Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25
Chương 25
Bởi vì chuyện của sáu năm trước, Lâm Ngọc Ngân từ lâu đã trở thành mục tiêu bị công kích của nhà họ Lâm, chuyện này đích xác là sự thật.
Vì vậy hiện tại ở nhà họ Lâm, Lâm Ngọc Ngân sớm đã không còn địa vị gì.
Thậm chí họ hàng xa của nhà họ Lâm, cũng có thể giẫm đạp cô.
Huống hồ hiện tại Lâm Tú Minh đã bám được cành cao là Trương Gia Bảo, đã trở thành người may mắn và đắc ý ở nhà họ Lâm.
Vì vậy, trong nhà họ Lâm, Lâm Ngọc Ngân đương nhiên không đấu lại Lâm Tú Minh. Chuyện này cứ vậy mà quyết định, Lâm
Ngọc Ngân buộc phải phụ trách bàn bạc với tập đoàn Hồng Vân về dự án hợp tác. Hơn nữa, Lâm Tú Minh đã ép Lâm Ngọc Ngân thực hiện cam kết.
Nếu bàn bạc thất bại, Lâm Ngọc Ngân sẽ bị đuổi khỏi tập đoàn Hiển Lâm.
Ngày hôm sau, trong một phòng bao của nhà hàng cao cấp.
Hà Đại Quang lắc lư ly rượu vang trong tay, đã chờ ở đây từ sớm.
Tuy anh ta mặc một bộ đồ hiệu, nhưng vẫn không che giấu nổi vẻ ngoài xấu xí của anh ta.
Tên này trông rất khó coi, hơn nữa lúc nhỏ từng bị thủy đậu, bây giờ sẹo rỗ đầy mặt, nếu tên này muốn đi đóng phim ma, có thể không cần hóa trang.
Lúc này, cửa lớn của phòng bao bị mở ra, Lâm Ngọc Ngân mặc đồng phục đi làm bước vào.
Trông cô hơi căng thẳng, suy cho cùng tiếng xấu của Hà Đại Quang đã truyền khắp thành phố Bình Minh này.
Vừa bước vào, Hà Đại Quang híp mắt đánh giá Lâm Ngọc Ngân một lượt từ trên xuống dưới.
Lần đầu nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân, Hà Đại Quang đã bị gương mặt xinh đẹp cùng thân hình quyến rũ của cô thu hút.
Mấy năm qua, Hà Đại Quang cũng được tính là đã ngủ với vô số phụ nữ, nhưng chưa từng gặp qua người phụ nữ xinh đẹp như Lâm Ngọc Ngân.
Ánh mắt của Hà Đại Quang, thoáng đen tối! “Xin lỗi anh Quang, trên đường bị kẹt xe, tôi đến hơi muộn một chút, mong anh thứ lỗi.”
“Ha ha, không sao không sao, có thể đợi đại mỹ nhân như cô Ngân, là niềm vinh hạnh của tôi.”
Lâm Ngọc Ngân ngồi xuống, hít sâu một hơi, cố để bản thân không quá căng thẳng.
“Anh Quang, lần này tôi đến đây, là muốn tìm quý công ty để bàn chuyện hợp tác.”
“Tập đoàn Hiển Lâm chúng tôi và quý công ty cũng đã là đối tác lâu dài, lần này quý công ty có thể thuê được mặt bằng của Đại Hưng Thịnh, đồng thời ký được dự án hợp tác lâu dài với Guci, thương hiệu thời trang xa xỉ và đẳng cấp của Ý.”
“Hiện tại quý công ty muốn tìm đối tác, dựa vào năng lực của tập đoàn Hiển Lâm chúng tôi, nhất định có thể giúp hai bên cùng có lợi.”
“Anh Quang, đây là tư liệu mà tôi chuẩn bị, mời anh xem qua!”
Nói xong, Lâm Ngọc Ngân đẩy tư liệu về tập đoàn Hiển Lâm mà cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng về phía Hà Đại Quang.
Thế nhưng, Hà Đại Quang lại cười và lắc đầu, anh ta dời tư liệu qua một bên, sau đó, sờ bàn tay ngọc ngà của Lâm Ngọc Ngân.
“Cô Ngân, trước khi cô đến, nhất định đã chuẩn bị kha khá rồi nhỉ?”
“Nếu đã như vậy, cô nên biết bàn chuyện kinh doanh với tôi, điều trước tiên là gì?”
Lâm Ngọc Ngân chợt nhướng mày, vội vàng thu tay về: “Anh Quang, anh đã hiểu lầm ý của tôi rồi.”
“Ô?”
Hà Đại Quang cũng hơi nhíu mày, sau cùng rót cho Lâm Ngọc Ngân một ly rượu vang.
“Cô Ngân, chúng ta uống một ly trước nhé?”
“Xin lỗi anh Quang, tôi không biết uống rượu.”
“Không biết uống thì có thể học, cô uống ly rượu này trước đã, chúng ta sẽ từ từ bàn bạc.”
“Anh Quang..”
“Chỉ uống một ít thôi, không nể mặt tôi chút nào sao?”
Lâm Ngọc Ngân đành chịu, chỉ có thể bưng ly rượu vang đó lên đặt bên môi, cô vốn dĩ định nhấp một ngụm…
Bởi vì chuyện của sáu năm trước, Lâm Ngọc Ngân từ lâu đã trở thành mục tiêu bị công kích của nhà họ Lâm, chuyện này đích xác là sự thật.
Vì vậy hiện tại ở nhà họ Lâm, Lâm Ngọc Ngân sớm đã không còn địa vị gì.
Thậm chí họ hàng xa của nhà họ Lâm, cũng có thể giẫm đạp cô.
Huống hồ hiện tại Lâm Tú Minh đã bám được cành cao là Trương Gia Bảo, đã trở thành người may mắn và đắc ý ở nhà họ Lâm.
Vì vậy, trong nhà họ Lâm, Lâm Ngọc Ngân đương nhiên không đấu lại Lâm Tú Minh. Chuyện này cứ vậy mà quyết định, Lâm
Ngọc Ngân buộc phải phụ trách bàn bạc với tập đoàn Hồng Vân về dự án hợp tác. Hơn nữa, Lâm Tú Minh đã ép Lâm Ngọc Ngân thực hiện cam kết.
Nếu bàn bạc thất bại, Lâm Ngọc Ngân sẽ bị đuổi khỏi tập đoàn Hiển Lâm.
Ngày hôm sau, trong một phòng bao của nhà hàng cao cấp.
Hà Đại Quang lắc lư ly rượu vang trong tay, đã chờ ở đây từ sớm.
Tuy anh ta mặc một bộ đồ hiệu, nhưng vẫn không che giấu nổi vẻ ngoài xấu xí của anh ta.
Tên này trông rất khó coi, hơn nữa lúc nhỏ từng bị thủy đậu, bây giờ sẹo rỗ đầy mặt, nếu tên này muốn đi đóng phim ma, có thể không cần hóa trang.
Lúc này, cửa lớn của phòng bao bị mở ra, Lâm Ngọc Ngân mặc đồng phục đi làm bước vào.
Trông cô hơi căng thẳng, suy cho cùng tiếng xấu của Hà Đại Quang đã truyền khắp thành phố Bình Minh này.
Vừa bước vào, Hà Đại Quang híp mắt đánh giá Lâm Ngọc Ngân một lượt từ trên xuống dưới.
Lần đầu nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân, Hà Đại Quang đã bị gương mặt xinh đẹp cùng thân hình quyến rũ của cô thu hút.
Mấy năm qua, Hà Đại Quang cũng được tính là đã ngủ với vô số phụ nữ, nhưng chưa từng gặp qua người phụ nữ xinh đẹp như Lâm Ngọc Ngân.
Ánh mắt của Hà Đại Quang, thoáng đen tối! “Xin lỗi anh Quang, trên đường bị kẹt xe, tôi đến hơi muộn một chút, mong anh thứ lỗi.”
“Ha ha, không sao không sao, có thể đợi đại mỹ nhân như cô Ngân, là niềm vinh hạnh của tôi.”
Lâm Ngọc Ngân ngồi xuống, hít sâu một hơi, cố để bản thân không quá căng thẳng.
“Anh Quang, lần này tôi đến đây, là muốn tìm quý công ty để bàn chuyện hợp tác.”
“Tập đoàn Hiển Lâm chúng tôi và quý công ty cũng đã là đối tác lâu dài, lần này quý công ty có thể thuê được mặt bằng của Đại Hưng Thịnh, đồng thời ký được dự án hợp tác lâu dài với Guci, thương hiệu thời trang xa xỉ và đẳng cấp của Ý.”
“Hiện tại quý công ty muốn tìm đối tác, dựa vào năng lực của tập đoàn Hiển Lâm chúng tôi, nhất định có thể giúp hai bên cùng có lợi.”
“Anh Quang, đây là tư liệu mà tôi chuẩn bị, mời anh xem qua!”
Nói xong, Lâm Ngọc Ngân đẩy tư liệu về tập đoàn Hiển Lâm mà cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng về phía Hà Đại Quang.
Thế nhưng, Hà Đại Quang lại cười và lắc đầu, anh ta dời tư liệu qua một bên, sau đó, sờ bàn tay ngọc ngà của Lâm Ngọc Ngân.
“Cô Ngân, trước khi cô đến, nhất định đã chuẩn bị kha khá rồi nhỉ?”
“Nếu đã như vậy, cô nên biết bàn chuyện kinh doanh với tôi, điều trước tiên là gì?”
Lâm Ngọc Ngân chợt nhướng mày, vội vàng thu tay về: “Anh Quang, anh đã hiểu lầm ý của tôi rồi.”
“Ô?”
Hà Đại Quang cũng hơi nhíu mày, sau cùng rót cho Lâm Ngọc Ngân một ly rượu vang.
“Cô Ngân, chúng ta uống một ly trước nhé?”
“Xin lỗi anh Quang, tôi không biết uống rượu.”
“Không biết uống thì có thể học, cô uống ly rượu này trước đã, chúng ta sẽ từ từ bàn bạc.”
“Anh Quang..”
“Chỉ uống một ít thôi, không nể mặt tôi chút nào sao?”
Lâm Ngọc Ngân đành chịu, chỉ có thể bưng ly rượu vang đó lên đặt bên môi, cô vốn dĩ định nhấp một ngụm…
Bình luận facebook