Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 531
Chương 531: Xóa sổ
Cuộc điện thoại đầu tiên gọi cho Hoàng Phương, trên thực tế lúc này Hoàng Phương cũng không có mặt ở thành phố Bình Minh, anh ta sớm đã chia người của Hang Sói làm hai nhóm rồi, một nhóm đi tỉnh thành, nhóm còn lại thi đi thành phố Bắc Giang.
Cuộc thứ hai gọi cho Lý Minh, lúc này Lý Minh cũng đã triệu tập được khoảng hai trăm người, đang trên đường chạy về tỉnh thành.
Còn cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho Thẩm Anh.
Người tên Thẩm Anh này, chính là vị Thẩm Anh ở Giang thành kia, năm ấy Trần Hùng trợ giúp bốn gia tộc lớn của Giang thành giết chết Lục Tấn, sau đó được bốn nhà này đề cử lên làm vương của Giang thành. Mặc dù khi đó Trần Hùng từ chối, nhưng trên thực tế, bốn gia tộc lớn này vẫn luôn coi Trần Hùng như kim chỉ nam, bảo gì nghe nấy. Hiện tại bên phía Giang thành cũng đang có một nhóm người đông đảo, vội vội vàng vàng chạy sang tỉnh Tam Giang.
Tất cả những chuyện này đều vô cùng kì quái, Viễn Quân Dao vừa mới gọi điện báo cho Trần Hùng diễn biến tình hình từ đầu cầu tỉnh thành.
Nhưng mà vẫn giống như xưa, Trần Hùng cũng liệu hết mọi thứ có thể xảy ra rồi, cho nên, anh đã chuẩn bị kỹ càng cho các loại tình huống. Cái kiểu phi khoa học này khiến người ta muốn lật bàn mà, Trần Hùng tuyệt đối không có năng lực tiên trí, toàn bộ những chuyện này cũng không đơn giản như nó vẫn đang biểu hiện ra ngoài.
Dưới mưa chớp gió giật, chiếc Cadillac đón lấy màn mưa xối xả, thẳng hướng tỉnh Tam Giang lao đi như bay.
Lúc này là khoảng nửa đêm một giờ sáng.
Gió tanh mưa máu của tỉnh Tam Giang hôm nay đang trải qua một lần đất rung núi chuyển.
Hơn tám giờ tối bọn Lương Mạnh Ngôn mới đến thành phố Cửu Nam, sau đó lập tức nỗ lực thực hiện tiến công đối với các gia tộc lớn của tỉnh thành này và nhà họ Viễn.
Ban đầu bọn họ lọt vào phản kháng mãnh liệt của đối phương, nhưng chẳng bao lâu sau khi tin tức Viễn Trọng Chi và Ngụy Tuấn bị Lương Mạnh Ngôn bắt đến Bắc Giang truyền ra ngoài, bên phía Cửu Nam này có cả tá người đánh hơi được mùi vị của Thái Sơn sập rồi.
Vào lúc này, Kiếm Sĩ Bắc Giang ra tay như sấm rền chớp giật, dùng thủ đoạn mạnh mẽ đánh bại một đống cao thủ của nhà họ Viễn, cuối cùng trực tiếp chỉ kiếm về phía ba gia tộc lớn của Cửu Nam.
Trước đây, dưới tay nhà họ Viễn của thành phố Cửu Nam có sáu gia tộc lớn nhất cùng bắt tay nhau khống chế thành phố này.
Nhưng sau đó nhà họ Phó bị Trần Hùng tiêu diệt mất, còn nhà họ Lưu và nhà họ Cổ do làm phản mà cũng bị Viễn Trọng Chi xóa sổ nốt.
Sáu gia tộc lớn kẻ ở người đi, đến giờ chỉ còn lại có ba nhà Vương, Lý, Giang thôi.
Khoảng mười giờ, người của Lương Mạnh Ngôn chia làm ba nhánh tiến thẳng đến ba gia tộc lớn.
Bên phía nhà họ Vương do tử đệ của Lương Mạnh Ngôn là Châu Xung phụ trách, còn bên nhà họ Lý thì để lão bát Lý Tuyết Phong phụ trách dẫn đội.
Nhà cuối cùng là họ Giang thì do Lương Siêu cùng Kiếm Si phụ trách.
