• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (4 Viewers)

  • Chương 129-130

Chương 129: Dẫm bẹp

Cũng bày tư thế vuốt chim ưng!

Không đúng.

Người đàn ông da trắng đột nhiên sinh ảo giác, mình là vuốt chim ưng.

Còn Diệp Bắc Minh là vuốt rồng!

Rắc rắc!

Liền sau đó, Diệp Bắc Minh tóm chặt cổ tay của người đàn ông da trắng một cách chuẩn xác.

Bóp thật mạnh!

Rắc rắc một tiếng giòn tan.

Cổ tay của võ linh da trắng bị Diệp Bắc Minh bẻ gãy.

Suýt suýt suýt!

Cơn đau dữ dội truyền đến, người đàn ông da trắng vội lùi lại phía sau.

Mạnh quá!

Quá mạnh rôi!

Cổ tay bị gãy của ông ta run rẩy dữ dội, kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Mày… làm sao có thể, mày cũng là cảnh giới võ linh ư?”

“Mày mới bao nhiêu tuổi chứ?”

“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”

Diệp Bắc Minh không thèm trả lời.

Anh bước một bước lên trước, tung một quyền ra.

Tấn công một quyền đơn giản thô bạo nhằm chuẩn vào lồng ngực của ông ta!

Phập!

“Phụt!”, người đàn ông da trắng không kịp phản ứng lại, chịu một đòn, phun ra một ngụm máu tươi, lăn ra xa.

Diệp Bắc Minh bước dài lên trước một bước, dẫm thiếu tướng Hùng Quốc này dưới chân.

Nhìn quanh đám người đại sứ quán Hùng Quốc!

Lạnh giọng hỏi: “Giao Hầu Tử ra, nếu không, ông ta sẽ chết!”

Đám người Hùng Quốc lộ vẻ tức giận.

Tất cả nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

“Người Long Quốc, cậu thật to gan!”

“Diệp Bắc Minh, cậu biết đây là nơi nào không?”

“Nơi này là đại sứ quán Hùng Quốc, thả thiếu tướng Andew ra, nếu không, cậu sẽ chết!”

Đám người mặc vest, vừa nhìn là biết nhân viên quan chức ngoại giao Hùng Quốc nói.

Người đàn ông Hùng Quốc mặc quân phục trên vai có bốn ngôi sao ưỡn cái bụng bia đi ra khỏi đám đông.

Ông ta rất có uy, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu giết võ giả Hùng Quốc tôi!”

“Chúng tôi mời cậu đến đại sứ quán là để thương lượng xử lý việc này như thế nào”.

“Cậu xông vào đại sứ quán như vậy, còn dẫm thiếu tướng của chúng tôi dưới chân, cậu muốn làm gì?”

“Muốn đối địch với Hùng Quốc sao?”

Ông ta tên là Bruce Rudolf, thượng tướng bốn sao Hùng Quốc.

Người phụ trách của Hùng Quốc trong đại hội quân võ lần này.

Tuy ông ta là một người bình thường, nhưng có địa vị rất cao ở Hùng Quốc!

Có thể tự do ra vào nhà trắng của Hùng Quốc, hội đàm trực tiếp với tổng thống.

Đầy kinh nghiệm, từng trải!

Cho nên, cho dù Diệp Bắc Minh xông vào đại sứ quán, ông ta vẫn không đổi sắc mặt, nói chuyện với anh.

“Thả thiếu tướng Andrew ra, chúng ta mới có cơ hội đàm phán!”

Diệp Bắc Minh bật cười: “Mời tôi đến đây?”

“Các người bắt anh em của tôi đi, còn có mặt mũi nói mời tôi đến đây?”

“Tôi cho ông ba phút suy nghĩ, thả Hầu Tử ra”.

“Nếu không, tôi sẽ khiến các người phải trả giá!”

Bruce Rudolf vẫn bình tĩnh, lắc đầu nói: “Không thể nào, sự việc bắt nguồn từ người đàn ông Long Quốc đó”.

“Tông sư và đại tông sư của chúng tôi chết có liên quan rất lớn đến cậu ta”.

“Không thể thả cậu ta, cậu ta phải tiếp nhận thẩm tra!”

Diệp Bắc Minh không thèm lãng phí nước bọt.

Dùng hành động chứng minh thái độ của mình!

Anh dồn lực xuống chân!

Phập!

Cái đầu của Andrew nổ tung như quả dưa hấu.

Cơ thể cứng đờ!

“A!”

“Oh my god!”

“Ọe…”, rất nhiều quan chức Hùng Quốc sợ đến toàn thân run rẩy, quỳ xuống đất nôn ọe.

Bruce Rudolf giật khóe mắt!

Ông ta trửng mở to mắt!

Đồng tử co lại!

Ông ta nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh lại dứt khoát nhanh gọn như vậy.

Một lời không hợp, dẫm chết thiếu tướng Andrew!

“Cậu!”

Bruce Rudolf chỉ vào Diệp Bắc Minh.

Soạt!

Tốc độ của Diệp Bắc Minh cực nhanh, vụt đến trước mặt Bruce Rudolf như bóng ma.

“Bốp!”

Tát một cái.

Vị thượng tướng bốn sao Hùng Quốc này lặn lộn dưới đất như chó chết.

Ông ta rất mập, cái bụng to áp xuống đất, nhất thời không bò dậy nổi!

Phập!

Diệp Bắc Minh chậm rãi đi đến, đạp một cú lên bụng của ông ta, khiến ông ta phun ra một ngụm máu tươi.

Suýt nôn ra sườn bò vừa mới ăn.

“Cậu… sao có thể ra tay như vậy? Không có quy tắc chút nào? Tôi là lãnh đạo cấp cao của Hùng Quốc đó!”, Bruce Rudolf lớn tiếng kháng nghị, ông ta cũng sắp phát điên rồi.

Trong lòng bùng lên ngọn lửa giận!

Ôm bụng, tức giận nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng đi đến, dẫm một chân lên đầu Bruce Rudolf: “Ba giây, thả Hầu Tử ra”.

“Nếu không… phập…”

Bruce Rudolf run rẩy.

Lúc này, tất cả lửa giận trong lòng ông ta đều bị dập tắt!

Vị tượng thướng bốn sao Hùng Quốc này hít khí lạnh, sau lưng ướt đẫm mồ hôi.

Đồ điên!

Người đàn ông Long Quốc này chắc chắn là kẻ điên!

Bruce Rudolf không hề nghi ngờ, Diệp Bắc Minh thực sự dám dẫm bẹp cái đầu của ông ta.

“Thả người, thả người ra cho tôi!”

Bruce Rudolf điên cuồng gào lớn.

Lập tức có người đưa Hầu Tử ra.

Lúc này, Hầu Tử đã tỉnh lại.

Sau khi anh ta nhìn thấy Diệp Bắc Minh, rất kích động: “Anh Diệp, sao anh lại đến đây?”

Diệp Bắc Minh cười; “Hầu Tử, anh yên tâm, không ai có thể ức hiếp anh”.

Bruce Rudolf run rẩy: “Diệp Bắc Minh, tôi đã thả người của cậu rồi, cậu có thể thả tôi ra rồi chứ?”

“Đừng vội”.

Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn ông ta một cái, sau đó nói: “Hầu Tử, anh đi trước đi”.

“Đi? Không ai được ra khỏi đây!”

Bỗng nhiên, một giọng nói băng lạnh vô tình vang lên từ cổng lớn.

Một người đàn ông da trắng có mái tóc vàng, mặc áo đuôi tôm khí chất quý tộc đi vào cổng lớn.

Theo phía sau anh ta là một đám đàn ông Hùng Quốc mặc đồng phục giống nhau.

Vị trí lồng ngực của anh ta thêu một con gấu đen gầm thét!

Bọn họ có tu vi rất đáng sợ, đều trên cảnh giới tông sư, đội trưởng cũng có tu vi đại tông sư!

Còn người đàn ông mặc áo đuôi tôm trông như quý ông lại là cảnh giới võ linh.

Đội quân át chủ bài của Hùng Quốc bọn họ - đội quân Hắc Hùng.
Chương 130: Quỷ hút máu

Tương đương với Long Hồn của Long Quốc.

Đoàn quân gấu bắc cực của Lang Quốc!

Đoàn quân võ sĩ Thiên Hoàng của Đông Doanh!

Đoàn quân Hoàng Gia của Ưng Quốc!

Vào đại hội quân võ được tổ chức ba năm một lần, các nước trên thế giới đều sẽ phái đội quân chủ lực tham gia.

Nói là đại hội quân võ, thực tế là cuộc thi giữa đội quân chủ lực của các quốc gia.

Ba người Dư Thiên Long, Đường Văn Quân, Dương Huyên Hách cũng đi vào, phía sau là một đội binh sĩ tinh nhuệ Long Hồn.

Tất cả đều là võ giả cấp tông sư!

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh dẫm chân lên đầu Bruce Rudolf.

Đồng tử của đám người Dư Thiên Long co mạnh lại.

Đều bị dọa sợ muốn chết!

Mẹ kiếp!

Ông ta là thượng tướng bốn sao của Hùng Quốc đó, thân phận địa vị tương đương với một chủ tịch tỉnh của Long Quốc đấy!

Đường Văn Quân ngẩn người, không thể tin nổi nhìn Diệp Bắc Minh.

“Sao cậu dám đến đây?”

Dương Huyên Hách chấn động trong lòng.

“Diệp Minh Viễn, anh làm gì thế hả?”

Dư Thiên Long nghiêm giọng quát: “Cậu đang chơi với lửa đấy!”

“Còn không thả thượng tướng Rudolf, cậu biết cậu đã phạm tội lớn thế nào không?”

Cả đại sảnh yên lặng!

Đột nhiên.

Người đàn ông da trắng mặc áo đuôi tôm tỏ vẻ mặt thích thú: “Diệp Bắc Minh, tôi không tin anh thực sự dám giết tướng quân Rudolf!”

“Anh rất mạnh, thực sự rất mạnh!”

“Nhưng Rudolf là thượng tướng bốn sao của Hùng Quốc tôi, anh biết nếu giết Rudolf, sẽ có hậu quả thế nào không?”

“Ừm, thực sự anh không thể chịu được loại hậu quả này đâu”.

“Tôi bảo đảm, anh không dám giết Rudolf!”

Kế khích tướng!

Anh ta đang khích Diệp Bắc Minh!

Bruce Rudolf nghe thấy lời này, lập tức hiểu ra, Kyle đang mượn giao giết người!

Ông ta gầm lên nói: “Fuck! Kyle, cậu… thật độc ác!”

“Diệp Bắc Minh, cậu đừng trúng kế”.

Bruce Rudolf sắp bị dọa sợ phát điên rồi.

Ông ta lo sợ Diệp Bắc Minh sẽ trúng kế khích tướng, dẫm nát cái đầu của ông ta!

Thanh niên Long Quốc này thực sự làm được việc này!

Nhưng điều khiến tất cả mọi người không ngờ là.

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt bình tĩnh, mỉm cười nhìn Kyle: “Anh có thù với ông ta, đừng lấy tôi ra làm súng”.

“Con người tôi, không thích nhất là bị người khác coi làm súng”.

“Tuy hôm nay tôi đến đây để cứu Hầu Tử”.

“Nhưng nhân tiện giết anh, có lẽ cũng chẳng mất gì!”

Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng.

Và nói như vậy!

“Mày nói cái gì?”, Kyle ngẩn người, không thể bình tĩnh.

Diệp Bắc Minh này bị làm sao vậy?

Ngay sau đó.

Không hề báo trước, anh trực tiếp ra tay giết về phía Kyle!

Kyle thấy Diệp Bắc Minh ra tay, khuôn mặt anh tuấn trầm xuống, quát lớn: “Diệp Bắc Minh, mày cho rằng mày là ai? Dám ra tay với tao! Đi chết đi!”

“Giết!”

Kyle quát lớn một tiếng, anh ta thấy Diệp Bắc Minh xông đến, cũng không bó tay chờ chết.

Chủ động xuất kích, cuộn bàn tay nắm thành nắm đấm!

Ầm!

Đánh ra một quyền, gió mạnh ầm ầm.

Khi Diệp Bắc Minh xông lên, đồng thời cùng tấn công ra một quyền!

Một tiếng động lớn vang lên, Diệp Bắc Minh vẫn không hề nhúc nhích.

Kyle lùi lại ba bốn bước, vẻ mặt chấn hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Mày cũng là cảnh giới võ linh ư?”

“Võ linh? Làm sao có thể!”

Đám người Dư Thiên Long kinh ngạc.

“Chú Dư, Diệp Bắc Minh là cảnh giới linh võ ư?”, Đường Văn Quân nuốt nước miếng.

Dương Huyên Hách quyết đoán nói: “Không thể nào, anh ta mới hai mươi ba tuổi, nhìn khắp cả Long Quốc cũng không có võ linh trẻ như vậy”.

“Rốt cuộc anh ta có thực lực gì? Chú Dư, có phải tình báo của chúng ta nhầm lẫn không?”, đồng tử của Đường Văn Quân co lại.

Sắc mặt Dư Thiên Long vô cùng nghiêm trọng nói: “Có lẽ thực sự có tình báo mà chúng ta không biết!”

“Diệp Bắc Minh này quả nhiên không đơn giản!”

“Cho dù không đơn giản, anh ta cũng không thể nào có thực lực linh võ được!”, Dương Huyên Hách cắn răng, đố kỵ muốn chết.

Võ linh!

Là khái niệm thế nào chứ?

Phải biết rằng, đại sư của Long Hồn cũng chỉ mới là cảnh giới đại tông sư!

Có lẽ, cũng có vài người linh võ!

Nhưng nhìn khắp cả Long Quốc, chắc chắn cũng không quá năm mươi người có cảnh giới linh võ.

Long Quốc có một tỷ bốn trăm triệu người.

Năm mươi người này tuyệt đối là cường giả trong cường giả!

Diệp Bắc Minh mới bao nhiêu tuổi chứ?

Cậu ta là một trong năm mươi người ư?

Tuyệt đối không thể nào!

Dư Thiên Long trầm mặc một lúc, nhả ra một câu: “Trừ phi cậu ta là người của gia tộc Cổ Võ!”

Nghe thấy bốn chữ gia tộc Cổ Võ, tất cả mọi người đều thót tim!

Đường Văn Quân ngẩn người: “Anh ta thực sự là người của gia tộc Cổ Võ ư?”

Ánh mắt của Dương Huyên Hách cực kỳ âm trầm.

Diệp Bắc Minh cười: “Thực lực của mày mạnh hơn bọn họ một chút”.

“Mày cho rằng tôi đã dừng hết sức rồi sao?”

Kyle cười lạnh lùng một tiếng.

Diệp Bắc Minh phớt lờ!

Cú đấm vừa nãy của anh cũng chỉ mới dùng hai phần sức mạnh!

Liền sau đó!

Một luồng sát khí màu đỏ ngưng tụ quanh người Kyle.

Màu da cả người trở nên trắng bạch như tuyết!

Giống như quỷ hút máu của thời trung cổ!

Anh ta há miệng, còn lộ ra hai cái răng nanh!

Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ: “Quỷ hút máu? Thực sự còn có kẻ như này sao?”

“Mày dám sỉ nhục tao? Chết!”

Kyle lập tức trở nên cực kỳ cuồng bạo khát máu, áo đuôi tôm bay phần phật, kèm theo một luồng khí lưu xông về phía Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh bình tĩnh đứng ở đó, vẻ mặt thản nhiên.

“Nhóc con, bị uy thế của tao dọa sợ chết rồi phải không?”

Kyle cười hung dữ một tiếng, nhảy vút lên cao.

Áo đuôi tôm của anh ta được làm từ chất liệu đặc biệt, đuôi tôm phía sau mở rộng ra!

Cả người giống như con rơi, từ trên trời lao xuống!

Diệp Bắc Minh vẫn không hề nhúc nhích!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom