• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (4 Viewers)

  • Chương 2383: Hồn chủ!

Diệp Bắc Minh không nhiều lời nữa.

Anh đi thẳng tới tầng 105, nhưng lại bị một cỗ lực lượng thần bí chặn lại, làm thế nào cũng không thể bước vào tầng 105 Tàng Kinh Các!

"Nhóc con, sao vậy?"

Diệp Bắc Minh trả lời: "Tiểu tháp, tôi cảm giác có một cỗ lực lượng đang ngăn tôi đi vào tầng tiếp theo!"

Thử thêm vài lần vẫn không vào được tầng 105!

Diệp Bắc Minh quyết định từ bỏ!

"Ngay cả tôi còn không vào được, phỏng chừng chính tôi đã đặt ra một điều kiện nào đó!"

Không hiểu sao, tự nhiên trong đầu anh lóe lên một ý tưởng!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoài nghi: "Ơ? Tại sao?"

Diệp Bắc Minh nhíu mày, truyền âm: "Tôi nghĩ, cái này có liên quan với nghĩa địa Hỗn Độn. Có lẽ 'tôi' không muốn thứ ở tầng 105 bị tồn tại trong Nghĩa địa Hỗn Độn biết!"

"Cho nên đã đặc biệt bố trí tất cả những điều này!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tỏ ý tán thành: "Đúng là có khả năng đó!"

"Đi thôi! Ra khỏi đây trước đã rồi tính sau, chí ít tôi đã chứng minh được nghi vấn trong lòng!" Diệp Bắc Minh nói.

Một khắc đồng hồ sau.

Cánh cửa đồng ở tầng 100 ầm ầm mở ra, hơn trăm vị trưởng lão Côn Luân Điện lập tức quay sang, nhìn chằm chằm chàng thanh niên vừa bước ra từ sau cánh cửa đồng!

"Diệp Bắc Minh, phía sau cánh cửa đồng có gì? Mau nói cho bổn điện chủ!"

Cổ Kim Khứ kích động đến nỗi khàn cả giọng.

Diệp Bắc Minh thản nhiên liếc Cổ Kim Khứ một cái: "Ông muốn biết, sao không tự đi vào?"

"Cậu!"

Cổ Kim Khứ tái mặt.

Nếu ông ta mà đi vào được, hoặc nói cách khác là có tư cách đi vào, thì ông ta đã vào lâu rồi!

"Diệp Bắc Minh, từ khi Côn Luân Điện thành lập đến nay, cậu là người đầu tiên có tư cách đi vào sau cánh cửa đồng, bí mật lớn nhất của Côn Luân Điện đang nằm trong tay cậu!"

"Cậu có biết nó có nghĩa là gì không? Hiện giờ Hồn chủ xuất thế, đó đang là mối uy hiếp cực lớn đối với Côn Luân Điện!"

"Tốt nhất là cậu hãy nói ra bí mật phía sau cánh cửa đồng, có khi còn có biện pháp để đối phó với Hồn tộc!" Giọng Cổ Kim Khứ gấp gáp.

Thậm chí.

Còn có một tia uy hiếp!

Diệp Bắc Minh phì cười.

Anh nhìn ba vị lão giả canh giữ cánh cửa đồng: "Xin hỏi đại danh của ba vị trưởng lão?"

"Lão phu Diêu Quang!"

"Lão phu Ngọc Hành!"

"Lão phu Thiên Quyền!"

Ba người gần như đồng thanh trả lời.

Diệp Bắc Minh nói: "Ba vị trưởng lão, tôi có cần nói cho Cổ điện chủ biết, phía sau cánh cửa đồng có gì không?"

Ba người nhíu mày.

Lắc đầu, rồi mỗi người bảo một câu!

"Tất nhiên là không cần!"

"Phía sau cánh cửa đồng có gì, cậu muốn nói thì nói!"

"Nếu không muốn thì cũng chẳng ai có thể ép cậu nói, kể cả người đó có là điện chủ Côn Luân Điện!"

Lời này vừa vang lên.

Nét mặt của những trưởng lão khác của Côn Luân Điện hơi thay đổi.

Trái tim Cổ Kim Khứ trầm xuống đáy cốc!

Diệp Bắc Minh không thèm khách khí nhìn sang Cổ Kim Khứ: "Điện chủ, ông nghe thấy chưa?"

Mặt Cổ Kim Khứ sa sầm: "Tất nhiên là bổn điện chủ nghe thấy rồi!"

"Nhưng, Diệp Bắc Minh, vì an nguy của Côn Luân Điện..."

Còn chưa nói hết câu!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm nhìn ông ta, anh quay sang nhìn ba người là Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền: "Ba vị trưởng lão, tôi có mấy hồng nhan tri kỷ muốn vào Tàng Kinh Các tu luyện, không vấn đề gì chứ?"

"Đương nhiên là không vấn đề gì!"

Ba người gật đầu.

"Nếu được, hy vọng ba vị trưởng lão chỉ điểm cho họ đôi chút."

"Sss..." Hơn trăm trưởng lão đang có mặt tại đây đều hít một ngụm khí lạnh.

Có người còn quát luôn: "Diệp Bắc Minh, cậu thật to gan!"

"Cậu có biết ba vị trưởng lão có thân phận gì không?"

"Thế mà cậu lại bảo họ chỉ điểm cho nữ nhân của cậu? Cậu coi Côn Luân Điện là nhà cậu đấy à?"

Một giây sau.

Thế mà Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền nhất loạt gật đầu: "Được!"

"Này..."

Mấy người vừa mở mồm trách Diệp Bắc Minh nghẹn lời luôn.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, cả đám kinh hoàng nhìn chằm chằm ba vị trưởng lão!

Trước đây có ông trưởng lão cảnh giới Nhất Chuyển Đại Đế tới đây xin ba người chỉ bảo, mà họ còn không cất lời nào!

Thế mà ba vị trưởng lão lại vì Diệp Bắc Minh mà đồng ý chỉ điểm cho mấy nữ nhân tư chất bình thường kia hả?

Trời sập rồi!

"Đa tạ ba vị trưởng lão!"

Diệp Bắc Minh chắp tay bái một cái.

Sau đó, anh chẳng thèm nhìn Cổ Kim Khứ, đã đi thẳng xuống tầng dưới!

Nhìn theo bóng lưng của Diệp Bắc Minh, Cổ Kim Khứ híp mắt, trong lòng dần dâng lên sát ý!

Đột nhiên.

Nhẫn trữ vật dao động, chỉ bằng một ý niệm, một viên đá truyền âm bay ra.

Đá truyền âm này có tổng cộng hai khối, miếng còn lại đang ở trong tay Cổ Yên Tuyết: "Tuyết Nhi, biết sai rồi chứ?"

"Hừ! Con giận dỗi bỏ đi, giờ còn biết liên lạc với cha à?"

"Con đang ở đâu? Cha cho người đi đón con ngay!"

"Khà khà khà!"

Đầu kia của đá truyền âm truyền tới một giọng nói khàn khàn: "Cổ điện chủ, lâu rồi không gặp! Lại được nghe giọng ông lần nữa, hoài niệm thật đấy!"

"Hồn chủ!"

Mặt Cổ Kim Khứ biến sắc.

Cái gì? Hồn chủ á?

Hơn trăm vị trưởng lão Côn Luân Điện mặt biến sắc!

Hồn chủ nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ông ta quen Cổ Kim Khứ?

Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền, ba vị trưởng lão vốn đã khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tiếp tục canh giữ cánh cửa đồng!

Nghe thấy lời này, họ cũng không kìm được mở mắt ra, rồi nhìn Cổ Kim Khứ một cái!

"Sao truyền âm thạch của con gái ta lại ở trong tay ngươi?"

Giọng Hồn chủ bình tĩnh: "Cái này còn cần hỏi à?"

