi!”
Vừa dứt lời, sắc mặt Dương Vỹ Nam tức khắc đại biến, nhìn cốc nước bị nhổ đờm gần trong gang tấc này, ông ta chi cảm thất thật buồn nồn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta vốn cho rằng, lần đánh cược này Diệp Phàm căn bản không có chút phần thắng nào, nhưng anh ta tại không tài nào ngờ được, cuối cùng chính mình quả thực là trộm gà không được còn mất năm gao!
Thấy dáng vẻ do do dự dự của anh ta, Diệp Phàm nói tiếp: “Sao vậy... Dương Vỹ Nam, thầy không muốn uống sao? Vậy cũng được thổi, theo như ước định lúc trước thì nếu thấy không giữ lời hứa thì chỉ cần thôi việc là xong!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam nghe vậy, sắc mặt cũng khó coi đến cực điểm.
Anh ta đương nhiên là không muốn thôi việc rồi. Đãi ngộ dành cho giáo viên trường số một Tô Hàng rất cao. Chú út Dương Phong của anh ta đã phí không ít tâm tư mới nhét được anh ta vào trường này!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng nếu bắt anh ta phải uống cốc đờm này bây giờ, anh ta lại không tài nào làm được.
Yên lặng lúc lâu, trên khuôn mặt Dương Vỹ Nam mới đột nhiên nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, nói với Diệp Phàm: “Diệp Phàm, cậu đâu cần phải nghiêm túc đến vậy chứ! Mới nãy thầy cũng chỉ là nói đùa với cậu mà thôi, mấy trò đánh cược kiểu này cũng không thể coi là thật được!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Diệp Phàm nghe vậy, cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Thầy Dương Vỹ Nam, nếu người thua là tôi, thì chỉ sợ là lúc này thầy đã chẳng nói vậy đi! Hôm nay hoặc là thầy không uống hết cốc đờm này, hoặc là đúng ước hẹn lúc trước mà thôi việc, không có con đường nào khác đầu Cập nhật nhanh* nhất trên ТгцyeлАРP.cом
Thấy mềm mỏng không được, trong mắt Dương Vỹ Nam lóe lên tia ngoan độc, nghiến răng nghiên lợi nói: “Hừ... Diệp Phàm, cậu cho cậu là ai hả? Hiệu trưởng trường này?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dám nói chuyện với giáo viện như vậy hả! Hiện tại Phó hiệu trưởng
Hà cũng đã đi rồi, chẳng có ai che chở cho cậu đầu. Nói sao thì cậu cũng chỉ là học sinh trưởng số một Tô Hàng này, còn chủ nhỏ của tôi lại là chủ nhiệm giáo vụ đẩy, chậc chậc...”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam tuy là không nói hết câu, nhưng giọng điệu uy hiếp kia lại vô cùng rõ ràng. "Ò?"
Diệp Phàm nghe vậy, nhếch mày, nói: “Nói vậy là thầy quyết tâm chơi xấu rồi?” “Ha hả, vậy thì sao chứ? Tôi là giáo viên, còn cậu chỉ là học sinh, cậu chẳng lễ còn dám chống lại tỗi hay sao?” Dương Vỹ Nam kiêu ngạo nói. “Dương Vỹ Nam, nếu thầy đã không uống thì để tôi giúp thầy!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nói xong, Diệp Phàm nhanh như chớp vươn tay túm mạnh lấy cổ áo
Dương Vỹ Nam, kéo anh ta đến trước mặt mình.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chuyện xảy ra quá nhanh, Dương Vỹ Nam hoàn toàn không kịp tránh né, hơn nữa Diệp Phàm đã là một võ giả luyện khí tam trùng, cho dù có mười tên Dương Vỹ Nam cộng lại cũng không phải đối thủ của anh!
Ngay sau đó, Diệp Phàm dùng tay phải bóp chặt quai hàm của Dương Vỹ Nam ép anh ta mở miệng, tiếp đó lấy cốc đờm kia trút hết vào miệng anh ta. "U'c!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cốc nước nhanh chóng được trút hết vào miệng Dương Vỹ Nam. "Qe!"
Cái mùi vị khiến người ta buồn ói kia khiến đồng tử Dương Vỹ Nam đột nhiên co rút lại, theo bản năng lấy tay bóp chặt cổ mình, quỹ dưới đất nôn khan hòng đem chỗ đờm kia nôn hết ra.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Cảm nhận được mùi vị chỗ đờm kia còn sót lại trong miệng, ngũ quan Dương Vỹ Nam vô cùng dữ tợn, vặn vẹo hết cả lại.
Ai ngờ chỗ đờm đấy thực sự là quá đặc, Dương Vỹ Nam làm thế nào cũng không nên được ra, ngược lại lại khiến nó dính lên kẽ răng cùng bơ lưỡi, rơi vào đường cùng, ông ta cũng chỉ đành nhai không ngừng, rồi lại cảm thấy giống như kẹo cao su, làm thế nào cũng không nhai nát được.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Song bộ dạng ông ta lúc này lại rơi vào trong mắt những người khác lại phảng phất nhữ đang say sưa ăn chỗ đờm ấy vậy. Trong lúc nhất thời, không ít học sinh xung quanh đều ôm miệng nôn khan, ghét bỏ nói: nha... Thầy Dương thực sự i ghê tởm quá đi, nhai đờm mà cũng ra sức như vậy, nói không chừng còn thích ấy chứ!” “Ô... Thật cay mắt quá đi, trưa nay không nuốt nổi cơm mất thôi!”
Không dễ gì mới nhai được chỗ đờm đó, Dương Vỹ Nam đang định nhổ nó ra, kết quả lại theo bản năng mà nuốt nước bọt, “ực” một tiếng nuốt luôn chỗ đờm đó vào bụng. "A!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dương Vỹ Nam vừa hét vừa xông ra khỏi phòng học, đứng đằng xa vẫn còn nghe thấy tiếng hét rát cổ bỏng học của ông ta “Diệp Phàm, cậu đợi đó cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến cậu bị đuổi học!”
Nghe được lời hăm dọa của Dương Vỹ Nam, Diệp Phàm cũng chẳng chút bận tâm.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hiện tại đối với anh mà nói, mấy tên tiểu tốt như Dương Vỹ Nam căn bản chẳng thể nào khiến anh sợ hãi cho cam.
Mà lúc này, đám học sinh lớp sáu lại tiến đến bên cạnh anh, hết lời ca ngợi: “Diệp Phàm, hôm nay cậu thực sự là trâu bò quá đê!” "Đúng đấy Phàm ca, em đây sớm đã không vừa mắt ông Dương Vỹ Nam này rồi, anh bắt ông ta nuốt chỗ đờm nhiều như vậy, quả thực là quá hả giận mà!” “Phàm ca, xin nhận một lạy của em!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đối mặt với những lời ca ngợi của mọi người, trong lòng Diệp Phàm lại vô cùng bình tĩnh, cũng chẳng bởi được khen mà cảm thấy lâng lâng.
Anh biết, mấy tên này cũng chỉ là cỏ mọc đầu tường, căn bản chẳng có chút tình nghĩa thật sự gì với anh!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Không có thực lực, còn nói gì đến danh dự
Chỉ có không ngừng nâng cao bản thân mới cỏ thể trở thành kẻ mạnh thực sự
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này, trong góc phòng học, ánh mắt nhìn đám đông vây quanh Diệp Phảm như chúng tính phủng nguyệt của hoa khôi trong lớp Tô Man bằng lóe cay độc.
Cả ngày hôm đấy, sự tích về Diệp Phàm đã được truyền khắp khối lớp mưỗi hai, gần như không ai không biết.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bất kể là việc từ chối lời mời thịnh tình của Hà Quốc Phong, hay việc buộc Dương Vỹ Nam uống đờm đều có thể nói là việc xưa này chưa từng có l
Một ngày rất nhanh cũng qua đi, nhưng gần đến lúc tan học, Diệp Phạm lại nhận được một cuộc điện thoại không ngờ tới.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bình luận facebook