Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 902
Nhưng hết cách, các người mua có ai không biết lai lịch của thiếu nữ kiêu ngạo này? Dù bực bội với nàng cũng đành chịu, ai kêu người ta có tiền?
Tiễn Vô Song mới dứt lời thì cái giá bom tấn khác vang lên:
- Một ngàn vạn.
Nghe giá đó các khách quý rớt tim:
- Bị điên sao?
Mọi người nhìn hướng kia, thấy kẻ kêu giá trên trời là Lý Thất Dạ.
Mọi người ngây ngốc, không còn lời gì để nói với nhà giàu mới nổi. Tiễn Vô Song nâng giá gấp đôi đã làm người ta khó thể chấp nhận, Lý Thất Dạ ra giá gấp chục lần, khiến người đứt dây thần kinh.
Đám người trợn tròn mắt ngó nhau. Một ngàn vạn, không bao nhiêu người trong phòng đấu giá này theo được, ngưỡng cửa quá cao.
Người đấu giá trên đấu giá run rẩy, gã cứ tưởng mình nghe lầm.
Người đấu giá lặp lại lần nữa:
- Một ngàn vạn?
Gã làm người đấu giá đã lâu, lần đầu tiên thấy nâng giá gấp mười lần, quá điên cuồng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đúng vậy! Là một ngàn vạn.
Bạch Ông, Thạch Hạo rất bất đắc dĩ. Bọn họ đi theo Lý Thất Dạ, sắp chết lặng với mấy chuyện này. Thuận miệng kêu giá trên trời, ban đầu hù Bạch Ông, Thạch Hạo đứng tim, bây giờ hai người đã thói quen.
Tiễn Vô Song trừng Lý Thất Dạ, rõ ràng hắn đang muốn đối ghịch với nàng.
Tiễn Vô Song trừng Lý Thất Dạ một lát sau quay đầu đi, kiêu ngạo nói:
- Hai ngàn vạn . . .
Lý Thất Dạ ung dung nói:
- Ngại quá, tinh bích của ta là phẩm chất vấn thế đại hiền.
Tiễn Vô Song cười ngạo nghễ, hĩnh mũi nói:
- Tinh bích của ta cũng là phẩm chất vấn thế đại hiền.
Tiễn Vô Song kiêu ngạo nhìn Lý Thất Dạ:
- Ngươi có thể ra bao nhiêu tiền thi ta theo tới cùng.
Bộ dáng Tiễn Vô Song như có tiền xài không hết, khí thế dùng tiền đập chết người. Ai bảo nàng là thiên kim Tiễn gia làm chi? Nghe nói Tiễn gia chỉ có một thiên kim, Tiễn Vô Song không kiêu ngạo sao được?
Các người mua câm nín, nhiều dược sư rất tiếc nuối nhưng biết điều rút khỏi cuộc cạnh tranh. Bọn họ không so nổi với hai thần tài này.
Lý Thất Dạ chỉ liếc Tiễn Vô Song một cái:
- Thật sự theo?
Lý Thất Dạ cười, chậm rãi nói:
- Ta ra một trăm khối tiên đế tinh bích.
Đám người đứng bật dậy:
- Cái gì? Bị điên sao? Có thể càng điên cuồng hơn không?
Bạch Ông, Thạch Hạo vốn hơi chết lặng bỗng chốc quỳ xuống đất.
Bạch Ông run cầm cập, lắp bắp nói:
- Đại thiếu gia, đây . . . Đây là tiên đế tinh bích!
Tiên đế tinh bích quý giá hơn đại hiền tinh bích, gấp mấy ngàn, mấy vạn lần. Rất khó có tiên đế tinh bích, cho đến nay sở hữu tiên đế tinh bích không phải bản thân tiên đế mà là đế thống tiên môn. Đại giáo cường quốc rất khó nhúng chàm, trừp hi tổ tiên của họ từng trung thành với tiên đế, được tiên đế ban thưởng cho.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta biết.
Lý Thất Dạ không chỉ đi đất chôn nguy hiểm, không ai biết bên dưới âm dương đàm, trong thần điện hoàng kim hắn giấu báu vật tuyệt thế vô song, và cả tinh bích.
Chìm nổi trăm ngàn vạn năm, tài sản của Lý Thất Dạ hù chết người. Lý Thất Dạ bồi dưỡng ra đám Minh Nhân tiên đế qua từng đời tốn bao nhiêu tiền của, nhưng cũng gom góp tích lũy một đống kếch sù khác.
Lúc trước khi đi Lý Thất Dạ tùy tay thả tinh bích trong thần điện hoàng kim, Thiên Lý tiên đế không sử dụng chúng nó nên khi hắn trở về có tiện tay mang tinh bích đi luôn.
Các người mua cảm thấy quá điên cuồng:
- Có . . . Cần như vậy không? Một con dược đạo kê mà dùng tiên đế tinh bích đổi?
Tuy dược đạo kê quý thật nhưng chưa đến mức độ đó, tiên đế tinh bích là thứ rất hiếm có, một số đại giáo cường quốc mà có cũng sẽ giấu đi, không tùy tiện sử dụng.
Hiện nay Lý Thất Dạ dùng một trăm khối tiên đế tinh bích đổi con dược đạo kê làm người ta thấy điên cuồng.
- Quá . . . Phá . . . Phá sản!
Nhiều thế hệ trước không biết nên nói cái gì, bọn họ từng thấy nhiều cậu ấm vung tiền như rác, lúc trẻ bọn họ cũng phá của.
Nhưng so với Lý Thất Dạ thì đám cậu ấm phá của không bằng một móng út của hắn. Mở miệng là tiên đế tinh bích, hù chết người. Nhiều người cả đời chưa từng thấy tiên đế tinh bích, không biết tiên đế tinh bích có hình dạng gì.
Sau khi Lý Thất Dạ kêu giá, toàn trường nín thở, cái giá hù sợ nhièu người.
Người đấu giá đứng ngây như phỗng, đấu giá thế này làm gã không nói nên lời. Thạch nhân phường khá nổi tiếng trong Cự Trúc quốc, Dược vực, xếp năm hàng đầu.
Trong các cuộc đấu giá mà gã tổ chức, thấy sử dụng tiên đế tinh bích năm ngón tay đếm hết. Lý Thất Dạ há mồm kêu một trăm khối tiên đế tinh bích thì càng là lần đầu tiên gặp phải.
Trong tĩnh lặng, Lý Thất Dạ nói với người đấu giá:
- Nếu không ai báo giá thì kêu giá ba lần, mau.
Người đấu giá lấy lại tinh thần, vội kêu giá:
- Một trăm khối tiên đế tinh bích lần thứ nhất!
Tiễn Vô Song cắn răng, trầm giọng nói:
- Ta ra một trăm lẻ nưm khối, ta có thể thế chấp báu vật tại đây.
Người phụ trách thạch nhân phường vội nói:
- Nếu Tiễn cô nương không mang theo tiên đế tinh bích, với danh tiếng của Tiễn cô nương có thể ký sổ, không cần thế chấp.
Người phụ trách thạch nhân phường trán toát mồ hôi hột.
Tiễn Vô Song là thiên kim của Tiễn gia nên thạch nhân phường mới cho nàng ký sổ. Đế thống tiên môn như Tiễn gia không đến mức thiếu nợ không trả.
Tiễn Vô Song không nắm chắc, bình thường nàng kêu giá gấp đôi, lần này chỉ thêm năm khối tiên đế tinh bích.
Thật ra năm khối tiên đế tinh bích đã hù chết người, người bình thường không trả nổi.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Hai trăm khối.
Kêu giá tiên đế tinh bích gấp hai lần, Bạch Ông, Thạch Hạo quỳ hẳn xuống đất. Hai người rất muốn gào lên: Đại gia, đây chính là tiên đế tinh bích, không phải tinh bích bình thường!
Lý Thất Dạ kêu giá làm Tiễn Vô Song tức hộc máu, nàng trừng hắn, tia mắt như mũi tên. Nếu không phải ở trong phòng đấu giá không chừng Tiễn Vô Song sẽ làm thịt Lý Thất Dạ.
Thấy Tiễn Vô Song trừng mình, Lý Thất Dạ liếc nàng, nhàn nhã hỏi:
- Nàng có thể ra giá cao bao nhiêu? Nói thẳng đi, một ngàn hay một vạn?
Thái độ kiêu ngạo của Lý Thất Dạ chọc tức Tiễn Vô Song, nàng luôn kiêu căng, trong mắt không người. Hôm nay Lý Thất Dạ trấn áp sự kiêu hãnh của Tiễn Vô Song, hỏi sao nàng không tức hộc máu? Tiễn Vô Song rất muốn giết người.
Tiễn Vô Song ngồi phịch xuống,Không nói câu nào, không kêu giá. Mặc dù Tiễn Vô Song kiêu căng ngang nược nhưng nàng không ngu, nàng không muốn chịu đựng Lý Thất Dạ đả kích nhưng lúc này buộc phải nhường bước.
Mấy trăm, hàng ngàn tiên đế tinh bích mua một con dược đạo kê, chuyện này quá điên cuồng. Tiễn Vô Song không trả nổi nhiều tiên đế tinh bích như thế.
Tiễn Vô Song là thiên kim của Tiễn gia, được người nhà nâng niu trên trời. Tiễn gia có nhiều tiên đế tinh bích nhưng không nhiều đến mức cho Tiễn Vô Song phung phí.
Tiễn Vô Song kiêu căng ngang ngược, là thiếu nữ khiến người tức giận, nhưng nàng biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.
Người đấu giá hưng phấn run rẩy, hét to:
- Hai trăm tiên đế tinh bích lần thứ nhất!
Nhiều người im lặng. Hai trăm khối tiên đế tinh bích, hiếm ai trả nổi, trừ phi là lão tổ xuất thân từ đế thống tiên môn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tiễn Vô Song mới dứt lời thì cái giá bom tấn khác vang lên:
- Một ngàn vạn.
Nghe giá đó các khách quý rớt tim:
- Bị điên sao?
Mọi người nhìn hướng kia, thấy kẻ kêu giá trên trời là Lý Thất Dạ.
Mọi người ngây ngốc, không còn lời gì để nói với nhà giàu mới nổi. Tiễn Vô Song nâng giá gấp đôi đã làm người ta khó thể chấp nhận, Lý Thất Dạ ra giá gấp chục lần, khiến người đứt dây thần kinh.
Đám người trợn tròn mắt ngó nhau. Một ngàn vạn, không bao nhiêu người trong phòng đấu giá này theo được, ngưỡng cửa quá cao.
Người đấu giá trên đấu giá run rẩy, gã cứ tưởng mình nghe lầm.
Người đấu giá lặp lại lần nữa:
- Một ngàn vạn?
Gã làm người đấu giá đã lâu, lần đầu tiên thấy nâng giá gấp mười lần, quá điên cuồng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đúng vậy! Là một ngàn vạn.
Bạch Ông, Thạch Hạo rất bất đắc dĩ. Bọn họ đi theo Lý Thất Dạ, sắp chết lặng với mấy chuyện này. Thuận miệng kêu giá trên trời, ban đầu hù Bạch Ông, Thạch Hạo đứng tim, bây giờ hai người đã thói quen.
Tiễn Vô Song trừng Lý Thất Dạ, rõ ràng hắn đang muốn đối ghịch với nàng.
Tiễn Vô Song trừng Lý Thất Dạ một lát sau quay đầu đi, kiêu ngạo nói:
- Hai ngàn vạn . . .
Lý Thất Dạ ung dung nói:
- Ngại quá, tinh bích của ta là phẩm chất vấn thế đại hiền.
Tiễn Vô Song cười ngạo nghễ, hĩnh mũi nói:
- Tinh bích của ta cũng là phẩm chất vấn thế đại hiền.
Tiễn Vô Song kiêu ngạo nhìn Lý Thất Dạ:
- Ngươi có thể ra bao nhiêu tiền thi ta theo tới cùng.
Bộ dáng Tiễn Vô Song như có tiền xài không hết, khí thế dùng tiền đập chết người. Ai bảo nàng là thiên kim Tiễn gia làm chi? Nghe nói Tiễn gia chỉ có một thiên kim, Tiễn Vô Song không kiêu ngạo sao được?
Các người mua câm nín, nhiều dược sư rất tiếc nuối nhưng biết điều rút khỏi cuộc cạnh tranh. Bọn họ không so nổi với hai thần tài này.
Lý Thất Dạ chỉ liếc Tiễn Vô Song một cái:
- Thật sự theo?
Lý Thất Dạ cười, chậm rãi nói:
- Ta ra một trăm khối tiên đế tinh bích.
Đám người đứng bật dậy:
- Cái gì? Bị điên sao? Có thể càng điên cuồng hơn không?
Bạch Ông, Thạch Hạo vốn hơi chết lặng bỗng chốc quỳ xuống đất.
Bạch Ông run cầm cập, lắp bắp nói:
- Đại thiếu gia, đây . . . Đây là tiên đế tinh bích!
Tiên đế tinh bích quý giá hơn đại hiền tinh bích, gấp mấy ngàn, mấy vạn lần. Rất khó có tiên đế tinh bích, cho đến nay sở hữu tiên đế tinh bích không phải bản thân tiên đế mà là đế thống tiên môn. Đại giáo cường quốc rất khó nhúng chàm, trừp hi tổ tiên của họ từng trung thành với tiên đế, được tiên đế ban thưởng cho.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta biết.
Lý Thất Dạ không chỉ đi đất chôn nguy hiểm, không ai biết bên dưới âm dương đàm, trong thần điện hoàng kim hắn giấu báu vật tuyệt thế vô song, và cả tinh bích.
Chìm nổi trăm ngàn vạn năm, tài sản của Lý Thất Dạ hù chết người. Lý Thất Dạ bồi dưỡng ra đám Minh Nhân tiên đế qua từng đời tốn bao nhiêu tiền của, nhưng cũng gom góp tích lũy một đống kếch sù khác.
Lúc trước khi đi Lý Thất Dạ tùy tay thả tinh bích trong thần điện hoàng kim, Thiên Lý tiên đế không sử dụng chúng nó nên khi hắn trở về có tiện tay mang tinh bích đi luôn.
Các người mua cảm thấy quá điên cuồng:
- Có . . . Cần như vậy không? Một con dược đạo kê mà dùng tiên đế tinh bích đổi?
Tuy dược đạo kê quý thật nhưng chưa đến mức độ đó, tiên đế tinh bích là thứ rất hiếm có, một số đại giáo cường quốc mà có cũng sẽ giấu đi, không tùy tiện sử dụng.
Hiện nay Lý Thất Dạ dùng một trăm khối tiên đế tinh bích đổi con dược đạo kê làm người ta thấy điên cuồng.
- Quá . . . Phá . . . Phá sản!
Nhiều thế hệ trước không biết nên nói cái gì, bọn họ từng thấy nhiều cậu ấm vung tiền như rác, lúc trẻ bọn họ cũng phá của.
Nhưng so với Lý Thất Dạ thì đám cậu ấm phá của không bằng một móng út của hắn. Mở miệng là tiên đế tinh bích, hù chết người. Nhiều người cả đời chưa từng thấy tiên đế tinh bích, không biết tiên đế tinh bích có hình dạng gì.
Sau khi Lý Thất Dạ kêu giá, toàn trường nín thở, cái giá hù sợ nhièu người.
Người đấu giá đứng ngây như phỗng, đấu giá thế này làm gã không nói nên lời. Thạch nhân phường khá nổi tiếng trong Cự Trúc quốc, Dược vực, xếp năm hàng đầu.
Trong các cuộc đấu giá mà gã tổ chức, thấy sử dụng tiên đế tinh bích năm ngón tay đếm hết. Lý Thất Dạ há mồm kêu một trăm khối tiên đế tinh bích thì càng là lần đầu tiên gặp phải.
Trong tĩnh lặng, Lý Thất Dạ nói với người đấu giá:
- Nếu không ai báo giá thì kêu giá ba lần, mau.
Người đấu giá lấy lại tinh thần, vội kêu giá:
- Một trăm khối tiên đế tinh bích lần thứ nhất!
Tiễn Vô Song cắn răng, trầm giọng nói:
- Ta ra một trăm lẻ nưm khối, ta có thể thế chấp báu vật tại đây.
Người phụ trách thạch nhân phường vội nói:
- Nếu Tiễn cô nương không mang theo tiên đế tinh bích, với danh tiếng của Tiễn cô nương có thể ký sổ, không cần thế chấp.
Người phụ trách thạch nhân phường trán toát mồ hôi hột.
Tiễn Vô Song là thiên kim của Tiễn gia nên thạch nhân phường mới cho nàng ký sổ. Đế thống tiên môn như Tiễn gia không đến mức thiếu nợ không trả.
Tiễn Vô Song không nắm chắc, bình thường nàng kêu giá gấp đôi, lần này chỉ thêm năm khối tiên đế tinh bích.
Thật ra năm khối tiên đế tinh bích đã hù chết người, người bình thường không trả nổi.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Hai trăm khối.
Kêu giá tiên đế tinh bích gấp hai lần, Bạch Ông, Thạch Hạo quỳ hẳn xuống đất. Hai người rất muốn gào lên: Đại gia, đây chính là tiên đế tinh bích, không phải tinh bích bình thường!
Lý Thất Dạ kêu giá làm Tiễn Vô Song tức hộc máu, nàng trừng hắn, tia mắt như mũi tên. Nếu không phải ở trong phòng đấu giá không chừng Tiễn Vô Song sẽ làm thịt Lý Thất Dạ.
Thấy Tiễn Vô Song trừng mình, Lý Thất Dạ liếc nàng, nhàn nhã hỏi:
- Nàng có thể ra giá cao bao nhiêu? Nói thẳng đi, một ngàn hay một vạn?
Thái độ kiêu ngạo của Lý Thất Dạ chọc tức Tiễn Vô Song, nàng luôn kiêu căng, trong mắt không người. Hôm nay Lý Thất Dạ trấn áp sự kiêu hãnh của Tiễn Vô Song, hỏi sao nàng không tức hộc máu? Tiễn Vô Song rất muốn giết người.
Tiễn Vô Song ngồi phịch xuống,Không nói câu nào, không kêu giá. Mặc dù Tiễn Vô Song kiêu căng ngang nược nhưng nàng không ngu, nàng không muốn chịu đựng Lý Thất Dạ đả kích nhưng lúc này buộc phải nhường bước.
Mấy trăm, hàng ngàn tiên đế tinh bích mua một con dược đạo kê, chuyện này quá điên cuồng. Tiễn Vô Song không trả nổi nhiều tiên đế tinh bích như thế.
Tiễn Vô Song là thiên kim của Tiễn gia, được người nhà nâng niu trên trời. Tiễn gia có nhiều tiên đế tinh bích nhưng không nhiều đến mức cho Tiễn Vô Song phung phí.
Tiễn Vô Song kiêu căng ngang ngược, là thiếu nữ khiến người tức giận, nhưng nàng biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.
Người đấu giá hưng phấn run rẩy, hét to:
- Hai trăm tiên đế tinh bích lần thứ nhất!
Nhiều người im lặng. Hai trăm khối tiên đế tinh bích, hiếm ai trả nổi, trừ phi là lão tổ xuất thân từ đế thống tiên môn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook