• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (7 Viewers)

  • Chương 2389: Đông Cực Đại Đế, dựa dẫm vào người khác?

Dao Trì ngây ra.

Cô hiểu Diệp Bắc Minh, đây không phải đang đùa!

"Được! Tôi sẽ cảnh cáo anh ta!"

Một lúc sau, đã đến Đông Cực đại điện.

Hai người sóng vai nhau đi vào đại điện!

Đại điện vô cùng xa hoa, nhưng chỉ có bóng dáng của một thanh niên, vô cùng bình thường!

Thậm chí có thể được gọi là lười biếng!

Trên tay cầm một cuốn sách, anh ta ngồi trên bậc thềm đọc sách như một thư sinh!

"Người chính là Đông Cực Đại Đế?"

Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc.

Nếu không phải là trong Đông Cực đại điện nhìn thấy người này, mà là ở một nơi khác, hắn chắc chắn sẽ cho rằng người này chỉ là một thư sinh bình thường!

Trên người không có bất kỳ khí tức gì!

Cư xử giống như một người bình thường!

'Tiểu tử, đây mới là đáng sợ thực sự! Khí tức hoàn toàn bị kiềm chế, cậu căn bản không nhìn ra được hắn đang ở cảnh giới nào!'

'Hơn nữa, hắn còn có thể che giấu khí tức của mình, đột nhiên xuất hiện ở bất cứ đâu, thậm chí còn lén lút tấn công cậu mà cậu không hề hay biết! '

'Tất nhiên, những người ở cảnh giới này căn bản không cần tấn công lén lút chút nào! ' Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trở nên ngưng trọng hơn bao giờ hết.

Diệp Bắc Minh tán đồng!

Đông Cực Đại Đế cười: "Sao thế? Trong mắt ngươi, Đông Cực Đại Đế trông như thế nào?"

Diệp Bắc Minh nghiêm túc nói: "Đương nhiên là lộng lẫy vô song, một Đại Đế tối cao!"

"Trấn áp một phương, tứ hải quy phục!"

"Chúng sinh thờ phụng, xây dựng đền thờ!"

Sau đó hắn thở dài: "Một Đại Đế vô thượng, lại đơn giản như vậy, đúng là khiến người ta bất ngờ!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút gượng gạo: "Khụ khụ.... Tiểu tử, có phải cậu quá cố ý rồi không?"

"Quả thực có chút cố ý!"

Đông Cực Đại Đế gật đầu.

Một người một tháp, cùng kinh ngạc!

Gần như đổ mồ hôi như mưa!

Da đầu Diệp Bắc Minh tê dại: 'Xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Tháp, thần hồn của ông truyền tin, ông ta làm sao có thể nghe thấy được? '

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ run lên: 'Tiểu tử, cậu có truyền âm nữa cũng vô dụng, ông ta có thể nghe được...'

"Đúng vậy!"

Đông Cực Đại Đế cười nói: "Đừng căng thẳng, tất cả trong trời đất này đều nằm trong pháp tắc!"

"Thần hồn chi đạo cũng chỉ là một loại pháp tắc khác mà thôi!"

"Vừa hay ta lại nghiên cứu phương diện này, cho nên có thể nghe được thần hồn của các ngươi giao tiếp, những cảnh giới Đại Đế khác không có sức mạnh này!"

Diệp Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm.

Vậy thì tốt!

Nếu không thì những bí mật của hắn chẳng phải sẽ bị mọi người biết hết sao?

Cắt đứt liên lạc, không truyền âm với Tiểu Tháp nữa!

Đồng thời, ngắt kết nối với Nghĩa địa Hỗn Độn.

Diệp Bắc Minh lo lắng nếu Đông Cực Đại Đế biết đến Nghĩa địa Hỗn Độn, vậy thì sẽ rất rắc rối.

Không thể không đề phòng người khác được!

Diệp Bắc Minh đổi chủ đề: "Tiền bối, tiền bối tìm tôi có việc gì?"

Đông Cực Đại Đế mỉm cười: "Ngươi đến đây!"

Giơ tay lên!

Diệp Bắc Minh còn chưa động đậy, nhưng cơ thể lại chủ động tiến về phía trước, không có bất kỳ lực phản kháng nào.

Giây tiếp theo.

Cổ tay của hắn rơi vào trong lòng bàn tay của Đông Cực Đại Đế, mọi thứ trong cơ thể hắn dường như lập tức lộ ra!

"Quả nhiên không phải là Hỗn Độn Thể thông thường, mà là Đế Vương trong Hỗn Độn Thể!" Đông Cực Đại Đế gật đầu: "Hỗn Độn Đế Thể!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Hỗn Độn Đế Thể của tôi không phải là dùng huyết mạch Đại Đế dung hợp nên mới có sao?"

Đông Cực Đại Đế liếc nhìn Dao Trì một cái, lập tức lắc đầu: "Tiểu tử, ngươi nghĩ nhiều rồi."

"Hỗn Độn Đế Thể rất đặc biệt, không phải là dùng Đế huyết mà có thể dung hợp ra được!"

"Vận may của ngươi không tồi, không phải Hỗn Độn Thể trời sinh, mà là vì có chút đột biến!"

"Sinh ra Hỗn Độn Đế Thể! Chuyện của ngươi và Trì Nhi, Hi Nhi ta đã biết rồi!"

"Chuyện gì?" Diệp Bắc Minh ngây ra.

Đông Cực Đại Đế nheo mắt lại: "Sao thế? Ngươi không thừa nhận?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Dao Trì đỏ bừng, cô đột nhiên đứng chắn trước mặt Diệp Bắc Minh: "Cha! Anh ấy vẫn chưa bày tỏ lập trường!"

Lông trên người Diệp Bắc Minh dựng đứng!

Trong một khoảnh khắc, hắn cảm giác như mình đang rơi vào địa ngục vĩnh hằng!

Cái chết!

Vô cùng cận kề cái chết!

Hắn có trực giác, nếu vừa rồi Đông Cực Đại Đế muốn giết hắn, hắn sẽ không có bất cứ thủ đoạn nào để phản kháng!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không được, Nghĩa địa Hỗn Độn cũng không được!

Chỉ có một từ, chết! ! !

Chết hoàn toàn! ! !

Diệp Bắc Minh chợt hiểu ra: "Tiền bối, tiền bối đang nói đến chuyện tôi lấy cơ thể của Dao Trì, Dao Hi sao?"

Đông Cực Đại Đế không chút biểu cảm, gật đầu: "Để trao đổi, ta cần ngươi để lại một hạt giống!"

"Một hạt giống?"

"Để Dao Trì hoặc Dao Hi sinh ra một Hỗn Độn Thể!"

"Phụt……"

Diệp Bắc Minh suýt phun ra một ngụm máu: "Tiền bối, tiền bối vừa nói cái gì?"

Dao Trì đỏ mặt, cắn đôi môi đỏ mọng của mình!

Vẻ kiêu ngạo trên người và trong đôi mắt đều biến mất, còn nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh, chờ đợi câu trả lời của hắn!

"Ngươi có thể để một trong hai đứa sinh cho ngươi một đứa con!"

"Đương nhiên, cho đến khi thời không Hỗn Độn tới, ta đảm bảo trong thiên hạ này không ai có thể chạm vào một cọng lông của ngươi nữa!" Đông Cực Đại Đế nói.

Diệp Bắc Minh quả quyết lắc đầu: "Tôi từ chối!"

Những lời này vừa nói ra.

Trong mắt Dao Trì lóe lên một tia hắc ám!

Khuôn mặt xinh đẹp của cô lại trở nên thờ ơ, thậm chí còn có chút lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Hừ!"

Đông Cực Đại Đế bình tĩnh nhìn Diệp Bắc Minh: "Ồ? Ngươi từ chối?"

Một áp lực không thể tả được ập đến!

Diệp Bắc Minh cảm giác như muốn quỳ trên mặt đất!

Nhưng vẫn nghiến răng kiên trì!

Từng tấc da thịt trên cơ thể gần như sụp đổ, máu tươi từ từ tràn ra!

Sau vài hơi thở, cả người hắn gần như biến thành một người máu!

"Đúng vậy!"

Diệp Bắc Minh nghiến răng nghiến lợi: "Chuyện tình cảm không thể cưỡng ép được, việc xảy ra với Dao Trì, Dao Hi trong hồ máu, tôi rất xin lỗi!"

"Lúc đó ma tính đã chiếm giữ lý tính, cho nên tôi mới muốn bọn họ!"

"Nhưng Dao Trì vẫn luôn lừa dối tôi, bịa ra đủ thứ chuyện, chính là để trở lại vị điện cấp chín!"

"Tôi hận cô ấy, ghét cô ấy! Điều này không thể thay đổi được!"

Khuôn mặt xinh đẹp của Dao Trì trở nên tái nhợt!

Trong lòng cảm thấy tồi tệ!

Một giây tiếp theo, Diệp Bắc Minh đổi giọng: "Nhưng, yêu và hận, thực ra là một!"

"Tôi càng ghét Dao Trì thì trong đầu tôi có lúc càng nghĩ đến cô ấy nhiều hơn, nếu có thể!"

"Tôi hy vọng là chúng tôi tự do phát triển, có thể đến với nhau thì không cần phải nói!"

"Nếu không thể đi đến với nhau, cho dù tiền bối ép buộc tôi, chi bằng bây giờ giết tôi luôn đi!"

Nói xong.

Đông Cực Đại Đế liền im lặng!

Dao Trì hơi ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một tia vui mừng: 'Cái tên này... không nói luôn một lần cho hết phải không? '

Áp lực đột nhiên biến mất!

"Cho dù bồi dưỡng tình cảm, ngươi cũng phải chọn một!"

Khuôn mặt Dao Trì tràn đầy vui mừng, Diệp Bắc Minh thế nào cũng sẽ chọn cô chứ?

Dù sao.

Diệp Bắc Minh và Dao Hi cũng không thân!

Diệp Bắc Minh cau mày: "Tiền bối, tôi đều muốn!"

Đông Cực Đại Đế sửng sốt: "Ngươi nói cái gì?"

Dao Trì cũng sửng sốt, hai mắt mở to, ngọn lửa thiêu đốt, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

Rất nóng lòng muốn lập tức bước tới và xé xác hắn!

Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, Dao Trì, Dao Hi, tôi đều muốn!"

Đông Cực Đại Đế thấp giọng nói: "Tiểu tử, có phải ngươi tham lam quá rồi không?"

"Ngươi thật sự cho rằng con gái của bổn Đế là đám người thô tục ngưỡng mộ ngươi ở bên ngoài sao?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tiền bối, chính vì con gái của tiền bối không phải đám người thô tục ngưỡng mộ tôi đó!"

"Cho nên, tôi càng phải có trách nhiệm hơn! Nếu Dao Hi đã có quan hệ nam nữ với tôi, tôi nhất định sẽ không để cô ấy kết hôn với người khác!"

"Là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh tôi một lần, thì cả đời sẽ là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh tôi!"

"Đương nhiên, tất cả đều do Dao Hi tự mình lựa chọn. Nếu cô ấy không thích tôi, tôi tôn trọng lựa chọn của cô ấy!"

"Muốn tôi buông tay thì không thể nào!"

Lời nói vừa dứt!

Cơn giận của Dao Trì đã tan biến ba phần!

Cơn giận của Đông Cực Đại Đế cũng dịu đi một chút, nhẹ nhàng gật đầu: "Vậy thì để Dao Hi tự mình lựa chọn đi!"

Diệp Bắc Minh lại đổi giọng: "Đúng rồi, tiền bối!"

"Nhược Tuyết cũng là người phụ nữ của tôi, Dao Hi đã chiếm lấy thân thể của cô ấy, tiền bối có thể..."

"Tiểu tử, thảo luận về người phụ nữ khác vào lúc này có phải là không hay lắm không?"

Đông Cực Đại Đế hoàn toàn không nói nên lời!

Nhưng lại không thể phát tác!

Đổi lại là người bình thường thì đã bị ông ta tát chết từ lâu rồi!

Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, Nhược Tuyết từ đầu đã là người phụ nữ của tôi! Nếu như tôi bỏ rơi cô ấy!"

"Tiền bối cho rằng sau này nếu tôi gặp được người phụ nữ tốt hơn Dao Trì!"

"Một cường giả có thực lực cao hơn cả tiền bối, muốn tôi làm con rể, tôi sẽ bỏ rơi Dao Trì sao?"

"Diệp Bắc Minh tôi không phải loại đàn ông tùy tiện bỏ rơi người khác!"

Lúc này.

Diệp Bắc Minh trông có vẻ nghiêm túc. Hôm nay, nhất định phải chớp thời cơ!

Đông Cực Đại Đế lại trầm mặc một lần nữa!

Mẹ kiếp, ngươi nói rất có đạo lý!

Một lát sau: "Hạ Nhược Tuyết, thiếu mất một chút hồn phách, muốn tỉnh lại, khó!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom