Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 404: ANH KHÔNG ĐỂ Ý
Nhìn thấy nụ cười hàm ý châm chọc trên
khóe môi cô, cơn giận của Mộ Tu Kiệt đã phân nào giảm bớt.
Đứng bên giường nhìn cô, khi không nóng
giận, anh lại toát lên dáng vẻ đàn ông lạnh lùng, độc đoán.
“Tìm tôi có việc gì sao? Cậu cả Mộ.” Cố Cơ
Uyển nhìn anh cười nhẹ.
“Khuya rôi, đến phòng tôi còn đóng cửa lại,
anh không sợ Cố Vị Y hiểu lâm sao?”
“Cô ấy rất hiểu chuyện.” Mộ Tu Kiệt khịt mũi đáp lời.
Cố Cơ Uyển giấu đôi tay dưới lớp chăn bông,
khẽ vặn tấm ga trải giường.
Dầu vậy, gương mặt cô vẫn toát lên vẻ bình thản.
“Bởi vì bạn gái anh là người hiểu chuyện, nên
ngay cả khi cô ấy cùng người đàn ông khác ngủ
cùng nhau, cũng không để ý.
Mộ Tu Kiệt không để ý đến cô, nhìn chằm
chằm khuôn mặt cô một lúc, thấy nơi này không
thích hợp, anh rời đi.
Nhưng anh không đi ra ngoài mà lặng lẽ ngôi
lên ghế, ngắm nhìn cô.
Cố Cơ Uyển không rõ rốt cuộc người đàn ông
này có ÿ qì.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, anh một
câu cũng chưa hỏi.
Hiện tại, mối quan hệ giữa mình và anh ta là như thế nào?
Mộ Tu Kiệt muốn hút thuốc, anh sờ vào túi,
chợt phát hiện ra mình không mang theo thuốc lá.
Rốt cuộc, anh đành nhìn Cố Cơ Uyển.
“Có gì muốn nói không?” Anh hỏi.
Cố Cơ Uyển quay mặt nhìn sang chỗ khác:
“Tại sao cậu cả Mộ nghĩ tôi nên nói gì đó?”
Cô bật cười, nụ cười mang theo hàm ý lạnh
lùng: “Nếu vậy, cậu cả Mộ nói cho tôi biết, anh
muốn nghe tôi nói gì, anh muốn nghe cái gì, tôi nói cái đó.”
“Cô đang muốn chọc tức tôi sao?” Đôi mắt của Mộ Tu Kiệt nheo lại.
Cơ thể anh toát lên hàn khí, hiển nhiên anh đang tức giận.
Nhưng đêm nay, Cố Cơ Uyển cũng không sợ
hãi chút nào.
Có lẽ cô vẫn sợ hãi, nhưng nó đã bị cảm xúc
khác lấn át, nên tâm lý sợ hãi đã biến mất.
“Tôi làm sao dám? Anh đường đường là cậu
cả Mộ. Tôi chọc giận anh đâu có lợi gì”
“Cô biết vậy là tốt”
“Tôi luôn biết”
Người đàn ông đột nhiên rời khỏi ghế, tiến lại gần cô.
Cảm thấy cơn ớn lạnh truyên đến, Cố Cơ
Uyển quay người lại trừng nhìn anh, vẻ mặt
phòng bị: “Anh định làm gì?
“Cô bây giờ vẫn còn là người của tôi, một
nam một nữ ở cùng nhau buổi tối, cô nghĩ tôi muốn làm gì?”
Cô có đủ can đảm để khiêu khích người đàn
ông trước mặt, nên không tỏ vẻ sợ hãi trước cơn tức giận của anh.
khóe môi cô, cơn giận của Mộ Tu Kiệt đã phân nào giảm bớt.
Đứng bên giường nhìn cô, khi không nóng
giận, anh lại toát lên dáng vẻ đàn ông lạnh lùng, độc đoán.
“Tìm tôi có việc gì sao? Cậu cả Mộ.” Cố Cơ
Uyển nhìn anh cười nhẹ.
“Khuya rôi, đến phòng tôi còn đóng cửa lại,
anh không sợ Cố Vị Y hiểu lâm sao?”
“Cô ấy rất hiểu chuyện.” Mộ Tu Kiệt khịt mũi đáp lời.
Cố Cơ Uyển giấu đôi tay dưới lớp chăn bông,
khẽ vặn tấm ga trải giường.
Dầu vậy, gương mặt cô vẫn toát lên vẻ bình thản.
“Bởi vì bạn gái anh là người hiểu chuyện, nên
ngay cả khi cô ấy cùng người đàn ông khác ngủ
cùng nhau, cũng không để ý.
Mộ Tu Kiệt không để ý đến cô, nhìn chằm
chằm khuôn mặt cô một lúc, thấy nơi này không
thích hợp, anh rời đi.
Nhưng anh không đi ra ngoài mà lặng lẽ ngôi
lên ghế, ngắm nhìn cô.
Cố Cơ Uyển không rõ rốt cuộc người đàn ông
này có ÿ qì.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, anh một
câu cũng chưa hỏi.
Hiện tại, mối quan hệ giữa mình và anh ta là như thế nào?
Mộ Tu Kiệt muốn hút thuốc, anh sờ vào túi,
chợt phát hiện ra mình không mang theo thuốc lá.
Rốt cuộc, anh đành nhìn Cố Cơ Uyển.
“Có gì muốn nói không?” Anh hỏi.
Cố Cơ Uyển quay mặt nhìn sang chỗ khác:
“Tại sao cậu cả Mộ nghĩ tôi nên nói gì đó?”
Cô bật cười, nụ cười mang theo hàm ý lạnh
lùng: “Nếu vậy, cậu cả Mộ nói cho tôi biết, anh
muốn nghe tôi nói gì, anh muốn nghe cái gì, tôi nói cái đó.”
“Cô đang muốn chọc tức tôi sao?” Đôi mắt của Mộ Tu Kiệt nheo lại.
Cơ thể anh toát lên hàn khí, hiển nhiên anh đang tức giận.
Nhưng đêm nay, Cố Cơ Uyển cũng không sợ
hãi chút nào.
Có lẽ cô vẫn sợ hãi, nhưng nó đã bị cảm xúc
khác lấn át, nên tâm lý sợ hãi đã biến mất.
“Tôi làm sao dám? Anh đường đường là cậu
cả Mộ. Tôi chọc giận anh đâu có lợi gì”
“Cô biết vậy là tốt”
“Tôi luôn biết”
Người đàn ông đột nhiên rời khỏi ghế, tiến lại gần cô.
Cảm thấy cơn ớn lạnh truyên đến, Cố Cơ
Uyển quay người lại trừng nhìn anh, vẻ mặt
phòng bị: “Anh định làm gì?
“Cô bây giờ vẫn còn là người của tôi, một
nam một nữ ở cùng nhau buổi tối, cô nghĩ tôi muốn làm gì?”
Cô có đủ can đảm để khiêu khích người đàn
ông trước mặt, nên không tỏ vẻ sợ hãi trước cơn tức giận của anh.
Bình luận facebook