Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 917
Tử Yên phu nhân từng nói muốn tìm một dược sư thiên tài tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, chỉ cần dược sư nào đồng ý thì muốn điều kiện gì đều được.
Hoàng Phủ Hào là đại công tử Hoàng Phủ thế gia cũng tham gia. Hoàng Phủ Hào đến quốc đô Cự Trúc quốc không chỉ vì cuộc đấu giá trong thạch nhân phường, gã còn đến bái kiến Tử Yên phu nhân.
Hoàng Phủ Hào nói với Tử Yên phu nhân là gã đồng ý tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, gã sẽ lấy được thứ Cự Trúc quốc muốn.
Hoàng Phủ Hào không nói ngông, gã được người gọi là dược sư thiên tài thứ năm. Tuy về dược đạo thì tạo nghệ, danh tiếng của gã không bằng bốn dược sư thiên tài, nhưng Hoàng Phủ Hào xuất thân từ dược đạo thế gia, tạo nghệ dược đạo không kém chút nào. Trong người trẻ tuổi trừ bốn dược sư thiên tài ra ít ai sánh bằng gã.
Nhưng Hoàng Phủ Hào nêu một điều kiện, nếu gã tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc thì Cự Trúc quốc phải liên hôn với Hoàng Phủ thế gia, Hoàng Phủ Hào cưới Tử Yên phu nhân.
Hoàng Phủ Hào muốn cưới Tử Yên phu nhân cũng không có gì lạ, cho đến nay nàng không thiếu người theo đuổi, ái mộ. Tử Yên phu nhân là yêu hoàng, xinh đẹp động lòng người, về sắc đẹp, khí chất, tài trí, đạo hạnh đều khó thể xoi mói. Tử Yên phu nhân là hiền thê lương mẫu lý tưởng của các nam nhân.
Tử Yên phu nhân từ chối ngay, nàng tuyệt đối không đồng ý điều kiện của Hoàng Phủ Hào.
Nghe thân tín nói, mặt Tử Yên phu nhân lạnh băng. Bình thường Tử Yên phu nhân khiêm tốn nhưng lúc này toát ra khí lạnh, nàng rất tức giận.
Hành động của Hoàng Phủ Hào có ý đồ không đơn giản, có lão tổ đi cùng gã, chắc không chỉ vì chuyện đại hội dược sư, đây là ép buộc.
Tử Yên phu nhân mặt lạnh như tiền, từ từ nói:
- Lão tổ Hoàng Phủ thế gia đến nước ta mà điệu thấp như vậy đúng là hiếm có.
Mười tám yêu vương lộ biểu tình tức giận. Nếu Hoàng Phủ Hào muốn cầu hôn, do gia chủ Hoàng Phủ thế gia ra mặt còn dễ nói. Lão tổ Hoàng Phủ thế gia đột nhiên xuất hiện lại có ý nghĩ khác.
Lão tổ một đại giáo thế gia làm gì tùy tiện xuất thế? Tồn tại như vậy vốn phong ấn dưới nền đất, không phải chuyện lớn sẽ không dễ dàng xuất thế. Bây giờ lão tổ Hoàng Phủ thế gia chui lên từ lòng đất nghĩa là việc cầu hôn phải thành công, tỏ rõ quyết tâm của Hoàng Phủ Hào, Hoàng Phủ thế gia.
Có yêu vương lạnh lùng nói:
- Hoàng Phủ thế gia khinh người quá đáng, khi dễ Cự Trúc quốc ta không có ai sao? Hừ!
Hoàng Phủ Hào bức ép binh đến dưới thành, hỏi sao mười tám yêu vương không tức giận?
Tử Yên phu nhân luôn tốt tính lúc này lạnh lùng nói:
- Kêu bọn họ trở về đi, bổn tọa không tiếp khách!
Tử Yên phu nhân là yêu hoàng, nàng không phải kẻ yếu.
Phi Ưng yêu vương trầm ngâm nói:
- Bệ hạ, làm vậy sợ không ổn.
Cùng là yêu vương, Phi Ưng yêu vương bất mãn cách hành động của Hoàng Phủ thế gia nhưng phải nói:
- Dù Cự Trúc quốc chúng ta không liên nhân với Hoàng Phủ thế gia nhưng không đến mức hai bên trở mặt. Bệ hạ hãy gặp Hoàng Phủ Hào đi, nếu bàn chuyện liên quan thgì bệ hạ từ chôi khéo là được, dù gì người đến là khách.
- Ta sẽ gặp Hoàng Phủ Hào.
Tử Yên phu nhân lạnh lùng nói:
- Nhưng không phải bây giờ, không phải trong tình huống lão tổ Hoàng Phủ thế gia có mặt. Nếu Hoàng Phủ thế gia muốn uy hiếp ta thì ta theo đến cùng. Hoàng chủ Cự Trúc quốc không sợ chuyện!
Nói đến đây, Tử Yên phu nhân ra lệnh cho thân tín:
- Truyền lời với Hoàng Phủ Hào là hôm nay bản tọa không tiếp khách!
Tử Yên phu nhân là chủ một nước, nàng đã quyết định thì mười tám yêu vương không nói gì thêm. Thân tín vâng dạ vội rời đi.
Lý Thất Dạ ở lại phủ đệ của Cổ Tùng yêu vương tu luyện, tuy lần này hắn trở về Tây Thủy Thương một lúc rồi sẽ đi nơi khácn hưng hắn không gấp, vì lúc này hắn có chuyện quan trọng cần hoàn thành.
Lý Thất Dạ ở lại phủ đệ Cổ Tùng yêu vương, có thể nói mấy ngày nay hắn đóng cửa không bước ra ngoài, nhốt trong phòng khổ luyện không nghỉ.
Lý Thất Dạ dùng Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phong ấn căn phòng, không cho ai quấy rầy. Dáng vẻ Lý Thất Dạ trang nghiêm ngồi xếp bằng dưới đất, nhắm mắt vận chuyển công pháp.
Từng vòng thần hoàn giãn ra quanh thân Lý Thất Dạ, pháp tắc diễn hóa, đại đạo bàng bạc, thọ luân chuyển động, không ngừng luyện hóa huyết khí. Từng giọt thọ huyết được luyện thành trong huyết khí, tựa ngọc châu lăn trong thọ luân.
Nhưng Lý Thất Dạ không chú trọng tu luyện thọ công, mệnh công gì. Ba hồn bềnh bổng trên đầu Lý Thất Dạ, ba hồn phách như có sự sống, khắc áo nghĩa sinh mệnh chung cực nhất thiên địa.
Đương nhiên đây không phải ba hồn trong ba hồn sáu phách của Lý Thất Dạ, đó là tử hồn mà hắn dùng chân mệnh trong vô thượng pháp tắc Tử Thư khắc ấn ra.
Mười ba mệnh cung lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ. Mệnh cung thứ mười ba rũ xuống pháp tắc vô thượng nhất đời, khắc vào ba hồn phách bềnh bồng. Bốn cột sinh mệnh khắc đạo pháp phức tạp, thâm ảo gia cố luyện hóa ba hồn pachhs.
Lý Thất Dạ diễn biến ra bí thuật mạnh nhất, lần lượt rèn luyện ba hồn phách để nó chứa pháp tắc mạnh nhất thế gian.
Tử hồn là một trong bốn cửa ải của Tử Thư, có thể nói tử hồn đứng đầu bốn cửa. Lý Thất Dạ tu luyện Tử Thư, chỉ cần một trong ba hồnp hách tử hồn không chết thì hắn bất tử, trừ phi hết tuổi thọ chết già,
Lý Thất Dạ tách ba hồn phách ra, dùng pháp tắc huyền ảo, mạnh nhất gia cố, luyện hóa nó, khiến ba hồn phách giấu trong đại đạo chung cực nhất thế gian.
Đây mới chỉ là bắt đầu, khi hắn luyện ba hồn xong sẽ dùng thủ đoạn mạnh nhất phong chúng nó vào ba thứ, sau đó giấu vào ba chỗ nghịch thiên nhất.
Chỉ có như thế Lý Thất Dạ mới đến mức bất tử, tương lai dù ai biết bí mật của hắn, có người muốn diệt ba hồn nhưng muốn tìm đủ ba cái không dễ gì.
Lý Thất Dạ gia cố luyện hóa ngày từng ngày, cuối cùng thành công luyện hóa ba hồn. Lý Thất Dạ thở phào nhẹ nhõm, thu lại ba hồn đã gia cố luyện hóa xong, đứng dậy.
Lý Thất Dạ bước chân ra khỏi phòng, Cổ Tùng yêu vương đã chờ sẵn ngoài cửa. Thấy Lý Thất Dạ, Cổ Tùng yêu vương cười toe tiến lên nghênh đón.
Cổ Tùng yêu vương cung kính nói:
- Rốt cuộc công tử đã xuất quan.
Có một mình Lý Thất Dạ ở trong phòng, Thạch Hạo, Bạch Ông đã rời đi. Thạch Hạo thành dược sư cung đình, bị đưa đi đào tạo đặc biệt. Bạch Ông là người giám hộ Thạch Hạo nên cũng đi theo.
- Công tử ra ngoài đi dạo?
Cổ Tùng yêu vương thấy Lý Thất Dạ xuất quan, hỏi:
- Hay công tử đi hoàng cung thử? Ngày hôm nay bệ hạ chúng ta cũng đến bái kiến công tử nhưng thấy công tử bế quan thì không dám quấy rầy. Bệ hạ có dặn ta khi nào công tử rảnh nhớ đến hoàng cung đi dạo.
- Đi hoàng cung?
Lý Thất Dạ sờ cằm:
- Ta đang có ý này, ta định đi mặt sau hoàng cung các người nhìn xem, để mở rộng tầm mắt.
- Công tử muốn đi mặt sau hoàng cung?
Mắt Cổ Tùng yêu vương sáng rực:
- Trùng hợp quá, ngày mai dược viên sau hoàng cung sẽ mở yến tiệc, nhiều dược sư trẻ tuổi của nước ta đến dự. Hay công tử đi nhìn xem? Nếu dược điền hoàng đình được công tử chỉ điểm là h hạnh cho Cự Trúc quốc.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hoàng Phủ Hào là đại công tử Hoàng Phủ thế gia cũng tham gia. Hoàng Phủ Hào đến quốc đô Cự Trúc quốc không chỉ vì cuộc đấu giá trong thạch nhân phường, gã còn đến bái kiến Tử Yên phu nhân.
Hoàng Phủ Hào nói với Tử Yên phu nhân là gã đồng ý tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, gã sẽ lấy được thứ Cự Trúc quốc muốn.
Hoàng Phủ Hào không nói ngông, gã được người gọi là dược sư thiên tài thứ năm. Tuy về dược đạo thì tạo nghệ, danh tiếng của gã không bằng bốn dược sư thiên tài, nhưng Hoàng Phủ Hào xuất thân từ dược đạo thế gia, tạo nghệ dược đạo không kém chút nào. Trong người trẻ tuổi trừ bốn dược sư thiên tài ra ít ai sánh bằng gã.
Nhưng Hoàng Phủ Hào nêu một điều kiện, nếu gã tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc thì Cự Trúc quốc phải liên hôn với Hoàng Phủ thế gia, Hoàng Phủ Hào cưới Tử Yên phu nhân.
Hoàng Phủ Hào muốn cưới Tử Yên phu nhân cũng không có gì lạ, cho đến nay nàng không thiếu người theo đuổi, ái mộ. Tử Yên phu nhân là yêu hoàng, xinh đẹp động lòng người, về sắc đẹp, khí chất, tài trí, đạo hạnh đều khó thể xoi mói. Tử Yên phu nhân là hiền thê lương mẫu lý tưởng của các nam nhân.
Tử Yên phu nhân từ chối ngay, nàng tuyệt đối không đồng ý điều kiện của Hoàng Phủ Hào.
Nghe thân tín nói, mặt Tử Yên phu nhân lạnh băng. Bình thường Tử Yên phu nhân khiêm tốn nhưng lúc này toát ra khí lạnh, nàng rất tức giận.
Hành động của Hoàng Phủ Hào có ý đồ không đơn giản, có lão tổ đi cùng gã, chắc không chỉ vì chuyện đại hội dược sư, đây là ép buộc.
Tử Yên phu nhân mặt lạnh như tiền, từ từ nói:
- Lão tổ Hoàng Phủ thế gia đến nước ta mà điệu thấp như vậy đúng là hiếm có.
Mười tám yêu vương lộ biểu tình tức giận. Nếu Hoàng Phủ Hào muốn cầu hôn, do gia chủ Hoàng Phủ thế gia ra mặt còn dễ nói. Lão tổ Hoàng Phủ thế gia đột nhiên xuất hiện lại có ý nghĩ khác.
Lão tổ một đại giáo thế gia làm gì tùy tiện xuất thế? Tồn tại như vậy vốn phong ấn dưới nền đất, không phải chuyện lớn sẽ không dễ dàng xuất thế. Bây giờ lão tổ Hoàng Phủ thế gia chui lên từ lòng đất nghĩa là việc cầu hôn phải thành công, tỏ rõ quyết tâm của Hoàng Phủ Hào, Hoàng Phủ thế gia.
Có yêu vương lạnh lùng nói:
- Hoàng Phủ thế gia khinh người quá đáng, khi dễ Cự Trúc quốc ta không có ai sao? Hừ!
Hoàng Phủ Hào bức ép binh đến dưới thành, hỏi sao mười tám yêu vương không tức giận?
Tử Yên phu nhân luôn tốt tính lúc này lạnh lùng nói:
- Kêu bọn họ trở về đi, bổn tọa không tiếp khách!
Tử Yên phu nhân là yêu hoàng, nàng không phải kẻ yếu.
Phi Ưng yêu vương trầm ngâm nói:
- Bệ hạ, làm vậy sợ không ổn.
Cùng là yêu vương, Phi Ưng yêu vương bất mãn cách hành động của Hoàng Phủ thế gia nhưng phải nói:
- Dù Cự Trúc quốc chúng ta không liên nhân với Hoàng Phủ thế gia nhưng không đến mức hai bên trở mặt. Bệ hạ hãy gặp Hoàng Phủ Hào đi, nếu bàn chuyện liên quan thgì bệ hạ từ chôi khéo là được, dù gì người đến là khách.
- Ta sẽ gặp Hoàng Phủ Hào.
Tử Yên phu nhân lạnh lùng nói:
- Nhưng không phải bây giờ, không phải trong tình huống lão tổ Hoàng Phủ thế gia có mặt. Nếu Hoàng Phủ thế gia muốn uy hiếp ta thì ta theo đến cùng. Hoàng chủ Cự Trúc quốc không sợ chuyện!
Nói đến đây, Tử Yên phu nhân ra lệnh cho thân tín:
- Truyền lời với Hoàng Phủ Hào là hôm nay bản tọa không tiếp khách!
Tử Yên phu nhân là chủ một nước, nàng đã quyết định thì mười tám yêu vương không nói gì thêm. Thân tín vâng dạ vội rời đi.
Lý Thất Dạ ở lại phủ đệ của Cổ Tùng yêu vương tu luyện, tuy lần này hắn trở về Tây Thủy Thương một lúc rồi sẽ đi nơi khácn hưng hắn không gấp, vì lúc này hắn có chuyện quan trọng cần hoàn thành.
Lý Thất Dạ ở lại phủ đệ Cổ Tùng yêu vương, có thể nói mấy ngày nay hắn đóng cửa không bước ra ngoài, nhốt trong phòng khổ luyện không nghỉ.
Lý Thất Dạ dùng Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phong ấn căn phòng, không cho ai quấy rầy. Dáng vẻ Lý Thất Dạ trang nghiêm ngồi xếp bằng dưới đất, nhắm mắt vận chuyển công pháp.
Từng vòng thần hoàn giãn ra quanh thân Lý Thất Dạ, pháp tắc diễn hóa, đại đạo bàng bạc, thọ luân chuyển động, không ngừng luyện hóa huyết khí. Từng giọt thọ huyết được luyện thành trong huyết khí, tựa ngọc châu lăn trong thọ luân.
Nhưng Lý Thất Dạ không chú trọng tu luyện thọ công, mệnh công gì. Ba hồn bềnh bổng trên đầu Lý Thất Dạ, ba hồn phách như có sự sống, khắc áo nghĩa sinh mệnh chung cực nhất thiên địa.
Đương nhiên đây không phải ba hồn trong ba hồn sáu phách của Lý Thất Dạ, đó là tử hồn mà hắn dùng chân mệnh trong vô thượng pháp tắc Tử Thư khắc ấn ra.
Mười ba mệnh cung lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ. Mệnh cung thứ mười ba rũ xuống pháp tắc vô thượng nhất đời, khắc vào ba hồn phách bềnh bồng. Bốn cột sinh mệnh khắc đạo pháp phức tạp, thâm ảo gia cố luyện hóa ba hồn pachhs.
Lý Thất Dạ diễn biến ra bí thuật mạnh nhất, lần lượt rèn luyện ba hồn phách để nó chứa pháp tắc mạnh nhất thế gian.
Tử hồn là một trong bốn cửa ải của Tử Thư, có thể nói tử hồn đứng đầu bốn cửa. Lý Thất Dạ tu luyện Tử Thư, chỉ cần một trong ba hồnp hách tử hồn không chết thì hắn bất tử, trừ phi hết tuổi thọ chết già,
Lý Thất Dạ tách ba hồn phách ra, dùng pháp tắc huyền ảo, mạnh nhất gia cố, luyện hóa nó, khiến ba hồn phách giấu trong đại đạo chung cực nhất thế gian.
Đây mới chỉ là bắt đầu, khi hắn luyện ba hồn xong sẽ dùng thủ đoạn mạnh nhất phong chúng nó vào ba thứ, sau đó giấu vào ba chỗ nghịch thiên nhất.
Chỉ có như thế Lý Thất Dạ mới đến mức bất tử, tương lai dù ai biết bí mật của hắn, có người muốn diệt ba hồn nhưng muốn tìm đủ ba cái không dễ gì.
Lý Thất Dạ gia cố luyện hóa ngày từng ngày, cuối cùng thành công luyện hóa ba hồn. Lý Thất Dạ thở phào nhẹ nhõm, thu lại ba hồn đã gia cố luyện hóa xong, đứng dậy.
Lý Thất Dạ bước chân ra khỏi phòng, Cổ Tùng yêu vương đã chờ sẵn ngoài cửa. Thấy Lý Thất Dạ, Cổ Tùng yêu vương cười toe tiến lên nghênh đón.
Cổ Tùng yêu vương cung kính nói:
- Rốt cuộc công tử đã xuất quan.
Có một mình Lý Thất Dạ ở trong phòng, Thạch Hạo, Bạch Ông đã rời đi. Thạch Hạo thành dược sư cung đình, bị đưa đi đào tạo đặc biệt. Bạch Ông là người giám hộ Thạch Hạo nên cũng đi theo.
- Công tử ra ngoài đi dạo?
Cổ Tùng yêu vương thấy Lý Thất Dạ xuất quan, hỏi:
- Hay công tử đi hoàng cung thử? Ngày hôm nay bệ hạ chúng ta cũng đến bái kiến công tử nhưng thấy công tử bế quan thì không dám quấy rầy. Bệ hạ có dặn ta khi nào công tử rảnh nhớ đến hoàng cung đi dạo.
- Đi hoàng cung?
Lý Thất Dạ sờ cằm:
- Ta đang có ý này, ta định đi mặt sau hoàng cung các người nhìn xem, để mở rộng tầm mắt.
- Công tử muốn đi mặt sau hoàng cung?
Mắt Cổ Tùng yêu vương sáng rực:
- Trùng hợp quá, ngày mai dược viên sau hoàng cung sẽ mở yến tiệc, nhiều dược sư trẻ tuổi của nước ta đến dự. Hay công tử đi nhìn xem? Nếu dược điền hoàng đình được công tử chỉ điểm là h hạnh cho Cự Trúc quốc.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook