Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 629: Cứu chữa thành công
**********
Chương 629: Cứu chữa thành công
Có lẽ đây là lần đầu tiên bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, trên mặt Dương Linh Mai xuất hiện một ửng đỏ nhìn không rõ, nhưng rất nhanh được giấu đi, tiếp tục nói: “Phương pháp duy trì tuổi thọ của nhà họ Dương, cũng không phải biến ông thành một thi thể không sống không chết, mà là thông qua một số phương pháp đặc biệt, kích thích khả năng tiềm ẩn của cơ thể người để đạt được hiệu quả duy trì tuổi thọ!” "Mà cái gọi là tiềm lực này, sau khi chết không lâu, cũng có hiệu quả như vậy. Tất cả, người sống và người chết đều có thể dùng. Phương pháp này giống như nghề y của nhà ông vậy, chỉ là, nhà họ Dương vẫn luôn tiếp xúc với thi thể, trong thời gian qua, đều coi ông ấy như xác chết chuyên dụng, thật ra không phải là như vậy!"
Dương Linh Mai trong một hơi nói nhiều như vậy, cũng giải thích nhiều như vậy, Diệp Phùng chớp chớp đôi mắt to nhìn cô một cách khó tin. Những lời vừa nói này, còn nhiều hơn những gì trên đường đi nói!
Cảm nhận được cảm xúc của mọi người, Dương Linh Mai chỉnh lại chiếc áo choàng đen trên đầu, che mặt lại: "Tôi đã nói xong rồi. Có muốn được chữa trị hay không, là tuỳ vào mọi người!" “Ông chủ! Ông nghe thấy chưa? Không phải như ông nghĩ đây, ông trị liệu đi!”
Mọi người cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều vì sao Dương Linh Mai một hơi nói được nhiều như vậy, tất cả đều bắt đầu khuyên bảo ông cụ, trong ánh mắt ông cụ, cũng hiện lên một tia do dự, hơi hơi suy nghĩ, nhìn về phía Dương Linh Mai: “Cô nói, đều là thật chứ?"
Dương Linh Mai gật gật đầu, không nói gì thêm nữa!
Nhưng do dù là như vậy, ông cụ vẫn chưa hạ quyết tâm, Diệp Phùng lúc này đi lên, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: “Ông cụ nhà họ Hàn, mọi người đều nói rồi, nhà có người già, như có bảo vật, ông là toàn bộ của cả nhà họ Hàn, bây giờ nhà họ Hàn đang đối mặt với khó khăn, vào lúc này, sao ông có thể gục ngã được chứ, nhà họ Hàn, vẫn cần ông chống đỡ nữa!”
Nghe thấy giọng nói này, ông cụ chớp chớp đôi mắt đục ngầu, mơ hồ, nhìn thấy một người đàn ông bình thường, nhưng toàn thân lại tràn đầy nam tính với khí phách, mỉm cười với ông ta. “Cậu là?” “Tôi là Diệp Phùng, anh em tốt của Trương Thành Quân!”
Nhắc tới Trương Thành Quân, đôi mắt vẩn đục lại sáng ngời lên, dù sao, trước đây địa vị của Trương Trọng Thiên ở nhà họ Hàn cũng không thấp, nếu lúc trước không bởi vì một vài nguyên nhân nào đó, dẫn tới Trương Trọng Thiên rời khỏi nhà họ Hàn, thay tên đổi họ, vậy người người cầm quyền bây giờ của nhà họ Hàn, chắc chính là Trương Thành Quân này!
Đối với quan niệm cấp bậc gia tộc sâu đậm của ông cụ nhà họ Hàn, nếu tìm Trương Thành Quân về, như vậy trong đáy lòng, đã xác định Trương Thành Quân chính là tộc trưởng kế tiếp rồi!
Hơn nữa y thuật của Trương Thành Quân, đủ để thu phục nhà họ Hàn, chỉ đợi anh ta nhận họ hàng, thì có thể trở thành thiếu chủ thực sự của nhà họ Hàn!
Nhưng mà, vừa nhắc tới trị bệnh, ông cụ có chút do dự, tuy rằng Diệp Phùng vừa rồi nói cũng có lý, ông ấy hiểu, nhưng mà vị trí của nhà họ Dương, cũng đã ăn sâu trong tâm trí ông ấy, thử nghĩ một chút dùng phương thức thường dùng trên một thi thể để dùng trên người ông, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ cục!
Nhìn ông cụ còn chưa hạ quyết tâm, Trương Thành Quân nháy mắt với Diệp Phùng, Diệp Phùng bất đắc dĩ nhìn anh ta một cái, sau đó mở miệng nói: “Ông cụ, bây giờ Trương Thành Quân vừa mới trở về nhà họ Hàn, còn còn cần ông chỉ bảo nhiều hơn!” “Hơn nữa, trong nhà có một bảo vật giống như có một người già, ông nửa đời người cống hiến cho nhà họ Hàn, bây giờ lúc khó khăn ập đến, còn cần ông tiếp tục tạo ra vinh quang cho nhà họ Hàn nữa!”
Quả nhiên, nghe anh nói như vậy, ông cụ lập tức thoải mái phá lên cười: "Hay! Hay! Nói rất hay! Vì câu nói này của cậu, tôi sẽ điều trị”
Nghe thấy ông cụ đồng ý, người nhà họ Hàn thực sự vui mừng khôn xiết, vội vàng nhảy múa lên,mang tất cả thuốc bổ đã chuẩn bị từ lâu, Dương Linh Mai đi đến trước người ông cụ, nhẹ giọng nói: “Đợi lát nữa khả năng sẽ có một chút nhói đau, phải chịu đựng một chút!”
Ông cụ không hề quan tâm: “Yên tâm làm đi
Ngay sau đó, Dương Linh Mai không chút do dự, từ bên hông, xuất hiện mấy cây kim châm bạc ở trong tay cô ta, sau đó, cô ta liền chạm vào vài huyệt đạo trên người ông cụ, tinh thần ông cụ lúc đầu còn có chút uể oải lập tức chấn động, sau đó, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một vệt ửng đỏ, ông ấy kêu lên một tiếng, cau mày, trên trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi, giống như đang phải chịu đựng một cơn đau đớn cực lớn
Trên mặt đám người Hàn Đạt cũng xuất hiện một chút lo lắng: “Cô Dương, sẽ... sẽ không có vấn đề gì chứ?” “Chỉ cần ý chí ông ấy vững vàng, có thể chịu đựng được, tiềm lực trong cơ thể bị kích thích, tự nhiên sẽ không có vấn đề gì cả!”
Ông cụ tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng ý chí quả thực rất vững vàng, từ đầu tới cuối, đều cố gắng kiên trì, thời gian ngắn ngủn một chén trà, toàn thân ông cụ, mồ hôi nhễ nhại, khi Dương Linh Mai rút cây kim châm bạc cuối cùng trên người ông cụ ra, ông cụ không nhịn được, kêu lên một tiếng rên rỉ, sau đó ngất lịm đi! “Ông chú!” “Ông tổ!”
Mọi người kêu lên, giọng nói Dương Linh Mai nhàn nhạt vang lên: “Không cần lo lắng, ông ấy chỉ là ngất đi thôi!”
Ở đây đều là danh y, Hàn Đạt lập tức cầm lấy cổ tay ông cụ, sau khi xác nhận vài lần, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng: “Mạch đập của Ông chủ rất ổn định, các cơ trong cơ thể cũng bắt đầu hoạt động rồi!” Các trưởng lão nhà họ Hàn vui mừng giống như đứa “Vậy sao? Thật tốt quá!” trẻ, tin này đối với bọn họ mà nói, quả thực vô cùng quan trọng! “Ông chủ mất sức ngất đi một chút, không sao đâu, mà trưởng lão, mang đồ bổ vào đây, những thuốc bổ này nhất định phải cho ông chủ dùng đúng giờ, chuyện này, giao cho ông nhé!” “Vâng, tộc trưởng!”
Hàn Đạt lúc này mới đứng lên, trịnh trọng chắp tay về phía Dương Linh Mai: “Hàn mỗ thay mặt nhà họ Dương, cảm ơn đại ân của cô Dương!”
Dương Linh Mai hơi nhướng mi mắt, nhìn ông ta một cái: “Nhiệm vụ của tôi hoàn thành rồi, tạm biệt!” “Cô Dương chờ một chút!”
Trương Thành Quân vội vàng gọi cô ta lại, Dương Linh Mai quay đầu lại nhìn, sắc mặt Trương Thành Quân đột nhiên đỏ lên, ánh mắt có chút né tránh nhìn cô: “cô Dương, cô đã giúp nhà họ Hàn chúng tôi chuyện lớn như vậy, chúng tôi vẫn còn chưa cảm ơn cô tốt!” “Không cần đâu!”
Dương Linh Mai trực tiếp lạnh lùng từ chối. “Như thế làm sao được!”
Tâm trạng Trương Thành Quân lập tức có chút kích động, đến lúc nhìn thấy ánh mắt của mọi người, lúc này anh ta mới cảm thấy vừa rồi hình như mình có chút thất lễ, ho nhẹ một tiếng che bớt xấu hổ, mở miệng nói: “Ý của tôi là, cô Dương đường xa đến đây, lại cứu chữa khỏi cho ông chú của ông nội, nếu như muốn đi, cũng phải cơm nước xong mới đi chứ!”
Chương 629: Cứu chữa thành công
Có lẽ đây là lần đầu tiên bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, trên mặt Dương Linh Mai xuất hiện một ửng đỏ nhìn không rõ, nhưng rất nhanh được giấu đi, tiếp tục nói: “Phương pháp duy trì tuổi thọ của nhà họ Dương, cũng không phải biến ông thành một thi thể không sống không chết, mà là thông qua một số phương pháp đặc biệt, kích thích khả năng tiềm ẩn của cơ thể người để đạt được hiệu quả duy trì tuổi thọ!” "Mà cái gọi là tiềm lực này, sau khi chết không lâu, cũng có hiệu quả như vậy. Tất cả, người sống và người chết đều có thể dùng. Phương pháp này giống như nghề y của nhà ông vậy, chỉ là, nhà họ Dương vẫn luôn tiếp xúc với thi thể, trong thời gian qua, đều coi ông ấy như xác chết chuyên dụng, thật ra không phải là như vậy!"
Dương Linh Mai trong một hơi nói nhiều như vậy, cũng giải thích nhiều như vậy, Diệp Phùng chớp chớp đôi mắt to nhìn cô một cách khó tin. Những lời vừa nói này, còn nhiều hơn những gì trên đường đi nói!
Cảm nhận được cảm xúc của mọi người, Dương Linh Mai chỉnh lại chiếc áo choàng đen trên đầu, che mặt lại: "Tôi đã nói xong rồi. Có muốn được chữa trị hay không, là tuỳ vào mọi người!" “Ông chủ! Ông nghe thấy chưa? Không phải như ông nghĩ đây, ông trị liệu đi!”
Mọi người cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều vì sao Dương Linh Mai một hơi nói được nhiều như vậy, tất cả đều bắt đầu khuyên bảo ông cụ, trong ánh mắt ông cụ, cũng hiện lên một tia do dự, hơi hơi suy nghĩ, nhìn về phía Dương Linh Mai: “Cô nói, đều là thật chứ?"
Dương Linh Mai gật gật đầu, không nói gì thêm nữa!
Nhưng do dù là như vậy, ông cụ vẫn chưa hạ quyết tâm, Diệp Phùng lúc này đi lên, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: “Ông cụ nhà họ Hàn, mọi người đều nói rồi, nhà có người già, như có bảo vật, ông là toàn bộ của cả nhà họ Hàn, bây giờ nhà họ Hàn đang đối mặt với khó khăn, vào lúc này, sao ông có thể gục ngã được chứ, nhà họ Hàn, vẫn cần ông chống đỡ nữa!”
Nghe thấy giọng nói này, ông cụ chớp chớp đôi mắt đục ngầu, mơ hồ, nhìn thấy một người đàn ông bình thường, nhưng toàn thân lại tràn đầy nam tính với khí phách, mỉm cười với ông ta. “Cậu là?” “Tôi là Diệp Phùng, anh em tốt của Trương Thành Quân!”
Nhắc tới Trương Thành Quân, đôi mắt vẩn đục lại sáng ngời lên, dù sao, trước đây địa vị của Trương Trọng Thiên ở nhà họ Hàn cũng không thấp, nếu lúc trước không bởi vì một vài nguyên nhân nào đó, dẫn tới Trương Trọng Thiên rời khỏi nhà họ Hàn, thay tên đổi họ, vậy người người cầm quyền bây giờ của nhà họ Hàn, chắc chính là Trương Thành Quân này!
Đối với quan niệm cấp bậc gia tộc sâu đậm của ông cụ nhà họ Hàn, nếu tìm Trương Thành Quân về, như vậy trong đáy lòng, đã xác định Trương Thành Quân chính là tộc trưởng kế tiếp rồi!
Hơn nữa y thuật của Trương Thành Quân, đủ để thu phục nhà họ Hàn, chỉ đợi anh ta nhận họ hàng, thì có thể trở thành thiếu chủ thực sự của nhà họ Hàn!
Nhưng mà, vừa nhắc tới trị bệnh, ông cụ có chút do dự, tuy rằng Diệp Phùng vừa rồi nói cũng có lý, ông ấy hiểu, nhưng mà vị trí của nhà họ Dương, cũng đã ăn sâu trong tâm trí ông ấy, thử nghĩ một chút dùng phương thức thường dùng trên một thi thể để dùng trên người ông, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ cục!
Nhìn ông cụ còn chưa hạ quyết tâm, Trương Thành Quân nháy mắt với Diệp Phùng, Diệp Phùng bất đắc dĩ nhìn anh ta một cái, sau đó mở miệng nói: “Ông cụ, bây giờ Trương Thành Quân vừa mới trở về nhà họ Hàn, còn còn cần ông chỉ bảo nhiều hơn!” “Hơn nữa, trong nhà có một bảo vật giống như có một người già, ông nửa đời người cống hiến cho nhà họ Hàn, bây giờ lúc khó khăn ập đến, còn cần ông tiếp tục tạo ra vinh quang cho nhà họ Hàn nữa!”
Quả nhiên, nghe anh nói như vậy, ông cụ lập tức thoải mái phá lên cười: "Hay! Hay! Nói rất hay! Vì câu nói này của cậu, tôi sẽ điều trị”
Nghe thấy ông cụ đồng ý, người nhà họ Hàn thực sự vui mừng khôn xiết, vội vàng nhảy múa lên,mang tất cả thuốc bổ đã chuẩn bị từ lâu, Dương Linh Mai đi đến trước người ông cụ, nhẹ giọng nói: “Đợi lát nữa khả năng sẽ có một chút nhói đau, phải chịu đựng một chút!”
Ông cụ không hề quan tâm: “Yên tâm làm đi
Ngay sau đó, Dương Linh Mai không chút do dự, từ bên hông, xuất hiện mấy cây kim châm bạc ở trong tay cô ta, sau đó, cô ta liền chạm vào vài huyệt đạo trên người ông cụ, tinh thần ông cụ lúc đầu còn có chút uể oải lập tức chấn động, sau đó, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một vệt ửng đỏ, ông ấy kêu lên một tiếng, cau mày, trên trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi, giống như đang phải chịu đựng một cơn đau đớn cực lớn
Trên mặt đám người Hàn Đạt cũng xuất hiện một chút lo lắng: “Cô Dương, sẽ... sẽ không có vấn đề gì chứ?” “Chỉ cần ý chí ông ấy vững vàng, có thể chịu đựng được, tiềm lực trong cơ thể bị kích thích, tự nhiên sẽ không có vấn đề gì cả!”
Ông cụ tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng ý chí quả thực rất vững vàng, từ đầu tới cuối, đều cố gắng kiên trì, thời gian ngắn ngủn một chén trà, toàn thân ông cụ, mồ hôi nhễ nhại, khi Dương Linh Mai rút cây kim châm bạc cuối cùng trên người ông cụ ra, ông cụ không nhịn được, kêu lên một tiếng rên rỉ, sau đó ngất lịm đi! “Ông chú!” “Ông tổ!”
Mọi người kêu lên, giọng nói Dương Linh Mai nhàn nhạt vang lên: “Không cần lo lắng, ông ấy chỉ là ngất đi thôi!”
Ở đây đều là danh y, Hàn Đạt lập tức cầm lấy cổ tay ông cụ, sau khi xác nhận vài lần, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng: “Mạch đập của Ông chủ rất ổn định, các cơ trong cơ thể cũng bắt đầu hoạt động rồi!” Các trưởng lão nhà họ Hàn vui mừng giống như đứa “Vậy sao? Thật tốt quá!” trẻ, tin này đối với bọn họ mà nói, quả thực vô cùng quan trọng! “Ông chủ mất sức ngất đi một chút, không sao đâu, mà trưởng lão, mang đồ bổ vào đây, những thuốc bổ này nhất định phải cho ông chủ dùng đúng giờ, chuyện này, giao cho ông nhé!” “Vâng, tộc trưởng!”
Hàn Đạt lúc này mới đứng lên, trịnh trọng chắp tay về phía Dương Linh Mai: “Hàn mỗ thay mặt nhà họ Dương, cảm ơn đại ân của cô Dương!”
Dương Linh Mai hơi nhướng mi mắt, nhìn ông ta một cái: “Nhiệm vụ của tôi hoàn thành rồi, tạm biệt!” “Cô Dương chờ một chút!”
Trương Thành Quân vội vàng gọi cô ta lại, Dương Linh Mai quay đầu lại nhìn, sắc mặt Trương Thành Quân đột nhiên đỏ lên, ánh mắt có chút né tránh nhìn cô: “cô Dương, cô đã giúp nhà họ Hàn chúng tôi chuyện lớn như vậy, chúng tôi vẫn còn chưa cảm ơn cô tốt!” “Không cần đâu!”
Dương Linh Mai trực tiếp lạnh lùng từ chối. “Như thế làm sao được!”
Tâm trạng Trương Thành Quân lập tức có chút kích động, đến lúc nhìn thấy ánh mắt của mọi người, lúc này anh ta mới cảm thấy vừa rồi hình như mình có chút thất lễ, ho nhẹ một tiếng che bớt xấu hổ, mở miệng nói: “Ý của tôi là, cô Dương đường xa đến đây, lại cứu chữa khỏi cho ông chú của ông nội, nếu như muốn đi, cũng phải cơm nước xong mới đi chứ!”
Bình luận facebook