Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 244
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Phụ hoàng, xem ra người thật sự cố chấp!” Tư Đồ Thiên mở miệng cười, nhưng giọng nói thì âm lãnh, “Nếu ở trong lòng phụ hoàng ngay cả tam đệ cũng không quan trọng như vậy, nhi thần cũng không khách khí.”
Tư Đồ Thiên hạ lệnh, “Chặt một cánh tay của Tư Đồ Húc xuống cho bổn điện.”
Tư Đồ Thiên quyết định không nói nữa, hắn muốn dùng hành động thực tế chứng minh cho phụ hoàng thấy, nếu không nguyện ý thỏa hiệp, vậy hắn tuyệt đối cũng không xuống tay lưu tình. Cho dù là huynh đệ ruột, hắn cũng có thể xuống tay.
“Không được, Thiên nhi, con không nên một mực không chịu giác ngộ như vậy.” Thái hậu vẫn luôn nhìn tất cả không nhịn được mở miệng, “Thiên nhi, Húc nhi là đệ đệ ruột của con! Con không thể tổn thương hắn!"
“Thái hậu, tôn nhi không muốn, chỉ là nếu phụ hoàng không nghe tôn nhi, vậy tôn nhi cũng chỉ lựa chọn thủ đoạn đặc biệt.” Đáy mắt Tư Đồ Thiên thoáng qua một tia hung ác, “Người cũng không cần khuyên tôn nhi, hôm nay mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôn nhi muốn lấy được chiểu thư truyền ngôi của phụ hoàng viết.”
“Thiên nhi, con…” Nghe Tư Đồ Thiên nói, Thái hậu tức giận công tâm, căn bản là nói không ra lời.
“Các ngươi lập tức cho động thủ bổn điện.” Tư Đồ Thiên tàn khốc ra lệnh, “Bổn điện cũng muốn xem một chút, ở trong lòng phụ hoàng, ngôi vị hoàng đế quan trọng hơn, hay là mạng của tam đệ quan trọng hơn.”
Nhưng mà, khiến cho Tư Đồ Thiên không nghĩ tới, cho dù hắn đã hạ lệnh, nhưng người gác đao trên cổ Tư Đồ Húc, cũng không nhúc nhích, giống như không nghe được mệnh lệnh của hắn.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tư Đồ Thiên nóng nảy, “Các ngươi đang làm gì? Không nghe bổn điện ra lệnh sao? Các ngươi không muốn sống nữa phải không?”
“Bọn họ cũng vì muốn sống, cho nên mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.” Lúc Tư Đồ Thiên còn không biết xảy ra chuyện gì, Tư Đồ Lăng Chí lại lên tiếng, “Ngươi thật sự cho là tất cả chuyện ngươi làm, trẫm hoàn toàn không biết sao? Động tác của ngươi lớn như vậy, nếu trẫm không hề có một chút cảm giác nào, trẫm có thể ngồi ở vị trí này nhiều năm như vậy sao.”
“Phụ hoàng, người…” Tư Đồ Thiên trợn tròn mắt, che giấu ánh mắt không dám tin, “Người vẫn luôn biết, người vẫn luôn âm thầm theo dõi ta phải không?”
“Đúng vậy.” Tư Đồ Lăng Chí đứng lên, trong mắt tràn đầy thất vọng, “Trẫm luôn biết, chỉ là không có mở miệng mà thôi, trẫm chính là muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi sẽ đi đến đâu. Nếu ngươi nguyện ý tỉnh ngộ, trẫm sẽ không đuổi tận giết tuyệt, nhưng ngươi vẫn u mê không tỉnh ngộ, thậm chí ngay cả đệ đệ ruột của ngươi ngươi cũng muốn xuống tay.”
“Đi ra đi!” Tư Đồ Lăng Chí cũng không để ý tới phản ứng của Tư Đồ Thiên, mà trực tiếp kêu một tiếng bên trong đám người.
Rất nhanh, Tần quốc công Tần Diệu Chí liền từ trong đám người đi ra, thi lễ với Tư Đồ Lăng Chí, mở miệng nói, “Hồi bẩm hoàng thượng, tất cả Ngự Lâm quân tạo phản trong cung toàn bộ đã thanh trừ sạch sẽ. Binh mã trong tay Lâm Uy, thần cũng đã thu trở lại, hiện tại Lâm Uy đã ở trong thiên lao, chỉ chờ hoàng thượng xử lý. Còn nữa, Lâm vương phủ cũng đã bị bao vây, một người ở bên trong cũng không trốn thoát. Chỉ chờ hoàng thượng xử lý.”
Nghe Tần Diệu Chí hồi báo, Tư Đồ Lăng Chí hài lòng gật đầu một cái, “Tốt lắm, Tần ái khanh, ngươi lui qua một bên đi!”
Tần Diệu Chí thi lễ, liền đứng qua một bên. @dien@dan@le@quy@don@
“Người đâu, bắt tên nghịch tử này lại cho trẫm.”
Tư Đồ Lăng Chí ra lệnh một tiếng, tất cả Ngự Lâm quân toàn bộ trở về vị trí cũ, hơn nữa rất nhanh có người tiến lên bắt giữ Tư Đồ Thiên, hơn nữa đè hắn quỳ trên mặt đất.
Từ lúc Tư Đồ Thiên nhìn thấy Tần Diệu Chí đi ra, là hắn biết mình đã thua. Hắn dùng ánh mắt thù hận nhìn Tần Diệu Chí, mở miệng hỏi, “Tại sao, tại sao ngươi muốn phản bội bổn điện?”
Đối mặt với chất vấn của Tư Đồ Thiên, Tần Diệu Chí ngay cả đầu cũng không cúi xuống, trực tiếp trả lời, “Lão phu chỉ làm đúng bổn phận thần tử mà thôi. Chủ tử của lão phu cũng chỉ có một, đó chính là đương kim hoàng thượng.”
“Ha ha ha…” Nghe Tần Diệu Chí nói, trong mắt Tư Đồ Thiên tràn đầy cuồng loạn, “Không ngờ, trong khoảng thời gian này ta lên kế hoạch nhiều như vậy, kết quả, ở trong mắt của của ngươi chẳng qua chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi. Ta thật đúng là ngu! Cư nhiên cho là ngươi sẽ giúp ta.”
“Vậy đã nói rõ căn bản ngươi cũng không hiểu rõ lão phu.” Tần Diệu Chí mở miệng nói, “Lão phu không phải người như vậy.”
“Chẳng lẽ, ngươi không lo lắng cho nữ nhi của ngươi sao?” Tư Đồ Thiên mở miệng nói, “Ngươi đừng quên, nữ nhi của ngươi là chính phi của ta. Ta rơi đài, nàng cũng sẽ không có ngày sống dễ chịu.”
“Điểm này không nhọc ngươi phí tâm.” Tần Diệu Chí lạnh lùng mở miệng nói, “Hoàng thượng đã đồng ý lão phu. Nữ nhi của lão phu sẽ không bị bất kỳ dính líu, hơn nữa, tương lai, lão phu sẽ vì nàng chọn một người trong sạch.”
Tần Y Miểu nhìn tất cả diễn ra, nàng không biết mình nên làm gì mới phải. Cho dù là Thái tử mưu phản, hay là phụ thân phản bội, nàng đều chẳng hay biết gì. Nhưng nàng cũng biết, lúc này, cái gì nàng cũng không làm được. Hơn nữa trong lòng nàng rất rõ ràng, sợ rằng khí số của Thái tử đã hết. Chỉ là, cũng may, phụ thân của mình đã vì mình tính tốt đường lui.
“Ngươi…” Nghe Tần Diệu Chí nói, Tư Đồ Thiên muốn xông lên phía trước, nhưng bị Ngự Lâm quân áp chế, cho nên căn bản không có cách nào nhúc nhích.
“Tư Đồ Thiên, ngươi dĩ hạ phạm thượng, lại còn muốn truyền ngôi, coi như ngươi là nhi tử của trẫm, trẫm tuyệt đối cũng không cho phép nhân nhượng.” Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói, “Người tới, giải tên nghịch tử này đến đại lao Hình bộ, không có sự cho phép của trẫm, ai cũng không được phép gặp hắn.”
“Hoàng thượng, cầu xin hoàng thượng nhẹ nhàng tha thứ.” Mắt thấy nhi tử của mình bị áp xuống, hoàng hậu cũng không ngồi yên nữa, lập tức quỳ trên mặt đất, mở miệng cầu cạnh, “Hoàng thượng, Thiên nhi chẳng qua chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, hắn không phải cố ý, người tạm tha cho hắn lần này đi! Dù là phế vị trí Thái tử của hắn cũng được, nô tì chỉ cầu người có thể tha cho hắn một mạng mà thôi.”
Trong lòng hoàng hậu rõ ràng, lần này tội tạo phản của Tư Đồ Thiên là tội lớn, theo luật lệ mà nói, đây chính là tội chặt đầu. Hiện tại nàng cũng không cầu xin cái gì, chỉ cầu có thể bảo vệ mạng của hắn. Chỉ cần mạnh còn ở đó, vậy là được rồi. Hiện tại nàng đã không còn lợi thế gì, nàng cũng không còn nhà mẹ ở phía sau dựa dẫm. Nàng biết, bây giờ thật sự thua. Cho nên hiện tại nàng cũng không cầu xin cái gì, chỉ cầu có thể giữ được mạng của nhi tử mà thôi.
“Không cần nói nữa, hoàng hậu, trở lại chỗ ngồi của ngươi.” Tư Đồ Lăng Chí lạnh lùng mở miệng nói, “Những chuyện này không đến lượt ngươi có thể hỏi. Đây là chuyện trong triều đình, đừng quên, hậu cung không được can chính.”
“Hoàng thượng, nô tì cái gì cũng không biết.” Nước mắt hoàng hậu không ngừng chảy ra ngoài, “Nô tì biết, lần này việc Thiên nhi làm đích xác là đại nghịch bất đạo, nhưng hắn cũng là nhi tử của nô tì và hoàng thượng! Hoàng thượng, nô tì cái gì cũng không cầu xin, chỉ hi vọng hoàng thượng có thể cho nô tì một cam kết mà thôi, đó chính là tha cho Thiên nhi một mạng.”
“Hoàng hậu…” Thấy dáng vẻ hoàng hậu, Tư Đồ Lăng Chí loáng thoáng cũng có tức giận.
“Hoàng nhi!” Ngay cả Thái hậu cũng không nhìn được, mở miệng nói, “Cho dù nói thế nào cũng được, Thiên nhi cũng là con của con! Hoàng hậu chỉ là sốt ruột bảo hộ nhi tử mà thôi. Hơn nữa, yêu cầu của nàng cũng không phải quá đáng, con nên đồng ý với nàng!”
Mặc dù Thái hậu đối với hành động đại nghịch bất đạo của Tư Đồ Thiên cũng cảm thấy tức giận, nhưng mặc kệ nói thế nào, Thiên nhi cũng là cháu của bà, bà cũng không muốn Thiên nhi xảy ra chuyện gì, cho nên cũng mở miệng xin tha.
Nghe Thái hậu cầu xin tha thứ, Tư Đồ Lăng Chí ngược lại thật là khó xử. Thật ra thì hiện tại hắn căn bản cũng không biết nên xử trí Tư Đồ Thiên như thế nào. Nhưng dù sao cũng là nhi tử của mình, hắn cũng không muốn muốn mạng của hắn. Nhưng mà, hắn không muốn bị hoàng hậu bức bách cam kết như vậy.
“Hoàng thượng…” Hoàng hậu bi thương nhìn Tư Đồ Lăng Chí, chờ hắn cam kết.
“Ha ha ha…”
Trong không khí nặng nề như vậy, đột nhiên truyền ra một tràn tiếng cười như chuông bạc, thanh thúy động lòng
“Phụ hoàng, xem ra người thật sự cố chấp!” Tư Đồ Thiên mở miệng cười, nhưng giọng nói thì âm lãnh, “Nếu ở trong lòng phụ hoàng ngay cả tam đệ cũng không quan trọng như vậy, nhi thần cũng không khách khí.”
Tư Đồ Thiên hạ lệnh, “Chặt một cánh tay của Tư Đồ Húc xuống cho bổn điện.”
Tư Đồ Thiên quyết định không nói nữa, hắn muốn dùng hành động thực tế chứng minh cho phụ hoàng thấy, nếu không nguyện ý thỏa hiệp, vậy hắn tuyệt đối cũng không xuống tay lưu tình. Cho dù là huynh đệ ruột, hắn cũng có thể xuống tay.
“Không được, Thiên nhi, con không nên một mực không chịu giác ngộ như vậy.” Thái hậu vẫn luôn nhìn tất cả không nhịn được mở miệng, “Thiên nhi, Húc nhi là đệ đệ ruột của con! Con không thể tổn thương hắn!"
“Thái hậu, tôn nhi không muốn, chỉ là nếu phụ hoàng không nghe tôn nhi, vậy tôn nhi cũng chỉ lựa chọn thủ đoạn đặc biệt.” Đáy mắt Tư Đồ Thiên thoáng qua một tia hung ác, “Người cũng không cần khuyên tôn nhi, hôm nay mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôn nhi muốn lấy được chiểu thư truyền ngôi của phụ hoàng viết.”
“Thiên nhi, con…” Nghe Tư Đồ Thiên nói, Thái hậu tức giận công tâm, căn bản là nói không ra lời.
“Các ngươi lập tức cho động thủ bổn điện.” Tư Đồ Thiên tàn khốc ra lệnh, “Bổn điện cũng muốn xem một chút, ở trong lòng phụ hoàng, ngôi vị hoàng đế quan trọng hơn, hay là mạng của tam đệ quan trọng hơn.”
Nhưng mà, khiến cho Tư Đồ Thiên không nghĩ tới, cho dù hắn đã hạ lệnh, nhưng người gác đao trên cổ Tư Đồ Húc, cũng không nhúc nhích, giống như không nghe được mệnh lệnh của hắn.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tư Đồ Thiên nóng nảy, “Các ngươi đang làm gì? Không nghe bổn điện ra lệnh sao? Các ngươi không muốn sống nữa phải không?”
“Bọn họ cũng vì muốn sống, cho nên mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.” Lúc Tư Đồ Thiên còn không biết xảy ra chuyện gì, Tư Đồ Lăng Chí lại lên tiếng, “Ngươi thật sự cho là tất cả chuyện ngươi làm, trẫm hoàn toàn không biết sao? Động tác của ngươi lớn như vậy, nếu trẫm không hề có một chút cảm giác nào, trẫm có thể ngồi ở vị trí này nhiều năm như vậy sao.”
“Phụ hoàng, người…” Tư Đồ Thiên trợn tròn mắt, che giấu ánh mắt không dám tin, “Người vẫn luôn biết, người vẫn luôn âm thầm theo dõi ta phải không?”
“Đúng vậy.” Tư Đồ Lăng Chí đứng lên, trong mắt tràn đầy thất vọng, “Trẫm luôn biết, chỉ là không có mở miệng mà thôi, trẫm chính là muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi sẽ đi đến đâu. Nếu ngươi nguyện ý tỉnh ngộ, trẫm sẽ không đuổi tận giết tuyệt, nhưng ngươi vẫn u mê không tỉnh ngộ, thậm chí ngay cả đệ đệ ruột của ngươi ngươi cũng muốn xuống tay.”
“Đi ra đi!” Tư Đồ Lăng Chí cũng không để ý tới phản ứng của Tư Đồ Thiên, mà trực tiếp kêu một tiếng bên trong đám người.
Rất nhanh, Tần quốc công Tần Diệu Chí liền từ trong đám người đi ra, thi lễ với Tư Đồ Lăng Chí, mở miệng nói, “Hồi bẩm hoàng thượng, tất cả Ngự Lâm quân tạo phản trong cung toàn bộ đã thanh trừ sạch sẽ. Binh mã trong tay Lâm Uy, thần cũng đã thu trở lại, hiện tại Lâm Uy đã ở trong thiên lao, chỉ chờ hoàng thượng xử lý. Còn nữa, Lâm vương phủ cũng đã bị bao vây, một người ở bên trong cũng không trốn thoát. Chỉ chờ hoàng thượng xử lý.”
Nghe Tần Diệu Chí hồi báo, Tư Đồ Lăng Chí hài lòng gật đầu một cái, “Tốt lắm, Tần ái khanh, ngươi lui qua một bên đi!”
Tần Diệu Chí thi lễ, liền đứng qua một bên. @dien@dan@le@quy@don@
“Người đâu, bắt tên nghịch tử này lại cho trẫm.”
Tư Đồ Lăng Chí ra lệnh một tiếng, tất cả Ngự Lâm quân toàn bộ trở về vị trí cũ, hơn nữa rất nhanh có người tiến lên bắt giữ Tư Đồ Thiên, hơn nữa đè hắn quỳ trên mặt đất.
Từ lúc Tư Đồ Thiên nhìn thấy Tần Diệu Chí đi ra, là hắn biết mình đã thua. Hắn dùng ánh mắt thù hận nhìn Tần Diệu Chí, mở miệng hỏi, “Tại sao, tại sao ngươi muốn phản bội bổn điện?”
Đối mặt với chất vấn của Tư Đồ Thiên, Tần Diệu Chí ngay cả đầu cũng không cúi xuống, trực tiếp trả lời, “Lão phu chỉ làm đúng bổn phận thần tử mà thôi. Chủ tử của lão phu cũng chỉ có một, đó chính là đương kim hoàng thượng.”
“Ha ha ha…” Nghe Tần Diệu Chí nói, trong mắt Tư Đồ Thiên tràn đầy cuồng loạn, “Không ngờ, trong khoảng thời gian này ta lên kế hoạch nhiều như vậy, kết quả, ở trong mắt của của ngươi chẳng qua chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi. Ta thật đúng là ngu! Cư nhiên cho là ngươi sẽ giúp ta.”
“Vậy đã nói rõ căn bản ngươi cũng không hiểu rõ lão phu.” Tần Diệu Chí mở miệng nói, “Lão phu không phải người như vậy.”
“Chẳng lẽ, ngươi không lo lắng cho nữ nhi của ngươi sao?” Tư Đồ Thiên mở miệng nói, “Ngươi đừng quên, nữ nhi của ngươi là chính phi của ta. Ta rơi đài, nàng cũng sẽ không có ngày sống dễ chịu.”
“Điểm này không nhọc ngươi phí tâm.” Tần Diệu Chí lạnh lùng mở miệng nói, “Hoàng thượng đã đồng ý lão phu. Nữ nhi của lão phu sẽ không bị bất kỳ dính líu, hơn nữa, tương lai, lão phu sẽ vì nàng chọn một người trong sạch.”
Tần Y Miểu nhìn tất cả diễn ra, nàng không biết mình nên làm gì mới phải. Cho dù là Thái tử mưu phản, hay là phụ thân phản bội, nàng đều chẳng hay biết gì. Nhưng nàng cũng biết, lúc này, cái gì nàng cũng không làm được. Hơn nữa trong lòng nàng rất rõ ràng, sợ rằng khí số của Thái tử đã hết. Chỉ là, cũng may, phụ thân của mình đã vì mình tính tốt đường lui.
“Ngươi…” Nghe Tần Diệu Chí nói, Tư Đồ Thiên muốn xông lên phía trước, nhưng bị Ngự Lâm quân áp chế, cho nên căn bản không có cách nào nhúc nhích.
“Tư Đồ Thiên, ngươi dĩ hạ phạm thượng, lại còn muốn truyền ngôi, coi như ngươi là nhi tử của trẫm, trẫm tuyệt đối cũng không cho phép nhân nhượng.” Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói, “Người tới, giải tên nghịch tử này đến đại lao Hình bộ, không có sự cho phép của trẫm, ai cũng không được phép gặp hắn.”
“Hoàng thượng, cầu xin hoàng thượng nhẹ nhàng tha thứ.” Mắt thấy nhi tử của mình bị áp xuống, hoàng hậu cũng không ngồi yên nữa, lập tức quỳ trên mặt đất, mở miệng cầu cạnh, “Hoàng thượng, Thiên nhi chẳng qua chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, hắn không phải cố ý, người tạm tha cho hắn lần này đi! Dù là phế vị trí Thái tử của hắn cũng được, nô tì chỉ cầu người có thể tha cho hắn một mạng mà thôi.”
Trong lòng hoàng hậu rõ ràng, lần này tội tạo phản của Tư Đồ Thiên là tội lớn, theo luật lệ mà nói, đây chính là tội chặt đầu. Hiện tại nàng cũng không cầu xin cái gì, chỉ cầu có thể bảo vệ mạng của hắn. Chỉ cần mạnh còn ở đó, vậy là được rồi. Hiện tại nàng đã không còn lợi thế gì, nàng cũng không còn nhà mẹ ở phía sau dựa dẫm. Nàng biết, bây giờ thật sự thua. Cho nên hiện tại nàng cũng không cầu xin cái gì, chỉ cầu có thể giữ được mạng của nhi tử mà thôi.
“Không cần nói nữa, hoàng hậu, trở lại chỗ ngồi của ngươi.” Tư Đồ Lăng Chí lạnh lùng mở miệng nói, “Những chuyện này không đến lượt ngươi có thể hỏi. Đây là chuyện trong triều đình, đừng quên, hậu cung không được can chính.”
“Hoàng thượng, nô tì cái gì cũng không biết.” Nước mắt hoàng hậu không ngừng chảy ra ngoài, “Nô tì biết, lần này việc Thiên nhi làm đích xác là đại nghịch bất đạo, nhưng hắn cũng là nhi tử của nô tì và hoàng thượng! Hoàng thượng, nô tì cái gì cũng không cầu xin, chỉ hi vọng hoàng thượng có thể cho nô tì một cam kết mà thôi, đó chính là tha cho Thiên nhi một mạng.”
“Hoàng hậu…” Thấy dáng vẻ hoàng hậu, Tư Đồ Lăng Chí loáng thoáng cũng có tức giận.
“Hoàng nhi!” Ngay cả Thái hậu cũng không nhìn được, mở miệng nói, “Cho dù nói thế nào cũng được, Thiên nhi cũng là con của con! Hoàng hậu chỉ là sốt ruột bảo hộ nhi tử mà thôi. Hơn nữa, yêu cầu của nàng cũng không phải quá đáng, con nên đồng ý với nàng!”
Mặc dù Thái hậu đối với hành động đại nghịch bất đạo của Tư Đồ Thiên cũng cảm thấy tức giận, nhưng mặc kệ nói thế nào, Thiên nhi cũng là cháu của bà, bà cũng không muốn Thiên nhi xảy ra chuyện gì, cho nên cũng mở miệng xin tha.
Nghe Thái hậu cầu xin tha thứ, Tư Đồ Lăng Chí ngược lại thật là khó xử. Thật ra thì hiện tại hắn căn bản cũng không biết nên xử trí Tư Đồ Thiên như thế nào. Nhưng dù sao cũng là nhi tử của mình, hắn cũng không muốn muốn mạng của hắn. Nhưng mà, hắn không muốn bị hoàng hậu bức bách cam kết như vậy.
“Hoàng thượng…” Hoàng hậu bi thương nhìn Tư Đồ Lăng Chí, chờ hắn cam kết.
“Ha ha ha…”
Trong không khí nặng nề như vậy, đột nhiên truyền ra một tràn tiếng cười như chuông bạc, thanh thúy động lòng
Bình luận facebook