Còn Lương Mạnh Ngôn thì chẳng đến nhà nào cả, mà trực tiếp lái xe về phía đường lớn ở phía đối diện biệt thự của nhà họ Viễn. Nhìn qua cửa sổ xe xem biệt thự đầy khí thế của nhà họ Viễn, sự nóng nảy trong lòng ông ta khó mà kiềm chế lại được nữa. Chẳng mấy mà sắp tám năm rồi, mấy năm này không có giờ nào phút nào ông ta ngừng nghĩ về việc tấn công vào tỉnh thành, cuối cùng giẫm nát toàn bộ nhà họ Viễn ở dưới chân, tối nay, Viễn Vương đây sắp thực hiện được rồi.
Khoảng mười một giờ, ba gia tộc lớn của tỉnh thành đều bị người của Lương Mạnh Ngôn nằm gọn trong tay. Trước trước sau sau, tất cả chỉ tốn có khoảng hai tiếng đồng hồ.
Chẳng còn cách nào cả, bây giờ ưu thế của nhà họ Viên đã không còn nữa, mấy gia tộc dưới trướng bọn họ chỉ có thể làm chim khôn chọn cành mà đậu, lấy đâu ra nguyện vọng hai để điền nữa.
Điều kiện do bên phía Bắc Giang đưa ra càng khiến cho bọn họ không tìm ra phương pháp từ chối.
Kẻ nào thuận theo thì ân oán năm xưa coi như gió thổi hoa bay, đến bóng cũng chẳng còn, tài sản sự nghiệp và địa bàn làm ăn của gia tộc bọn họ ở bên này Bắc Giang Vương không lấy một xu nào.
Còn kẻ phản nghịch ấy à, tiền mất tật mang…
Kể từ đó, đối với những gia tộc này mà nói, trận biển động này của tỉnh thành căn bản chẳng có bao nhiều ảnh hưởng đến bọn họ, chỉ là thay đổi ông chủ cầm quyền mà thôi.
Chỉ cần quyền lợi sát sườn không tổn hại, ai làm Vương đất này thì có liên quan gì đến bọn họ chứ
Vậy nên, kẻ biết thời biết thế mới sống lâu được, người bên phía Bắc Giang kia có thể nói là chẳng cần bao nhiêu sức lực đã thâu tóm hết toàn bộ Cửu Nam.
Cuộc điện thoại đầu tiên gọi cho Hoàng Phương, trên thực tế lúc này Hoàng Phương cũng không có mặt ở thành phố Bình Minh, anh ta sớm đã chia người của Hang Sói làm hai nhóm rồi, một nhóm đi tỉnh thành, nhóm còn lại thi đi thành phố Bắc Giang.
Cuộc thứ hai gọi cho Lý Minh, lúc này Lý Minh cũng đã triệu tập được khoảng hai trăm người, đang trên đường chạy về tỉnh thành.
Còn cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho Thẩm Anh.
Người tên Thẩm Anh này, chính là vị Thẩm Anh ở Giang thành kia, năm ấy Trần Hùng trợ giúp bốn gia tộc lớn của Giang thành giết chết Lục Tấn, sau đó được bốn nhà này đề cử lên làm vương của Giang thành. Mặc dù khi đó Trần Hùng từ chối, nhưng trên thực tế, bốn gia tộc lớn này vẫn luôn coi Trần Hùng như kim chỉ nam, bảo gì nghe nấy. Hiện tại bên phía Giang thành cũng đang có một nhóm người đông đảo, vội vội vàng vàng chạy sang tỉnh Tam Giang.
Tất cả những chuyện này đều vô cùng kì quái, Viễn Quân Dao vừa mới gọi điện báo cho Trần Hùng diễn biến tình hình từ đầu cầu tỉnh thành.
Nhưng mà vẫn giống như xưa, Trần Hùng cũng liệu hết mọi thứ có thể xảy ra rồi, cho nên, anh đã chuẩn bị kỹ càng cho các loại tình huống. Cái kiểu phi khoa học này khiến người ta muốn lật bàn mà, Trần Hùng tuyệt đối không có năng lực tiên trí, toàn bộ những chuyện này cũng không đơn giản như nó vẫn đang biểu hiện ra ngoài.
Dưới mưa chớp gió giật, chiếc Cadillac đón lấy màn mưa xối xả, thẳng hướng tỉnh Tam Giang lao đi như bay.
Lúc này là khoảng nửa đêm một giờ sáng.
Gió tanh mưa máu của tỉnh Tam Giang hôm nay đang trải qua một lần đất rung núi chuyển.
Hơn tám giờ tối bọn Lương Mạnh Ngôn mới đến thành phố Cửu Nam, sau đó lập tức nỗ lực thực hiện tiến công đối với các gia tộc lớn của tỉnh thành này và nhà họ Viễn.
Ban đầu bọn họ lọt vào phản kháng mãnh liệt của đối phương, nhưng chẳng bao lâu sau khi tin tức Viễn Trọng Chi và Ngụy Tuấn bị Lương Mạnh Ngôn bắt đến Bắc Giang truyền ra ngoài, bên phía Cửu Nam này có cả tá người đánh hơi được mùi vị của Thái Sơn sập rồi.
Vào lúc này, Kiếm Sĩ Bắc Giang ra tay như sấm rền chớp giật, dùng thủ đoạn mạnh mẽ đánh bại một đống cao thủ của nhà họ Viễn, cuối cùng trực tiếp chỉ kiếm về phía ba gia tộc lớn của Cửu Nam.
Trước đây, dưới tay nhà họ Viễn của thành phố Cửu Nam có sáu gia tộc lớn nhất cùng bắt tay nhau khống chế thành phố này.
Nhưng sau đó nhà họ Phó bị Trần Hùng tiêu diệt mất, còn nhà họ Lưu và nhà họ Cổ do làm phản mà cũng bị Viễn Trọng Chi xóa sổ nốt.
Sáu gia tộc lớn kẻ ở người đi, đến giờ chỉ còn lại có ba nhà Vương, Lý, Giang thôi.
Khoảng mười giờ, người của Lương Mạnh Ngôn chia làm ba nhánh tiến thẳng đến ba gia tộc lớn.
Bên phía nhà họ Vương do tử đệ của Lương Mạnh Ngôn là Châu Xung phụ trách, còn bên nhà họ Lý thì để lão bát Lý Tuyết Phong phụ trách dẫn đội.
Nhà cuối cùng là họ Giang thì do Lương Siêu cùng Kiếm Si phụ trách.
Còn Lương Mạnh Ngôn thì chẳng đến nhà nào cả, mà trực tiếp lái xe về phía đường lớn ở phía đối diện biệt thự của nhà họ Viễn. Nhìn qua cửa sổ xe xem biệt thự đầy khí thế của nhà họ Viễn, sự nóng nảy trong lòng ông ta khó mà kiềm chế lại được nữa. Chẳng mấy mà sắp tám năm rồi, mấy năm này không có giờ nào phút nào ông ta ngừng nghĩ về việc tấn công vào tỉnh thành, cuối cùng giẫm nát toàn bộ nhà họ Viễn ở dưới chân, tối nay, Viễn Vương đây sắp thực hiện được rồi.
Khoảng mười một giờ, ba gia tộc lớn của tỉnh thành đều bị người của Lương Mạnh Ngôn nằm gọn trong tay. Trước trước sau sau, tất cả chỉ tốn có khoảng hai tiếng đồng hồ.
Chẳng còn cách nào cả, bây giờ ưu thế của nhà họ Viên đã không còn nữa, mấy gia tộc dưới trướng bọn họ chỉ có thể làm chim khôn chọn cành mà đậu, lấy đâu ra nguyện vọng hai để điền nữa.
Điều kiện do bên phía Bắc Giang đưa ra càng khiến cho bọn họ không tìm ra phương pháp từ chối.
Kẻ nào thuận theo thì ân oán năm xưa coi như gió thổi hoa bay, đến bóng cũng chẳng còn, tài sản sự nghiệp và địa bàn làm ăn của gia tộc bọn họ ở bên này Bắc Giang Vương không lấy một xu nào.
Còn kẻ phản nghịch ấy à, tiền mất tật mang…
Kể từ đó, đối với những gia tộc này mà nói, trận biển động này của tỉnh thành căn bản chẳng có bao nhiều ảnh hưởng đến bọn họ, chỉ là thay đổi ông chủ cầm quyền mà thôi.
Chỉ cần quyền lợi sát sườn không tổn hại, ai làm Vương đất này thì có liên quan gì đến bọn họ chứ
Vậy nên, kẻ biết thời biết thế mới sống lâu được, người bên phía Bắc Giang kia có thể nói là chẳng cần bao nhiêu sức lực đã thâu tóm hết toàn bộ Cửu Nam.
Bình luận facebook