Con ngươi Cổ Kim Khứ co lại, trầm giọng nói: "Ngươi muốn làm gì? Nói!"

"Ta chỉ có một yêu cầu, không được hại đến một sợi tóc của con gái ta!"

Giọng Hồn chủ có cả tiếng vọng: "Ha ha ha! Đúng là cha con tình thâm!"

"Bổn tọa không có hứng thú với con gái ngươi!"

"Ta chỉ có một yêu cầu, bọn ta cần thể chất Hỗn Độn!"

"Cho ta nói chuyện với thể chất Hỗn Độn!"

Diệp Bắc Minh chân trước vừa đi, Cổ Kim Khứ vội vàng đuổi theo.

"Diệp Bắc Minh, tìm cậu này!"

Cổ Kim Khứ ném truyền âm thạch qua.

Tầng 97 Tàng Kinh Các, Diệp Bắc Minh dừng bước, nhíu mày quay đầu!

Giây tiếp theo.

Trong truyền âm thạch truyền ra một giọng nói: "Diệp Bắc Minh, cuối cùng cũng liên lạc được với cậu, biết bổn tọa là ai không?"

Diệp Bắc Minh bật ra hai chữ: "Hồn chủ?"

"Ha ha ha ha!"

Hồn chủ cười ra tiếng: "Đúng là người thông minh!"

"Diệp Bắc Minh, nếu cậu bằng lòng gia nhập Hồn tộc, ta có thể cam đoan bằng danh nghĩa Hồn chủ, cậu sẽ không phải chịu bất cứ thương tổn nào!"

"Hơn nữa, ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bồi dưỡng cậu trở thành chiến lực mạnh nhất Hồn tộc!"

"Đương nhiên, cậu cũng có thể từ chối, nếu vậy cô gái này sẽ phải biến mất khỏi thế gian này rồi!"

Diệp Bắc Minh hơi nghi hoặc.

Cổ Kim Khứ nắm chặt nắm tay: "Tuyết Nhi đang ở trong tay hắn!"

Diệp Bắc Minh nói: "Gia nhập Hồn tộc, tôi không làm được."

"Thả Cổ cô nương ra, chúng ta có thể bàn điều kiện khác!"

Truyền âm thạch bên kia im lặng một lúc.

Một lúc sau, Hồn chủ hờ hững bật ra một câu: "Cũng được! Núi Âm Ma, động không đáy!"

"Một mình cậu tới thôi!"

Sau đó, truyền âm thạch tắt tiếng!

"Núi Âm Ma? Động không đáy? Nơi ma khí dồi dào nhất ở vị diện thứ chín!"

"Tu võ giả bình thường đi vào núi Âm Ma, sẽ lập tức tẩu hỏa nhập ma!"

"Động Không Đáy trong truyền thuyết thì còn sâu hơn hắc động, kể cả có là tu võ giả cảnh giới Đại Đế thì đi vào trong đó cũng sẽ bị ma hóa!"

"Năm xưa, có một vị Đại Đế của nhà họ Tần đi vào động Không Đáy, cuối cùng lúc chạy ra thì đã nhập ma..."

Hơn trăm trưởng lão Côn Luân Điện nhỏ giọng nghị luận.

Nét mặt Diệp Bắc Minh dao động không chắc!

Cổ Kim Khứ đỏ hồng mắt, cắn răng nói: "Diệp Bắc Minh, trước đó tôi đã có nhiều lần nhắm vào cậu!"

"Nhưng... nể tình tôi từng giúp cậu, cậu cứu Tuyết Nhi một lần được không?"

"Bất kể! Yêu cầu gì tôi cũng đồng ý với cậu!"

Nói đến câu cuối, Cổ Kim Khứ gần như dằn từng chữ!

Ông ta rất muốn giết chết Diệp Bắc Minh!

Nhưng.

Rõ ràng là tính mạng con gái quan trọng hơn!

Diệp Bắc Minh cười giễu: "Được thôi! Ông quỳ xuống, tôi sẽ đi cứu người!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom